Beast Girl

Chương 54


Đọc truyện Beast Girl – Chương 54

– Sắp tới nơi rồi. – Jame cười tủm tỉm bí mật, dắt Lysa bước tới thềm cửa lác đác cánh hoa.
Cạch cạch…. Cánh cửa phát ra âm thanh cũ kĩ, một không gian như bị bỏ quên được mở ra. Tiếng đàn nhẹ nhàng lan trong không gian, có mùi hương dìu dịu của hoa hồng. Lysa đứng ngẩn ngơ, ngạc nhiên trước khung cảnh mộc mạc mà lãng mạn, mơ ảo. Jame xòe bàn tay lên trước mặt, Lysa đặt tay lên, cả hai chầm chầm tiến vào trong. Dưới sàn, trên tường rải đầy bóng bay bé bé xinh xinh, từng bước chân làm chúng nhè nhẹ bay lên bâng qươ.
– Nơi này… – Có tiếng nói vọng lên từ phía phòng khách, Mick và Miney vừa sơn xong bức tường liền dừng lại. Mick kéo Miney vào cái tủ quần áo trong phòng. Cả hai con người chen chúc trong không gian bé tí, tối om. Mick khó chịu:
– Đến sớm 5 phút rồi…
Miney không nói gì, im lặng, cúi đầu.
-A- Giời ơi đất hỡi, Mick vừa quay đầu ra thì Miney bất chợt nghĩ ra điều gì cũng ngẩng phắt đầu lên. Giây phút hai người mặt đối mặt, mắt cách nhau không quá 20cm, công nhận là Mick có choáng điện đôi chút.
Thấy Mick bị choáng, mặt đực ra, Miney cũng tạm dừng câu nói bị lỏ lửng, nhìn dò hỏi.
– Cậu ổn chứ? – Miney hỏi nhỏ.
– Uh uh… – Mick ấp úng. Dời mắt đi chỗ khác, trong đầu lảng vảng câu hỏi. ” Mắt to như mắt lợn luộc.
Lông mi gì mà dài cong quá thể. Mắt này đích thị không phải mắt người mà.”

Hắng giọng: – Vừa rồi cậu định nói gì hả?
Lúc này Miney mới kịp nhớ ra: – Chết rồi! Tôi quên không giấu đôi dép đi, nó ở ngay mép cửa.
Không rõ mặt Mick như thế nào vì quá tối, nhưng chắc gương mặt Mick bây giờ cũng đồng màu với bóng tối trong này thôi. Lúc sau, Mick kịp thời chấn an.
– Để mép, một góc ở cửa hả? Lúc Lysa vào bị làm cho choáng gợp rồi, không để ý được đâu.
Một bản nhạc cổ điển réo rắt. Chắc ngoài kia, hai con người đang khiêu vũ.
– Mỏi lưng quá. – Miney mặt méo xệch. Mick vốn khá tự nhiên, vỗ vỗ vai Miney.
– Xin lỗi! Cố chịu chút đi.
Đoạn nhạc nhè nhẹ này, theo tiết tấu kiểu này thì là lúc hai con người ôm nhau, nhắm mắt thư giãn, nhảy chỉ còn là chuyển động nhẹ nhàng của đôi chân.
– Họ có máu dance thật. Nãy giờ rồi. Sao không đi đi chứ.- Miney than tiếp, mấy đầu ngón chân nhũn ra, Miney cứ ngúc ngắc chân.
Mick tinh nghịch nháy mắt, trêu chọc.
– Đừng cử động nữa, hoàn cảnh chúng ta bây giờ có khi còn thân mật hơn hai người ngoài kia.
Miney không nói nữa, cũng không cử động nữa. Tưởng tượng ra cái mặt Miney đang đỏ ửng, Mick vờ ho giấu đi nụ cười treo nửa miệng.
Cuối cùng bản nhạc dừng lại, tạm dừng giây phút lâng lâng của đôi bạn trẻ, cũng dấy lên niềm hi vọng cho hai người trong tủ.
” Lãng mạn quá rồi, dời đi địa điểm khác được chưa?”.
Tiếng cười hạnh phúc ở nhà trên vẫn tiếp tục. What? Có cái gì phảng phất. Khịt khịt. Ui chà! Thịt gà quay thơm quá…. TT^TT
– Tôi nhớ là chúng ta không chuẩn bị vụ này – Mick lắc đầu.
Miney cũng ỉu: Tôi cũng vậy. Hắn chu đáo thật, mỗi tội là không phải với chúng ta.
Hờ hờ…

Bạn cứ thử bụng đói meo, biểu tình dữ dội thế mà đi qua quán thịt nướng mùi hương nồng nàn, có khi tuyến nước bọt đã hoạt động phi điêu khiển rồi cũng nên. Huống hồ bị cảm giác này hành hạ của nửa tiếng đồng hồ, thực sự là thảm cảnh.
– Để trả thù công. Xong vụ này tôi đãi cô đi ăn.
– Nói rồi đấy.
– Ừ.
Khi không túi tiền của mình lại phải chịu trách nhiệm vì thằng bạn, chuyện này… Mick chịu quen rồi.
– Chúng mình đi qua các trang trại gần đây đi. – Lời nói của Lysa đúng là đấng cứu thế, Mick và Miney như bừng sáng.
Hai người kia đi rồi, hai kẻ trong tủ mới bò ra, văn vai vặn cổ, cười khổ với nhau.
– Chúng ta đi dọn tàn cuộc thôi. – Mick kéo Miney ngồi dậy.
Miney muốn khóc ròng:- Lại còn thế nữa.
– Dọn xong đi ăn luôn. Ở đây xong việc rồi. – Đúng là lời động viên rất hiệu quả. Miney bò dậy liền.
Họ ra dọn dẹp cái bàn ăn gian chính, xếp tất cả vào 1 cái làn, mang ra ngoài.
” Cạch… cạch” – Miney vặn tay nắm cửa, đẩy ra mãi không được. Đã mệt lại còn đói, mất tỉnh táo, đập cái cửa không tài nào ra.

– Mick! Mick! Có chuyện rồi…. Chúng ta bị nhốt rồi. – Miney hốt hoảng.
Mick chạy ra.
– Chuyện gì vậy? Jame chắc đã biết chúng ta ở đây rồi chứ? Hơn thế thì cửa này khóa trong mà. Ai đó đã chặn cửa sao?
Miney tiếp tục đẩy mạnh ra nhưng không hiệu quả. Cái cửa cứng ngắc không chịu cựa. Không thể đẩy ra được!
– Đưa tôi coi- Mick cầm tay nắm cửa kéo ngược lại, cái cửa thanh thoát mở ra.
Ten ten ten tèn… Thực sự là quá quê độ, cánh cửa này kéo vào trong mà.
Mắt Mick gần như đường kẻ thẳng nhìn Miney hết sức nhàm chán. Miney vẫn quen quen điệu cười trừ.
Có thứ màu đen đen lỏng lỏng trước cửa lọt vào mắt Miney.
– Cẩn thận! – Miney giật mạnh tay Mick kéo về phía mình, trong lúc Mick còn chưa biết chuyện gì xảy ra. Ngay kịp lúc Mick đổ về phía Miney thì sau lưng vang âm thanh ” Phừng” luồng khí nóng xộc từ cửa vào, muốn liếm cháy lưng Mick. Ngọn lửa đỏ au, rực cháy trên nền những mảng dầu đen ngòm loang lổ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.