Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì

Chương 43: Phu phu hai người xoắn xuýt


Đọc truyện Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì – Chương 43: Phu phu hai người xoắn xuýt

Để có được địa vị như hôm nay trong cái giới kinh doanh đầy hỗn độn, đương nhiên là hai bên sáng tối đều phải quen biết, những tên côn đồ cắc ké kia nếu như muốn tiếp tục sống ở đây, sao dám đắc tội với người quen biết với lão đại nhà  mình! Đương nhiên những chuyện liên quan đến mặt tối như thế Hồ Trạch Thành không muốn nói với Lục Tiểu Mã, trong mắt Tiểu Mã chỉ cần có hình ảnh một nam thần đẹp trai dương quang là được rồi!

Tiểu Mã cũng rất thức thời, nam thần nhà mình lợi hại như vậy, đương nhiên là có thể tự mình giải quyết được, mình cần gì phải lắm miệng đi hỏi. Quả nhiên dựa lưng nam thần có thể hóng gió mát là thật sự, xem ra lúc tìm cho mình chỗ dựa vĩnh cửu, ít nhất, chỗ dựa trước mắt này bây giờ còn thuộc về mình, tương lai muốn dựa vào người này cũng không thể dựa được nữa rồi.

Nghĩ đi nghĩ lại lại nghĩ chuyện buồn đau xót, có chút thật không vui.

“Nam thần, anh lái xe tới đây?”

“Đúng vậy, có điều anh có thể lái xe của em, xe của anh anh đã dặn tài xế lái đi, anh ta có chìa khóa dự phòng.” Hồ boss sao có thể lãng phí thời gian ở cùng với vợ nhỏ, nhất định phải thật quý trọng, “Cho nên, bây giờ chúng ta cùng nhau đi ăn cơm đi, em muốn ăn gì?”

Nhắc đến ăn, Tiểu Mã mới lên tinh thần được một chút, “A… em muốn ăn lẩu cay.” Hơi nuốt ngụm nước miếng, chuyển thành hình thức tiểu tham ăn, quả là manh đầy mặt Hồ boss rồi!

“Được! Muốn ăn gì thì đi ăn cái đó! Đi thôi!” Lúc này Hồ boss cũng chuyển sang hình thức thanh niên tuổi xuân ấu trĩ.

Tình huống xe bình dân mà tài xế lai biến thành Hồ boss, cũng trở nên cao cấp hơn hẳn!


Ăn uống no đủ thích hợp thổ lộ tâm tình, Hồ boss giống như lơ đãng mở miệng, “Đúng rồi, Tiểu Diêu, thứ tư ở văn phòng em muốn nói chuyện gì vậy? Vừa lúc bị tin nhắn xui xẻo kia làm gián đoạn, em quên không nói rồi!” Có thể đoán là vợ nhỏ sẽ bày tỏ tình cảm, có điều Hồ boss vẫn là muốn tự tai mình nghe thấy.

Trong lòng Lục Tiểu Mã run lên, hít sâu một hơi, miễn cưỡng lộ ra nụ cười cố ra vẻ tự nhiên “Ồ ~ anh nó đến chuyện lần trước sao, em nghĩ phải phiền phức nam thần một chuyện rồi” Giả vờ xấu hổ một cái rồi dừng lại, “Anh… Hồ thị của anh có nguyện ý thu mua công ty của bọn em không? Em nghĩ nghĩ, loại công ty như thế này của em chính là dùng thực lực của bản thân mới có thể có được vị trí ngày hôm nay, chính là rất dễ làm cho nhiều người ghen tị, cho nên… hết cách rồi, ai bảo ông chủ em đây quá thông minh, quả thực có một không hai, đương nhiên rồi, cấp bậc như nam thần anh thì không tính, ha ha ha.” Tận lực biểu hiện sự tự luyến như bình thường của mình, để che giấu đi sự khó chịu trong lòng, Tiểu Mã cũng là rất cố gắng giả vờ, kĩ năng giả làm ảnh đế đều được phát huy hết mức!

Tiểu Mã cảm thấy hụt hẫng, Hồ Trạch Thành lại càng hụt hẫng, hóa ra chỉ là mình tự tin quá mức, nghĩ quá lên, vợ nhỏ căn bản là không có ý đó, bất đắc dĩ cười khổ, giọng nói cũng trở nên trầm xuống, có điều vợ nhỏ có thể chủ động dựa vào mình, cũng coi như là một tiến bộ vượt bậc. Năm đó lúc gây dựng tập đoàn, rất khổ cũng rất mệt, trên lưng lại phải gánh áp lực từ bên ngoài thật lớn, nhưng mình vẫn chậm rãi từng bước tiến lên, tất cả mọi chuyện chỉ cần có hy vọng là được!

Hồ boss quả thực chính là đứng ngạo nghễ phong sương, nỗ lực nghênh tiếp khảo nghiệm bá vương, quần chúng vây xem vừa cảm động vừa đau lòng, rất muốn tắm sạch sẽ Tiểu Mã đưa tới, hoặc là nhào vào vòng tay ấm áp của chúng tôi cũng được, chúng tôi ủ ấm anh, oa oa oa ~~

“Đương nhiên là được! Hồ thị lúc nào cũng hoan nghênh mọi người! Có điều em yên tâm, cho dù đến Hồ thị, công ty của em vẫn sẽ như cũ, coi như là cũng chỉ thay đổi nơi làm việc, hoàn toàn không cần lo lắng bị ràng buộc với nội bộ Hồ thị.” Bất cứ lúc nào nghĩ đến vợ nhỏ, dù có thương tâm và thất vọng, cũng không nỡ nổi nóng với vợ nhỏ, Hồ Trạch Thành luôn được nâng niu trong lòng bàn tay sao có thể chịu loại dày vò này!

Tiểu Mã trừng mắt nhìn, ồ, trong mắt nam thần là hụt hẫng và đau lòng sao, là bởi vì lời mình nói? Nhưng mà Tiểu Mã chung quy vẫn là không hỏi ra miệng, nhưng mà như vậy vẫn làm cho Tiểu Mã đau lòng theo nam thần của mình!

“Như vậy có phải phiền toái quá không, nam thần anh trực tiếp thu mua là tốt rồi, bọn em hoàn toàn chấp nhận, có thể được Hồ thị nâng đỡ là ước mơ của biết bao nhiêu người đây!”

“Không phiền phức không phiền phức, chỉ cần là chuyện của em cái gì cũng không phiền” Sờ sờ vành tai của Tiểu Mã, nhìn vào đôi mắt của Tiểu Mã tựa như muốn bị hút vào xoáy thâm trầm bên trong, liền rốt cuộc không thoát khỏi được nữa rồi!


Buông tay ra, thở một hơi thật dài, Hồ Trạch Thành miễn cưỡng cười một nụ cười thật ôn nhu với vợ nhỏ, “Được rồi, chúng ta về nhà thôi!”

Một đường không nói gì, đèn đường mờ nhạt rủ bóng, chiếc xe bình dân đạp lên bóng cây ven đường mà đi thẳng.

Hồ Trạch Thành đưa Tiểu Mã về nhà, tháo dây an toàn, lại trả chiều khóa xe lại cho Tiểu Mã.

Vấn đề lại đến, Hồ nam thần làm sao về nhà đây?

Nhìn ra nghi hoặc của Tiểu Mã, Hồ boss khẽ cười cười, “Không cần nghĩ nhiều, anh có thể bắt xe về nhà. Em lên nhà đi, anh nhìn em lên. Nghe lời ~” đối với địa chủ nhiều tiền như Hồ boss, tiền bắt xe taxi gì đó trực tiếp không để vào trong mắt.

Hồ nam thần ôn nhu cưng chiều như vậy làm cho người ta hoàn toàn không thể chống đỡ được, máu Tiểu Mã có chút muốn sôi trào, Emma, nam thần thực sự là một ngày lại thêm một ngày, nữ nhân của anh ấy thật hạnh phúc, thật đố kị!

“Vậy cũng không được! Khuya rồi, nam thần anh lại uy vũ bạo ngược như vậy, lại nổi tiếng nữa, vạn nhất bị người ta bắt cóc vơ vét tài sản thì phải làm sao?! Nhất định không được!” Mới gần đây nghe kịch truyền thanh, trong kịch có hắc bang này nọ, hiển nhiên Tiểu Mã bổ não có hơi quá.

Hồ Trạch Thành suýt chút nữa cười ra tiếng, cái đầu nhỏ này cả ngày cứ nghĩ cái gì vậy, “Anh cũng không phải là ngôi sao giải trí, sao có thể có nhiều người biết đến anh như vậy. Thực sự là không có chuyện đó đâu, ta để tài xế tới đón là được, em mau lên trên nhà đi!” Ngừng lại một chút, lại hỏi ra vấn đề mình thắc mắc trong lòng, “Tiểu Diêu, vạn nhất… Vạn nhất anh thật sự bị bắt cóc vơ vét, không giao nộp ra khoản tiền kếch sù liền giết con tin, vậy… em sẽ thế nào?”


Tiểu Mã che miệng nam thần lại, “Phi phi phi, khuya khoắt rồi nói chuyện này làm gì. Lại nói không phải nam thần anh là cao thủ võ lâm, coi như thật sự bị như vậy, chỉ cần là tiền, không quản ít nhiều em đều sẽ mang tới, coi như công ty và nhà ở em cũng sẽ bán đi, anh yên tâm, em nói rồi em muốn che chở cho anh!” Trong bóng tối, ánh mắt Lục Tiểu Mã lóe lên ánh sáng kiên định, xao động lòng người.

Cảm thấy lời nói của mình có chút quá nghiêm túc, cũng không giống như mấy lời mà bình thường mình vẫn hay nói, rụt tay về, theo thói quen Lục Tiểu Mã dí dỏm lại bổ sung một câu, “Dù sao nam thần anh có tiền như vậy, tiền em cho anh nhất định phải trả lại cả vốn lẫn lãi, thế nào?!”

Tiểu Mã theo bản năng mà chà xát ngón tay, xúc cảm nam thần nắm lấy ta mình vẫn còn dư lại, Emma, nam thần quả thực gợi cảm!

Quần chúng vây xem oa oa oa, chúng tôi cũng muốn được Hồ nam thần sờ sờ một cái!

Nhìn bộ dạng ngại ngùng của vợ nhỏ, Hồ Trạch Thành nở nụ cười, khóe miệng nhếch lên cao, “Được! Không quản em muốn nhiều hay ít, anh đều sẽ đưa, một chút do dự cũng sẽ không có!”

Thực ra lúc này Lục Tiểu Mã hoàn toàn có thể bảo nam thần ở lại nhà mình, dù sao mình thường xuyên đến nhà nam thần, trả lễ lại là chuyện tất yếu, huống chi mình còn có một gian phòng trống có thể để cho nam thần ngủ, hoàn toàn không có phải đắp cùng một cái chăn mà lúng túng.

Đương nhiên, Hồ Trạch Thành vẫn luôn nhớ kỹ ba ngày sau vợ nhỏ sẽ cho mình đáp án có dọn tới nhà mình hay không, nhưng nhìn vợ nhỏ rõ ràng là vẫn đang muốn tránh né, chung quy lời nói vẫn kẹt ở trong cổ mà không thể thốt lên được.

Tiểu Mã cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì, trầm mặc 3 giây sau, như là hạ quyết tâm, ngẩng đầu lên, “Nam thần, anh vẫn là nên lái xe của em về đi, ngày mai là thứ sáu, chúng ta không phải đã hẹn nhau đi chơi rồi sao? Hay là… anh đã hẹn người khác rồi?” Câu cuối cùng thật cẩn thận mới dám hỏi.

Hồ Trạch Thành ánh mắt vốn là luôn thâm thúy lại đột nhiên lóe lên ánh sáng, luôn luôn trầm ổn lại trở nên cấp thiết, “Không có không có, cuối tuần toàn bộ thời gian đều là dành cho em. Vậy ngày mai anh tới đón em, không gặp không về.”


“Ừm! Được rồi!” Tiểu Mã cười híp mắt.

“Vậy em mau lên nhà đi, anh nhìn em bật đèn lên rồi mới đi.”

“Được! Nhớ về nhà rồi phải nhắn tin cho em đấy, đi đường cẩn thận.” Lần thứ hai mở ra  hình thức □□.

“Được ~ ”

Ý nghĩ của Tiểu Mã kỳ thực rất đơn giản, thừa dịp nam thần vẫn còn tự do, còn có thể hoàn toàn để mình sai khiến (?), sao mình có thể phí phạm thời gian ở chung. Còn cơ hội ngủ chung giường… Vẫn là thôi đi, vạn nhất mình chịu không nổi, không khống chế được, liền làm nam thần, phá hỏng quan hệ, cái được không bù được cái mất. Cho nên… Nghĩ đến sau này chung quy trở thành một tiếng thở dài.

Loại thương xuân sầu thu giống của Đỗ Phủ này, quần chúng vây xem rất không quen!

Làm boss trong giới kinh doanh nhiều năm, đương nhiên là phải có tư duy logic cường đại cùng với sức quan sát nhạy bén. Không bị tình cảm thao túng trí thông minh của Hồ boss có thể tốt vô cùng, bình tĩnh lại nghĩ, Hồ boss có thể ba trăm phần trăm xác định, chuyện vợ nhỏ muốn nói lại bị gián đoạn chính là thứ mình đang mong chờ kia, không sai, Hồ boss chính là có sự tự tin đến cường đại này. Nhưng vì sao mới qua hai ngày, vợ nhỏ lại có chút xa cách với mình như vậy, người khác có lẽ không biết, mà Hồ boss là ai cơ chứ, chính là người quyết định sống chết của các doanh nghiệp, nhất định chỉ mấy giây đồng hồ là có thể cảm nhận được.

Hơi xa cách một chút không liên quan, có thể là sợ hãi, sự yếu ớt chồng chất tạo thành xa lạ dày đặc, từ đó rốt cuộc không thể chạm được đến nội tâm sâu thẳm, nghĩ lại thật đáng làm người ta sốt ruột!

Làm nam thần chung cực, chính là có tầm nhìn xa như vậy, có chiến lược như vậy!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.