Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì

Chương 69: Sợ bóng sợ gió một hồi


Đọc truyện Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì – Chương 69: Sợ bóng sợ gió một hồi

Không sai, hai người kia chính là hai mẹ con chị cả của Hồ gia, chính là thừa dịp Hồ boss xuất ngoại không ở nhà tới xem xem em trai mình chọn vợ thế nào! Cho mi Kim ốc tàng Kiều này, lão nương không tin là không thể chọn lúc mi không có ở nhà, ha ha ha, cơ hội ta luôn chờ đến rồi!

“Mẹ, con diễn xuất thế nào, có ổn không?” Tiểu công chúa ngậm lấy kẹo mút, kiêu ngạo hỏi, cảm thấy diễn xuất của mình quả thực là xuất sắc! Đúng là được gia tộc Hồ thị chân truyền, kỹ thuật diễn xuất ngay từ nhỏ đã được rèn luyện!   

“Rất tuyệt! Con gái à, con thấy cậu thế nào?”

Tiểu công chúa trầm tư, “Ngơ ngác, ngây ngốc, manh manh, rất xứng đôi với tiểu cữu! Mấu chốt là cậu còn chân trần, mặc quần đùi vịt vàng, thật là trẻ con, đến con còn không mặc, ha ha ha!” Tiểu công chúa không còn ôn nhu, ngoan ngoãn, mà hoạt bát tinh ranh.

Gọi là” ngơ ngác ngây ngốc” cũng coi như là khen ngợi nhỉ, nhận xét này gắn với Tiểu Mã thì cũng được coi là tán thưởng rồi! Quần chúng vây xem có chút….., tại sao nghe lại có vẻ miễn cưỡng vậy nhỉ!

Thực ra khi chị cả Hồ gia bảo con gái mình gọi hắn là cậu thì đã coi như là thông qua khảo hạch rồi, theo lý thuyết phải gọi là mợ mới đúng, nhưng sợ là dọa chết người ta, vẫn tạm thời gọi là cậu vậy!

Chị cả Hồ gia đã lâu không diễn kịch cảm thấy diễn xuất của mình vẫn tốt như cũ, a… Nhìn quả thật không tệ, đơn thuần trì độn không có tâm cơ, bổ sung cho tính cách của em trai mình, ngờ nghệch lại có chút hơi bán manh, chậc chậc, không trách em trai mình lại có thể nuốt sạch vào bụng, dù sao hình tượng người vợ lý tưởng của Hồ boss chính là Lục Tiểu Mã mà.

Quần chúng vây xem không nói nổi nên lời, cái khỉ mốc gì vậy, đối tượng mà đại boss yêu thích chính là kẻ thích ăn thích ngủ, còn phải vội vàng theo đuổi vào tay?! Tam quan lần thứ hai được upgrade, quần chúng vây xem nhất thời không có cách nào chịu nổi! Dù sao muốn ngu ngốc được như Tiểu Mã cũng không dễ!

Đóng cửa lại, Lục Tiểu Mã càng nghĩ càng cảm thấy kì quái, hai mẹ con vừa nãy không giống người bình thường, dù sao khí chất vẫn là thứ có thể biểu lộ ra ngoài!

Nghĩ lại tiểu công chúa vừa rồi, đúng thật là càng quen mắt!

Trong chớp mắt, tình tiết máu chó trong phim thần tượng mà bà nội kể trước đây không lâu đột nhiên xuất hiện trong đầu, đại khái nội dung phim là nữ chính đại chiến với bạn gái cũ của nam chính, bạn gái trước không biết từ đâu mang theo con của nam chính tới tạo thành một cảnh tượng vô cùng vua hố!

Tiểu Mã không nhịn được não động, tự động đưa cảnh tượng mình gặp phải vào, nhất thời sấm sét oanh động, cả người giống như bị sét đánh, cứng đờ tại chỗ!


Thảo nào nhìn lại quen mắt như vậy, ngọa tào! Không phải là rất giống nam thần của mình sao!

Chẳng lẽ là…

Tiểu Mã thật sự kinh hãi, đây sẽ không phải là sự thật chứ, nam thần của mình không phải là người như thế, anh ấy sẽ không làm mấy chuyện như vậy.

Sâu trong nội tâm có một giọng nói đang chất vấn, e rằng nam thần nhà ngươi còn không biết đến sự tồn tại của con gái mình đâu nhỉ?

Tiểu Mã chính nghĩa xuất hiện phản bác, không phải vậy, nam thần rõ ràng là cong, làm sao có thể có bạn gái?!

Tiểu Mã tà ác tàn nhẫn đánh trả, ai sinh ra đã biết mình thực chất là cong, nói không chừng là nam thần thử kết giao bạn gái rồi mới nhận ra thuộc tính của mình, hừ!

Hai Tiểu Mã chính nghĩa, tà ác bắt đầu kịch liệt đấu tranh chém giết, Lục Tiểu Mã cả người đều muốn chết mất thôi! Sao lại như vậy chứ, mới vừa rồi còn nói chuyện với nam thần qua điện thoại, thần thanh khí sảng, sao chuyện này lại xảy ra, quả nhiên là vui quá hóa buồn rồi? Ông trời muốn thu hồi cuộc sống được bao dưỡng tốt đẹp của mình? Nghĩ đến khả năng này, cả người Tiểu Mã đều run lên bần bật!

Thời khắc mấu chốt Tiểu Mã vẫn rất cơ trí, không thể nghĩ bậy bạ khi anh ấy còn chưa nói gì, là một người đàn ông, phải có can đảm đối mặt với sự thật, cho nên hắn tìm điện thoại di động, hai tay run rẩy!

Coi như chuyện thật sự như mình nghĩ vậy…. vậy…vậy… đành chúc cả gia đình họ được đoàn tụ, mãi mãi hạnh phúc!

Hu hu, Tiểu Mã thật hiểu chuyện ~~ quần chúng vây xem bị Tiểu Mã làm cho cảm động, mắt hơi rơm rớm nước!

Vần vò khăn tay, Lục Tiểu Mã mở nhật kí cuộc gọi, tìm tới dãy số của Hồ Trạch Thành – gọi tới nhiều nhất ngay đầu bảng.


Hồ Trạch Thành đang chuẩn bị ra ngoài ăn với bạn, nhìn thấy cuộc gọi của vợ nhỏ liền cảm thấy không lành, nãy mới gọi điện thoại mà, chẳng lẽ vợ nhỏ xảy ra chuyện? Thảo nào mấy ngày nay mình cảm thấy không an tâm, mí mắt nháy liên tục!

Quần chúng vây xem bất lực đỡ trán, Hồ nam thần anh thật sự cả nghĩ quá rồi, anh không an tâm gì gì đó tất cả là do tương tư quá nhiều lại ngủ không đủ giấc, chẳng liên quan gì tới việc có chuyện không lành xảy ra cả!

Để bạn tốt đi trước, Hồ boss vội vàng tiếp điện thoại.

“A lô, vợ nhỏ, sao vậy?” Ngữ khí của Hồ boss có chút lo lắng.

Nghe thấy giọng nói của nam thần nhà mình, nguyên bản đang có ý định làm người tốt, phải tận lực ổn định ngữ khí, Tiểu Mã nháy mắt liền không kiềm chế được, môi run lập cập, toàn bộ âm thanh đều là tiếng khóc run rẩy.

“A lô, vợ nhỏ, bảo bối à, làm sao thế? Ngoan nào, đừng khóc, có chuyện gì nói với anh, được không?” Hồ boss gấp đến độ hận không thể gắn tên lửa rocket trên lưng, giây sau đã trở về bên cạnh vợ nhỏ, nhưng cũng chỉ có thể tưởng tượng như vậy mà thôi, cũng không thể nào được!

Quần chúng vây xem chậc chậc, bộ dạng hoảng loạn căng thẳng này của đại boss, khí chất của boss rơi hết rồi, nhanh nhặt lên đi!

Tiểu Mã run run, “Nam thần, anh đừng vội, em không sao. Chỉ là… Chỉ là hôm nay có hai người tới nhà, là hai mẹ con, bảo là muốn tới tìm anh.”

“Mẹ con? Có nói tên không? Bộ dạng thế nào, em có nhớ rõ không, hả?” Hồ Trạch Thành hơi yên tâm hơn, phew, không có chuyện gì là tốt rồi, ha ha ha! Hù chết bản boss rồi, cưới vợ xong, quả nhiên là tim luôn không chịu nổi kích thích mạnh!

“Chưa nói tên, tướng mạo em nhớ kỹ!” Tiểu Mã chậm rãi bình tĩnh lại. Tướng mạo không cần phải nói, nói thẳng là bộ dáng giống anh, hừ!

“Nhớ kỹ à, bộ dáng thế nào, nói anh nghe chút, anh xem xem có biết không, dù sao gần đây không có ai gọi tới nói muốn tìm anh nha, mẹ con càng không, bạn bè anh cũng chưa sinh con! Anh…” Biết là không phải chuyện gì to tát, Hồ boss coi như là buông lỏng cơ thể, boss từ lúc sinh ra đã có giác quan thứ sáu vô cùng nhạy bén, vậy mới nói, lần này giác quan của Hồ boss sai mất rồi.


Hai mẹ con? Mình quen hai mẹ con nào chứ? Ban ngày ban mặt nhất định là người bình thường rồi, ngoại trừ người thân và bạn bè thân thiết, hẳn là cũng không có người ngoài tới nhà mình, lại nghĩ tới bộ dáng khóc lên oan ức của vợ nhỏ, mắt Hồ boss chợt lóe sáng, vậy thì chỉ có một mà thôi, người tới có bộ dáng giống mình như đúc, vợ mình hẳn là xem quá nhiều cảnh não tàn, bổ não quá độ, liền hiểu lầm rồi!

Hồ Trạch Thành khẽ lườm một cái, phun tào chị cả của mình, chẳng trách lại hỏi rõ Vương Lượng về lộ trình của mình, hẳn là biết mình không ở nhà, liền tới nhà xem mặt em dâu! Quả nhiên là tẻ nhạt!

Biết là vợ nhỏ rất để ý đến chuyện này, Hồ boss rất thỏa mãn, cũng không đùa vợ nhỏ nữa, trực tiếp động viên nói, “Thân ái, anh có một suy đoán, hai mẹ con kia có phải bộ dạng rất giống anh không?”

Khóe miệng Tiểu Mã trùng xuống, cảm giác mũi lại bắt đầu ê ẩm, nam thần biết người ta là ai, lẽ nào mấy tình tiết trong phim là thật? A ~ thật muốn khóc to lên quá!

“Đúng vậy! Anh biết hai người sao!” Giọng nói rất trầm thấp, có điều bảy chữ này nói ra phải dùng rất nhiều sức!

“Vợ nhỏ à, em trả lời anh một vấn đề, được không?”

“Ừm.” Giọng mũi nặng nề.

“Nếu như, anh nói là nếu như, thật sự là nếu như nhé ~ nếu hai mẹ con kia thật sự như em nghĩ, vậy em sẽ làm gì?”

“Em…” Làm thịt nam thần của mình? Nhất định là không nỡ rồi! Tác thành cho người ta? Mình hình như không độ lượng được như vậy, lại càng không nỡ, không cam lòng! Tiểu Mã mê mang, không thể làm gì hơn là thành thực đáp, “Em không biết, hu hu hu ~~” Tiểu Mã khóc không ngừng, như một con ngựa cô độc bị chủ nhân vứt bỏ, tiền đồ vô cùng u ám!

Hồ Trạch Thành lập tức hối hận, cho mày trêu vợ này, cho mày trêu này! Kinh nghiệm yêu đương cơ bản là bằng không, dỗ người cũng mới chỉ biết dỗ cháu gái, sao có thể giống nhau?

“Vợ ngoan, đừng khóc đừng khóc nữa, sự thật đó là chị gái và cháu gái anh! Em không thấy cả hai người đó bộ dạng đều rất giống anh sao? Ngoan nào, nghĩ thật kĩ, đừng khóc nữa có được không? Em còn không tin, anh sẽ gửi ảnh cho em!” Trong lòng bắt đầu oán hận chị gái, không có chuyện gì lại đi trêu chọc vợ mình, thật là nhạt nhẽo!

Tiểu Mã thương tâm cả nửa ngày, không nghe thấy lời giải thích của nam thần, mãi mới nghe thấy từ mấu chốt “chị gái”, “cháu gái”, lại liếc mắt nhìn vào bức ảnh nam thần gửi tới, ngọa tào! Không phải là hai mẹ con kia sao? Là chị cả của Hồ gia? Lần đầu gặp chị cả, bộ dạng của mình như vậy có thể dọa người ta không, người ta có thể nào không chấp nhận được bộ dạng của mình mà không đồng ý hôn sự không? Lực chú ý của Tiểu Mã đã chuyển sang vấn đề khác, thương tâm gì đó đã bị ném lên tận chín tầng mây, bây giờ Tiểu Mã rất lo lắng, Emma, sớm biết vậy đã mặc đồ đẹp đẽ một chút, ít nhất cũng phải đi dép!

Tiểu Mã nhớ lại những lời mình đã nói, tỉ mỉ phân tích trong lời nói của mình có điều gì không ổn không, xác định hẳn là không có rồi mới thoáng thở phào nhẹ nhõm. Lại nghĩ tới trước khi đi tiểu công chúa gọi mình là “cậu”, “cậu” gì đó không phải là để gọi nam thần của mình sao? Chẳng lẽ, mình cứ như vậy, hữu kinh vô hiểm mà…..được chấp nhận?

Tập trung trí thông minh lại, Tiểu Mã vô cùng cơ trí, năng lực phân tích không hề có rào cản, quả là sống chung với nam thần lâu có khác!


Thảo nào lại gọi mình là cậu! Theo lý thuyết phải gọi là mợ chứ! Tiểu Mã bắt đầu đắc ý, mợ gì đó, mình mới không thèm để ý, hừ! Tiểu Mã đỏ mặt bắt đầu ngạo kiều!

Nghe thấy vợ nhỏ bên kia điện thoại chỉ lo lầu bầu rầm rì một mình, quên mất còn đang nghe điện thoại, Hồ boss có chút buồn cười, có điều vợ nhỏ vẫn còn có sức mà rầm rì thì có nghĩa là không có chuyện gì rồi, hơi thở phào nhẹ nhõm! Cước phí gọi vượt đại dương gì đó, đối với nhà giàu mà nói, tất cả đều không phải vấn đề. Tự mình bổ não bộ dáng vợ nhỏ đáng yêu, Hồ boss rất thoải mái, cũng càng thêm……nhớ!

Vợ nhỏ của mình quả nhiên ngoan ngoãn, dỗ cũng dễ như vậy, Hồ boss một lần nữa cảm khái!

“A lô, a lô, nam thần anh vẫn còn ở đấy chứ?”

“Ở đây, suy nghĩ kĩ rồi hả?”

“Ừm.” Tiểu Mã có hơi xấu hổ, sao có thể quên mất là vẫn đang nghe điện thoại chứ? “Ừm….em coi như là vượt qua sát hạch rồi?”

“Trước khi đi, chị cả có phải là để cháu gái gọi em là cậu rồi phải không?” Không hổ là chị em ruột, vô cùng quen thuộc với phong cách của chị gái mình!

“Wow wow! Chuyện này mà anh cũng biết! Nam thần anh thật là lợi hại!” Ngữ khí đương nhiên là sùng bái!

Hồ boss vô cùng vui vẻ, “Dĩ nhiên rồi. Vợ nhỏ, em sau này trở thành người nhà anh rồi, chạy không thoát đâu!”

“Hứ! Ai thèm làm người nhà của anh, thiếu đánh, hừ!” Bản tính ngạo kiều tự động thòi ra!

Hồ Trạch Thành cười ôn nhu, giọng nói từ tính hun đỏ tai Tiểu Mã, không có việc gì lại cười gợi cảm như vậy, đáng ghét!

“Nam thần….anh mau trở về đi, em…nhớ anh…”

Nghe thấy câu này, Hồ boss thật sự muốn liều mạng mua vé máy bay, suốt đêm bay về, nhưng thực sự là không thể!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.