Đọc truyện Bí Danh (Black and White) – Chương 25: Bí mật của kẻ đã chết.
(Tôi đang tự hỏi chủ nhân của bản hướng dẫn này có phải là một kẻ bệnh hoạn thiên tài hay không? Ông ta dùng đủ mọi lĩnh vực để thách thức chúng ta. Nhưng tôi nghĩ cuối cùng thì Cole Walton này cũng đã thắng.)
…
1. KBIZNRW _BFBFZM TZIWVM
2. NONE
TITAN NONE 15-44-24
PHOBOS CALLISTO
3. ALWRZX
01Princess – 08Hunter – . . . . . – 08 – 02Princess
…
Cole nhìn đi nhìn lại tờ giấy cùng những chữ cái, những chữ số. Lúc này, hắn đã trở lại nơi có nhiều ánh sáng hơn, nhưng những kí tự màu đen dường như đã hút hồn hắn.
–Đây là mật mã về cái gì? –hắn hỏi Santos.
–Tôi muốn anh tìm ra thông điệp mà người lập ra tờ giấy này đã cất giấu, một địa điểm, anh không nên biết nhiều hơn.
–Ý ông là…–hắn ngập ngừng tìm từ ngữ. –vị trí?
–Phải.
Cole nhìn Santos với ánh mắt thích thú:
–Tùy ông, cho dù nó có là bản đồ dẫn tới kho báu thì các ông cứ việc đào bới chúng. Tôi chỉ cần bản giao kèo của chúng ta có hiệu lực và ông không phải một đối tác tráo trở là ok.
–Chắc chắn. –Santos nói như đinh đóng cột. –Mất bao lâu để giải xong? Chúng ta không có nhiều thời gian đâu. Giờ chắc chắn FBI và cả SA đang truy lùng chúng ta.
–Cho tôi một buổi sáng, ok?
Santos gật đầu, hài lòng.
–Ông chưa bao giờ thử tìm ra bí mật của tờ giấy này ư? –Cole thắc mắc.
–Dĩ nhiên là tôi đã từng, nhưng tôi không phải chuyên gia trong lĩnh vực này.
Cole chẹp miệng, hắn đã thực sự bị tờ giấy cuốn hút. Lúc này, hắn mới nhớ rằng mình vẫn đang đứng nên vội ngồi xuống, cũng không chú tâm rót một ly Vinho Verde như mọi khi. Hắn đã thực sự bị tờ giấy thôi miên. Một lúc lâu sau, hắn mới đưa ra lời nhận xét đầu tiên.
–Nội dung tờ giấy này chia làm ba phần, theo như tôi linh cảm thì ba phần sẽ giải theo ba hướng nhưng đều dẫn đến một đáp án cuối cùng.
Santos không nói gì, hắn chăm chú lắng nghe.
–Santos, trước tiên tôi muốn hỏi ông một câu. Ông có biết gì về “bán kính không thể quay lui” không?
–Điều đó thì có liên quan gì tới việc này?
–Hãy trả lời tôi trước.
–Không. –Santos lắc đầu. –Cái đó tôi không biết.
Cole gật đầu tỏ vẻ đã hiểu một điều gì đó, rồi hắn cười khúc khích.
–Tôi biết mà, ông là một kẻ có kiến thức hạn hẹp về thiên văn học. Nhưng khoa học vũ trụ lại rất có ích cho chúng ta trong hoàn cảnh này. Ông không biết gì về “bán kính không thể quay lui” cũng không sao. Để tôi nói cho ông biết. Ở những hố đen vũ trụ có một nơi mà ánh sáng đứng yên hoặc chuyển động rất chậm, mặc dù trong thế giới vật chất của Trái đất, ánh sáng đã được coi là thứ nhanh nhất với tốc độ vào khoảng 300000km/s. Nơi đó gọi là “chân trời sự cố”, và khoảng cách từ “chân trời sự cố” đến một tâm lỗ đen gọi là “bán kính không thể quay lui”. Điều này đã giải thích vì sao ông không hiểu ý nghĩa các từ như Phobos hay Titan ở mục 2.
–Khoan đã, titan thì tôi hiểu, nguyên tố thứ 22 của bảng tuần hoàn các nguyên tố hóa học.
Santos vội nói để vớt vát chút danh dự, nhưng Cole tiếp tục phủ nhận:
–Sai rồi, nếu titan là một nguyên tố thì ông sẽ giải thích các từ còn lại như thế nào? Điều đó chứng tỏ hướng suy nghĩ của ông có thể sai. Với những ai có chút kiến thức về Thái Dương hệ thì họ sẽ không lạ gì Titan hay Phobos, đó là tên hai vệ tinh. Giờ hãy để tôi yên tĩnh, sau đó tôi sẽ cho ông lời giải.
Trước sự tự tin của Cole, Santos đành ra khỏi căn phòng, để lại hắn với những bí mật của Brocment bên trong.
…
Weiburgharm Hotel.
Licohn Brown đang ngồi trước màn hình máy tính kết nối trực tiếp hình ảnh với một căn phòng nào đó. Gần như song song với Cole, anh ta cũng đang cố gắng giải mã một bản hướng dẫn khó hiểu.
…
Tờ giấy thứ năm chục bị Cole ném vào góc phòng. Những kí tự rắc rối vẫn đang trêu ngươi hắn.
…
Licohn đăm chiêu nhìn vào màn hình máy tính. Anh ta nhìn lại các chữ cái và biết mình đã phát hiện ra một điều thật thú vị.
…
Cole sướng đến phát điên, hắn biết mình sắp có một triệu đô la.
…
Licohn đang tra cứu lại một số thông tin trên máy tính. Anh ta đã biết ý nghĩa của những kí tự vừa rồi, tuy nhiên, mọi thứ có vẻ chưa hoàn chỉnh.
…
Gần trưa, Cole vội vã lao ra khỏi phòng. Hắn gọi tên Santos như mội con bò đang rống lên.
–Cho tôi xem bản gốc! –hắn nói như ra lệnh.
–Bản gốc nào?
Cole giơ tờ giấy trước mặt Santos:
–Chẳng lẽ ông cho rằng cái tờ giấy không đáng một xu này là bản gốc chắc? Một quyển sổ, một chiếc đĩa CD nào đó…tôi phải được xem. Bản in này chưa hoàn chỉnh.
Rõ ràng là Santos đang cân nhắc. Hắn không muốn cho ai biết đến sự tồn tại của chương trình kia. Cuối cùng, hắn nói:
–Thôi được rồi, Cole, hãy chờ tôi một phút.
…
Licohn tựa lưng vào ghế, anh ta nhìn đồng hồ và đã quá quen với việc phải chờ đợi.
…
Sau khi kích hoạt mã xác nhận, một chương trình được bật lên. Cole đặt bản photo bên cạnh màn hình, hắn tỉ mỉ so sánh giữa bản photo và bản gốc. Mãi sau, hắn đã phát hiện ra một khoảng trắng mờ giữa các số 15, 44 và 24.
–Phải thế chứ ! –hắn kéo Santos ngồi xuống và bắt đầu giải thích. –Chúng ta có dòng chữ KBIZNRW ở phần…, tạm gọi là ba phần nhé, phần một. Ông hãy chia đôi bảng chữ cái và viết lại dòng kí tự này theo qui tắc sau: một chữ cái sẽ được thay thế bằng chữ cái ở vị trí đối xứng của nó, trục đối xứng nằm sau chữ M. K thành P, B thành Y. Đây là mã Atbash, một loại mã cơ bản dành cho những người nhập môn, hơi mỉa mai một chút. Một dòng chữ mới có nghĩa sẽ hiện ra, đó là Pyramid. Tôi nghĩ người tạo ra dòng chữ này muốn nhắc tới những Kim tự tháp ở Ai Cập. Giải tương tự, dòng kí tự bên cạnh sẽ là Yuyuan Garden, hình như nó là tên một địa danh ở Trung Quốc, tạm thời tôi chưa tìm ra mối liên hệ giữa hai đất nước này.
Sang phần thứ hai, như đã nói trước, Callisto, Phobos, Titan đều ám chỉ các vệ tinh. Callisto là vệ tinh của sao Mộc, Phobos là một trong hai vệ tinh của sao Hỏa và Titan là vệ tinh lớn của sao Thổ. Hai chữ None ứng với hai hành tinh trong hệ Mặt Trời không có vệ tinh là sao Thủy và sao Kim.
–Như vậy có nghĩa là gì? –Santos không nén nổi tò mò.
Cole tiếp tục vạch bút chì trên giấy nháp:
–Tôi nghĩ ta nên thay các vệ tinh bằng các hành tinh lớn. Và chúng ta sẽ có sao Thủy-Mercury, sao Kim-Venus, sao Hỏa-Mars, sao Thổ-Saturn và sao Mộc-Jupiter. Nhưng tôi không thể nghĩ ra chúng sẽ đại diện cho điều gì, cái này làm tôi đau đầu nhất cho tới khi tôi phát hiện ra một điểm mấu chốt.
Santos vẫn hồi hộp lắng nghe.
–Người tạo ra bản mật mã này không muốn nhắc tới các hành tinh, thứ mà ông ta muốn ám chỉ là các thành tố. Ông biết ngũ hành không? Năm thành tố mà theo người phương Đông, chúng cấu tạo nên thế giới vật chất, chúng chi phối rất lớn đời sống tâm linh của con người. Theo quy luật ngũ hành tương sinh, nếu xuất phát từ vàng như gợi ý của ông, ta sẽ có thứ tự Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.
Vừa nói, Cole vừa viết năm chữ gold, wood, water, fire và land theo chiều dọc. Hắn xoay ngược tờ giấy lại để chỉ cho Santos xem.
–Nhưng cho dù viết xuối hay ngược thì những thành tố này vẫn vô nghĩa. Cần phải có một cách sắp xếp theo một trật tự nhất định. Ngũ hành tương sinh? Ngũ hành tương khắc? Hay trật tự gì khác?
–Vẫn còn cách sắp xếp khác sao? –Santos vội hỏi.
Cole gật đầu.
…
“Hệ Mặt trời”, Licohn tự nhủ với chính mình.
…
Trở lại căn phòng trên tầng ba, Cole đang tự chửi Santos là đồ bị thịt. Mọi thứ đã trở nên quá rõ ràng mà hắn vẫn như một kẻ ngủ mê.
–Một sự kết hợp tuyệt vời giữa thiên văn và các kí tự. –Cole nói. –Tại sao chúng ta lại lãng quên nó ngay từ đầu nhỉ? Chẳng phải chúng ta vừa nhắc tới hệ Mặt trời đó sao? Phải là sao Thủy, sao Kim, sao Hỏa, sao Thổ vào sao Mộc mới đúng.
Lần này, Cole vứt tờ giấy đi và viết lại các từ water, gold, fire, land và wood theo chiều dọc.
–Licufer, ông chịu khó động não một chút đi, và đừng quên những con số ở bên cạnh!
–Màu đỏ. –hắn nói khẽ, hắn đã nhìn thấy một chữ Red ở đằng sau những thành tố.
Cole thầm nghĩ “lão ta không ngu như mình tưởng”, rồi xoay tở giấy về phía mình.
–Vậy là sau cùng ông cũng đã hiểu. Suýt chút nữa là chúng ta bỏ qua ba dấu chấm thần kì. Không phải là 15, 44, 24 mà phải là 1.5, 4.4 và 2.4 mới chuẩn. Ở trước khoảng trống là vị trí các hành tinh trong hệ Mặt trời, sau dấu chấm là chữ cái ta cần tìm trong thành tố tương ứng với hành tinh. Xem nào, vị trí thứ nhất là sao thủy, ứng với chữ Water trong ngũ hành, chữ cái thứ năm là chữ R. Sao Hỏa ở vị trí thứ 4, chữ cái thứ 4 trong từ fire là E. Tương tự, ta có chữ D trong từ gold. Hợp lại, ta có chữ Red. Tôi cũng đã thử xét theo chiều ngược lại, tức là tráo ngược suy luận một chút. Nếu thế, ta sẽ có chữ WLO, một chữ hoàn toàn vô nghĩa. Có thể loại trừ phương án này.
Santos đợi cho hắn nói hết mới vỗ tay tán thưởng:
–Cole ,tôi muốn hỏi anh một câu. Tại sao anh lại nghĩ ra được ngần ấy thứ? Từ các vệ tinh, các hành tinh trong hệ Mặt trời, năm thành tố của ngũ hành rồi lại quay trở lại các hành tinh. Lại còn các con số ám chỉ chữ cái. Ý tôi là tại sao anh lại có thể đi cả một con đường dài đến vậy?
–Vì đây không phải là một bản mã thông thường có một cách để bẻ khóa bằng công nghệ. Ta chỉ có thể dùng suy luận logic để giải mã nó, mà trí óc của con người vốn không dừng lại ở một hay hai lối mòn. Để giải ra dòng chữ này, tôi đã từng đi vào rất nhiều lối mòn như thế, thử rất nhiều cách lập chữ khác nhau nhưng không có kết quả. Trước đây, tôi từng phải đi qua tận tám bước mới tìm ra tên một nhà hàng nơi ba chính khách đảng Cộng hòa giao dịch đen. Mật mã càng khó thì càng thú vị. Và bây giờ chúng ta sẽ đi tiếp phần ba.
…
Trong tầng bảy của Weiburgharm, Licohn chau mày lại. Anh ta vừa tra cứu về một biến cố mà Brocment từng gặp phải trong quá khứ. Nếu như lòng thành kiến cố vị trong con người hắn đúng như lời đồn thì đất nước này có vẻ không phải một đáp án hợp lý.
…
–Hãy chú ý tới những dòng chữ đầu tiên! –Cole nói. –Thật không quá khó để hiểu ý nghĩa ALWRZX nếu như chúng ta đã tìm ra từ Pyramid trước đó. Chính là Zodiac-hoàng đạo. Bây giờ chúng ta sẽ tìm hiểu về mười hai cung hoàng đạo.
Santos không thể làm gì hơn là kiên trì và chăm chú lắng nghe, mặc dù hắn hoàn toàn có thể gạt phăng mớ lí thuyết dẫn đường của Cole và bắt hắn đưa đáp án cuối cùng. Hắn hơi bất ngờ khi giờ mới phát hiện ra rằng mình thích ngồi nghe kể chuyện.
–Mười hai cung hoàng đạo gắn liền với các câu chuyện trong thần thoại của người Hi Lạp.
–Chẳng lẽ các con số ở đầu các cụm từ cũng ám chỉ các cung khác nhau trong mười hai cung hoàng đạo? –Lúc này, thật ra Santos cũng thấy mình khôn ra rất nhiều.
Cole gật đầu.
–Đúng thế. Cung khởi đầu, số 01 là bạch dương, 08 là bọ cạp và 02 là kim ngưu…
–Còn một khoảng trống?
–Bình tĩnh đi, Santos! –Cole nhắc nhở. –Tôi sẽ kể cho ông nghe những câu chuyện thần thoại, những câu chuyện gắn liền với các vị thần trên đỉnh Olymper và cung hoàng đạo.
Nhấp một chút rượu để đỡ khô cổ, Cole bắt đầu.
–Trước tiên là vị trí số 01, cung đứng đầu 12 cung hoàng đạo, bạch dương. Truyện kể rằng vua Thebes có vị hoàng hậu sinh được hai người con nhưng lại say đắm nàng Ino. Khi Ino được làm hoàng hậu, mụ ta rắp tâm trừ bỏ hoàng tử Phixus và công chúa Helle bằng một lời tiên tri độc ác nhằm hiến họ cho thần Zeus. Thương tình, thần Zeus đã phái một con cừu vàng xuống che chở cho hai anh em. Sau này, lông cừu vàng đã trở thành báu vật khuynh thành của Colchis. Đó là nguồn gốc cung bạch dương. Sau số 01 là từ princess, chẳng phải nó ám chỉ nàng công chúa Helle trong sự tích sao?
Cole viết nhanh chữ Helle ra giấy. Sau một chút im lặng, hắn tiếp tục:
–Cung thiên yết, bọ cạp. Truyện kể rằng nữ thần Hera đã phái một con bọ cạp xuống giết người thợ săn Orion. Tôi tin rằng đến đây, ông cũng đã biết rằng chúng ta tìm thấy từ gì.
–Tôi hiểu!
–Một số dị bản khác lại cho rằng chính thần Apollo, vị thần ánh sáng và công lý đã phái nó đi giết Orion khi thấy Orion thân thiết với nữ thần Artemis. Từ đó, chòm sao Orion gần như luôn đối lập với chòm Bọ cạp.
Cole lại viết từ Orion ra giấy, hắn để cách một dòng rồi tiếp.
–Sau khoảng trống là số 08, không kèm theo chú thích gì. Vậy là chỉ đơn giản là cung thiên yết, hay là Scopio.
Chữ Scopio lại hiện ra.
–Còn số 02, cung Kim ngưu. Trong thần thoại Hi Lạp, Europa là con gái vua xứ Phoenicia. Nàng đang ngồi nhổ cỏ, mặc dù tôi có thắc mắc là con gái vua thì làm gì phải đi nhổ cỏ, thì bị một chú trâu trắng đến bắt cóc, vượt biển khơi nghìn trùng. Chú trâu ấy chính là thần Zeus. Thần Zeus mang Europa qua Địa Trung Hải đến đảo Crete và cưới nàng ở đó. Đó cũng chính là phát tích của từ Euro chỉ vùng đất phía bắc Địa Trung Hải ngày nay. Chẳng phải Europa là con gái vua đó sao?
Vậy là chỉ còn một khoảng trống ở chính giữa.
–Một sự bỏ ngỏ. Đây chính là câu đố lớn nhất của chúng ta. Một khoảng trống! Nó có thể là bất cứ thứ gì, bất kì điều gì. Một khoảng trống! Sẽ có hàng vạn câu trả lời. Nhưng chúng ta cần một câu trả lời logic với bốn từ còn lại, và thậm chí là cả hai phần trên. Và tôi tự hỏi nãy giờ mình đang đi sâu vào vấn đề gì nhiều nhất? Cái gì đã chi phối từ duy của mình nhiều nhất? Cái gì đã bao trùm lên tất cả? Ngũ hành ư? Không phải. Thần thoại ư? Cũng sai. Các hành tinh, các cung hoàng đạo…còn gì nữa ngoài vũ trụ? Khoảng trống…khoảng không lớn lao nhất…không gian vô hạn…là vũ trụ.
Những câu chuyện trong thần thoại đã kết thúc khi năm từ xếp thành một hàng dọc không hề vô nghĩa.
Helle
Orion
Universe
Scopio
Europa
–Ngôi nhà. –Santos lẩm bẩm.
–Phải, chính là nó, quá đơn giản phải không ? Một trò chơi xếp chữ của trẻ con đã khiến tất cả người lớn chúng ta mệt óc. Chúng ta bị xoay như chong chóng chỉ để đến với một từ quá đơn giản như thế này. Tổng kết lại, chúng ta có từ Red house, một ngôi nhà màu đỏ ở Ai cập.
–Không phải như vậy.
Lời nói đột ngột của Santos làm nụ cười tự mãn của Cole vụt tắt.
…
–Ông vừa nói gì, Santos?
–Không phải ở Ai Cập. Bất cứ nơi nào khác ngoài cái xứ sa mạc ấy.
Câu nói của Santos như dội một gáo nước lạnh vào sự huênh hoang của Cole.
–Tại sao lại không được là Ai Cập? Không lẽ các kim tự tháp lại dẫn người ta tới Ma rốc thay vì tới Ai Cập sao?
–Chắc chắn đã có sự nhầm lần. Ai Cập tuyệt đối không phải là đích đến. Không phải anh còn tìm ra một địa điểm liên quan tới Trung Quốc hay sao? Cole, tôi là người giám định kết quả của anh, tôi muốn một câu trả lời khác.
–Khốn nạn thật! –Cole hét lên, hai mắt hắn long sòng sọc, hắn đã lấy lại vẻ hoang dại vốn có. –Ông định nói rằng bao nhiêu suy luận của tôi là sai? Ông định nói rằng tôi vắt óc từ nãy tới giờ cũng chỉ là tìm một từ vớ vẩn nào đó nhằm gạt một triệu của ông sao? Santos, ông coi thường tôi quá rồi đấy. Nếu Pyramid ở phần một là sai thì ông đi mà tìm lời giải khác hay ho hơn đi.
Santos chưa vội trả lời. Hắn biết Brocment khinh ghét đất nước ấy đến mức nào, kể từ ngày hắn suýt mất mạng sau khi dính líu đến một cây trượng vàng ở thung lũng Vương Gia. Đích đến chắc chắn không phải là vùng đất mà ông trùm từng sợ hãi và căm ghét. Nơi đó không phải xứ sở của những kim tự tháp.
–Tôi không nghi ngờ những suy luận của anh nãy giờ, Cole. Chúng rất hợp lí. Chỉ có điều tôi nghĩ từ Pyramid còn có ám chỉ khác. Mật mã càng khó giải thì càng hấp dẫn, phải không?
Cole nhìn Santos từ đầu đến chân rồi chống tay xuống cằm suy nghĩ. Một lúc lâu sau, cơn giận cũng nguôi ngoai, hắn hỏi:
–Santos, ông còn giấu diếm tôi điều gì không? Một điều gì đó liên quan tới bản chỉ dẫn này.
Santos nghĩ tới những chiếc chìa khóa.
–Không. –hắn đáp. –Đây là tất cả.
–Tất cả?
–Phải.
–Nếu thế thì…–Cole nhún vai. –Coi như tôi không có duyên với một triệu kia đi. Và cứ coi như tôi vừa nói những lời nhảm nhí vậy.
Nói xong, hắn xé tờ giấy trên tay làm đôi. Santos nhìn thấy cánh cửa dẫn đến kho tàng của Brocment đang đóng lại trước mắt mình.
–Khoan đã! –Hắn vội nói. –Thật ra đây vẫn chưa phải tất cả.
…
Licohn Brown mỉm cười. Anh ta biết mọi chuyện chưa phải là tất cả, cũng như cuối không đồng nghĩa với tận cùng.
…
Santos bắt đầu tiết lộ cho Cole câu chuyện về hai chiếc chìa khóa lấy được ở Trùng Khánh và Bắc Kinh, từ đó chế tạo ra chiếc chìa khóa thứ ba. Trong khi nghe, Cole đã uống cạn một ly Vinho Verde yêu thích.
–Cần phải có hai chiếc chìa khóa để đúc cái quan trọng nhất sao?
Santos gật đầu. Nếu không vì cái đầu của Cole, hắn sẽ không bao giờ tiết lộ sự thật này.
Kim tự tháp? Ngôi nhà màu đỏ? Yuyuan? Hai chiếc chìa khóa? Tất cả đều là những dữ kiện rời rạc. Cole bắt đầu hoài nghi. Chẳng lẽ hắn đã sai lầm ngay từ đầu?
…
Gần mười phút sau, Cole vẫn không thể đưa ra thêm bất cứ sự lí giải nào. Hắn không thể hiểu ý nghĩa ẩn giấu đằng sau các từ ngữ. Đã có lúc hắn nghĩ mình nên quay lại giải từ đầu.
…
–Hình học phẳng. –Licohn nói như muốn truyền đạt điều này tới một ai đó không ở bên cạnh.
…
Cole vừa lẩm bẩm vừa đi vòng quanh phòng. Nhìn gương mặt của Santos lúc này, hắn hiểu rằng việc có một triệu hay không không thực sự quan trọng nữa. Nếu không giải được mật mã này, hắn sẽ chết! Quá căng thẳng, hắn tình cờ gạt tay vào chậu hoa hướng dương trên bệ cửa sổ.
–Chậu hoa chết tiệt. –hắn càu nhàu. Nhưng ngay sau đó, như có một luồng ánh sáng rọi vào mớ suy nghĩ bòng bong của hắn. Hắn phấn chấn bấm ngón tay kêu “tách” một cái. –Phải rồi, hoa hướng dương, dãy số Fibonacci, toán học.
Một loạt các liên tưởng hiện lên trong đầu hắn. Cole lôi ngay ra một tấm bản đồ địa chính của Trung Quốc. Hắn dùng bút đỏ đánh dấu vị trí các thành phố Trùng Khánh và Bắc Kinh, rồi dóng bút lên và chấm một nét khá rõ ở thành phố Thượng Hải. Ba vị trí được nối lại với nhau thành một tam giác cân. Xong đâu đó, hắn lại nhào tới máy tính và làm cái công việc mà đáng lẽ ra hắn phải nghĩ ra ngay từ đầu, đó là lên google tra cứu thông tin về Yuyuan, hay còn gọi là vườn Dự Viên.
–Tôi đang tự hỏi chủ nhân của bản hướng dẫn này có phải là một kẻ bệnh hoạn thiên tài hay không? Ông ta dùng đủ mọi lĩnh vực để thách thức chúng ta. Nhưng tôi nghĩ cuối cùng thì Cole Walton này cũng đã thắng. Giờ thì tôi đã hiểu ý nghĩa từ Pyramid. Nó không phải chỉ các kim tự tháp một cách hiển nhiên như vậy. Mặt bên của các kim tự tháp là những hình tam giác cân. Còn về những chiếc chìa khóa, việc ông chế tạo chiếc thứ ba dựa trên hai chiếc đã biết cũng có thể gợi cho tôi những liên tưởng nhất định đến đặc trưng của hình tam giác cân. Kết hợp với địa điểm nơi hai chiếc chìa khóa kia được cất giấu, ta sẽ có thành phố Thượng Hải. Ông có biết vì sao không? Vì Trùng Khánh, Bắc Kinh và Thượng Hải tạo thành một tam giác cân khổng lồ rộng khắp nước Trung Quốc.
Câu nói của Cole như thức tỉnh Santos. Hắn không còn nghi ngờ gì nữa. Brocment từng có thời gian sở hữu một địa bàn rộng ở miền đông Trung Quốc. Sau này, do xảy ra mâu thuẫn với giới xã hội đen bản địa, địa bàn của hắn nhanh chóng bị thu gọn và bóp vỡ như một quả bong bóng. Kể từ đó, Brocment không một lần nào đặt chân lên đất Trung Quốc nữa. Giờ nghĩ lại, Santos tin rằng đó chỉ là một câu chuyện ngụy trang hoàn hảo cho những âm mưu phòng bị sau này của hắn.
–Yuyuan là tên một địa danh nổi tiếng ở Thượng Hải, vườn Dự Viên. Như vậy là mọi việc đã rõ ràng. –Cole cười đắc ý. –Một ngôi nhà màu đỏ ở gần vườn Dự Viên.
–Chúng ta sẽ đến đó.
Cole mở tròn mắt nhìn Santos ngay khi hắn vừa kết thúc câu nói này.
–Chúng ta? Tôi nghĩ hợp đồng của chúng ta đến đây là kết thúc?
Santos kéo Cole ngồi xuống ghế, ôn tồn giải thích:
–Lẽ ra là như thế, nhưng “ngôi nhà màu đỏ” vẫn là một khái niệm hết sức mơ hồ. Cole, tôi cần có anh đi cùng để đảm bảo mọi việc suôn sẻ tới phút chót. Có thể ở đó còn nhiều trở ngại mới. Vì thế, tôi muốn mượn cái đầu của anh thêm một thời gian nữa. Thù lao, tất nhiên cũng sẽ tăng lên gấp đôi.
–Ý ông muốn nói là…là hai triệu đô la? –Cole không tin vào những gì mình vừa nghe thấy. –Chúa ôi, Santos, ông có thể cho tôi biết ông đang đi tìm thứ gì không? Quan tài vàng khối của Pharaoh Tutakhamen hay một bí mật quốc gia nào đó của lầu Năm Góc?
Santos ghé tai Cole thì thầm, sau đó hai bọn chúng cùng cười khoái trá.
…
Licohn nhấc điện thoại lên, bấm số gọi đến một cơ sở ở Thượng Hải.
…
Siller Hook, Condor cùng ba người lạ mặt khác đang đứng quanh một giường bệnh ở bệnh viện thành phố. Người đàn ông nằm trên giường thở từng hơi rất yếu. Condor lo lắng theo dõi nhịp tim trên máy điện tâm đồ.
–Tình trạng của anh ta thế nào, bác sĩ? –anh ta hỏi.
–Mọi người đừng lo lắng quá, chiều nay sẽ tiến hành đại phẫu. Nếu thần may mắn mỉm cười, anh chàng sẽ sống sót.
Siller Hook không nói gì. Hơn ai hết, ông ta hiểu trong công việc, cần có sự hi sinh. Năm người bọn họ ra ngoài để người bệnh có không gian yên tĩnh. Rồi Condor nhận được một cuộc điện thoại. Nghe máy xong, anh ta vui mừng báo tin cho Siller Hook:
–Đã bắt được nội gián của Santos trong hàng ngũ FBI, thưa Cố Vấn.
Siller Hook hoàn toàn ưng ý với điều đó.