Bí Mật Của Định Mệnh

Chương 189: Ngoại Truyện 4: Hoắc Tử Minh - Vương Nhã Đồng


Đọc truyện Bí Mật Của Định Mệnh – Chương 189: Ngoại Truyện 4: Hoắc Tử Minh – Vương Nhã Đồng

Hoắc Tử Minh đến Anh sớm hơn dự kiến, vì chưa sắp xếp được căn hộ nên anh phải đến khách sạn ở tạm vài ngày. Nhưng có lẽ, mấy ngày này là khoảng thời gian làm thay đổi cả cuộc đời của anh.

– Được rồi Vũ Tranh, mình biết rồi, cậu không cần phải nhắc đi nhắc lại mãi như thế đâu.

Hoắc Tử Minh quay sang nhìn cô gái đang đứng cùng trong thang máy với mình. Với cô gái này, anh không quen biết nên cũng chẳng quan tâm nhiều.

– Chẳng mấy khi mình được đi chơi. Mà này, biết thế ban đầu mình theo cậu học kinh doanh, học Ngôn ngữ học làm gì chứ nhỉ? Học thêm tiếng Anh rồi lại tiếng Nhật, suốt ngày đi làm phiên dịch cho người ta, thời gian đi làm kín mít, đến việc đi kiếm bạn trai cũng chẳng xong…

Phiên dịch viên?

Hoắc Tử Minh lại một lần nữa quay sang nhìn cô gái kia. Cô ấy muốn nói cô ấy là phiên dịch viên?

– Chẳng mấy khi được đi chơi, mình định ở lại London 1 tuần gì đấy rồi mới về thành phố B.

Thang máy vừa dừng lại thì cuộc điện thoại của cô gái cũng kết thúc. Cô chuẩn bị rời đi thì Hoắc Tử Minh bỗng lên tiếng:

– Vị tiểu thư này…

Cô gái quay lại nhìn Hoắc Tử Minh rồi lại ngó xung quanh. Cô chỉ tay về phía mình rồi hỏi anh:


– Anh gọi tôi sao?

– Phải.

– Anh có chuyện gì không?

Hoắc Tử Minh tiến lại gần chỗ cô gái, mỉm cười nói:

– Chào cô, tôi là Hoắc Tử Minh. Vừa rồi tôi nghe thấy cô nói chuyện điện thoại, có phải cô là phiên dịch viên không?

– Đúng rồi, tôi là phiên dịch viên.

– Chuyện là như thế này. Tuần sau tôi phải đi Nhật Bản có cuộc hội thảo nhưng vẫn chưa tìm được phiên dịch viên về tiếng Nhật. Tôi có thể mời cô làm phiên dịch viên cho tôi không?

Cô gái cứ nhìn Hoắc Tử Minh như vậy, bây giờ cô chỉ muốn nghỉ ngơi đi du lịch, thật sự không muốn làm việc chút nào.

– Liệu có thể được không? Cô yên tâm đi, bên tôi sẽ thanh toán đầy đủ tiền cho cô, vé máy bay sang Nhật Bản cùng các chi phí khác. Thậm chí khi cô về thành phố B, chúng tôi sẽ chi trả tiền cho cô.

– Thật ra tiên sinh à, thời gian này tôi chỉ muốn nghỉ ngơi đi du lịch thôi, không muốn làm việc.

– Vậy à? Nếu thế thì thôi vậy, tôi sẽ đi tìm người khác. Thật sự xin lỗi, đã làm phiền đến cô rồi. Tôi xin phép.

Vừa nói xong, Hoắc Tử Minh liền đi luôn. Cô gái thấy vậy thì hơi nhíu mày, vội đuổi theo anh:

– Tiên sinh…

– Có chuyện gì sao?

– Việc anh bảo tôi làm phiên dịch viên cho anh, tôi đồng ý.

– Thật sao?

Họ làm quen với nhau, lúc này Hoắc Tử Minh mới biết cô ấy tên là Vương Nhã Đồng, hiện đang sống ở thành phố B. Thật ra, anh với Vương Nhã Đồng cũng có liên quan lắm.


Vương Nhã Đồng là bạn thân của Lương Vũ Tranh, mà Lương Vũ Tranh lại là vợ của Hạ Quân Dật, Tổng giám đốc của tập đoàn DCL ở thành phố B. Hạ Quân Dật là bạn thân của Từ Dịch Phàm, cũng quen biết với cả Phùng Lộ Phi nữa. Mà Phùng Lộ Phi, lại là bạn gái cũ của anh.

………………………………

Tuần sau, Hoắc Tử Minh cùng Vương Nhã Đồng đến Nhật Bản tham dự một cuộc hội thảo. Sau khi làm việc xong, họ cùng đi chơi, đi khắp cả Tokyo. Mấy ngày đó quả là rất vui vẻ. Không chỉ còn là phiên dịch viên của Hoắc Tử Minh nữa, hai người nhanh chóng trở thành bạn bè.

Đến khi Vương Nhã Đồng chuẩn bị về thành phố B thì Hoắc Tử Minh lại bị ốm. Cảm thấy không yên tâm khi trở về, Vương Nhã Đồng quyết định ở lại Nhật Bản vài ngày nữa.

Vì chuyện này mà mối quan hệ giữa họ cũng tốt hơn rất nhiều.

Ở bên cạnh Vương Nhã Đồng một thời gian, Hoắc Tử Minh cảm thấy dường như anh cũng thích cô mất rồi. Nhưng hình bóng của Phùng Lộ Phi trong anh vẫn còn, nếu như cứ nói thật mọi chuyện và tỏ tình với Vương Nhã Đồng như thế thì liệu cô có hiểu lầm anh chưa quên được người yêu cũ hay không?

Dù vậy, Hoắc Tử Minh cũng vẫn kể chuyện anh và Phùng Lộ Phi cho Vương Nhã Đồng nghe, thừa nhận tình cảm với cô. Lúc này anh mới biết, hóa ra Vương Nhã Đồng cũng thích mình.

– Tử Minh, tình cảm của anh với vị Phùng tiểu thư kia, em rất hiểu, em cũng không muốn trách anh. Hay là như thế này đi, bây giờ anh đang nghiên cứu, có lẽ sẽ phải mất 1 năm nữa mới kết thúc. Một năm này chúng ta cứ hẹn hò, anh ở London, còn em ở thành phố B. Nếu trong 1 năm mà anh có thể quên đi những chuyện cũ và muốn cùng em bắt đầu thì chúng ta hãy thật sự đến với nhau.

Yêu xa, Hoắc Tử Minh hiểu ý nghĩa của từ này. Yêu xa, đối với nhiều cặp đôi thì sẽ ảnh hưởng đến tình cảm, e rằng sẽ không duy trì được bao lâu. Còn Hoắc Tử Minh? Liệu anh và Vương Nhã Đồng có kết quả gì hay không? Trong lòng anh vẫn còn Phùng Lộ Phi.

– Anh đồng ý.

Hoắc Tử Minh hiểu, việc anh nhận lời với Vương Nhã Đồng đồng nghĩa với việc anh đem tình cảm ra đánh cược. Cô cho anh 1 năm để suy nghĩ về chuyện tình cảm này, để anh có thể chắc chắn hơn với chuyện giữa họ.

……………………………..


Ngày sinh nhật của Vương Nhã Đồng 1 năm sau.

Cô đi lang thang trong công viên, suy nghĩ về chuyện tình cảm của cô và Hoắc Tử Minh. Đã 1 năm trôi qua, cô vẫn yêu Hoắc Tử Minh như vậy, vẫn luôn chờ đợi câu trả lời của anh. Anh đã suy nghĩ chưa?

Đi thêm một đoạn nữa, Vương Nhã Đồng giật mình khi thấy Hoắc Tử Minh đang đứng trước mặt cô. Thì ra Hoắc Tử Minh đã về thành phố B, vừa rồi anh ngồi taxi đi ngang qua thì nhìn thấy Vương Nhã Đồng.

Họ nói chuyện một hồi thì Hoắc Tử Minh nói:

– Anh đã suy nghĩ rất nhiều trong 1 năm qua, chuyện của anh với Lộ Phi và chuyện của anh với em. Và rồi anh cũng đã hiểu rõ ràng rồi. Anh biết là anh yêu em, anh không thể rời xa em được. Chúng ta có thể bắt đầu lại được không? Em nhìn xem này, anh mang tất cả mọi thứ về đây, anh không ở lại London nữa. Anh muốn đến thành phố B, muốn ở bên em, cả đời này.

Lời tỏ tình của Hoắc Tử Minh khiến Vương Nhã Đồng cảm động đến mức bật khóc. Hóa ra, mọi chuyện còn có thể như thế này.

………………………………

Họ tổ chức đám cưới 2 tháng sau đó.

Hoắc Tử Minh gặp lại Phùng Lộ Phi sau 18 tháng nhưng họ đã không còn bối rối nữa rồi. Cuộc sống của Phùng Lộ Phi và Từ Dịch Phàm bây giờ rất tốt, có 2 đứa con ngoan ngoãn và xinh xắn.

Vương Nhã Đồng cũng không cảm thấy lo lắng khi Hoắc Tử Minh gặp Phùng Lộ Phi nữa. Cô biết, anh đã có thể quên được chuyện quá khứ, đã sẵn sàng bắt đầu lại từ đầu với cô. Trong 2 tháng qua, cô đã thấy rõ được chuyện này. Và cô, cô tin tưởng anh, tin anh suốt đời…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.