Đọc truyện Bí Mật Của Định Mệnh – Chương 176: Bữa tiệc quan trọng (1)
Buổi tối, tại khách sạn Hoàng Đình.
Khách sạn Hoàng Đình này, nơi tổ chức kỷ niệm 35 năm ngày cưới của bố mẹ Triệu Chí Dương. Đây là 1 trong 5 khách sạn lớn nhất của thành phố A này với chất lượng cao, uy tín rất tốt, được lòng rất nhiều khách hàng. Vì thế trong 5 khách sạn hàng đầu của thành phố A, khách sạn Hoàng Đình vẫn là nơi được ưu ái lựa chọn để tổ chức yến tiệc nhiều nhất. Nói trắng ra thì khách sạn Hoàng Đình này cũng nằm trong tay của Từ Dịch Phàm, cũng trực thuộc tập đoàn Từ Thị, và cũng là một phần tài sản nằm trong tay của Từ gia.
Bố mẹ của Triệu Chí Dương, cũng tức là Chủ tịch Triệu và Triệu Phu nhân ngày hôm nay tổ chức tiệc kỷ niệm 35 năm ngày cưới. Và đương nhiên ngày quan trọng như thế này, khách mời sẽ là những người có vị thế nhất, quyền lực nhất và cũng có ảnh hưởng nhất ở trong thành phố A này rồi. Cánh nhà báo, phóng viên cũng đến rất đông.
Vào bên trong, Từ Dịch Phàm gặp được Từ lão gia và Từ Phu nhân. Họ thấy anh thì mỉm cười.
– Dịch Phàm, trông sắc mặt con hôm nay không được tốt lắm, làm việc nhiều quá hay sao vậy? Hay là lại bệnh rồi? Mẹ đã bảo con rồi, cũng nên chú ý đến sức khỏe của bản thân mình nhưng con có bao giờ nghe đâu chứ. – Từ Phu nhân lo lắng lên tiếng.
– Con không sao, mẹ đừng lo. Mọi chuyện cũng không phải là quá nhiều hay áp lực gì.
– Bố giao Từ Thị lại cho con tuy biết là gánh nặng và áp lực rất lớn nhưng con cũng không cần phải suốt ngày cắm cúi vào công việc như thế chứ. Cũng nên dành thời gian cho bản thân đi, nghỉ ngơi và tự chăm sóc cho bản thân. Hạo Văn nói con càng ngày càng bận việc, không quan tâm gì đến thằng bé nữa rồi. Đừng để cho thằng bé giận.
– Vâng.
Từ Dịch Phàm mỉm cười nhẹ nhàng, có lẽ hôm nay anh sẽ gặp được Đàm Lệ Linh, à, bây giờ phải là Phùng Lộ Phi mới đúng. Đến lúc đấy anh sẽ nói với bố mẹ tất cả mọi chuyện.
– Bố, mẹ, chúng ta vào trong thôi. Kết thúc bữa tiệc hôm nay con có chuyện muốn nói.
– Vậy à. Nào, vào trong thôi.
Từ Phu nhân nghe Từ Dịch Phàm nói vậy thì cứ tưởng rằng anh muốn nhắc đến chuyện kết hôn cùng với Hạ An Nhiên. Từ Phu nhân nghe xong thì lập tức vui vẻ hơn rất nhiều. Tối nay Hạ An Nhiên cũng sẽ đến đây, Từ Phu nhân cũng muốn gặp cô ta.
…………………………………………….
Hội trường nơi tổ chức tiệc.
Phùng Lộ Phi nói là cô sẽ gặp Từ Dịch Phàm tối nay bởi tối nay cô sẽ thay mặt Châu Kiến Thành tham dự buổi dạ tiệc này. Nhưng nhìn mãi mà Từ Dịch Phàm vẫn không thấy Phùng Lộ Phi đâu cả. Không biết là Phùng Lộ Phi đang ở đâu hay là chưa đến.
– Dịch Phàm?
Từ Dịch Phàm quay lại thì chạm mặt với Hạ An Nhiên. Cô ta mỉm cười nhẹ nhàng đi đến chỗ anh.
– Dịch Phàm, trông anh giống như là đang chờ đợi ai đó thì phải. Có đúng không vậy? Mà hôm nay ngoài bác trai với bác gái ra, anh còn đến cùng ai nữa à? Là ai vậy?
– Ừ, đúng là anh đang chờ một người nhưng cô ấy mãi chưa đến. Em đến đây cùng chú Hạ sao?
– Vâng, chứ anh nghĩ là em còn có thể đi cùng với ai nữa sao? Em vốn định gọi cho anh nhưng rốt cuộc thì máy của anh lại tắt máy suốt, hỏi bác Từ thì mới biết là anh dạo này đang bận công việc tập đoàn. Thế nên em cũng chẳng gọi điện làm phiền anh nữa, sợ anh lại tức giận cho rằng em quấy phá anh.
Hạ An Nhiên nghe Từ Dịch Phàm nói có vẻ rất thất vọng cũng như tức giận. Cô ta cũng đoán rằng Từ Dịch Phàm hôm nay đi cùng Phùng Lộ Phi.
Từ Dịch Phàm hơi mỉm cười:
– Công việc dạo này của anh cũng không bận lắm, cũng chẳng có nhiều chuyện quan trọng gì.
Hạ An Nhiên nghe vậy chẳng nói được gì nữa. Câu nói này của Từ Dịch Phàm là ý gì?
– À, đúng rồi, mẹ anh hình như đang tìm em đấy, bà bảo có chuyện gì đó muốn nói với em.
– Vậy à? Vậy em đi tìm bác.
Hạ An Nhiên vừa đi thì Trương Uyển Tâm khoác tay Triệu Chí Dương đi đến. Trương Uyển Tâm nhìn theo bóng dáng Hạ An Nhiên một hồi rồi quay sang nói với Từ Dịch Phàm:
– Anh dường như rất biết đuổi khéo người khác đấy nhỉ. Trình độ càng ngày càng cao lên rồi.
– Có lẽ vậy. Anh không ngờ em cũng đến buổi dạ tiệc này. Chí Dương mời em phải không?
– Triệu Chí Dương bảo là anh ấy hôm nay không có bạn nhảy, em cũng đang có một vụ kiện, định không đi nhưng anh ấy cứ nói mãi nên cuối cùng mới phải đi. Thật lòng mà nói, em rất không muốn đi. Còn anh ấy muốn bạn nhảy thì khó gì chứ.
Triệu Chí Dương bên cạnh chỉ cười.