Bí Mật Angels

Chương 7


Bạn đang đọc Bí Mật Angels: Chương 7


Sự trở Lại
Lại thêm 1 ngày trôi qua , có lẽ nó đã ổn hơn . Nó cùng Vũ trở về nhà chuẩn bị đi học .
Về đến nhà
– Vy , em lên thay quần áo đi rồi xuống ăn sáng .
– Vâng ạ !
Nó lon ton chạy lên phong , rồi thơát cái lại vèo xuống tầng
– Em thay gì mà nhanh zữ zợ ?
– hehheh có nhanh đâu mà .
– Thôi em ngồi đi , anh có chuyện muốn nói
Vũ trưng bộ mặt nghiêm túc ra nói với nó làm nó hơi bất an
– Sao vậy . Có chuyện gì hả anh?
-Em nghe anh nói này .
– Dạ
– 2 năm về trước , Ba đã cử ngưòi đi tìm Black , sự tìm kiếm trở nên vô vọng khi người của ta đã báo về rằng hắn đã chết vì bị ngã xuông vực thẳm
– Em…
Nó không biết nói gì hơn vì đó là sự thật và nó cũng biết rất lâu rồi nhưng nó vẫn ảo tưởng , vẫn muốn tin rằng điều đó không có thật .
– Nhưng hắn đã trở về và anh tin hắn vẫn còn sống
Thực sự bất ngờ. Nó hkông thể ngờ anh cũng có cảm giác giông mình , nó nghĩ rằng anh sẽ khuyên nhủ nó quên hắn nhưng lại ….
– Anh ! làm sao anh lại nói vậy ?
– Khi đi tìm kiếm em hôm trưóc , anh đã vào căn nhà Hoang sau vườn . Giọng nói đó kì thực là không thể nhầm lẫn đưọc . Chắc chắn là hắn ta .
-……
– Sao vậy Vy?
– Em đã thấy anh ấy .
– ANh biết
– sao cơ?
– Em nói mê đấy @@!
– Trời .
– Mà sao em lại tìm đưọc suối ngọc
– Suối ngọc ?

– Là nơi anh tìm đưọc em đó .
– Em không biết . Khi vào căn nhà HOANG sau vườn , em thấy rất quen . Đúng rồi , bức ảnh đó , cả bông hoa đen phát sáng . Khi em động vào bông hoa đó , ánh sáng vụt tắt , khi đó em không nhớ gì hết
Nó ôm đầu suy nghĩ nhưng chẳng nhớ chuyện gì sảy ra cả
– Bông hoa ? Cả bức tranh đó ? Em có chắc không ?
– Chắc ạ . Em đã nhìn rất lâu , không thể sai đưọc .
– Vy à .
– Lại sao vậy ?
– Em quên hắn đi . Em đừng quên hắn đã giết mẹ của chúng ta .
– Em không quên nhưng anh à emmm … không … thể
Giọng nó nhỏ dần nhỏ dần.
– EM không nhớ mẹ đã nói với em gì sao ? Chẳng lẽ em không định trả thù ẹ sao?
Vũ cáu gắt lên . Đây có lẽ lần tiền Vũ tức giận với nó nên nó rất sợ
– Em …huhuhu
– Sao em phải khóc . Thôi nín đi .
Thấy nó khóc , Vũ lùng túng không biết làm gì nên đành dịu giọng xuống
– Em xin lỗi hic hic
– Không sao. Nhưng em nên nhớ chúng ta còn mối thù chưa chả đưọc
– ….
– Thôi chúng ta đi học , đội bộ tóc giả vào đi
– Vâng .
Nó cùng anh bước vào con xe Mercedes đến trường . Tuy mới 18 tuổi nhưng nó và Vũ đã trở thành tay lái cừ khôi của thế giới ngầm ( chưa có đổi thủ ) . Ngồi trong xe , nó lại bắt đầu với những suy nghĩ rối ren của mình . Nó cùng anh bước vào con xe Mercedes đến trường . Ngồi trong xe , nó lại bắt đầu với những suy nghĩ rối ren của mình . Nó phải làm sao bây giờ ? từ bỏ hay tiếp tục ? Trả thù hay không ?Thực sự là nó không biết phải rẽ đi theo con đưòng nào . Sự lựa chọn nào cũng mang lại cho nó những đau khổ . Nhưng có lẽ nó sẽ chọn sự trả thù nhưng cái kết của sự việc ấy sẽ ra sao , nó cũng không giám nghĩ tới .
– Vy xuống xe nào . .
Vũ mở cửa xe rồi nói nhỏ với nó kẻo mọi người nghe thấy thì lộ hết thân phận của ẻm ra
– Em xuống liền ..
Nó bước xuống xe sánh vai với ANh nó như 2 bản nhân đôi vậy . Giống nhau từ cái bộ mặt lạnh như tiền lẫn phong cách bụi bặm . ( Dễ nhầm à nha) Đang đi thì tự nhiên có mấy bà mập nhảy xổ ra:
– Anh Phong ơi , Anh Vũ ơi nhận socola của eim nhé!
– Biến
Giọng lạnh tanh của Vũ vang lên làm tụi bà Mập ý sợ quá vứt luôn cả dép chạy
– Từ nay trở đi đừng có ai đến gần tôi . nếu không đưng trách …..

Nó tiếp lời hâm dọa lũ Fan kiến cỏ kia có phần sợ hãi nhưng phần khác lại xỉa mó nói này nói nọ . Cơ mà cũng không sao miễn là không ai tới gần nó là nó zui roài .
– Chúng ta đi ăn đê . Ở nhà em ăn có tí vả lại đêm qua trông Mai cũng vất =_=!!!
– Ờm . Vậy chúng ta đi .
– Mà công nhận trường SKY rông mà Blue còn rộng hơn .
– Em cứ như chưa tới đây lần nào
hehhe tại mấy lần trước em có để ý đâu . Giờ trông lại thì nó rộng đấy chứ ?
– Ờ .. Vào ăn đi .
2 anh em bước vào Căng teen trước bao con mắt hâm mộ hình trái tim của FAn nữa cũng như Fan nam và 1 số ánh mắt ganh tị nữa ( Đẹp troai cũng là cái tội =_=!)
– Phong , Vũ đợi tôi với .
Tiếng của Hải vang lên lại kéo theo bao ánh mắt nữa từ những học sinh =_=!
– Chào cậu
Nó và Vũ cùng cất lời chào tới Hải
– Chúng ta cùng ăn sáng chứ?
– ô kê lun . Vào bàn đi Hải
– Ờ , các cậu ăn gì ?
– À cho chúng tớ 2 côca và 2 mì Ý nhá .
– ô kê để tớ lo
Hải rời khỏi bàn , rồi đi về phía quầy thức ăn đông nghịt người .
– Các bạn ơi , ình đi nhờ đưọc không ?
Hải nháy mắt với các Fan nữ làm bọn họ điên đảo , như bị thôi miên , họ dẹp 1 lối đi cho Hải đi . Vậy là anh chàng rất thong thả mua thức ăn không phải chen trúc gì cã
– Nè các cậu ăn đi này
– Ái Ya ! Hải dùng mĩ nam kế lừa tình nha .
– Đâu có . Mình làm gì đâu .
Hải đỏ mặt , ngượng ngùng đáp
– Hehheh thôi ăn đi
Thấy Hải như vậy Vũ đành lên tiếng giải vây cho cậu vì Vũ biết nếu nó đã trêu ai thì chắc chả bao giờ buông tha đâu. @@
– Khiếp hôm nay Vũ nhà mình bênh Hải cơ

– Thôi , con lạy thánh ăn đi
– HAHHAHAHAHAH
Nó bật nụ cười hiếm hoi cho câu nói đùa của ảnh . Hiếm thấy hôm nào 2 anh em vui như hôm nay .Và quả thật hôm nay mới thấy nó nở nụ cười tươi rói kể từ khi 2 người thân yêu nhất của nó ra đi .
Mày ơi mày nghe tin gì chưa ?
– Tin gì hót mày ? Tao chưa nghe .
– Sao mày ngu thế . Tin hót thế mà chưa nghe à ?
– Thật mà tao có biết gì đâu .
– Nghe này, trường mình sắp có 1 học sinh chuyển tới đâu đó .
– Giời ạ . Tưởng gì , chuyện ý thì như cơm bữa ý mà .
– Cái con này chưa nghe hết mà cứ thích chen mồm vào .
– Ờ mày nói xem .
– Đây này tin hót nhất lun . Hoc sinh sắp chuyển tới là 1 anh chàng cực kì handsome lun . Mới đi du học từ Anh về đấy. Học giỏi nhà giàu còn đẹp trai nữa . WOW
Cô nàng vừa nói vừa nhỏ nước miếng nhìn ghê tóa .
– Thật không ?
– Thật mà . tao nghe lỏm ở phòng hiệu trưởng mà
-abc ….
Cuộc đối thoại đã đưọc chui lọt vào tai nó
– anh ơi . Sắp có học sinh chuyển vào trường mình đó
– Làm gì có ?
– em nghe mấy bà tám bên kia nói mà !
– Nếu có thì anh cũng phải biết chứ .
– Cũng đúng . Nhưng bên kia bọn họ nói là nghe từ hiệu trưởng đó ?
– =_=!! – Hiệu trưởng nào?
– Em đâu biết.
– =_= Stop. các cậu ăn đi rồi vào lớp khai quật sau.
– Ờ ăn thôi .
Nói xong nó lấy ngay non cô ca bật tạch cái , chắt ra cốc và thưởng thức bữa sáng ngon lành . Còn Vũ thì khá điềm đạm , cậu lúc nào cũng có những suy nghĩ khác người trong bộ óc thông minh . Và * reng .. reng * – Tiếng chuông đã kết thúc giờ ăn sáng của 3 người , họ rời căng teen và trở lại lớp hoc . Không ngoài dự kiến của nó, lớp học vẫn ồn ào bàn tán như thường ngày . Nhưng vấn đề là ai cũng nhắc đến học sinh mới ? Là sao?
– Lại là học sinh mới ? Có cần xôn xao zữ z ậy hơm ?
Hải có vẻ khó chịu với sự ồn ào này
– Anh ơi có học sinh mới thiệt đó .
Nó ghé tai nói nhỏ với Thiên Vũ
– Anh thấy hơi lo
– Em cũng thế
Tất cả bước vào chỗ ngồi của mình và gửi 1 lời chào tới cô giáo :

– Good Moring Teacher !
– Chào các em cô đến đây đểb thông báo cho cả lớp 1 tin. Là lớp 12A1 chúng ta sẽ có thêm 1 học sinh chuyển từ Anh về . Em ơi vào đi
Dứt lời , 1 chàng trai với áo phông đen kết hợp với kiểu quần thụng ( Bụi bặm ) bưóc vào kem theo đó là những tiếng hò reo khiếp đản ở dưới lớp ( Dĩ nhiên là trừ nó , Mai , Hải , Vũ à còn cả cô bạn Hương nữa . Ai không nhớ Hương thì xem lại Chap 3 nhé )
A: Đẹp trai quá
B: Men lỳ quá !
C: Lấy máy ảnh ra nào . Tạch Tcạh tạch
…..
Trong sự hỗn loạn đó , người học sinh mới tức giận quát lên :
– Trật tự hết cho tôi
– Cảm ơn em nhé Hạo Thiên .
Cái gì HẠO THIÊN ? Nghe cái tên đó, nó ngẩng mặt lên nhìn về phía bục giảng . Nó có hoa mắt không đây ?
– Hạo ………..Th …iê…n ?
– Chính là hắn ta . Vậy ra hắn chưa chết .
Giọng nói lạnh lùng của Vũ cắt ngang dòng suy nghĩ của nó . Nhưng mà nó không biết cảm xúc mình giwò này ra sao ? Vui chăng ? hay buồn ? Nó hướng con mắt đầy ngạc nhiên về phía Hạo Thiên . Hắn đã cao hơn rồi . Lạnh lùng hơn xưa .. Nó buồn lắm , nó không biết phải làm sao để đối mặt với sự thật này nữa . Hắn còn sống thì kế hoạch trả thù vẫn tiếp tục . Nhưng cô vui , vui vì đưọc thấy hăn , thấy hăn còn sống trên đời này .Chợt 2 ánh mắt gặp nhau . lại là ánh mắt Xanh kì diệu ấy , nhịp tim đã lệch nhịp lần nữa , nó quay sang phía khác để phòng khi hắn nhận ra nó là Vy thì toi .
– Thiên , em muốn ngồi chỗ nào cứ noí , cô sẽ sắp xếp cho .
– Ngồi cạnh Hoàng THIÊN PHOng
Ánh mắt hắn lại 1 lần nữa hướng vào nó làm nó giật mình . Cái gì ? Cạnh nó á ? Nó có nghe nhầm không ? Còn nua sao hắn biết tên nó ? ( Hoang mang quá )
– 2 em quen nhau à.
– Vâng / Không .
Cả 2 người cùng cất tiếng nhưng không ăn khớp cho lắm làm cô giáo cũng phải bó tay
– Vậy em xuống ngồi chỗ bạn Hương nhé , còn Hương em ngồi xuống bàn cuối nhé .
Hắn sách cặp xuống chỗ ngồi còn Hương phải ra đi không lời chăng chối ( Cứ như đi chết ấy hahahah)
– Em không ……
– Im -Chưa phản đỗi hết câu thì hắn ta đã chen ngang làm nó chẳng giám nói gì
Nó lại 1 lần nữa rơi vào thế bị động . Lúc gặp lần đâu nó thật sự rất vui , muốn níu kéo tất cả nhưng còn đến lần này , những lời nói của anh trai cứ vang vọng trong tâm trí nó . Nó muốn xa lánh anh để không phải đong lòng hay phải chăng để cố kìm len cảm xúc con tim?
– Tôi không muốn ngồi với anh .
– ….
– Này anh !
-……….
– Black .
– ĐỪNG GỌI TÔI NHƯ VẬY
-…
Choáng váng . Black – cái tên lúc bé nó hay gọi mà giờ đây sao lại không được gọi nữa . Sao hắn lại mắng cô như vậy ???


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.