Bạn đang đọc [bhtt]ngự Tỷ Giang Hồ – Trữ Viễn – Chương 102: Phiên Ngoại Của Đại Nguyên Và 80
80 có chút hiếu kỳ về cuộc sống tình cảm của Đại Nguyên.
“Cậu rốt cuộc là quen quá nhiều hay là không có quen bạn trai hả? Thẳng thắn nói xem”
Đại Nguyên hút thuốc Davidoff, mắt nhìn xa xăm về phía trước, trầm mặc thật lâu, tựa hồ đang tự hỏi có chuyện gì khiến nàng không suy sụp, còn chưa chờ 80 tiếp tục truy hỏi, đột nhiên cảm xúc chuyển biến, biến thành điệu bộ cười đùa hí hửng: “Cho tôi một buổi tuyệt vời hết bao nhiêu đây”
80 trừng mắt: “Không đứng đắn”
Đại Nguyên cười ha ha, ném thuốc lá xuống đất, động tác tuỳ ý tiêu sái.
Đại Nguyên tốt nghiệp đại học xong đã từng làm qua rất nhiều công việc khác nhau, ở tất cả tầng lớp xã hội đều đã trải qua, cho đến khi nàng gia nhập công ty điện ảnh và truyền hình Thiên Minh cùng 80 cũng đã 26 tuổi, tuy nhiên bề ngoài nàng vẫn rất trẻ trung thong long lẫn bình thản, tức giận vui cười gì khi làm việc đều khiến 80 cảm thấy yên tâm.
Bởi vì mối quan hệ công việc nên thời gian tiếp xúc với nhau rất nhiều, 80 gặp qua rất nhiều người, không ít người nàng có thể đọc được tâm tư, tốt xấu gì cũng bộc lộ ra ngoài, một số người cực lực che dấu bản chất thật của mình, thế nhưng rốt cuộc vẫn không thể che dấu hết nội tâm chân thật bên trong, nhưng Đại Nguyên lại là loại người mà 80 hoàn toàn không thể hiểu hết được.
Là vì cảm giác thần bí sao? 80 không biết mình vì sao lại luôn muốn đi tìm hiểu cảm xúc bên trong của Đại Nguyên, thế nhưng Đại Nguyên cự tuyệt bất cứ người nào muốn đi vào cuộc sống của nàng, cho nên 80 chỉ biết một chuyện rõ ràng nhất về nàng chính là một kẻ cuồng công việc.
“Hoặc là cậu căn bản không có hứng thú với đàn ông?” Lại y như lần trước nói chuyện phím, 80 hỏi
“Đối với đàn ông không có hứng thú sao? Hẳn là cậu cảm thấy tôi có hứng thú với phụ nữ chăng?” Đại Nguyên đột nhiên đến gần 80, hai tay đặt trên vai 80, bộ dạng mập mờ: “Đồng nghiệp 80 muốn tự mình nghiệm chứng không?”
80 đảo mắt quay đầu: “Thôi đi, nếu tôi muốn tự mình nghiệm chứng, cậu có dám tiếp nhận không?”
“Tôi có gì không dám?” Nhìn không rõ là nàng bị khích tướng hay là thật. Đại Nguyên dãn thân người, thật sự đem môi đụng chạm, dừng ở bên môi 80, hơi thở nóng hổi thỉnh thoảng phà đến khiến 80 đỏ mặt:” Chỉ sợ cậu không dám…cậu mới là có hứng thú với phụ nữ đúng không?”
80 mạnh mẽ quay đầu đi, nhìn thẳng vào mắt Đại Nguyên. Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, vô luận tâm sự nàng chất chứa sâu thẳm cỡ nào thì trong mắt cũng sẽ lộ ra cảm xúc chân thật, thế nhưng…vì sao khoảng cách gần như vậy, thấy rõ ràng như vậy, lại không cách nào hoá giải người phụ nữ này?
“Cậu…thật sự muốn thử một chút sao?” Đầu lưỡi 80 muốn thắt lại rồi.
“Cậu đang muốn đánh cuộc xem tôi có dám hôn cậu không?” Ngược lại bị Đại Nguyên nhìn thấu tâm tình!
“Cậu là gái thẳng, sẽ không hôn nữ” 80 thật sự đánh cuộc với chính mình.
Đại Nguyên đỡ cái ót 80, vây khốn cả người nàng, một bộ không cho nàng cơ hội chạy thoát: “Ah? Tôi cũng chưa từng nói mình là gái thẳng, lần này….cậu khích tướng tôi, đừng có hối hận đó…” Nói xong một nụ hôn lập tức muốn rơi xuống, trong lòng 80 kinh hoảng, vội vàng đẩy Đại Nguyên ra, cũng không quay đầu mà chạy mất.
“Ah ha ha ha….” Đại Nguyên nhìn bóng lưng cuốn quýt chạy trối chết của 80, cười đến mức sắp không đứng vững. Sau khi cười xong thì ánh mắt trở nên xa xăm, một lần nữa đốt thuốc hút.
“Người yêu…” Tự nhủ “Yêu nam cùng yêu nữ có gì khác nhau? Đều là người, đều giống như thế, thế gian này, ở đâu có tình yêu chân thật nữa?”
“Tình yêu chân thật” là từ chỉ tồn tại trong đầu kẻ ngốc hoặc những người chưa từng yêu đương qua, đối với Đại Nguyên, ở thế giới này còn có ai dám phấn đấu quên mình vì tình yêu chứ?
Kỳ thật Đại Nguyên không nói dối, tình sử yêu đương của nàng rất phong phú, nhiều như sao trong đêm mùa hè, nhiều đến không kể xiết. Từ trường cấp hai đã có rất nhiều vật thể không biết tại sao đảo quanh nàng, từ thời điểm đó nàng được huấn luyện thành một chiến binh bất khả chiến bại đối phó với những người không có bổn sự với mình. Không đắc tội ai, thế nhưng cũng không đối xử thật tâm với ai khác, cho người ta cảm thấy mập mờ.
Bởi vậy miệng nàng nói luôn không tốt như vậy.
“Hoa Tâm” chính là từ nàng thường được đánh giá.
“Có gì không, bất quá hoa tâm thì sao? Tôi là người cung nhân mã, rất dễ hiểu mà đúng không?” Nàng đều đem hết tội lỗi của mình đổ cho chòm sao của nàng, ngụ ý ta hoa tâm là do trời sinh, thiên tính cho phép, không cách nào thay đổi, đương nhiên lão tâm cũng không muốn sửa.
Sao bao quanh mặt trăng cũng là do ánh sao cố tình, chẳng lẽ đổ lỗi cho ánh trắng hay sao?
Lên đại học, nàng có một người bạn cũng giống như 80 không hiểu rõ nàng, hỏi nàng: “Cậu có thật sự nghĩ đến, cảm giác thật lòng đối đãi với người khác sẽ thế nào không? Đem tất cả những thứ cậu có trao cho một người, trong mắt chỉ có người đó? Biết rõ cái gì gọi là duy nhất không?”
“Duy nhất à?” Đại Nguyên cười “Tôi đương nhiên biết, không phải là toàn tâm toàn ý sao? Vậy thì sao, vậy thì khó khăn thế nào, tôi cũng biết rõ”
Bằng hữu nhịn không được muốn mở mắt nàng
“Khó chính là…tôi chưa gặp được cái gọi là duy nhất kia.”
Bởi vì từ nhỏ có rất nhiều người vây quanh nàng, tiếp xúc nhiều người, phát hiện con người không quan trọng đến vậy, bởi vì bề ngoài nàng cùng điều kiện gia đình khá tốt nên có thể dễ dàng kết bạn hoặc thậm chí nhận được tình cảm của người xa lạ, còn những người có ngoại hình bình thường gia thế cũng không giàu thì phải sống cô độc hiu quạnh sao? Cho nên một người tốt với một người dựa vào tiêu chuẩn gì? Chẳng qua vì một chút lợi ích, một chút dụ dỗ mà sinh ra cảm xúc ngắn ngủi. Rất tin tưởng một câu…không vì yêu ngươi mới bên cạnh ngươi, chỉ là không tìm được người tốt hơn ngươi.
Nhưng đối với một người còn trẻ, nàng cũng muốn yêu đương, bất quá trong thời gian ngắn ngủi bên nhau nàng phát hiện ra mặt chân thật của người đó khiến nàng không còn hứng thú bước cùng người này, vì thế chia tay. Vô luận là nam hay nữ, không ai có thể quen nàng quá nửa năm.
Hoa tâm chỉ là mặt ngoài, nàng chưa bao giờ cảm nhận được điều đó trong lòng.
Nàng đọc rất nhiều sách tâm lý, tổng kết lại, nguyên lai kỳ thật chính mình thiếu cảm giác an toàn.
Nhưng con người vốn phức tạp như vậy, chỉ một câu nói có thể giải thích toàn bộ con người nàng sao? Kỳ thật nhân sinh không phải vì chính mình ma biến đổi không ngừng sao?
Chỉ là Đại Nguyên không tin tình yêu chân thật, không tin một người độc lập có thể vì một người khác mà trả giá tất cả, liều lĩnh tất cả.
Thế nhưng 80 lại là người đầu tiên thay đổi suy nghĩ của nàng.
Vừa mới phát hiện thân là người đại diện 80 nhưng lại hẹn hò với phóng viên thích dùng lời tà đạo mê hoặc lòng người, không giống người tốt Tô Trì. Đại Nguyên cố gắng nhịn xuống, nhưng khi một loạt tin tức tung ra làm nàng không sao bình tĩnh, ôn nhu “quát” 80 một trận, nhắc nhở nàng phải đem công việc tách rời với tình cảm. Thấy vẻ mặt ẩn nhẫn lẫn uỷ khuất của 80, Đại Nguyên có chút mềm lòng….yêu đương với tình dục cái gì? Chính mình chỉ là đồng nghiệp của 80, cũng không phải công ty quản lý, người ta muốn yêu đương là tự do của người ta, tại sao mình lại nổi giận biến thành một người xấu nhiều chuyện? Thế nhưng Đại Nguyên cho đến bây giờ đều bị 80 là người rất lý trí, lại sống nội tâm, như thế nào lại cùng một phóng viên, còn là một người nữ, còn không xem xét người đứng đắn để quen biết nữa? muốn tìm cũng phải tìm một người phụ nữ đàng hoàng chứ.
Hoặc là có hơi thất vọng, Đại Nguyên không muốn nhìn đến vẻ mặt vì tình mà khổ sở sầu bi của 80.
Thế nhưng càng không muốn 80 ai oán nàng từ khi nàng quen với phóng viên kia mỗi ngày đều thất hồn lạc phách, một bộ không sợ chết, Đại Nguyên hận không thể đánh cho nàng tỉnh ra. Nhưng Đại Nguyên không ra tay, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, trong lòng muốn vậy nhưng khi muốn ra tay hung hăng nàng chợt thông suốt mà dừng lại không muốn khiến cùng bạn bè mang bộ mặt như mướp đắng
Vì thế khi Tô Trì đau khổ đợi dưới lầu, Đại Nguyên lại cùng 80 trình diễn một màn mập mờ muốn hôn lại không hôn.
Cuối cùng 80 cùng Tô Trì cũng trở thành người thân, chính là mục đích của Đại Nguyên, đúng vậy, tất cả đều đúng, thế nhưng Đại Nguyên có chút hối hận…Vì cái gì không hôn thật nhỉ? Nếu diễn trò,phải làm cho thật. Tự biến mình thành người hiền lành, đồ tốt lại không đụng đến, thật sự không phù hợp với nguyên tắc làm người.
Nàng luôn trấn an chính mình, thế nhưng 80 đột nhiên cùng Tô Trì từ chức khiến nàng chấn động.
Cho đến bây giờ vẫn không tin người ta có thể vì tình yêu mà “liều lĩnh” làm ra những việc như vậy, thế nhưng nàng vẫn không cho rằng 80 “Tuy hướng nội nhưng rất lý tính” lại làm thật, sờ sờ trước mắt trình diễn một màn “liều lĩnh” tuyệt hảo.
Nhân sinh thật thần kỳ. Đại Nguyên giống như xem phim, thật kỳ diệu.
Rõ ràng có người ngu như vậy!
Ngay khi Đại Nguyên hô to thần kỳ, Mạc Tịnh Ngôn lại ở lễ trao giải Kim Tượng tay cầm cúp, khóc bù lu bù loa thổ lộ tình cảm với Vương Tử Hựu, hai người xuất thần công khai sau đó biến mất trước mắt mọi người, Đại Nguyên xem đến hoàn toàn mê hoặc.
Người ta có thể sống giống như điện ảnh vậy sao? Một người thật sự có thể vì một chữ “tình yêu” không ăn được, không mặc được không kiếm ra tiền được mà xông pha khói lửa không chút chối từ sao? Đại Nguyên hỏi mình, rốt cuộc mình là động vật máu lạnh hay do các nàng quá đơn thuần.
Một người ngồi trên đê, không ngừng ném máy bay giấy lên không trung. Máy bay giấy dễ dàng bay lên, một trận gió thổi đến, máy bay giấy run lên, liền rơi xuống đất.
Đại Nguyên nhìn về phía xa xa, nhớ đến một đêm bận rộn công tác cùng 80, ngày hôm sau còn phải làm việc, vì thế hai người ngủ trong xe một đêm. Đêm đó rất lạnh, 80 rụt vai lại, bộ dạng rất lạnh, Đại Nguyên hùng hồn nói: Uy, ngực của chị cho em sưởi ấm miễn phí. 80 thật sự lạnh đến khó chịu, không nhiều lời liền ôm lấy Đại Nguyên.
“Đại Nguyện, chị luôn khiến em an tâm, ở cùng với chị rất thoải mái” Trước khi ngủ, 80 vui vẻ nói.
“Ah? Như vậy có quá thị trường không? Xem ra không thể miễn phí, 5 đồng một lần, em có thể tính theo tháng…”
Đại Nguyên đôi khi nhớ, 80 không phải là người mềm yếu, vì cái gì chính mình mỗi lần mình muốn hôn lại dễ dàng tha thứ như thế?
Đại Nguyên đùa dai cười tự nhủ: “Tô đại phóng viên, nếu tôi cũng có tim, có phải cô sẽ không được sớm nghỉ ngơi?”.