Bệnh Sủng

Chương 118


Đọc truyện Bệnh Sủng – Chương 118


Bởi vì sự chủ động của Tiểu Thố, Giản Chính Dương động tình không dứt, lúc trên tay Nhiếp Tiểu Phương bế Tiểu Đình Đình đi lên cho bú, gõ cửa bọn họ đều không nghe thấy, ngược lại Nhiếp Tiểu Phương nghe được tiếng động truyền đến từ bên trong, cười ha hả, hướng về phía Tiểu Đình Đình nói:
“Ba mẹ đang gia tăng tình cảm, tiểu bảo bối, chúng ta không đi quấy rầy bọn họ nha, đi thôi, bà cố ngoại mang con đi uống sữa bột, ngoan nha, vì hạnh phúc của ba mẹ, con cứ uống sữa bột một chút nha.”
Tiểu Nguyệt Thăng đói bụng, cũng giống nhau là pha sữa bột cho cậu uống, đối với chuyện hai vợ chồng lầu ba đang làm, trong lòng mọi người đều biết rõ, chỉ là có mấy người trong lòng nghĩ hai tiểu bối này cũng trao đổi tình cảm quá mức thường xuyên rồi.
Sau khi hai con thỏ con đã qua cơn mê mới nhận ra rằng trời đã muộn, rốt cuộc cũng đến lúc hai con uống sữa.
Chờ hai người Tiểu Thố nhiệt tình đã qua, mới nhận ra thời gian không còn sớm, tính toán hai đứa nhỏ đều nên uống sữa rồi, sao không bế lên, ngược lại Giản Chính Dương một câu đã nói rõ sự thật: “Có lẽ là thấy chúng ta bận rộn, cho nên lại bế xuống rồi.”
Tiểu Thố vừa nghe đã ngượng ngùng: “Bây giờ em  đi xem một chút.”
“Đừng đi nữa, bọn họ sẽ không để bảo bối đói, trong nhà không phải có sữa bột sao.” Hai đứa nhỏ chủ yếu uống sữa của Tiểu Thố, nhưng trong nhà luôn luôn có sữa bột, khi Tiểu Thố bất tiện để cho bọn nhỏ uống sữa bột.
“Ồ.”Tiểu Thố ngẫm lại cũng đúng thì không kiên trì nữa, nhu thuận nằm ở trong ngực Giản Chính Dương, trong lòng tràn đầy tình yêu.
Thấy cô như thế, Giản Chính Dương sẽ mỉm cười, ôm cô: “Bà xã.”
“Ừ.”
“Anh thích được em ôm.”
Tiểu Thố đỏ mặt, cảm thấy hôm nay chính mình quá nóng nảy, cho dù muốn cùng anh trao đổi cũng nên đến buổi tối, mỗi lần mình hơi chủ động lúc nào cũng sẽ lên giường, làm sao còn không chịu rút kinh nghiệm chứ, bây giờ người lớn chắc đều biết hết rồi, thật xấu hổ aaaa: “Em…”
Không đợi cô ấy nói chuyện, Giản Chính Dương che miệng cô ấy: “Để anh nói.”
“Ừ.” Tiểu Thố ngoan ngoãn im lặng.
Giản Chính Dương dịu dàng nhìn cô, tuy rằng anh rất thích sự chủ động của cô, nhưng không bao giờ muốn để cho cô suy nghĩ nhiều để dọa chính mình: “Trong mắt anh, cho dù em biến thành thế nào thì em vẫn luôn là người đáng yêu nhất.

Nếu anh trở thành người không nói lý lẽ nhất cũng là vì anh muốn chiều chuộng em, là anh tự nguyện, anh nguyện ý chiều chuộng em thành người không nói lý nhất trên đời.

Như vậy, người khác đều chịu không nổi em, chỉ có anh vẫn yêu em trước sau như một, mà em chỉ có thể ở bên cạnh anh, chấp nhận tình yêu của anh.”
Tiểu Thố sững sờ, không ngờ lại có câu trả lời như vậy, nếu dựa vào anh nói như vậy, anh còn cố ý đem chính mình chiều hư làm cho người khác đều chịu không nổi mình sao?
Thật là một suy nghĩ sâu sắc: “Nếu một ngày nào đó anh thay đổi thì làm sao bây giờ, vậy em không phải rất thê thảm sao?”
Cô được anh chiều chuộng đến hư chắc cũng không tìm được gia đình thứ 2, chao ôi, đến lúc đó cô sẽ già rồi, đi đâu tìm một người đàn ông vừa đẹp trai vừa chiều mình a, trực tiếp tự sát thôi.
Thấy cô không thích ngược lại còn uể oải, Giản Chính Dương nhíu mày: “Em không tin anh sao?”
“Em không tin chính mình a, ai, nếu thật sự trở thành như vậy, nếu em là người đàn ông cũng chịu không nổi, dịu dàng mười năm như một ngày em ngược lại đã nghe qua, còn tuỳ hứng mười năm như một ngày, em thật sự hiếm khi nghe được thấy có thể có một cuộc sống hạnh phúc.”
“Vậy như này đi.” Giản Chính Dương trần trụi đứng dậy, hoàn toàn không xem xét hiệu quả thị giác của Tiểu Thố.
Nhanh chóng làm một hiệp ước bất bình đẳng, sơ suất là nếu sau này mình làm bất cứ chuyện gì có lỗi với Tiểu Thố, chẳng những tất cả tài sản đều thuộc về Tiểu Thố, mà còn phải bồi thường còn số rất lớn từ hàng trăm triệu trở lên cho Tiểu Thố nữa, thế nào cũng đem tất cả lợi ích của Tiểu Thố đều nghĩ ra, mức độ bất bình đẳng của nó thậm chí còn lợi hại hơn so với Hiệp ước Nam Kinh.
Đem hiệp ước bất bình đẳng đánh ra, thận trọng ký tên mình vào, lại đưa cho Tiểu Thố để cho cô ký tên: “Ngày mai chúng ta cùng nhau đi tìm luật sư làm chứng, để cho nó có hiệu lực pháp luật.”
“Hiệp ước bất bình đẳng như vậy, cho dù có luật sư làm chứng, nếu thật sự đưa ra tòa án, chắc chắn cũng sẽ không làm bằng chứng được.” Tiểu Thố bĩu môi.
“Em nghĩ anh cho em có cơ hội đưa anh ra tòa sao?” Lúc này Giản Chính Dương tuyệt đối không nghĩ ra, có một ngày mình thật sự sẽ bị Tiểu Thố đưa lên tòa án.
“Chắc là sẽ không.” Tiểu Thố suy nghĩ một chút, trên đời chung quy vẫn không có chuyện hoàn mỹ, mình ở chỗ này nghi ngờ, nói cho cùng vẫn là không tin được mình, Giản Chính Dương đều biểu hiện có thành ý như vậy, nếu như mình tiếp tục như vậy, không có việc gì đều biến thành có việc, sảng khoái thu hiệp ước bất bình đẳng, cẩn thận đem nó cùng giấy chứng nhận kết hôn để cùng một chỗ, uy thiếp nhìn anh.
“Hừ, nếu có một ngày anh dám có lỗi với em, em cũng không cần đưa anh ra tòa, em trực tiếp phế anh.”
“Vâng, vợ V5.” Giản Chính Dương cười ôm Tiểu Thố, đây mới là vợ đáng yêu của anh mà.
Chờ bụng hai người đói đến không chịu nổi, xuống tìm đồ ăn,  đương nhiên lại bắt gặp ánh mắt ái muội của mọi người, mặt Tiểu Thố đỏ lên một chút, thấy Giản Chính Dương không có việc gì, cô cũng bình tĩnh lại, không thể không nói đi theo Giản Chính Dương lâu, da mặt sẽ dày lên, dưới sự dẫn dắt của Giản Chính Dương, da mặt Tiểu Thố đang ngày qua ngày dày lên.
Nhìn thấy hai người tình chàng ý thiếp, Nhiếp Tiểu Phương trong mắt hiện lên thần sắc hài lòng, nhìn tiểu bảo bối trong ngực, trong lòng yên lặng nói, đời này không còn cơ hội đối tốt với con gái, thì hạnh phúc của cháu gái, cứ để bà đến săn sóc đi.
Nếu Như Giản Chính Dương dám đối với Tiểu Thố không tốt, người đầu tiên ra tay chính là Niếp Tiểu Phương, bà tuyệt đối sẽ không để cho người khác có cơ hội làm hại cháu gái của mình.
Lại một tháng trôi qua, Tiểu Thố cảm giác mình hình như lại gầy đi một chút, quả nhiên lại giảm được vài cân.

Thẩm mỹ viện của Giản Tình sau khi trải qua tranh chấp với Tô Á tuy rằng đã mất một số khách hàng, nhưng rất nhanh lại đi vào quỹ đạo.

Mặc dù Tiểu Thố không đến thẩm mỹ viện để giảm cân, nhưng Giản Tình đã mang về một loại kem xoa bóp xóa vết rạn da hàng đầu để Giản Chính Dương mỗi ngày massage bụng cho Tiểu Thố.

Sau đó là kem giảm béo để làm thon gọn một số bộ phận khuất của đùi, dưới sự cố gắng mỗi ngày của Giản Chính Dương, vóc người vốn nhỏ nhắn của Tiểu Thố ngày càng phát triển thành một thân hình đầy đặn và đáng tự hào.

Mỗi lần đều là Giản Chính Dương được hời, thường xuyên xoa bóp với Tiểu Thố sẽ dễ dàng lau súng cướp cò.
Đương nhiên, tuy rằng anh không ngại Tiểu Thố trở thành như thế nào, nhưng dưới yêu cầu của Tiểu Thố, mỗi lần anh đều nghiêm túc giúp Tiểu Thố xoa bóp xong, làm cho làn da của cô càng thêm sáng mịn, dù sao cuối cùng tiện nghi chính là mình, Giản Chính Dương ngược lại chưa từng lười biếng.
Tình huống bây giờ là quần  áo sau khi Tiểu Thố vừa sinh em bé mặc hơi rộng, quần áo trước khi mang thai lại quá chật, vì vậy vẫn phải đi mua quần áo.
Tin tưởng qua mấy tháng nữa, vóc người của mình sẽ hoàn toàn khôi phục, đến lúc đó có lẽ sẽ gầy đi, nên rất chắc chắn cũng không cần mua quần áo nữa.
Nhìn con số thiếu mấy cân, Tiểu Thố rất cao hứng, “Ông xã, em lại gầy mấy cân, anh xem, có phải em đã trở nên xinh đẹp không?”
Trở lại phòng, Tiểu Thố khóa trái cửa, cởi mình chỉ còn lại ba điểm, tự kỷ quá đáng nhìn mình trong gương lớn, wow, người đẹp trong gương là ai, thật là xinh đẹp nha.
Nhìn Tiểu Thố chảy nước miếng với chính mình, Giản Chính Dương buồn cười không thôi, không thể không thừa nhận, Tiểu Thố càng ngày càng xinh đẹp, cô như vậy, thật đúng là làm cho anh càng thêm lo lắng khi dẫn cô ra cửa.
“Ông xã, em muốn ra ngoài dạo phố.” Rất lâu không đi ra ngoài, muốn đi ra ngoài đi dạo một chút, Tiểu Thố bắt đầu tìm ra quần áo để mặc: “Em muốn mua quần áo mới để chúc mừng một chút.”
“Được rồi, anh sẽ đi cùng em.”
“Được được, ông xã là tốt nhất.” Tuy rằng mỗi lần trở về cửa hàng đều sẽ bị những nhân viên phục vụ vây xem, nhưng đây là chồng mình, cũng rất đắc ý a, Tiểu Thố cao hứng nói.
Ăn mặc xinh đẹp xuống lầu, hai người đứng chung một chỗ lại càng ngày càng xứng đôi, sau khi Tiểu Thố làm mẹ, chậm rãi hiện ra một loại khí chất trước kia không có, cử chỉ lúc nào cũng làm cho ánh mắt người phía trước sáng ngời.
Rõ ràng bản thân Tiểu Thố không có gì khác biệt, chính Kiến Chính Dương là người quan sát kỹ càng nhất, chính vì điều này mà mỗi khi Tiểu Thố ra ngoài, anh không rời dù chỉ một bước, ngay cả khi có việc gì đó rất quan trọng trong tay, anh cũng rời đi ngay lập tức, cũng bởi vậy mà Giản Chính Dương bị đối tác ở Mỹ xa xôi phàn nàn N lần, đáng tiếc anh vẫn vẫn đi theo cách riêng, cho dù thế nào anh không nói, Tiểu Thố sẽ không biết mình bận hay không bận rộn, cũng sẽ không lo lắng mà quấy rầy anh, mà anh cam tâm tình nguyện bị cô quấy rầy.
“Ông ngoại bà ngoại, bọn cháu đi ra ngoài một chuyến, ông bà muốn mua cái gì không, bọn cháu mang về.”
Giản Tình mỗi ngày đều phải đi thẩm mỹ viện, Tần Ca tuy rằng mở quán bar, nhưng vì đồng bộ với Giản Tình, mỗi ban ngày đều đến quán bar xử lý trước một số việc, sau đó cố gắng về nhà sớm cùng vợ con.
Tiểu Thố cùng Giản Chính Dương ra ngoài, trong nhà chỉ còn lại bốn người già cùng mấy người giúp việc.
Trước khi Tiểu Thố và Giản Tình sinh em bé, chuyến du lịch  vòng quanh thế giới của bốn ông bà già đã kết thúc, vì vậy bây giờ an tâm ở nhà để trêu chọc hai đứa nhỏ, cuộc sống mỗi ngày rất hạnh phúc.
“Đi dạo phố à?” Thấy Tiểu Thố ăn mặc xinh đẹp, Niếp Tiểu Phương hỏi.
“Vâng.”
“Vậy được.” Nhiếp Tiểu Phương gật gật đầu.

“Một lát nữa cháu hãy ghé qua công ty cậu của cháu một chút.

Gần đây bà cũng không đi.


Cậu của cháu đã phàn nàn với bà mấy lần rồi.

Công ty bận rộn cả ngày cũng không có thời gian đến, nếu cháu không đến thì nó sẽ tức giận.”
“Ha ha, được ạ.” Thỏ gật đầu: “Một lát nữa cháu sẽ mang quà đến cho cậu.”
“Đứa trẻ ngoan, đi đi, Tiểu Dương lái xe cẩn thận một chút.”
“Cháu biết rồi.” Giản Chính Dương gật đầu và kéo Tiểu Thố ra khỏi nhà.
“Bà xã, chúng ta nên mang quà gì đến cho cậu đây?” Ngay khi lên xe, Tiểu Thố nói: “Mang quà cho cậu đương nhiên không thể thiếu của mợ được, Mang quà cho cậu, đương nhiên không thể thiếu mợ, nếu không em gọi điện thoại cho mợ, xem bà ấy đang làm gì, nếu rảnh rỗi để bà ấy cùng chúng ta đi dạo phố là được rồi.”
“Sao cũng được.” Giản Chính Dương gật gật đầu, chỉ cần Tiểu Thố vui là được rồi.
“Vậy em gọi điện thoại cho mợ.” Tiểu Thố lấy điện thoại di động gọi cho Đại Tây, sau khi bấm số sử dụng tên của Đại Tây: “HI, Đại Tây.”
Người nước ngoài không quan tâm đến cách xưng hô của người khác như người Trung Quốc, Tiểu Thố tiếng Anh không tốt, cảm thấy gọi tên Đại Tây tốt hơn gọi tên tiếng Anh của mợ một chút, cứ trực tiếp gọi Đại Tây.
Tuy rằng tiếng Anh của cô không tốt, nhưng có tốt xấu gì mình cũng đi một chuyến nước ngoài, hơn nữa lại có một người mợ là người nước ngoài, ngôn ngữ đơn giản, đã có thể cùng Đại Tây dùng tiếng Anh giao tiếp, mà Đại Tây nhiều năm như vậy cũng biết một ít tiếng Trung đơn giản, bây giờ đến Trung Quốc càng cố gắng học tập tiếng Trung, vì thế Tiểu Thố cùng Đại Tây nói chuyện, mỗi lần đều là Trung Anh lẫn lộn, cộng thêm tay chân múa máy, tuy rằng ngôn ngữ không liên kết với nhau, nhưng cũng không thể ngăn cản hai người nửa đại dương vui vẻ giao tiếp.
Đến Trung Quốc không phải là thích ứng dễ dàng như vậy, khi gọi cho Đại Tây bà đang nhàm chán, Tiểu Thố  nói với bà đi shopping, ngay lập tức gật đầu hẹn địa điểm.
Đại Tây trên thực tế là một người phụ nữ rất nói nhiều, hơn nữa tính cách tương đối ôn hòa, cho nên cùng Tiểu Thố ở chung rất vui vẻ, hai người tay trong tay mua sắm ở phía trước, Giản Chính Dương ở phía sau trả tiền, cuối cùng dưới sự lựa chọn chung của Đại Tây cùng Tiểu Thố, mua cho Cừu Tần một cái cà vạt, Tiểu Thố là một người có tính nôn nóng, mua đồ xong nhìn xem gần như sắp đến giờ tan tầm, lập tức lôi kéo Đại Tây đến công ty cậu tìm cậu ăn cơm tối.
“Thố, chúng ta đi qua như vậy có phải không tốt lắm hay không, lúc cậu cháu không thích công việc bị người quấy rầy.” Đại Tây có chút chần chờ nói.
“Không cần, chúng ta cứ đi thôi.” Tiểu Thố bĩu môi: “Cho cậu một bất ngờ.”
“Được rồi.” Bà đã đã không cùng dùng bữa ăn tối với người thân yêu của mình trong một thời gian, tạo cho thân yêu một bất ngờ cũng rất tốt, nghĩ như vậy Đại Tây cũng có một chút mong đợi, không có ý định ngăn chặn Tiểu Thố.
Tuy rằng Tiểu Thố đến công ty Cừu Tần không có mấy lần, nhưng Cừu Tần đã sớm đặc biệt phân phó, cho nên mọi người đều biết bộ dáng của Tiểu Thố, đây chính là cháu gái của chủ tịch, mỗi lần Tiểu Thố vừa tới, đều có thể được mọi người nhiệt liệt hoan nghênh.
Đến công ty Cừu Tần, không đợi Giản Chính Dương dừng xe xong, Tiểu Thố đã cầm tay lôi kéo Đại Tây cùng nhau chạy vào công ty Cừu Tần, lễ tân nhìn hai người, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó vội vàng đứng dậy: “Xin chào phu nhân chủ tịch, xin chào Bạch tiểu thư.”
“Cậu tôi đâu?”
“Chủ tịch đang ở văn phòng.”
“Đừng gọi điện thoại cho ông ấy, chúng ta cho ông ấy một bất ngờ.” Tiểu Thố mỉm cười và kéo Đại Tây rời đi.
“Được, Bạch tiểu thư.” Quầy lễ tân cười cười, để cho Tiểu Thố đi lên, trong lòng thầm sảng khoái, lần này người nào đó phải xui xẻo rồi, nói lẩm bẩm.
Tiểu Thố kéo Đại Tây đi đến văn phòng của cậu, kết quả nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp chưa từng thấy đang ngồi ở cửa văn phòng cậu, kỳ quái, cậu thay thư ký sao?
“Xin chào.” Vì lịch sự, Tiểu Thố chào hỏi.
“Xin chào.” Thư ký nhìn hai người Tiểu Thố, có chút hoài nghi nhìn hai người: “Có chuyện gì không?”
“Ách, chúng ta tìm…” Tiểu Thố chỉ chỉ văn phòng của cậu.
“Muốn gặp chủ tịch? Có cuộc hẹn nào không?”
“Không.”
“Là công việc sao?”
“Không phải.”
“Xin lỗi, chủ tịch không có ở đây.”
“Chủ tịch không có ở đây?” Tiểu Thố từ trên xuống dưới đánh giá thư ký xinh đẹp này, trong giờ làm việc soi gương cũng thôi đi, làm sao vừa nghe là chuyện riêng thì trực tiếp từ chối mình chứ?
Tuy rằng cô không đi làm, nhưng xem không ít tiểu thuyết, đối với nữ thư ký xinh đẹp như vậy, cậu tuy rằng người đến tuổi trung niên nhưng bảo dưỡng không tệ, chính là lúc đàn ông có mị lực, rất hấp dẫn người khác, cho nên cô rất bình tĩnh: “Nhưng tôi đã gọi cho chủ tịch của cô, ông ấy nói ông ấy có ở đây.”
Thư ký sửng sốt, lập tức đánh giá Tiểu Thố một chút: “Muốn lừa gạt tôi? Xin lỗi, chủ tịch thực sự không có ở đây.”
“Thật sự không có ở đây sao? Vậy thì tôi vào xem thử.”
“Ai, cô người này xảy ra chuyện gì, không được phép đi vào.”
“Đây là nhà cô a, cô nói không cho vào thì không được vào? Có thể vào hay không, tốt xấu gì cũng phải hỏi tôi là ai, có quan hệ gì với chủ tịch các cô, sau đó hỏi chủ tịch các cô có muốn gặp tôi không.”
“Cô là ai?”
“Tôi họ Bạch, về phần quan hệ với chủ tịch các cô, là quan hệ cá nhân, vì sao phải nói cho cô biết?”
Nghe Tiểu Thố nói quan hệ cá nhân lại thần thần bí bí, thư ký vốn đoán có phải là thân thích của chủ tịch hay không, kết quả vừa nghe Tiểu Thố nói như vậy, lập tức phán đoán không đơn giản như vậy, càng không thể để cho cô đi vào: “Tôi nói không thể vào thì không thể vào, biết chủ tịch có quan hệ gì với tôi không, ban ngày chúng ta là quan hệ cấp trên cấp dưới nhưng buổi tối là quan hệ rất thân mật.”
“Thố, cô ấy đang nói cái gì vậy?” Tiếng Trung của Đại Tây không được tốt, nhưng thái độ của thư ký làm cho bà khó chịu.
“Cô nói gì?” Tiểu Thố vỗ vỗ tay Đại Tây, ý bảo bà không nên gấp gáp, nghiêm khắc nhìn cô ta.
“Tôi…” Thư ký không hiểu sao bị Tiểu Thố nhìn trong lòng có chút chột dạ.
“Sao lại đứng ở chỗ này?” Đúng lúc này Giản Chính Dương đi tới.
“Vị thư ký này phô trương thật lớn, không cho chúng ta đi vào.” Tiểu Thố lạnh lùng nhìn cô, làm một người phụ nữ, cho dù là cậu, cô cũng tuyệt đối sẽ không cho phép ông ngoại tình, cô thề nếu cậu dám ngoại tình, cô sẽ không nhận ông nữa.
Giản Chính Dương lạnh lùng nhìn thư ký, đột nhiên xuất hiện một người đàn ông, thư ký ý thức được mình có thể làm ô long, chân có chút mềm nhũn, cô ta mới tốt nghiệp không lâu, thật vất vả trải qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra mới được tuyển dụng vào vị trí này, lần đầu tiên đã bị phong độ của chủ tịch hấp dẫn, cô ta biết chủ tịch không thích mê hoặc, cho nên mỗi ngày đều rất cố gắng làm việc, cô ta cũng biết chủ tịch có một người vợ, nhưng cô ta tin tưởng mình trẻ tuổi xinh đẹp, nhất định có thể đánh bại người phụ nữ lớn tuổi mà cô ta chưa từng gặp qua.

Chỉ cần mình ở trước mặt chủ tịch biểu hiện năng lực khác nhau, chủ tịch một ngày nào đó sẽ chú ý tới mình.
Mà cô ta cũng quả thực trong thời gian ngắn đã được chủ tịch khen ngợi, cô ta tin tưởng, chỉ cần qua một thời gian nữa, mình có thể trở thành người của chủ tịch, sau đó lại trở thành vợ của chủ tịch.
Mà trong khoảng thời gian này, cô ta lợi dụng chức vị của mình, đem những người phụ nữ xinh đẹp, ý đồ tiếp cận chủ tịch đều bị âm thầm xử lý, xét thấy địa vị đặc thù của cô ta, trước mắt thật đúng là không ai dám động đến cô ta, gần như trở thành người có ảnh hưởng nhất trong công ty dưới chủ tịch.
Cũng bởi vậy, thái độ của cô ta cũng càng ngày càng kiêu ngạo, khi chủ tịch không biết, thường tự cho mình là người phụ nữ của chủ tịch, có một số người đã quên nguồn gốc, cũng trách vận khí cô ta không tốt, vào lúc này gặp được Tiểu Thố và Đại Tây chính chủ này.
“Các người”
“Tiểu Vân, làm sao vậy?”
Thư ký đang muốn nói chuyện, Cừu Tần nghe được bên ngoài có thanh âm giống như nghe được giọng nói của Tiểu Thố, mở cửa đi ra xem, kết quả phát hiện Tiểu Thố và bà xã đều ở đây, hơn nữa sắc mặt Tiểu Thố rất không tốt.
“Đại Tây, Tiểu Thố, Tiểu Dương, sao các người lại đến đây?” Nhìn thấy ba người, Cừu Tần trên mặt lộ ra biểu hiện vui vẻ.
Nhìn thấy biểu hiện của Cừu Tần, sau lưng thư ký chảy ra một tang mồ hôi lạnh: “Chủ tịch, bọn họ…”
“Tiểu Thố, sao sắc mặt lại không tốt, nhìn thấy cậu cũng không gọi là cậu vậy?”
Nghe Cừu Tần nói như vậy, lần này, mặt thư ký nhất thời trắng bệch.
Bạch Tiểu Thố cười lạnh nhìn cô ta một cái, nhìn về phía Cừu Tần, ngữ khí có chút công kích: “Cậu khi nào đã đổi thành một thư ký xinh đẹp rồi, sao cháu lại không biết, thế thư ký cũ đâu?”
“Trong nhà thư ký cũ xảy ra chuyện, đã từ chức rời đi, đây là thư ký mới, cháu đây không phải vẫn luôn không đến nên cậu còn chưa kịp nói với cháu sao.”
“Cậu đối với thư ký này, có hài lòng không?”
“Năng lực làm việc cũng được.”
“Năng lực tư nhân sao?”
“Hử?”Cừu Tần sửng sốt, nhìn về phía Tiểu Thố: “Cậu không quan tâm cuộc sống riêng tư của nhân viên.”
“Phải không, nhưng vị thư ký này vừa mới nói cho chúng ta biết, cô ta là người phụ nữ của cậu.”
Lúc này, Đại Tây thần kỳ nghe rõ, có chút khiếp sợ nhìn Cừu Tần: “Tần, ông…”
Cừu Tần biến sắc, hung hăng trừng mắt nhìn thư ký, “Chu Vân, cô thật to gan, dám tự mình hủy hoại danh dự của tôi, tôi làm sao không biết có người phụ nữ như cô? ”

Thư ký sắc mặt trắng bệch: “Chủ tịch, tôi…”
“Thì ra là gà rừng muốn leo lên cành cao a.” Tiểu Thố miệng độc lên, một chút cũng không tha cho người khác, nhìn khuôn mặt tái nhợt của nữ thư ký, rất là khoái ý.
“Vừa rồi không phải rất chảnh sao, sao bây giờ nói không nên lời rồi?”
“Bạch tiểu thư, thực xin lỗi.”
“Cô không nên xin lỗi tôi, cô nên xin lỗi mợ tôi.”
Cừu Tần nhìn Đại Tây, dùng tiếng Anh giải thích với bà, nói rõ mình và nữ thư ký này không có quan hệ gì, cũng không biết cô ta đang hủy hoại danh dự của mình, hơn nữa tỏ vẻ lập tức sa thải cô ta.
Nghe Cừu Tần nói như vậy, tình cảm vợ chồng nhiều năm, Đại Tây cũng tin tưởng ông, gật gật đầu, sắc mặt tốt hơn rất nhiều.
“Chu Vân, xem ra cô không nhận rõ vị trí của mình, ngày mai không cần đi làm nữa.”
“Chủ tịch, đừng, tôi sai rồi, Bạch tiểu thư, phu nhân chủ tịch, tôi sai rồi, các người tha thứ cho tôi đi, thực xin lỗi, tôi không thể mất công việc này.”
“Cho cô ở lại chỗ này để lại đánh suy nghĩ không đứng đắn sao?” Tiểu Thố cười lạnh: “Bây giờ thì cút cho tôi.”
“Cô Chu, thu dọn đồ đạc đi bộ phận nhân sự kết lương đi.”
“Chủ tịch…” Chu Vân chưa từ bỏ ý định nhìn Cừu Tần: “Tôi và công ty đã ký hợp đồng ba năm, năng lực công việc của tôi cũng được ngài tán thành.”
“Điều này không có nghĩa là cô có thể nghĩ chuyện không nên nghĩ.” Nghe được thư ký còn muốn lấy hợp đồng uy hiếp, Tiểu Thố càng tức giận: “Tôi muốn xem, rốt cuộc tôi có thể sa thải cô hay không, nếu cô Chu nhất định muốn ở lại chỗ này, cũng được, cậu, trong hợp đồng của công ty có quy định chức vụ nhân viên hay không, cháu nghĩ, thời điểm cần thiết có thể điều chỉnh đi, còn có tiền lương, cũng không chết được.”
Cừu Tần lắc đầu: “Có thể.”
“Nếu đã như vậy, vậy không bằng cô Chu đi quét nhà vệ sinh đi.” Bạch Tiểu Thố lạnh lùng nhìn Chu Vân: “Tôi hơi hoài nghi đối với năng lực của cô Chu, trước tiên xem cô Chu có thể làm tốt chuyện nhỏ hay không, sau này vệ sinh nhà vệ sinh của công ty đều do cô Chu phụ trách, tiền lương mà, một ngàn, thế nào, cô Chu còn muốn ở lại chỗ này sao?”
“Tôi…” Chu Vân thiếu chút nữa nội thương.
“Mặt khác, cô Chu xin yên tâm, vì biểu thị coi trọng cô Chu, tôi sẽ đặc biệt xây dựng một quy tắc nhân viên cho cô Chu, mời toàn bộ nhân viên của công ty cùng theo dõi, tôi tin tưởng tất cả mọi người sẽ rất vui vẻ làm công việc này.”
Tiểu Thố không chút che dấu mục đích của mình, nếu bây giờ không cút đi, nếu không để cho toàn bộ người trong công ty cùng nhau làm nhục cô ta, cô ngược lại muốn xem cô ta có thể ở chỗ này bao lâu.
Nghĩ đến những người mình đắc tội, nếu như mình thật sự đi quét nhà vệ sinh, không còn mặt mũi, tất nhiên cũng sẽ để cho những người đó xem chuyện cười của mình, đây là tuyệt đối sẽ không cho phép, Sắc mặt Chu Vân không ngừng biến hóa, vốn còn muốn chỉ cần có thể ở lại chỗ này thì có thời cơ xoay người, hiện tại xem ra là không có khả năng, mặc kệ nói như thế nào, dù sao thì cũng không thể so sánh được vị trí của Tiểu Thố trong lòng Cừu Tần.
Không, cứ như vậy sao, cô ta không cam lòng, nếu như không có nhìn thấy Cừu Tần, cô ta sẽ làm tốt bổn phận thư ký, nhưng hiện tại, cô ta không cam lòng, một khi người có tham lam sẽ hóa thân thành ma, Cừu Tầm không nói một tiếng càng làm cho Chu Vân sinh ra thù hận, cô ta cảm thấy lúc này tất cả mọi người đều khinh thường cô ta chỉnh cô ta, lại quên mất, Cừu Tần ngay từ đầu đã không phải của cô ta chỉ là cấp trên của cô ta, là chính cô ta có ý nghĩ không nên có, lại còn không biết hối cải thậm chí trách người khác, làm sao có thể lấy được sự đồng tình của người khác?
Lạnh lùng trừng mắt nhìn Tiểu Thố, Chu Vân không cam lòng thu dọn đồ đạc của mình, cô ta không cam lòng, không cam lòng, Chu Vân cô ta không chiếm được, người khác cũng đừng mơ tưởng được, Tiểu Thố phá hủy giấc mộng của cô ta, cô ta sẽ làm cho cô hối hận.
“Cô Chu, thu dọn đồ dùng cá nhân của cô là được rồi, nếu bị tôi phát hiện cô mang theo đồ vật không nên mang theo, tôi sẽ bảo lưu quyền truy cứu pháp luật.”
Đối với người không nên nương tay, Tiểu Thố tuyệt đối sẽ không nương tay, nhất là loại người tâm thuật bất chính này, càng làm cho cô chán ghét, cho dù Chu Vân vẻ mặt nước mắt thoạt nhìn rất đáng thương, cô một chút cảm giác áy náy cũng không có.
Tay Chu Vân siết chặt, vẻ mặt khó xử, thấy tất cả mọi người vẻ mặt lạnh lùng nhìn mình, trong lòng thầm hận, một ngày nào đó, cô ta muốn đem ô nhục mình đã chịu trả lại cho Tiểu Thố.
Gọi điện thoại cho bảo an sai người mời Chu Vân ra ngoài, kiểu dáng này, làm cho những người Chu Vân đắc tôi trong thời gian ngắn đều hả hê khi người gặp họa, không chút che dấu bàn luận càng làm cho cô ta không thể đứng thẳng lưng.
Chu Vân rời đi, thừa dịp này Tiểu Thố lại gọi điện thoại cho quản lý bộ phận nhân sự bảo toàn phận bộ thông báo cho toàn bộ người trong công ty họp, Tiểu Thố nghiêm túc nhìn Cừu Tần:
“Cậu, cháu không hy vọng cậu của cháu là một người không chung thủy với gia đình, chuyện hôm nay, cháu hy vọng sẽ không xảy ra nữa, nếu để cháu biết cậu có lỗi với mợ, như vậy, cậu đừng trách cháu không nhận cậu.”
Lời này nói rất nặng, cũng làm cho sắc mặt Cừu Tần nghiêm túc nhìn Tiểu Thố: “Tiểu Thố, cậu thề với cháu, cả đời này chỉ yêu mợ cháu, chỉ có mợ cháu, hoan nghênh cháu tùy thời giám sát, nếu như cậu làm chuyện có lỗi với mợ cháu, cậu là người đầu tiên không tha thứ cho chính mình, cậu cũng xin lỗi vì sự kỳ vọng của chị gái đối với cậu.”
Tuy rằng Cừu Phương Phương đã qua đời, nhưng trong lòng Cừu Tần, bà ấy vẫn có vị trí rất quan trọng, mà Tiểu Thố ở trong lòng ông, so với con gái còn quan trọng hơn, có thể nói nếu Tiểu Thố cùng con gái cùng nhau xảy ra chuyện, người đầu tiên ông nghĩ đến sẽ là cứu Tiểu Thố trước.
Giản Chính Dương ở một bên nhỏ giọng phiên dịch cho Đại Tây, nghe hiểu được Tiểu Thố nói với Cừu Tần, giờ khắc này Đại Tây vô cùng cảm động, bà là biết địa vị của Tiểu Thố trong lòng Cừu Tần, mà những lời này của Tiểu Thố, đối với bà mà nói, ý nghĩa trọng đại, giờ khắc này vị trí của Tiểu Thố trong lòng Đại Tây cũng là thẳng tắp tăng lên.
Chỉ chốc lát sau, toàn bộ công ty đều đến phòng họp tap hợp, chuyện Chu Vân bị từ chức, trong chốc lát ngắn ngủi đã truyền khắp nơi, lúc này triệu mọi người tới, cá nhân thông minh đều biết Tiểu Thố đây là muốn lập uy.
Nghe thấy giám đốc phòng nhân sự nói tất cả mọi người đều đã đến, Cừu Tần và nhóm của ông bước vào phòng họp, một vài người cùng nhau đi tới, cả phòng họp đã yên lặng.
“Các vị, không biết mọi người có nhận ra tôi hay không, trước tiên tôi đến giới thiệu một chút, tôi họ Bạch, tên là Bạch Tiểu Thố, là cháu gái của Chủ tịch Công ty Cừu Tần, đồng thời cũng là cổ đông lớn thứ hai của công ty.” Tuy rằng Cừu Tần mới là chủ tịch, nhưng vào phòng họp, lại là do Tiểu Thố mở miệng, lạnh lùng nhìn người chung quanh,
“Đứng bên cạnh tôi, một người là chồng tôi, tên là gì, mọi người cũng không cần biết, chỉ cần biết anh ấy là chồng tôi là được rồi, một vị khác, tên là Đại Tây, cũng là mợ của tôi, tức là phu nhân chủ tịch.”
“Hôm nay gọi mọi người đến, thứ nhất là để cho mọi người nhận mặt mũi, thứ hai là giải thích nghi hoặc cho mọi người, nghĩ đến, chuyện thư ký chủ tịch vừa mới rời khỏi chức vụ, không phải ai cũng biết, bây giờ tôi chính thức thông báo, thư ký chủ tịch tâm thuật bất chính bị tôi cho thôi việc, tuy rằng tôi ở trong công ty không có chức vị, nhưng mà là cổ đông lớn thứ hai của công ty, để cho cá nhân rời đi, còn không phải là vấn đề.”
Tiểu Thố đặc biệt nhìn nữ nhân viên của công ty, “Nguyên nhân nữ thư ký bị tôi cho thôi việc rất đơn giản, chính là muốn làm phu nhân chủ tịch, ở chỗ này, tôi rất rõ ràng nói cho những người có dụng tâm khác, chỉ cần có Bạch Tiểu Thố tôi ở đây, sẽ không ai có thể có được vị trí này, mặc kệ là nam hay nữ, bộ dạng thế nào, chỉ cần có bản lĩnh, tôi giơ hai tay hoan nghênh, nhưng điều kiện tiên quyết là không có ý nghĩ không chính đáng, hôm nay tôi liền đem lời nói đặt ở đây, về sau, mọi người chỉ cần nghiêm túc làm việc, công ty tuyệt đối sẽ không bạc đãi mọi người, nhưng nếu ai dám đánh chủ ý với cậu của tôi giống như Chu Vân, cút đi cho tôi, hôm nay chỉ là một lời cảnh cáo, về sau nếu ai dám có ý nghĩ như vậy bị tôi biết, chẳng những sẽ để cho cô ta cút đi, tôi còn sẽ để cho cô ta không thể ở lại thành phố này, nếu ai không tin, có thể thử xem.”
Tiểu Thố nói lời này rất hữu lực, giờ khắc này, tất cả mọi người đều bị khí thế của cô lây nhiễm, tất cả mọi người tin tưởng, cô nói đến thì có thể làm được.
Ngay cả Cừu Tần cũng ngoài ý muốn nhìn Tiểu Thố, giống như là không nhận ra cô, làm cậu, ông có thể hiểu rõ chi tiết cùng năng lực của Tiểu Thố, nhưng vào giờ khắc này, ông cùng mọi người giống nhau, không hiểu sao tin tưởng Tiểu Thố có thể làm được.
Tuy rằng năng lực của Tiểu Thố chưa đủ, nhưng cũng đã có khí chất của một người lãnh đạo, Cừu Tần đột nhiên cảm thấy có lẽ mình đã có người kế thừa.
Vừa nói một trận, cho tất cả mọi người một hồi chuông cảnh tỉnh, Tiểu Thố lấy thái độ cứng rắn để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng tất cả nhân viên, đặc biệt là những nhân viên nữ kia, không ai nghĩ tới người phụ nữ nhìn thấy người thì cười này lại có một mặt như vậy, đồng thời từ giờ khắc này trở đi, cũng không có ai dám xem thường cô nữa.
Kết quả của cuộc họp này là trong một thời gian dài, khi Tiểu Thố đến công ty cô đã nhận được ánh mắt vừa tôn trọng vừa kính nể của tất cả mọi người.
Sau khi giải tán hội nghị, Tiểu Thố giữ lại giám đốc bộ phận nhân sự, phạt tiền của anh ta trong tháng này, bảo anh ta tìm thêm một thư ký, sau này thư ký của cậu chỉ có thể là nam, nếu lại có người không quen biết tiếp cận cậu, cậu cứ chờ bị cô cắt cổ.
Giám đốc bộ phận nhân sự bị Tiểu Thố mắng đến một câu cũng không dám nói, anh ta cũng là bây giờ mới biết được, Tiểu Thố thường đến công ty này được Cừu Tần thích đến như thế, lại còn là cổ đông lớn thứ hai của công ty.
Lúc Cừu Tần thành lập công ty đã nghĩ tới muốn tặng cổ phần cho Tiểu Thố, lúc ấy Tiểu Thố không muốn tiếp nhận, Cừu Tần đã trực tiếp làm thủ tục pháp lý sau đó lại trực tiếp đưa cho Tiểu Thố, xem như là mạnh mẽ đưa đến.
Cuộc họp lần này, Cừu Tần một câu cũng không nói, hiển nhiên tất cả mọi chuyện đều là Tiểu Thố làm chủ, giám đốc bộ phận nhân sự là người thông suốt, không ít người đều nhìn ra, địa vị của Tiểu Thố chỉ sợ so với Cừu Tần còn cao hơn, lấy lòng Tiểu Thố so với lấy lòng Cừu Tần quan trọng hơn, cho nên đối với lời của Tiểu Thố, giám đốc bộ phận nhân sự một câu cũng không dám phản bác.
Thậm chí chủ động hướng Tiểu Thố tỏ vẻ sau này sẽ thay Tiểu Thố nhìn Cừu Tần, chỉ cần có người phụ nữ  đến gần Cừu Tần, anh ta sẽ chủ động báo cáo.
Xem ra mình làm anh ta sợ hãi, lúc giám đốc bộ phận nhân sự không nhìn thấy Tiểu Thố khóe miệng co giật một chút, nhưng không có phản bác, tuy rằng cô không cần giám thị Cừu Tần, nhưng cũng không thể không đề phòng.
Phòng họp chỉ còn lại Tiểu Thố, Giản Chính Dương và giám đốc bộ phận nhân sự, kết thúc hội nghị Cừu Tần đã mang theo Đại Tây trở về văn phòng, đối với Tiểu Thố ở trước mặt mình giành danh tiếng, ông không có một chút ý kiến nào, làm việc như vậy, có vài người có tâm tư với ông vẫn nhìn ra được, chỉ là ở nước ngoài lâu, phụ nữ ngoại quốc biểu hiện rất phóng khoáng, có chuyện đều là nói thẳng, cho nên ông có thể trực tiếp đề phòng, nếu có người phụ nữ tỏ vẻ có tình cảm với mình thì ông sẽ trực tiếp từ chối, sau đó vẫn dùng đều là nam thư ký cho thuận tiện, chỉ là sau khi về nước, ông quên mất rằng người phụ nữ trong nước thường hướng nội hơn, hơn nữa Chu Vân cũng cùng trạc tuổi với Tiểu Thố nên theo bản năng đã coi cô ta là tiểu bối, thấy năng lực của cô ta cũng không tệ, bắt đầu có ý nghĩ bồi dưỡng, không nghĩ tới Chu Vân đối với mình có suy nghĩ như vậy, ngược lại làm cho ông ngoài ý muốn chính là thái độ của Tiểu Thố càng làm cho ông cảnh giác, vợ theo mình nhiều năm như vậy không oán không hối hận, bất kể là từ tình cảm hay là từ lương tâm mà nói, ông tuyệt đối không thể làm chuyện có lỗi với vợ.
Cho nên Tiểu Thố thay mình giải quyết lo lắng, kỳ thật ông rất hài lòng.
Sau khi giáo dục giám đốc bộ phận nhân sự một trận xong, Tiểu Thố mới phất tay bảo anh ta rời đi, quay đầu lại nhìn Giản Chính Dương đang nhìn chính mình như kẻ ngốc, khó hiểu nhìn anh: “Anh làm sao vậy?”
Ánh mắt Giản Chính Dương thâm thúy nhìn Tiểu Thố, trong mắt mang theo tán thưởng, thật không ngờ lúc Tiểu Thố phát uy, lại có khí thế không nhỏ, quả nhiên là người phụ nữ mình nhìn trúng, vĩnh viễn không giống người thường.
Bị anh nhìn không được tự nhiên, Tiểu Thố cho rằng mình nổi giận dọa anh: “Em vừa rồi có phải rất hung dữ hay không?”
“Có chút.” Giản Chính Dương gật đầu, trước khi Tiểu Thố biến sắc, lại nói: “Nhưng mà rất có mị lực, anh thích.”
Tiểu Thố vừa nghe nhất thời đã vui mừng: “Thật sao?”
“Thật.” Giản Chính Dương mỉm cười nhìn Tiểu Thố: “Có tiềm năng làm ông chủ.”
Tiểu Thố thè lưỡi: “Anh nổi giận với em thì sẽ để ông chủ là em, có lẽ chỉ có thể về nhà làm ruộng thôi”
Giản Chính Dương híp mắt, ôm Tiểu Thố vào trong ngực: “Anh làm sao có thể cho em đi làm ruộng.”
Anh cũng luyến tiếc bảo bối của mình đi đụng vào những công việc nặng nhọc kia, chỉ cần có anh thì sẽ không có một ngày như vậy.
“Ha ha.” Tiểu Thố ôm eo Giản Chính Dương làm nũng một chút, sau đó lại nghiêm mặt nhìn Giản Chính Dương: “Nhớ kỷ, sau này có người phụ nữ nào dám bày tỏ tình cảm với anh thì anh chửi cô ta cho em, chửi đến khi nào cô ta cảm thấy hối hận vì đã sinh ra trên thế giới này, nếu anh dám có suy nghĩ khác, hừ, cẩn thận em đánh chết anh.”
Giản Chính Dương yêu chết bộ dáng chiếm hữu của Tiểu Thố, nghiêm túc gật đầu: “Được, anh cam đoan, chỉ là của em.”
“Hừ.” Tiểu Thố đắc ý hừ một tiếng, lay động tay Giản Chính Dương: “Đi thôi, chúng ta đi xem cậu cùng mợ một chút.”
“Được.”
Đến văn phòng của Cừu Tần, không có gì bất ngờ, hai vợ chồng ở chung rất hài hòa, nhìn thấy Tiểu Thố, ánh mắt Đại Tây rõ ràng càng thêm nóng bỏng, “Thố, lại đây.”
“Cậu, mợ.”

“Huấn luyện xong rồi?” Cừu Tần nhìn Tiểu Thố.
“Vâng, mấy ngày nữa sẽ phái thêm thư ký cho cậu.” Tiểu Thố kéo Giản Chính Dương ngồi xuống sô pha, nhìn Cừu Tần: “Cậu sẽ không trách cháu ngăn chặn hoa cỏ bên cạnh cậu chứ?”
Cừu Tần dở khóc dở cười nhìn Tiểu Thố có chút oan uổng, hôm nay mình nhận sự tức giận này có chút oan uổng: “Đương nhiên không ngại, vui mừng còn không kịp, cũng là cậu gần đây vội vàng choáng váng, chỉ nghĩ đến công việc, chỉ cần có năng lực thì không sao cả, không cần chú ý tới chừng mực, Tiểu Thố, cậu cũng là một người đàn ông tốt, cũng chưa từng làm chuyện có lỗi với mợ cháu, cháu cũng không thể nhìn cậu với vẻ mặt như vậy nha.”
“Cậu có phải là đàn ông tốt hay không, cháu nói không tính, vậy phải do mợ tính.” Tiểu Thố hừ lạnh một tiếng, nhưng mà thái độ Cừu Tần tốt như vậy, cô cũng đã hết giận: “Nhưng mà cậu là một cậu tốt, đây là khẳng định.”
Nghe Tiểu Thố nói như vậy, Cừu Tần cuối cùng cũng cảm thấy có chút an ủi, nếu Tiểu Thố cứ như vậy đem ông một gậy đánh chết, vậy mới thật sự là oan uổng chết ông.
Thấy một bộ dáng tiểu nhân đắc chí của Tiểu Thố, Cừu Tần hiểu ý cười, Tiểu Thố có thể đối với như vậy cũng là hy vọng mình không nên hồ đồ, ông đương nhiên sẽ không tức giận, hơn nữa sẽ cảm ơn.
“Đúng rồi, cậu, lúc trước cháu cùng mợ đi dạo phố, có mua quà cho cậu nha.”
“Ồ, còn có quà?” Cừu Tần vừa nghe liền có hứng thú: “Là cái gì, mau cho cậu xem một chút.”
“Ha ha, cháu mua cà vạt, còn mợ mua cho cậu chính là các loại quần áo giày dép, đều gói đầy đủ một bộ.” Tiểu Thố lấy ra hộp quà đẹp để nhân viên bán hàng gói,
“Cái này là do cháu mua nha, cậu xem có thích hay không.”
Cà vạt mà Tiểu Thố chọn cho Cừu Tần là một cà vạt kẻ sọc màu xám đậm, thích hợp cho người đàn ông trung niên mang theo, lại sẽ không có vẻ quá mức nặng nề, cơ hồ cùng Đại Tây cũng nhìn trúng cái này.
Quả nhiên, lúc Cừu Tần mở hộp quà ra nhìn thấy cà vạt thì tương đối thích: “Được, Tiểu Thố chọn đồ cậu đương nhiên thích.”
“Hắc hắc, cậu thích là được rồi.” Tiểu Thố cười hạnh phúc.
“Bây giờ cậu đi đổi cà vạt.”
Đại Tây lập tức đi đến bên cạnh Cừu Tần giúp ông đeo cà vạt, Tiểu Thố thấy nói: “Mợ thật hiền lành nha, không biết là xuất phát từ lãng mạn hay là tính cách đây?”
Cừu Tần ôn nhu nhìn vợ một cái: “Đều có.”
Đại Tây nhìn anh một cách kỳ lạ: “Anh yêu, anh đang nói về cái gì vậy?”
Cừu Tần dùng tiếng Anh nói: “Tiểu Thố nói mợ của nó thật hiền lành, không biết là xuất phát từ lãng mạn hay là tính cách giáo dưỡng, tôi nói đều có.”
Đại Tây vừa nghe lập tức ngượng ngùng: “Tiểu Thố tốt hơn.”
“Ha ha.”
Nói đùa trong chốc lát, Tiểu Thố sờ sờ bụng có chút đói bụng: “Cậu, chúng ta đi ăn cơm đi, cháu đói bụng rồi.”
Vừa nghe Tiểu Thố đói bụng, Cừu Tần lập tức gật đầu: “Được.”
“Buổi tối cậu còn muốn tăng ca sao?” Đến khách sạn bên cạnh công ty, Tiểu Thố hỏi Cừu Tần.
“Ừ.” Cừu Tần gật gật đầu: “Tiểu Thố có việc sao?”
“Cháu ngược lại không có việc gì, chỉ là cậu về được mấy tháng rồi, hầu như không được nghỉ ngơi, tuy sẽ có nhiều đợt chuyển công tác nhưng chắc mấy tháng nay cậu cũng khá bận, có thời gian thì cậu nghỉ ngơi tốt một chút, cùng mợ, còn có đến nhà cháu thăm Tiểu Đình Đình, tiền là kiếm không hết, cậu làm gì mà liều mạng như vậy chứ.”
Biết Tiểu Thố quan tâm mình, Cừu Tần thỏa mãn cười: “Có thể được Tiểu Thố quan tâm, cậu có khổ đến đâu cũng cảm thấy là hạnh phúc.”
Nhận được ánh mắt Tiểu Thố trừng tới, Cừu Tần lập tức đổi giọng: “Được rồi, cậu sẽ chú ý thân thể.”
“Cậu phải nói ra lời đáng tin nha.”
“Cậu biết rồi.” Có lẽ ông là người đầu tiên bị cháu gái ngoại quản lý, Cừu Tần buồn cười nghĩ, quả thật có rất nhiều việc phải làm khi sự nghiệp của ông chuyển về trong nước, thêm vào đó khi căn cơ chưa ổn định ông lại thâu tóm công ty Bạch Chính Nghĩa, công việc đương nhiên càng nhiều, trong khoảng thời gian này ông chính là đang cố gắng đồng hóa công ty Bạch Chính Nghĩa, để cho nó chân chính trở thành thứ có ích với mình.
Nhà họ Bạch làm ăn ở trong nước nhiều năm như vậy, quan hệ vẫn có rất nhiều, khi về đây thường xuyên đến gặp Tiểu Thố, một ngày nào đó, Bạch Chính Nghĩa sẽ biết được tất cả sự thật, và ông chỉ muốn hoàn toàn đồng hóa và nuốt chửng công ty của Bạch Chính Nghĩa trước khi ông ta biết điều đó, biến của ông ta thành của mình, đồng thời khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, không để cho ông ta có cơ hội trở mình, càng không có khả năng để ông ta làm tổn thương đến Tiểu Thố.
Đây mới là băn khoăn của Cừu Tần, cho nên mỗi ngày mới làm việc muộn như vậy, ngay cả vợ cũng không có cách nào đi cùng.
Ăn cơm xong, Cừu Tần đồng ý với Tiểu Thố tối nay không tăng ca, cùng bên cạnh vợ thật tốt, nói với Đại Tây: “Có thời gian em cứ đến nhà Tiểu Thố chơi, ba mẹ đều ở đó, rất náo nhiệt, miễn cho một mình ở nhà rất buồn bực.”
Đại Tây gật đầu: “Em sẽ đi thường xuyên.”
Là người nước ngoài, so với phụ nữ Trung Quốc, tuy rằng tính cách Đại Tây ôn hòa, nhưng trong xương cốt cũng không dính vào người đàn ông, mỗi ngày Cừu Tần đều bận rộn, bà ta cũng có việc làm của mình, ví dụ như học tiếng Trung, học đồ ăn Trung Quốc, trong nhà quét dọn vệ sinh, Cừu Tần ở bên này mua một căn nhà bốn phòng hai sảnh, Đại Tây không thích tìm người làm việc theo giờ, trên cơ bản đều là tự mình quét dọn, mỗi ngày việc nhà cũng rất nhiều, cho nên kỳ thật cuộc sống của bà ta cũng rất phong phú, quan trọng nhất là bà ta biết Cừu Tần đang bận rộn cho nên làm một người vợ tốt là vô điều kiện ủng hộ ông.
Mà hôm nay, tuy rằng ngẫu nhiên gặp được một người phụ nữ có ý nghĩ khác với chồng của mình, nhưng dưới sự can thiệp của Tiểu Thố, cộng thêm lời cảnh cáo của Tiểu Thố, Đại Tây tuyệt đối tin tưởng chồng của mình chung thuỷ với mình, tự nhiên càng thêm yên tâm ở nhà ủng hộ sự nghiệp của chồng.
Đôi khi người đàn ông ở vấn đề nam nữ, lời nói của vợ cũng không thể khiến cho họ cảnh giác, ngược lại là lời nói của người thân, có thể làm cho họ nghe vào, mà Tiểu Thố đối với Cừu Tần mà nói là một tồn tại ngoài ý muốn lại quan trọng, lời nói của cô so với lời nói của mình gấp mười lần.
Vì vậy, có thể hình dung được lòng biết ơn của Đại Tây đổi với Tiểu Thố.
Dù sao cũng không tăng ca, cơm nước xong, Cừu Tần dứt khoát mang Đại Tây đến Giản trạch thăm cha mẹ cùng Tiểu Đình Đình một chút, hai đứa nhỏ được mọi người tranh nhau ôm, từ giản trạch rời đi, Cừu Tần có thể lý giải vì sao cha mẹ ở Giản trạch không muốn đi, trong nhà có một bảo bối nhỏ, thật sự là quá đáng yêu.
Hai người yên lặng về đến nhà, Cừu Tần theo thói quen muốn vào thư phòng, bị Đại Tây gọi lại: “Ông xã, anh đã đồng ý với Tiểu Thố tối nay không làm việc nha.”
Cừu Tần sửng sốt, cười gật đầu: “Đúng vậy, tôi còn đã đồng ý với nó, tối nay chỉ ở cùng vợ của tôi, bà xã, tối nay tôi là của em, em nói muốn làm cái gì, chúng ta lập tức làm cái gì.”
“Thật sao?”
“Thật.”
“OK, bây giờ, em đi tắm trước, à, NO, gần đây anh quá mệt mỏi, anh yêu, anh đi tắm trước đi.”
“OK”
Chờ Cừu Tần ngâm mình một bồn tắm thoải mái từ trong phòng vệ sinh đi ra, phát hiện đèn bên ngoài toàn bộ đều tắt, Cừu Tần mò mẫm muốn đi bật đèn, “Đại Tây, em đâu rồi?”
Còn chưa chạm tới công tắc, một cái bật lửa sáng lên, Đại Tây đã đứng ở phòng khách cách mình không xa, đem ngọn nến trên phòng khách thắp lên, Cừu Tần mới phát hiện, phía trên còn bày một chai rượu vang đỏ.
Đại Tây tuy rằng tuổi tác không nhỏ, nhưng người nước ngoài không già, lúc này bà ta mặc một cái váy vô cùng gợi cảm, phong tình vạn chủng đổ hai ly rượu vang đỏ vào trong ly thủy tinh, sau đó bưng đi tới hướng Cừu Tần.
Vợ như vậy, đặc biệt có mị lực, Cừu Tần lập tức cảm thấy anh em của mình bởi vì áp lực công việc đã lâu không có động tĩnh nay bắt đầu ngẩng đầu, ông cứ như vậy quấn nửa khăn tắm lẳng lặng nhìn Đại Tây đi về phía mình.
“Anh yêu…” Đại Tây đưa một ly rượu vang đỏ: “Chúng ta đã rất lâu không hẹn hò dưới ánh nến rồi.”
Cừu Tần có chút áy náy nhìn vợ: “Tối nay anh sẽ bồi thường cho em có được không?”
“Được.”
Hai ly rượu vang đỏ chạm vào nhau, mỗi người uống cạn xong.
Cừu Tần không khỏi nghĩ đến thời điểm bọn họ vừa mới yêu say đắm, Đại Tây thích lãng mạn thường xuyên cho mình một ít ngạc nhiên, so sánh ra, mình phải có vẻ bị động hơn rất nhiều, quan hệ của hai người, ngay từ đầu, Đại Tây so với mình trả giá nhiều hơn.
Chớp mắt, bọn họ đều đã đến tuổi trung niên, con gái đều đã trưởng thành, Cừu Tần nội tâm cảm khái, đem Đại Tây ôm vào trong ngực mình: “Em yêu, mấy năm nay, cảm ơn em.”
Đại Tây cười: “Có những lời này của anh, em thấy đủ rồi”
“Tối nay, để cho chồng đến hầu hạ em đi.” Cừu Tần đem chén rượu của mình và Đại Tây cầm sang một bên, một tay ôm lấy bà ta, trong mắt hiện lên dục hỏa, một bữa tiệc nhất định phải triển khai như vậy…
Sáng hôm sau, Đại Tây hiếm khi thức dậy muộn, mở mắt ra phát hiện bên cạnh đã không còn ai, nhìn thời gian đã gần mười hai giờ, trên tủ đầu giường đặt tờ giấy nhỏ Cừu Tần để lại: ‘Em yêu, anh đi làm, tối qua tôi rất hạnh phúc, Tần yêu em.’
Tối qua em cũng rất hạnh phúc.
Đại Tây nhìn tờ giấy, thỏa mãn, hôn tờ giấy, vui vẻ rời giường, bà ta đã lâu không có cùng chồng mỹ mãn như vậy, mà Tiểu Thố ngày hôm qua đóng một vai trò rất lớn, cho nên bà ta phải đi cảm ơn cô.
“Dinh dong dinh dong…”
Nhà họ Giản, chuông cửa ấn rất gấp, A Hoa vội vàng vàng từ phòng bếp chạy ra mở cửa: “Ôi, thì ra là Đại Tây, mau vào.”
“Cám ơn.” Đại Tây nói lời cảm ơn với A Hoa, hỏi bằng tiếng Trung không chính thức: “Tiểu Thố đâu?”
“Tiểu Thố a, cô ấy đang ở lầu ba.”
“Thố, Thố…” Đại Tây lập tức vọt lên tầng ba.
“Ai, Đại Tây, bà cẩn thận bọn họ bây giờ không tiện a.” A Hoa vội vàng vàng vàng hô, nếu quấy rầy đôi vợ chồng son, vậy thì không tốt lắm, đáng tiếc những lời này của Đại Tây không hiểu.
“HI, Thố, chào buổi sáng.”
“HI, Đại Tây, chào buổi sáng.” Có người gõ cửa, Tiểu Thố mở ra lại phát hiện là Đại Tây, nhất thời có chút kinh ngạc, vội vàng nhường bà ta vào: “Hôm nay sao đến sớm như vậy?”
“Ừ, tôi là tới cảm ơn cháu.” Đại Tây nói xong thì ôm Tiểu Thố một trận cuồng hôn, tốc độ cực nhanh, làm cho Tiểu Thố cùng Giản Chính Dương đều không có phản ứng kịp, chờ đến lúc hai người phản ứng lại, khuôn mặt Tiểu Thố đã không giữ được nữa.
“Ách, Đại Tây, bình tĩnh một chút.” Tiểu Thố hoàn hồn, bị một người phụ nữ đầy đặn ôm, chuyện này chưa từng có, nhất thời xấu hổ, vội vàng thoát khỏi vòng tay của Đại Tây.
Cùng với đó, Giản Chính Dương cũng vẻ mặt đầy lửa giận: “Buông cô ấy ra.”
Nếu không phải Đại Tây là mợ của Tiểu Thố, cậu khẳng định đánh một quyền qua, chính là như vậy, anh cũng rất bất mãn, một tay kéo Tiểu Thố ôm vào trong ngực mình, trừng mắt nhìn Đại Tây.
“Đừng khẩn trương, tôi là phụ nữ, còn là mợ cô ấy.” Đại Tây bị địch ý của Giản Chính Dương làm cho dở khóc dở cười, giải thích với Giản Chính Dương: “Tôi chỉ muốn cảm ơn Tiểu Thố hôm qua đã nói với cậu cô ấy, tối hôm qua tôi vô cùng hạnh phúc, cho nên mới đến cảm ơn cô ấy.”
“Bây giờ đã cảm ơn xong rồi, bà đi xuống đi.” Giản Chính Dương hơi tức giận nhẹ một chút, nhưng vẫn khó chịu, trực tiếp đuổi người.
“Chính Dương.” Tiểu Thố một bên vì Đại Tây biểu đạt không được tự nhiên, một bên lại đối với chồng ghen tuông dở khóc dở cười.
Cũng may Đại Tây tâm trạng bây giờ rất tốt, Giản Chính Dương ghen tuông lớn như vậy bà ta cũng không thèm để ý, phất phất tay: “Tôi đi xuống trước trêu chọc Tiểu Đình Đình, các cháu chậm rãi trao đổi nha.”
Thấy Đại Tây đi rồi, Tiểu Thố mới trừng mắt nhìn Giản Chính Dương: “Anh nha, thật là cẩn thận.”
Giản Chính Dương nhướng mày, rõ ràng đối với chỉ trích của Tiểu Thố tương đối không vui: “Bà ấy hôn em.”
“Bà ấy là mợ em, còn là phụ nữ.”

“Phụ nữ cũng có thể thích phụ nữ.”
Tiểu Thố hắc tuyến, Giản Chính Dương đây lại là ở nơi nào nhìn thấy những thứ lộn xộn này.
Lôi kéo Tiểu Thố vào phòng tắm, mở vòi nước: “Anh rửa mặt cho em, vừa mới hôn ở đâu?”
Tiểu Thố: “…”
“Này, đủ rồi, mặt em rửa đến đau rồi.” Bị Giản Chính Dương nâng mặt ra sức lau, Tiểu Thố nổi giận, một tay mở tay Giản Chính Dương ra, đau chết cô, có biết nhẹ nhàng hay không, vừa ghen đã biến thành người khác.
“Còn chưa lau sạch sẽ.” Giản Chính Dương khi Tiểu Thố cho người hôn, cho dù đối phương là nữ cũng không được: “Có phải nơi này hay không? Ở đây à? Ở đây à? Hay ở đây?”
Từng chút từng chút hôn qua, khuôn mặt đều để cho anh hôn qua, Tiểu Thố lấy khăn mặt lau mặt mình một chút: “Giản Chính Dương, anh là chó con à, nhìn mặt em đều là nước miếng.”
Không hài lòng với động tác lau mặt của Tiểu Thố: “Em chê anh bẩn?”
“Không.”
“Vậy em đang lau cái gì đấy? Đại Tây hôn em, anh lau cho em còn không vui.”
“Em nào có, không phải anh làm em đau sao.” Tiểu Thố có chút chịu không nổi, tên này muốn cố tình gây sự cũng không cần như vậy.
“Em chính là có.” Lúc Giản Chính Dương còn nhỏ, cũng có thể làm cho người ta phát điên, một tay đem Tiểu Thố nhấc lên đặt lên trên bồn rửa: “Không được lau, toàn thân em mỗi một chút da thịt anh đều hôn qua, tất cả đều là của anh, là của anh.”
“Này…”
Bị anh hôn đến cả người vô lực, Tiểu Thố gật gật đầu, thuận theo nói: “Em là của anh, Bạch Tiểu Thố chỉ có thể là của một mình Giản Chính Dương, Bạch Tiểu Thố chỉ yêu một mình Giản Chính Dương.”
Bức bách Tiểu Thố nói hơn mười lần, Giản Chính Dương mới hài lòng buông cô ra, lại không có ý định buông tha cho cô, vừa rồi trong lúc hôn môi anh đã động tình, không hạ hỏa, anh tình nguyện chết.
“Này, Giản Chính Dương…”
Vừa thấy anh lại muốn phát tình, Tiểu Thố chịu không nổi, vội vàng đẩy anh, đáng tiếc tay chân mềm nhũn của cô, căn bản là đẩy không được, ngược lại bàn tay nhỏ bé ở trước ngực Giản Chính Dương động tới động lui, làm cho anh cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, càng muốn hung hăng chà đạp người phụ nữ này một chút.
Sự thật một lần nữa chứng minh rằng con thỏ nhỏ hợp khẩu vị thì một con sói xám lớn đấu tranh cũng không qua nổi sắc tình
Chờ lúc Tiểu Thố xuống lầu, hai chân đều run rẩy, trên mặt còn mang theo xuân ý nồng đậm, người sáng suốt vừa nhìn đã biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà tất cả mọi người đều có chồng yêu quý, ít nhất đã từng còn trẻ và điên cuồng, cho nên mọi người cũng chỉ mang theo ý cười thấu hiểu, cũng không nói thêm gì.
Mặc dù như vậy, Tiểu Thố vẫn cảm thấy mất mặt, thừa dịp mọi người không chú ý ở trên thắt lưng Giản Chính Dương hung hăng nhéo một cái, tên khốn nạn này, mỗi lần đều không nhìn thời gian địa điểm, hại cô cũng sắp không còn mặt mũi để gặp người.
“Bà xã, thân thể em đang yếu, cần bổ sung nhiều hơn, đến đây, ăn cái này đi.” Giản Chính Dương bị Tiểu Thố bóp đến lông mày đều muốn vặn thành một đoàn, còn vẻ mặt bình tĩnh gắp thức ăn cho cô, hết lần này tới lần khác còn nói những lời mập mờ.
Lần này, Tiểu Thố không còn hơi sức nói chuyện với anh nữa, gặp qua da mặt dày như vậy, chưa từng thấy qua da mặt dày như vậy, vô lực trừng mắt nhìn anh một cái, buông thắt lưng anh ra, tự mình ăn, dù sao cũng không phải là lần đầu tiên bị mất mặt, thích cười thì cười đi, cô coi như cho giải trí mọi người là được rồi, haizzz.
Cừu Tần bình thường công việc tương đối nhiều, cho nên thư ký không thể ít, bằng không sẽ có nhiều chuyện, phía trước bị Tiểu Thố đè ép, phía sau có Cừu Tần thúc giục, giám đốc bộ phận nhân sự cảm giác được áp lực, tốc độ làm việc nhanh hơn trước nay chưa từng có, chỉ dùng thời gian ba ngày, phỏng vấn hơn trăm người, cuối cùng từ bên trong đó chọn ra hai người đàn ông, một người từng có ba năm kinh nghiệm làm việc, một người là sinh viên tốt nghiệp mới tốt nghiệp, thành tích rất tốt, hơn nữa từng có hoạt động xã hội, là thầy của anh ta đề cử đến phỏng vấn, hiện tại là tới đây thực tập, nếu như biểu hiện cậu ta tốt, hy vọng sẽ ở lại làm việc trong một công ty lớn.
Vì thế, lúc giám đốc bộ phận nhân sự không biết chọn cái nào, trực tiếp đem hai người cùng nhau tuyển vào, dù sao Cừu Tần công tác nhiều như vậy, có thể nhiều thư ký hơn một chút, làm cho ông ít chuyện một chút, Tiểu Thố có lẽ sẽ vui thôi.
Ngày quyết định, giám đốc bộ phận nhân sự còn đặc biệt cẩn thận gọi điện thoại báo cáo cho Tiểu Thố một chút, xem ra ngày đó Tiểu Thố nổi giận ở trong lòng anh ta còn giữ lại ấn tượng không thể xóa nhòa.
Tiểu Thố cũng cảm thấy cùng làm ông chủ, mình có năng lực tự mình làm, không bằng bồi dưỡng một trăm nhân viên trung thành để cho bọn họ đến làm việc, cho nên đối với đề nghị kinh nghiệm của bộ phận nhân sự, suy nghĩ trong chốc lát lập tức đồng ý, thuận tiện còn khen một chút năng lực của giám đốc bộ phận nhân sự không tệ, làm cho giám đốc bộ phận nhân sự kích động đến thiếu chút nữa bái lạy mộ tổ tiên, bây giờ kiếm miếng ăn, thật đúng là không dễ dàng mà.
Vì để kiểm tra hai người một chút, Tiểu Thố quyết định lần nữa đến công ty Cừu Tần xem thử, người đàn ông không sai, nhưng cũng phải có năng lực, có nhân phẩm, nếu không có năng lực, vậy không phải là cậu nuôi người nhàn rỗi sao? Nếu không có nhân phẩm, dù có năng lực hơn nữa, một ngày nào đó cắn ngược lại cậu một cái, đó không phải là được nhiều hơn mất sao? Cô không muốn điều đó xảy ra.
Giống như lần đầu tiên, đến trước công ty của Cừu Tần, Tiểu Thố cũng không có thông báo, mà là trực tiếp bảo Giản Chính Dương lái xe đưa mình đi, đến tòa nhà văn phòng của Cừu Tần, Tiểu Thố xuống xe bảo Giản Chính Dương đi đỗ xe, lúc mình giơ chân chuẩn bị tiến lên, một người đàn ông đột nhiên tới ngăn cản cô hỏi đường.
“Thật ngại quá, tôi cũng không rõ lắm.” Tiểu Thố lắc đầu tỏ vẻ không biết đường đối phương hỏi.
“Ồ, như vậy, xin lỗi a, à, đúng rồi, cô có thời gian không, điện thoại di động của tôi hết pin, không biết bây giờ mấy giờ, có thể giúp tôi xem một chút không?” Người đàn ông nói rất thân thiện.
“Được.” Tiểu Thố cúi đầu chuẩn bị lấy điện thoại di động từ trong túi xem thời gian, kết quả đột nhiên cảm thấy cổ tê dại, sau đó không kịp phản ứng, người đã ngã sang bên cạnh.
“Ai, em yêu, có chuyện gì với em vậy?”
Tiểu Thố không biết, khi cô không có ý thức, người đàn ông đột nhiên hét lên, sau đó ôm Tiểu Thố Trong vòng tay của mình: “Em yêu, anh đưa em đến bệnh viện.”
Xung quanh có người nhìn qua, chỉ cho rằng Tiểu Thố và người đàn ông là người yêu của nhau, vì thế sau khi người đàn ông ôm Tiểu Thố rời đi, không ai chú ý đến bọn họ nữa.
Mà bên kia, Giản Chính Dương đỗ xe xong, đi về phía tòa nhà, đột nhiên cảm thấy ngực có chút buồn bực, lần trước ngực buồn bực như vậy, là lúc Tiểu Thố có việc, chẳng lẽ Tiểu Thố…
Trong lòng Giản Chính Dương giật mình, lập tức gọi điện thoại cho Tiểu Thố, thông rồi, không có ai nghe máy.
Giản Chính Dương bước nhanh về phía tòa nhà, vừa gọi điện thoại cho Cừu Tần: “Tiểu Thố đến chỗ cậu chưa?”
“Không có a, nó muốn tới sao?” Cừu Tần không nghe ra thanh âm Giản Chính Dương có gì sai sai, còn tưởng rằng hai người muốn tới, rất là vui.
Đúng lúc này, Giản Chính Dương đi tới quầy lễ tân công ty Cừu Tần, trực tiếp hỏi lễ tân có thấy Tiểu Thố đi vào hay không, quầy lễ tân liên tục lắc đầu, lần này, cảm giác Giản Chính Dương không tốt càng thêm mãnh liệt.
“Bây giờ cháu ở dưới công ty của cậu, Tiểu Thố không thấy đâu.”
“Cái gì?” Nghe Được Giản Chính Dương nói như vậy, Cừu Tần trực tiếp nhảy dựng lên: “Cậu lập tức xuống.”
Bước nhanh ra khỏi văn phòng, hai thư ký mới lập tức đứng lên: “Cừu tổng có chuyện gì sao?”
“Lập tức gọi điện thoại cho phòng bảo vệ kiểm tra camera xung quanh cổng công ty cho tôi.” Cừu Tần dặn dò một câu, lập tức xoay người đi về phía thang máy, nam thư ký không biết đã xảy ra chuyện gì, liên tục đáp: “Vâng.”
Bước nhanh đến đại sảnh, hỏi Giản Chính Dương, “Chuyện gì xảy ra vậy?”
Giản Chính Dương dùng điện thoại di động lên mạng, tra cứu dấu vết của Tiểu Thố, cũng may có bài học lần trước, anh yêu cầu Tiểu Thố đem đồ mình đưa cho cô nhất định phải mang theo bên người, bình thường chỉ cần ra ngoài, vòng cổ bông tai nhẫn một cái cũng không thiếu, bây giờ đã có hành tung của Tiểu Thố, thấy Cừu Tần đi xuống.
“Tôi biết cô ấy ở đâu, cậu cho tôi mấy nhân viên bảo vệ có thể đánh.”
“Được.” Cừu Tần biết được bản lĩnh của cháu rể này vài phần, nghe anh nói như vậy, nhất thời an tâm không ít, ghi hình cũng không cần xem, trực tiếp để cho đội trưởng bảo vệ mang theo ba bảo vệ có thể đánh tới đây:
“Tôi cùng cậu đi.”
Cùng ở lại công ty lo lắng, hắn nhất định phải xem là tên khốn nào dám động đến Tiểu Thố.
“Được.” Không có thời gian nói nhiều, Giản Chính Dương xoay người đi về phía bãi đỗ xe.
Cừu Tần vung tay lên: “Đi theo tối.”
Cừu Tần thần sắc vội vàng mang theo mấy bảo vệ rời đi, một số người trong công ty không khỏi suy đoán có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, lúc này Cừu Tần mới không có thời gian suy nghĩ cái khác, ông chỉ nghĩ Tiểu Thố không được có việc gì.
Cừu Tần lái xe đi theo phía sau Giản Chính Dương, lộ tuyến bảy chuyển tám vòng, rốt cuộc là người nào dám động đến Tiểu Thố, càng đi về phía trước, trong lòng Cừu Tần càng lạnh lùng, mặc kệ là ai, ông cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
Giản Chính Dương không biết chính là, sau khi Tiểu Thố bị người đàn ông xa lạ ôm lên xe, trong xe còn có một người đàn ông, hai người lái xe nghênh ngang rời đi, thấy trên người Tiểu Thố đeo vòng cổ bông tai, trên tay còn có nhẫn kim cương, người đàn ông ngồi sau nảy sinh ý đồ, lấy hết đồ trên người Tiểu Thố xuống, điện thoại di động trong túi xách lấy thẻ ra, sau đó phát hiện trong ví có không ít tiền, người đàn ông ngồi sau cao hứng nói:
“Chúng ta hôm nay thu hoạch không ít nha.”
“Không nhìn ra người phụ nữ ăn mặc bình thường này vậy mà còn rất có tiền.”
Người đàn ông lái xe bật cười, anh thấy Tiểu Thố mặc một bộ đồ thể thao, nhưng không biết cô mặc quần áo thể thao đều là hàng hiệu.
“Người đàn bà này còn rất xinh đẹp.” Người đàn ông ngồi phía sau lột sạch tiền tài trên người Tiểu Thố, nhìn dáng người Tiểu Thố không tồi, tức khắc có chút nổi lên ý đồ xấu, tay bẩn không quy củ ở trên người Tiểu Thố du ngoạn.
Người đàn ông lái xe vừa thấy, lập tức mắng: “Cái tên đầu óc heo, dừng tay cho lão tử.”
“Làm gì vậy, không cần ngu sao mà không dùng.” Người đàn ông ngồi sau bất mãn bị đồng bọn quát lớn.
“Mày là một thằng ngu.” Người đàn ông lái xe lập tức dừng xe, quay đầu lại tát người đàn ông ngồi sau một cái: “Mày cũng không dùng đầu óc nghĩ lại, chúng ta là ở nơi nào bắt người phụ nữ này đi, mày xem cô ta tuy rằng ăn mặc bình thường, nhưng trên người mang theo nhiều tài sản, điều này chứng tỏ cái gì chứ?”
“Nói rõ cái gì?” Bị người đàn ông lái xe tát một cái, người đàn ông ngồi sau có chút không phục.
“Mày còn không phục?” Người đàn ông lái xe cười lạnh: “Chúng ta từ lúc vào nghề đã nói, chỉ vì tiền, cho dù bị bắt thì vào ngục giam mười ngày nửa tháng sẽ đi ra, đến lúc đó tiếp tục có thể ăn ngon uống cay, người phụ nữ này vừa nhìn đã biết thân phận khẳng định không tầm thường, mày cướp tiền của cô ta, cô ta có thể sẽ không để ý, nhưng mà mày muốn chạm vào cô ta, đến lúc đó cô ta liều chết phản kháng, người nhà của cô ta cũng cùng chúng ta làm đến cùng, chúng ta chỉ là hai tên côn đồ không ai quản lý, đấu với người có tiền, mày muốn chết nhanh một chút sao, con mẹ nó, có tiền chúng ta đến vũ trường gọi gái điếm muốn chơi như thế nào thì chơi như thế đó, ở chỗ này vì một người phụ nữ, đem mạng bỏ đi, về sau con mẹ nó còn có thể chơi sao?”
Nghe đồng bọn phân tích như vậy, người đàn ông ngồi phía sau nhất thời toát mồ hôi lạnh, vì một lần sảng khoái mà mất mạng cũng không đáng giá: “Tôi sai rồi, Sơn Ca, cảm ơn nhắc nhở, chúng ta nhanh một chút đi thôi, không biết người phụ nữ này đắc tội với người đàn bà kia như thế nào, chúng ta đem người cho cô ta lập tức tránh người, người đàn bà này mang theo mấy thứ này đều rất đáng giá, tiền mặt trên người cũng có mấy ngàn đồng, đủ để chúng ta tiêu sái một khoảng thời gian, lát nữa chúng ta lập tức đi vũ trường tiêu sái một chút.”
“Hừ, nhìn ngươi như chim, một ngày nào đó sẽ chết ở trên người đàn bà.” Thấy đồng bọn tỉnh ngộ, người đàn ông lái xe khởi động lại xe, mắng đồng bọn một câu nhưng không nói gì nữa.
Người đàn ông lái xe trực tiếp lái xe đến một thôn hẻo lánh trong khu giải toả, dân làng nơi này đã sớm chuyển đi, nghe nói là chính phủ quy hoạch muốn khai phá nơi này, cho nên tất cả mọi người đều chuyển đi, nhà cửa của dân cũng bị đẩy ngã hơn phân nửa, sau đó không biết vì sao lại ngừng làm việc, rồi ở chỗ này bỏ không hơn hai năm.
Chỗ này bình thường là không có người đến, cũng không biết anh ta tìm được nơi này như thế nào.
Lén la lén lút nhìn xung quanh một cái, không có ai, người đàn ông lái xe bước xuống xe, kêu đồng bạn ôm Tiểu Thố ra khỏi xe: “Đi theo tôi.”
“Được.”
Hai người nhanh chóng đi về phía một trong những ngôi nhà cũ rách nát, gõ cửa, không thể tin được, trong này vậy mà có người, chỉ chốc lát sau, người bên trong nghe thấy tiếng gõ cửa từ khe cửa phát hiện là bọn họ, lập tức mở cửa,
“Mau vào đi.”
“Vâng.”
“Không có theo dõi đúng không?”
“Không có, yên tâm, chúng tôi rất cẩn thận.” Người đàn ông lái xe nói.
“Được, đây là của các người, vất vả rồi, nhớ kỹ, các người chưa từng thấy qua cô ta, không nhận ra cô ta.”
“Ha ha, yên tâm, Cửu Ca, đây không phải là lần đầu tiên chúng tôi làm chuyện như vậy, về sau còn muốn lăn lộn trên đường, còn phải dựa vào Cửu Ca, quy tắc này, chúng tôi đều hiểu.”
Nhận lấy mấy xấp tiền Cửu Ca đưa tới, tùy tiện rút ra mấy tờ xem xét một chút, người đàn ông lái xe cùng đồng bọn nhiều lần cam đoan mình sẽ tuân thủ quy tắc, sau đó vội vã rời đi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.