Bạn đang đọc Bí Mật Angels: Chương 31
Như : Tóm lại công lớn nhất là của Băng Băng xe xe tăng . Phần còn lại ngủ rồi mai tính tiếp
Mai : Ờ mệt dã người .
* Ngoáp Ngoáp * >_ Căn nhà trở về với vẻ tĩnh mịch vốn có của nó
Một nơi nào đó xa vời
– Tối mai cậu sẽ tới đây chơi với tớ chứ ?
– Ừ mình đến mà
Cô bé gái nhí nhảnh trả lời cậu nhóc kia
– Cậu hứa đi
– Ghéo tay nè . Hứa nè
Cô bé đưa ngón út ra khoắc vào ngón tay út của cậu bé , cái cách mà những đứa trẻ hay làm . Lời hứa đã được đặt ra , có trời , có đất , có cô và cậu chứng kiến .
Ngày Hôm Sau
– ẸM ơi con không về đâu
Chính là cô bé ngày hôm qua , cô khóc thảm thiết cầu xin người mẹ cho cô ở lại nhưng tất cả chỉ là vô ích . MẶc sức vùng vậy , ba mẹ cô vẫn quyết cho cô về nước .
– mẹ ơi . ! Con phải gặp Quách cưng ,…… mẹ ơi huuhuhuhuh
-..
– MẸ ơi buông con ra
– Con ngoan nghe theo lời Ba mẹ về nước đi . Ở rừngđos đâu có ai.
– CÓ . QUách cưng ơi … Quách cưng … huhuhuh
Cô bé khóc sướt mướt rồi nhìn vào phía khu rừng ngày hôm qua đã tới với ánh mắt tuyệt vọng . Vậy là cô bé đã thất hứa với cậu bé mặc dù cô không cố ý nhưng điều đó đã gây nên 1 vết thương đau đớn trong lòng cậu . Cậu cứ ngồi chờ, Chờ , chờ mãi.. 1ngày .. 2 ngày rồi … 1 năm … 2năm cậu vẫn ở trong khu rừng và chờ 1 điều gì đó sảy ra
2 năm trôi qua
Mọi cảnh vật đã thanh đổi rất nhìê , ở khu rừng đó , vẫn rậm rạp vẫn bí ẩn . Nhưng có 1 thứ khôgn thay đổi là cậu bé . Và 1 thwú đã thay đổi đó là cô bé tinh nghịch ngày nào giỡ đã trở lên trầm tình , ít nói kể từ khi rời khu rừng trở về nước , cô như người mất hồn , không ăn , không nói chỉ khóc , khóc đến khi hét nước mắt rồi lại nhìn về xa xăm u uất . Bây giờ cô đã trở lại với nhiều bỡ ngỡ , Không biết cô còn nhớ gì không nhưng theo quán tính cô bé lại đi vào khu rừng ngày nào . Những bước chân nhỏ làm rung động những hàng cây , tay cầm con búp bê nhỏ thật chặt như 1 niềm an ủi gì đó . Bỗng xuất hiền 1 con rắn sặc sỡ bò ngay dưới chân cô làm cô hoang mang
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaa
———————————————————————————————————-
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Tiếng hét của nó đã làm NHư , Băng lẫn Mai sực tỉnh dậy trng giấc ngủ ngon . Họ giật mình nhìn nhau để tìm hiểu về tiếng hét kinh hồn giữa đêm khuya nhưng 6 mắt nhìn nhau rồi nhìn về phía nó
– Vy ơi tỉnh dậy đi .. Vy ơi
MAi hốt hoảng khi thấy trán nó thấm đẫm mồ hôi
Băng : Cậu ấy ặgp ác mông thì phải
Nhìn vẻ mặt của nó mà Băng phán đoán
Như : Vy nó bị sốt cao . Băng phiền cậu lấy giùm bộ đồ y tế ở lan can nhé
Băng theo lời Như và ra lâys , MA và NHư thì cố sức gọi nó dậy nhưng cơn ác mộng đã khống chế nó làm nó không cách nào thoát ra được
– Đây
Như cầm bộ dụng cụ y tế trên tay Băng rồi dùng những thứ cần thiết như nhiệt kế , thuốc cảm , băng dán .. như 1 bác sĩ , nhỏ đã căhm sóc và giúp cho cơn sốt của nó hạ xuống hết mức có thể .
VÀi giờ sau , nhiệt độ cơ thể đã dược ổn định , giờ này 3 đứa mới được thở phào nhẹ nhom như con đom đóm . Haizzzzz
-Mai : mệt dã lưng luôn !!
Như : Bọn mày ngủ trước đi , tao thay băng dán cho Vy rồi tao ngủ sau
Băng : Vậy tớ ngủ trước nhé.
zzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz
Mọi thứ đã xong căn nhà lại chìm trong mơ mộng
– OA oa
– zzzz
– Khừ khừ
Tiếng gáy của mấy bag tám kinh khủng quá >_
6 a.m
Vũ thức dậy trào buổi sáng , như 1 chú gà trống ( hoo hô Vũ gà Trông @@) , anh tràng zô phòng đánh thức mấy nhỏ tinh nghịch dậy. Nhưng khi mới bước vào cừa phòng thì cậu ngạc nhiên vì chẳng thấy bóng dáng ai ắnm trên giuwongf . Chẳng lẽ chúng nó dậy sớm thế á ? À không đâu , chắc các độc giả không thể tuwongr tượng ra cảnh tượng của mấy bà tam bây giwò đâu . Cô MAi hóm hỉnh thì lăn tròn ở dưới đất , Bạn Như thì cuộn tròn dưới gầm giường ( Tránh rét ấy má ) . Băng thì nắm dưới sàn ôm chú gấu bông , trông cô thật xinh đẹp , khuân mặt dạng ngời như 1 nàng tiên buổi sơm làm hớp hồn Thiên Vũ