Bạn đang đọc Bí Mật Angels: Chương 36
Một tên gùm chặt tay cô để cô không thể phản kháng còn tên còn lại ôm eo , phì phào những câu ghê tởm vào tai BĂng khiến cô sởn tốc gáy rồi hắn từ từ ” Kiss” cô từ phần cổ lên rồi đến môi . Nhưng BĂNg cố mím chặt môi để chặn lại hành động kinh tởm của tên đó . Nhưng chính hành động đó của cô đã khiến ” Tóc đỏ ” giận giữ , chúng gồng cặht tay cô , bóp miệng cô rồi từ từ đưa hơi thở của hắn vào trong cô xâm chiếm lấy đôi mô BĂng , cô chỉ đủ sức để rên rỉ
– Cuuws tôi với….. huuh
Hai hàng nước mắt chảy dài trong lỗi oan ức , cô chỉ cầu trời hày giúp cô thoát khỏi kiếp nạn này , sao số phận lại đưa đẩy như vậy . Thấy BĂng khóc chúng càng cảm thấy thích thù, bàn tay ” Tóc đỏ ” đã mon men đi xuống vạt áo rồi cở những cúc áo đầu tiền
– 1
-huuh
-2
-..
-..
– Cứu tôi với . THiên Vũ!
Băng gắng sức hét thật to , trút hết sức bình sinh còn có để cầu cứu . Giờ thì cô đã cạn sức mất rồi . NHưng sao cô lại nhắc tới cái tên THIÊN VŨ ? CHẲng phải là Vũ sao ?
————————————————————————————————————-
Từ lúc BĂng rời đi , mọi người đã hết sức lo lắng sợ cô sẽ gặp nguy hiểm . Họ đã chia nhau ra tìm cô. Thiên Vũ sốt sắng chạy hết lẻo này snag leo lọ để tìm ra bóng dáng của Băng . Cậu hỏi thăm những người buôn bán gần đó may ắmn gặp được bà cụ bán vàng mã chỉ đường :
– Vừa nãy tôi có thấy cô gái mặc áo trắng ôm mặt khóc chạy vào hướng này này . Trông cô ấy tội nghiệp quá. KHông BIết có chuyện gì nhưng cô ấy chạy nhanh quá nên tôi không kịp cảnh báo bên trong con hẻm có mấy tên nghiện ngập , thèm thuốc ..
– Cảm ơn !
Vũ gửi lời cảm ơn cũng 1 tờ 500 nghìn coi như là ứng phí cho sự giúp đỡ của Bà . Các bạn đừng có nghĩ rằng Vũ nhiều tiền àm đi khoe của nha . Tính cậu là song phẳng , không thích nợ ai hay ai nợ mình cái gì cả . THeo lời bà cụ cậu chạy nhanh vào con hẻm , sợ rằng BĂng gặp nguy hiểm lên Vũ ra sức gọi thật to , mở căng mắt để tìm cô .Con hẻm quá ngơàn nghèo mà trời còn tối om òm ra . VỚi cái ip 5 đang có thì số ánh snág yểu ớt đỏ chẳng giúp gì được cả .
– Ạ
Vừa nãy do đi kiếm BĂng nên Vũ đã tháo giày bỏ ngoài kia để chạy cho tiện nhưng không ngờ khi vào con hẻm lại bị dẫm vào mảnh thủy tinh sắc nhọn . Nó đâm vào da thịt cậu làm máu chảy ra ngày càng nhiều . Biết là đau nhưng Vũ lín đau tiếp tục đi để cứu BĂng khỏi nguy hiểm dình dập . Nhắm mắt lại , lắng nghe tiếng gọi của đêm bống :
– [” Cứu tôi với . THien Vũ huhhu “] – LÀ tiếng gọi của cô , Vũ nhận ra giọng BĂNg cả tiếng khóc thảm khiết đó . BĂng đang thực sự gặp nguy hiểm , cậu chạy , chạy như 1 con thú giữ băng mình dưới bóng đêm . Khi tìm thấy BĂng , cậu tức giận , tức giận vì lũ sói hoang đang lợi dụng , xàm xỡ người con gái trước mặt cậu . Giờ Vũ như con Báo , cứ thể nhao vào mà đấm mà giết con mồi như 1 con nai tơ