Bạn đang đọc [bhtt]ngự Tỷ Giang Hồ – Trữ Viễn – Chương 9
“Xem ra, chị không đi được nữa rồi.” Vương Tử Hựu nghiêng đầu nheo mắt, hả hê nhìn Mạc Tịnh Ngôn, chờ đợi phản ứng của nàng.
“Tôi làm gì không đi được chứ!”
“Chị muốn vừa đi khỏi đã bị cameras chụp hình sau đó ngày mai báo chí sẽ giật tít “Mạc Tịnh Ngôn không ngại bị dò xét, cùng Vương Tử Hựu thâm tình triền miên” sao? Cho nên…” Vương Tử Hựu đột nhiên nhích lại gần, ở bên tai Mạc Tịnh Ngôn nói: “Hôm nay có muốn hay không qua đêm ở chỗ tôi? Tôi có thể đem giường của tôi chia cho chị một nửa, thừa dịp này chúng ta có thể tập trước, bồi dưỡng ăn ý.”
Mạc Tịnh Ngôn nhếch khóe miệng đáp lễ nói: “Tôi không muốn cùng nữ nhân thích mặc áo ngủ hình gấu nhỏ màu hồng nhạt ngủ chung giường.”
“Này!” Vương Tử Hựu bị nghẹn.
Mạc Tịnh Ngôn trong lòng ha hả cười không ngừng, không thể để lần nào cũng bị tiểu quỷ này áp bách, bắt được cơ hội này nhất định phải hung hăng quay trở lại biến nàng thành quân cờ, làm cho nàng biết rõ chị đây là không dễ trêu đùa.
“Xem ra cô sức khỏe tốt vô cùng, cánh tay bị thương cũng không đau, tôi đây cáo từ”
“Chị không sợ bị chụp hình sao?”
Mạc Tịnh Ngôn hừ lạnh một tiếng: “Đều là nữ nhân, tôi sợ cái gì.” Nói xong đi về phía cửa.
Mạc Tịnh Ngôn đi đến cửa chính thấy mẹ Vương Tử Hựu bưng một dĩa hoa quả đi ra, thấy Mạc Tịnh Ngôn muốn đi vội vàng kéo Vương Tử Hựu lại hỏi:
“Tiểu Hựu, con sao không giữ người ta lại.”
Vương Tử Hựu buông tay: “Con muốn giữ chị ấy lại, tại chị ấy không muốn thôi.”
Mạc Tịnh Ngôn trừng mắc liếc nàng, quay đầu đối với mẹ Vương Tử Hựu cười đến mười phần ôn nhu khiêm tốn nói: “Dì, hôm nay đã hơi muộn rồi, ngày khác con lại đến bái phỏng.”
Mẹ Vương Tử Hựu còn chưa kịp nói đã bị Vương Tử Hựu trách móc: “Lần sau đến nhớ đem theo trái cây, tôi thích nhất là bưởi.”
Mạc Tịnh Ngôn trong nội tâm hết sức bực mình khinh bỉ nhìn nàng, cùng mẹ Vương Tử Hựu cáo biệt, đang ở cửa ra vào mang giày vào, Vương Tử Hựu tựa hồ đột nhiên nhớ đến cái gì, bước nhanh đi đến: “Chờ một chút!”
“Gì nữa?”
“Cái kia…không cho nói!”
Mạc Tịnh Ngôn không hiểu: “Cái nào không cho nói.”
Vương Tử Hựu không tự nhiên chỉ vào áo ngủ của mình nói: “Cái này.”
Mạc Tịnh Ngôn “A” một tiếng: “Cái đó” rồi phi thường nhanh từ túi xách lấy điện thoại di động ra, nhắm ngay Vương Tử Hựu “Tách tách” một tiếng chụp toàn thân nàng, Vương Tử Hựu vẻ mặt kinh hãi cùng áo ngủ hồng nhạt hình gấu nhỏ đều bị nàng chụp vào trong điện thoại di động của Mạc Tịnh Ngôn.
“Chị!” Vương Tử Hựu thò tay muốn đoạt điện thoại của Mạc Tịnh Ngôn, Mạc Tịnh Ngôn mang giày cao gót so với Vương Tử Hựu mang dép lê cao hơn một khúc, giơ cao tay làm cho nàng với không tới. Vương Tử Hựu đoạt mấy lần đều không cướp được, lửa giận công tâm, nháy mắt áp dụng chiến thuật dán chặt thân người, chỉ nghe, lại một tiếng “Tách tách”
Vì vậy hai người đột nhiên hóa đá tại chỗ, giữ nguyên tư thế giơ cao điện thoại.
Mạc Tịnh Ngôn sau lưng lạnh người: “Cô…vừa rồi có nghe được tiếng gì không? Có phải….ai đó đã chụp hình?”
Vương Tử Hựu mặt đen: “Nói cho chị biết, nếu quần áo này của tôi mà bị truyền thông chụp được….tôi sẽ giết chị.”
Trong bóng tối, có một bóng đen nhanh chóng lên xe, chỉ nghe cửa xe” ba” một tiếng đóng lại, nhanh như chớp ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy.
Vương Tử Hựu sững sờ cả người đứng nguyên tại chỗ, Mạc Tịnh Ngôn thừa cơ hội tranh thủ thời gian chạy trốn.
Vương Tử Hựu mười phần đau đầu trở lại phòng ngủ.
Nữ nhân này, thật làm cho người ta đau đầu nhức óc mà.
Bất quá…Ai, được rồi được rồi.
Vương Tử Hựu tự nhủ nói: “Chỉ cần nàng chưa đến phòng ngủ của mình là tốt rồi… không thể để nàng phát hiện bí mật này.”
Nhờ phúc của Mạc Tịnh Ngôn, hình ảnh hai người ở trước cửa nhà Vương Tử Hựu “thân mật mập mờ” truyền đi điên cuồng, không chỉ có tạp chí, báo chí lấy làm đầu đề ảnh bìa, ngay cả trên Internet không ngừng đăng lại, còn phi thường thần kỳ xuất hiện một cái “ZxM” trên diễn đàn Vương Đạo! Ở bên trong topic Hoa Bách Hợp, bọn họ lấy tin đồn của hai người thảo luận vô cùng nhiệt tình, thậm chí còn xuất hiện hình ảnh bị photoshop khiến người ta dở khóc dở cười. Mạc Tịnh Ngôn không cẩn thận đi vào xem một lần, hình ảnh nàng cùng Vương Tử Hựu hôn môi khiến nàng bị sốc. Rõ ràng đó là một bộ phim điện ảnh của nàng, lại bị đạo, hơn nữa… kỹ thuật ghép ảnh thật giỏi, giống như nàng cùng Vương Tử Hựu thật sự hôn môi.
Vì vậy, Mạc Tịnh Ngôn quyết định từ đây không lên mạng nữa.
Tin đồn của hai người bọn họ đạt đến trạng thái sôi sục, vô luận các nàng dự họp báo hay có bất cứ hoạt động gì đều bị hỏi đến tin đồn, các phóng viên không sợ làm phiền người khác, mà chỉ muốn tìm được tin tức nóng hổi nhất.
Vương Tử Hựu đêm đó bị chụp ảnh, may mắn không thấy được rõ ràng, chỉ chụp được cảnh hai người dán vào nhau quá gần, mà áo ngủ nàng mặc chỉ là một cái bóng mơ hồ.
Tuy nhiên truyền thông mỗi ngày đều ở dưới lầu các nàng bao vây thật chặt, nhưng các nàng cũng đã sắp chính thức quay bộ “Nguyên Vị”, những chuyện khác, trước tạm thời lui tán.
Ở phim trường phim chính thức khai máy, K đạo diễn đối với hai nhân vật chính có một yêu cầu, hy vọng trong quá trình quay phim hai người có thể ở chung một phòng, bồi dưỡng tình cảm ăn ý, để khi diễn xuất mới có cảm xúc chân thật tự nhiên.
“Không thành vấn đề!” Vương Tử Hựu đáp ứng ngay.
Mạc Tịnh Ngôn hai tay chống eo, nàng có thể phản đối sao? Nhất định là không được. Ở cùng một chỗ, dù sao đều là nữ nhân, cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Sau đó, bộ phim “Nguyên Vị” chính thức khai máy.
Mạc Tịnh Ngôn thật sự thấy được trình độ nghiêm khắc của đạo diễn K, dù chỉ là một ánh mắt hơi kém một chút ý tứ, đạo diễn K đều yêu cầu quay lại. Mạc Tịnh Ngôn dần cảm thấy được áp lực. Bởi vì nàng nghĩ đến, những cảnh quay bình thường thì có quay lại mấy lần cũng không có gì, nếu như đến cảnh giường chiếu mà bị quay đi quay lại mấy lượt…. Quả thật không cách nào tưởng tượng được!
Mạc Tịnh Ngôn có áp lực, Vương Tử Hựu cũng cảm thấy đạo diễn K nổi giận, nhưng tựa hồ càng khiến làm cho nàng rất hưng phấn. Mỗi sáng sớm Mạc Tịnh Ngôn còn đang ở trong mộng đã nghe thấy thanh âm Vương Tử Hựu chuẩn bị xong đóng cửa rời đi, đến khi Mạc Tịnh Ngôn đến studio thì Vương Tử Hựu trên cơ bản đã hóa trang xong chờ mọi ngươi đến, một bên đọc kịch bản, miệng lẩm bẩm, thường xuyên đứng bên giường đối với ngoài cửa sổ không người một mình diễn xuất.
Mạc Tịnh Ngôn có lần không cẩn thận nhìn thấy kịch bản của Vương Tử Hựu, trên đó chằng chịt đầy chữ ghi chú, đem một đoạn đối thoại khoang tròn, bên cạnh đánh dấu lý giải. Lúc nào nên cười, vui vẻ mấy phần, lúc nào nói chuyện lớn tiếng thì tâm tình phải như thế nào, tất cả đều được ghi rành mạch.
Mạc Tịnh Ngôn không ngờ Vương Tử Hựu chuẩn bị kỹ càng như vậy, trong lòng có chút lo lắng sẽ bị thua kém người mới này, vì vậy hai người giống như là đang phân cao thấp, ở cùng một chỗ hoàn toàn không có tình thú, cứ như đang thi đấu thể thao, ai dậy sớm ai ngủ trễ, cạnh tranh xem ai ở trong phòng tắm đọc kịch bản lâu hơn.
80 nói với đạo diễn K: “Thật sự là…hoàn toàn không có tiến triển gì.”
Đạo diễn K cười ha hả nói: “Có lẽ các nàng cần một chút chất xúc tác.”