Bạn đang đọc Bí Mật Angels: Chương 16
Như : Chẳng phải côi nhi cũng là nhà sao
– Vâng . Nhưng
Những giọt nước ắmt như muốn trực trào khoỉm khóe mi. Cô nói như sắp khóc
Nó : Sao vậy
Hàn BĂng : Côi nhi mà em sống đã bị sàn bằng thay vào đó là xây 1 công trình gì đó.
Mai : Sao lại làm như vậy được chứ. Vậy những trẻ em ở côi nhi đâu rồi
– Chúng được chuyển đi sống ở những côi nhi khác . Nhưng phần còn lại thì không còn chỗ ở phải lưu khắp nơi .
Nó Tại sau cậu lại bị học sinh trường Blue xa lánh vậy
– Mình không biết . Với 1 đưa nghèo và yếu vế như mình thì phải cam chịu thôi .
Vũ : Cuộc sống là vậy
Như : Tại sao côi nhi lại bị đóng cửa ?
Nhắc đến đó thì thực sự cô nàng đã khóc Vì sao vậy ?
– Là do mình . Lớn lên trong côi nhi viện , mình đã dẹp bỏ suy nghĩ ba mẹ ra khỏi đầu . Nhưng ai ngờ , có 1 người tự xưng là Ba mình đến côi nhi viện tìm mình .Ông ta nói ông đang bị bọn cho vay nặng lãi tìm bắt lên cần tiền bỏ chốn . Mình cũng đâu có tiền nhiều , mình phải tích cóp vài năm và đi làm thêm mới được hơn 2triệu . Mình đưa cho ông ấy số tiền đó nhưng ông ta lại đâm đầu vào cờ bạc và rượu chè , ma túy ..cuối cùng bị sốc thuốc mà chết . Từ đó bọn chủ lợ đã tìm đến mình , họ đập phá côi nhi , bắt ép thậm chí còn đe dọa mình nhưng thực sự mình không có tiền . Mấy hôm sau thì 1 đoàn người đã đến đuổi những đưa trẻ như mình ra khỏi đó và tiến hành xâu dựng công trình . hhuhuhu
Mai: Cậu đừng khóc , tụi mình sẽ giúp đưọc mà
– Không … các bạn sẽ không giúp được đâu
Nó : Số tiền ba cậu nợ là bao nhiêu
– 100 triệu
Như : Cũng không nhiều lắm . Chúng tớ sẽ giúp cậu
– Thiệt khôg?
Mai /Vũ/Như : Ừm
– Cảm ơn các cậu nhiều . Mình sẽ cố làm thêm để trả lại tiền cho các cậu
Như : Vâỵ cậu dự tính ở đâu
– mình chưa biết
Mai : Hay ở nhà Vũ đí .
– Sao có thể thế được . Mình không thể làm phiền cấc cậu được
Nó : Không sao đâu . Đằng nào thì nhà cũng có 2 người thêm 1 ng chắc không chết được
– Thôi mình ngại lắm với ảc mình nợ các cậu nhiều rồi
Mai : HAy là băng cứ sống ở đây đi . Làm mấy việc lặt vặt trong nhà như rửa bát nấu cơm , quét ron rồi bọn mình sẽ trừ dần vào số tiền cậu nợ
– Như vậy có được k?
Nó : Ổn đấy . CỨ thế đi
– Vậy cảm ơn các cậu nhiều
Nó : Ý anh Vũ thế nào
Vũ : tùy
Mai : COi nhwu là đồng ý nha
Vũ : Ăn lo rồi
Băng : Để em đi rửa bát chén . Mọi người cứ lên phòng trước đi
Nó : Vậy thì phiền cậu rồi
– Không có gì mình cũng quen rồi mà
Vậy là cô nàng Tiểu Băng đã được sống chung cùng 4 nvaatj quan trọng của chúng ta . Mọi nguời đi lên phòng nghỉ ngơi hay làm việc linh tinh còn Băng , cô muốn thực hiện những điều dù là nhỏ nhoi để cảm ơn lòng tốt của Vũ và các bạn . Xong việc cô bước lên lầu để mượn tạm quần áo của Mai hay Như để thay vì cô đâu có mang theo đồ đâu . Băng vào phòng đối diện của Vũ , có lẽ phòng này Như và Mai đang trong đó . Căn phòng rất rộng , tất cả phủ 1 màu đen viền trắng khac lạ cùng với những đồ dùng phát sang trông rất đẹp mắt . *Tạch * bóng đèn tự động bật lên làm Băng giật thót tim .
-WOW đẹp quá
Cô nàng nhe nhàng bướ tới chõ giá sách trong phòng . Băng cũng có sở thích đọc sách giống như Vũ vậy cho nên khi thấy sách là cô mừng rơn . Ở đây có khá nhiều cuốn sách nổi tiếng cũng như những cuốn tiểu thuyết hay
– Tấm ảnh
Trên kệ có 1 bức hình khá cũ kí chắc là chụp đã lâu rồi . Tò mò cô lấy bức hình xuống xem . Trong đó chụp 4 người
– CÓ lẽ đây là Vũ , ba mẹ anh còn đấy …
Băng nhìn đứa trẻ đang yêu trong ảnh , không biết đây là ai ? nhà này có Vũ và Phong là 2 anh em thôi mà . LẠ thật sao lại có 1 đứa con gái vậy
– Không lẽ nào Phong là … Không thể nào
Đang mải suy nghĩ thì Như , Mai , nó bước vào phòng làm Băng giật mình
Như : Cậu làm gì vậy
Cô vội vàng giấu tấm ảnh đắng sau lưng và trả lời ấp úng
– À không .. Mình vào để mượn đồ thôi
Nó : trong tủ kìa
Băng: Ờ . MÀ phòng nay của ai vậy
Mai : Của v..
Như kịp thời chặn miệng Mai lại
– Của Phong
– Vậy mình đi tăm trước đấy
Băng bước vào phòng tắm còn Mai , như thấp thỏm lo lắng còn nó vẫn bình thân nhwu vại
Mai : Xém tí thì chết
Như : Tại mày ý .
Mai : Mà cứ để Băng ở đây thì lộ hết bí mật
Như : Cũng sớm thôi
Nó : Có lẽ phải nói sự thật
Như : MÀy điên à .
Nó : Không