Bạn đang đọc Bí Mật Showbiz Hôn Em – Chương 155: Tìm Được Kẻ Đứng Sau
[Tôi là nhân viên bán hàng ở một cơ sở của cửa hàng trang sức Lovers.
Khoảng ba năm trước, thương hiệu Lovers vẫn còn chưa được nhiều người lựa chọn bởi vì giá cả đắt đỏ.
Vì vậy, những người đến cửa hàng Lovers hầu như đều là những phú bà và quý cô yêu đồ hiệu, hoặc là những cậu thiếu gia nhiều tiền đi cùng bạn gái để chọn quà.
Tôi nhấn mạnh: đa số những cậu thiếu gia đến mua quà thường đi mua cùng bạn gái nhé! Hiếm có chàng trai nào tự mình đến chọn quà cho bạn gái lắm.
Vì vậy nên một chàng trai cực kỳ đẹp trai một mình đến cửa hàng, lại còn khoác trên mình bộ quần áo đồng phục cấp ba nữa thì cực kỳ nổi bật, khiến tôi ấn tượng tới tận bây giờ.
Mà chàng trai đó chính xác là Phó Hi Du nhé! Và cậu ấy đúng thật là mua chiếc cặp tóc Lovers – món trang sức nổi đình nổi đám khi mới ra mắt.
Lúc đầu, thấy cậu ấy chọn chiếc cặp tóc đắt tiền này, tôi đã tư vấn cậu ấy nên chọn món quà khác rẻ hơn, hợp với túi tiền của học sinh sinh viên hơn.
Nhưng cậu ấy nhìn một cái là đã nhất quyết mua chiếc cặp tóc này rồi.
Các bạn không biết lúc đấy tôi cảm thấy cậu ấy ngầu đến mức nào đâu.
Cậu ấy là học sinh nhưng lại dứt khoát mua món quà này tặng cho bạn gái, rõ ràng là không để tâm đến giá tiền, mà chỉ để tâm xem bạn gái có thích hay là không.
Sau này tin tức Triệu Lam Khê đóng phim với Phó Hi Du trở thành đề tài thảo luận của cư dân mạng, tôi đương nhiên cũng biết.
Sau đó, Triệu Lam Khê trở thành đại sứ thương hiệu cho Lovers, bức ảnh với chiếc cặp tóc của cô ấy được đào lại.
Tôi nhìn bức ảnh liền giật mình, bởi vì lúc đó Triệu Lam Khê và Phó Hi Du đang đóng phim chung, lại có tin đồn tình cảm nên tôi ngay lập tức đã liên hệ chiếc cặp tóc mà cô ấy đeo với đến chiếc cặp tóc mà Phó Hi Du mua luôn.
Khi ấy tôi đã suy nghĩ liệu là trùng hợp hay hai chiếc cặp tóc đấy vốn dĩ là một.
Nhưng bây giờ Triệu Lam Khê lên tiếng, tôi đương nhiên đã thêm chắc chắn rằng Phó Hi Du tặng cặp tóc cho Triệu Lam Khê nhé!
Phó Hi Du đúng là một bạn trai tuyệt vời đấy.
Mà tôi thấy cậu ấy không phải là “rich kid” đâu.
Lúc đến mua quà, cậu ấy mặc quần áo đồng phục, đi xe đạp, trông giản dị lắm luôn.
Vậy mà sẵn sàng tặng cho bạn gái món quà đắt như thế là phải hiểu cậu ấy yêu chiều bạn gái như thế nào rồi.
Mà sau chuyện này, tôi đã quyết định trở thành fan couple Du Khê nha!]
Vương Kiệt đọc được những bình luận này liền tức điên người.
Lại nhận ra mọi người hiện giờ đều vứt chuyện bạo lực học đường sang một bên, thay vào đó đều thảo luận về chuyện tình cảm của Du Khê thì anh ta lại càng cay cú.
Vì thế, Vương Kiệt bắt đầu viết một bài viết thật dài, nghĩ bụng sẽ lèo lái dư luận một lần nữa.
Thế nhưng, viết gần xong rồi thì tiếng chuông cửa vang lên.
Tưởng là shipper giao đồ ăn đến, Vương Kiệt không nghĩ ngợi nhiều liền ra ngoài nhận đồ.
Ai ngờ vừa mới mở cửa ra, xuất hiện trước mặt anh ta là khoảng gần chục người mặc vest đen, có người còn đeo cả kính râm.
Vương Kiệt hoang mang, đang định hỏi những người trước mặt mình là ai thì người đàn ông đứng giữa đã giới thiệu: “Chúng tôi là vệ sĩ của công ty Việt Tuệ.
Vì nghi ngờ anh có liên quan đến vụ việc bôi nhọ danh dự của nghệ sĩ Phó Hi Du, chúng tôi đến đây với mục đích mời anh lên đồn cảnh sát làm rõ mọi chuyện.”
Nói xong, anh vệ sĩ đứng sang một bên, tay làm động tác mời rồi nói: “Mời anh đi theo chúng tôi.”
Vương Kiệt toát mồ hôi lạnh, vội vàng xoay người định chạy vào nhà nhưng ngay lập tức đã bị vệ sĩ giữ lại.
Anh ta ra sức giãy giụa, miệng vẫn lớn tiếng đe dọa: “Mau thả tôi ra, nếu không các người sẽ không được yên đâu.
Các người làm như vậy là phạm pháp.
Muốn bắt tôi à? Đừng mơ! Tôi nói cho mấy người biết, tôi không phải người dễ động vào đâu…”
Trong lúc Vương Kiệt đang nói lảm nhảm, hai vệ sĩ đã lôi anh ta vào trong xe.
Hai vệ sĩ khác thì bước vào nhà anh ta, kiểm tra thì thấy trên màn hình máy tính là bài viết bôi nhọ Phó Hi Du mà anh ta đang viết dở, vừa hay có thể dùng làm bằng chứng.
Đương nhiên, các vệ sĩ còn kiểm tra kỹ hơn nữa và phát hiện ra rất nhiều bằng chứng phạm tội khác.
Vì vậy, Vương Kiệt lần này xác định là không thể thoát tội.
Trong lúc đó, Đồng Sơn đang ngồi ở phòng khách nhà Phó Hi Du để đọc mấy bài viết liên quan đến Du Khê.
Cứ đọc xong một bài, Đồng Sơn lại quay sang nhìn Phó Hi Du đang trầm mặc ngồi trong góc một cái.
Lúc đầu, khi xem livestream và phát hiện ra Phó Hi Du là người yêu cũ của Lam Khê, Đồng Sơn đã có cái nhìn “vô cùng không tốt” về Phó Hi Du.
Tuy nhiên, sau khi nghe Lam Khê kể về quãng thời gian hạnh phúc giữa hai người, lại đọc được nhiều bình luận nói về Du Khê khi còn học cấp ba thì Đồng Sơn lại cảm thấy Phó Hi Du không hề tệ như những gì mình nghĩ.
Bây giờ lại thấy Phó Hi Du cứ ngồi trầm lặng ở một góc, Đồng Sơn trông thấy có chút tội nghiệp.
Anh đứng dậy, đang định đến an ủi Phó Hi Du một chút thì lại nhận được cuộc gọi từ thư ký của chủ tịch Triệu Việt.
Nghe điện thoại xong, Đồng Sơn vô cùng phấn khích.
Sau khi cúp máy, anh nhanh chóng đi đến bên cạnh Phó Hi Du để báo tin mừng: “Tìm ra kẻ đứng sau rồi! Công ty tìm ra kẻ đăng tin bôi nhọ về cậu rồi!”
Phó Hi Du đang ngồi thẫn thờ, nghe vậy liền quay lại nhìn Đồng Sơn rồi gấp gáp hỏi: “Là ai?”
Đồng Sơn đáp: “Một người tên là Vương Kiệt, nghe nói là trước kia là bạn học hồi cấp hai và cấp ba với cậu.
Lần trước chủ tịch Triệu Việt có được danh sách những kẻ bắt nạt cậu, và cậu ta cũng nằm trong danh sách đó.”
Phó Hi Du nghe vậy liền siết chặt nắm đấm, ánh mắt hiện rõ sự phẫn nộ.
Vương Kiệt.
Hóa ra là Vương Kiệt.
Chính là anh ta đã khiến cho anh và Lam Khê phải chia tay.
Phó Hi Du nghiến răng nghiến lợi, nét mặt lạnh lùng như muốn ngay lập tức ăn tươi nuốt sống Vương Kiệt.
Đồng Sơn nhìn mà thấy sợ, liền khích lệ Phó Hi Du: “Đừng lo! Lần này cái người tên Vương Kiệt kia chết chắc.
Công ty chúng ta đã lấy được bằng chứng rõ ràng, sớm muộn gì cũng khiến tên Vương Kiệt kia vừa phải bồi thường, vừa phải ra mặt nhận lỗi với cậu, sau đó bị các fan của cậu chửi mắng, sỉ nhục.
Dù sao đi nữa cậu ta cũng phạm tội vu khống, bôi nhọ danh dự của cậu nên sẽ bị phạt không nhẹ đâu.”
Phó Hi Du nghe xong thì cười lạnh, trong lòng chẳng hề dễ chịu hơn dù chỉ một chút.
May sao bây giờ Vương Kiệt đã bị đưa về đồn cảnh sát.
Nếu không, chắc chắn Phó Hi Du đã lao đến đánh anh ta thừa sống thiếu chết rồi.
Nhưng dù có đánh anh ta thì sao chứ? Thậm chí có bắt anh ta phải xin lỗi hay bồi thường thì sao chứ?
Phó Hi Du nhận ra dù có làm thế nào đi nữa thì anh và Lam Khê cũng chia tay rồi.
Bởi vì tên khốn Vương Kiệt mà chia tay.
Phó Hi Du căm phẫn đến tột độ, liền đi lên phòng ngủ của mình.
Sau đó rất nhanh, anh mang chiếc điện thoại cũ của mình ra ngoài, bật lịch sử tin nhắn lên rồi đưa cho Đồng Sơn.
Đồng Sơn còn đang không hiểu gì thì lại nghe Phó Hi Du nói: “Tên khốn kia không chỉ phạm tội vu khống và bôi nhọ danh dự, mà còn có hành vi đe dọa, uy hiếp nữa.”
Đồng Sơn vừa nghe vừa nhận lấy điện thoại của Phó Hi Du.
Trên màn hình lúc này là lịch sử trò chuyện của Phó Hi Du với một tài khoản khác.
Đồng Sơn nhìn vào thì thấy tài khoản kia gửi sang ba video, chính là ba video lúc trước dùng để vu khống Phó Hi Du bắt nạt bạn bè cũ.
Xem đến đây, Đồng Sơn đã hiểu được hành vi uy hiếp, đe dọa mà Phó Hi Du nói.
Thế nhưng, Đồng Sơn nghĩ tài khoản kia dùng ba video này để tống tiền Phó Hi Du.
Vậy mà lướt xuống tin nhắn bên dưới, anh mới giật mình.
Thì ra không phải tống tiền, mà tài khoản này muốn ép Phó Hi Du chia tay với Lam Khê, nếu không sẽ gửi ba video này cho cô.
Đồng Sơn nhíu mày, nghĩ bụng chẳng lẽ Phó Hi Du vì lý do này nên mới chia tay Lam Khê sao?
Không đúng!
Đồng Sơn biết tính cách Phó Hi Du nên dám chắc anh sẽ không chỉ vì vậy mà chia tay.
Chắc chắn là như Lam Khê nói, vì không hợp nhau nên mới chia tay thôi.
Đồng Sơn vừa nghĩ như vậy thì liền để ý thấy tin nhắn mà Phó Hi Du trả lời tài khoản kia.
Khi tài khoản đó yêu cầu Phó Hi Du chia tay Lam Khê, Phó Hi Du phải mất một ngày sau mới trả lời lại.
Mà câu trả lời của Phó Hi Du sau một ngày là:
[Từ trước tới giờ, tôi và Triệu Lam Khê chưa từng hẹn hò.]
Nhìn vào tin nhắn này và ba video kia, Đồng Sơn cuối cùng đã hiểu lý do Phó Hi Du chia tay Lam Khê rồi.
Không những chia tay, mà còn phủ nhận mối quan hệ trước đó.
Lý do chỉ có một, đó là không để Lam Khê bị liên lụy mà thôi..