Beast Girl

Chương 16


Bạn đang đọc Beast Girl – Chương 16

Đợi khi mọi người rời đi hết, zoey mới hồ hởi, chạy đến nắm tay miney kéo đi.
-Ha ha ! tớ đã chuẩn bị xong rồi, đến phòng thông tin phát đoạn ghi âm đó thôi- zoey phấn khích, cậu đã thích thú như thế ngay từ khi miney nói kế hoạch của mình.
-Đủ rồi! giờ hãy hủy đoạn ghi âm đó đi, chúng ta không cần đến nó nữa- giọng miney trầm trầm, một niềm xót xa khó tả. Miney không hề có nét vui dù mọi việc theo đúng kế hoạch, dù jame đã mắc vào cái bẫy hoàn hảo của mình.
-Á ! sao lại thế ? theo đúng kế hoạch thì phát đoạn ghi âm đó là bước kết thúc đối với jame mà- Zoey giật giọng, thật không hiểu miney nghĩ gì nữa, sao lại bỏ bước cuối cùng chứ.
Đoạn ghi âm đó chính là lúc jame với miney tranh cãi về vụ cá cược, phát nó tức thừa nhận jame bị miney lừa như thế nào. Có thể sẽ còn gánh chịu cơn tức giận của thầy nữa.
“Ha ha! Tôi chỉ nói đùa với thầy thôi không ngờ thầy tưởng thật, mà tại cô nhận chứ bộ! cô có thể chối mà tôi đâu có ép…”
-Cậu không thấy sao ?jame chịu đủ tổn thương rồi- miney đang mềm lòng, nếu đoạn ghi âm này được phát ra lúc này, thì không hiểu jame và mick làm sao để đối phó.
-Cậu sao lại giúp hắn ? sao lại ?—zoey bất bình, không ngờ đến lúc cuối miney lại dừng lại—sao lại giúp kẻ vong ân bội nghĩa thế chứ ? cậu đã giúp hắn nhiều lần rồi! kết quả là gì? Cậu chẳng phải chịu cái hình phạt quái gở kia sao? Cậu muốn cam chịu thế sao ?dù ngàn vạn lần cậu giúp hắn, thằng nhóc đó vẫn hại câu thôi !!!!! chỉ cần công bố thứ này, hình phạt ấy có thể được xóa bỏ.
-Cậu không hiểu đâu ! jame không phải loại người như vậy, cậu ấy từng… miney nhất quyết phản đối, đến lúc đáng để nói nhất lại đánh trống lảng— lúc ấy cậu ấy chịu tổn thương như thế nào làm sao chúng ta hiểu được, dù có thế nào cậu ta vốn không đủ sức hại tớ đâu,đừng lo.
-Cậu- Zoey muốn sừng cồ lên nhưng bắt gặp ánh mắt lấp lánh, lấp lánh! Trời ơi ! đây là lần thứ mấy nghìn zoey bị ánh mắt tha thiết này thuyết phục.
Con người ta thường thế ! biết là chít mà vẫn lao vào.
Miney quàng vai Zoey, cười lấy lòng.- ha ha, bỏ qua bước này, chúng ta làm việc còn lại nhé !nhé ! Zoey thân iu.
-Chết tiệt lần nào tớ cũng thua cậu- zoey phàn nàn, nhíu mày, nhưng vẫn nghe theo miney.
Chiều hôm đó số tiền 3 tỷ được chuyển từ tập đoàn dragon đến chỗ thầy hiệu trưởng.
Ông thầy sướng điên, bàn tay chạm vào những đồng tiền run lên, đưa lên miệng hôn “chụt “ một cái, kêu thành tiếng trông rõ khiếp.

Điếu xì gà trong miệng thả khói nghi ngút, phả vào không gian mùi thơm nồng.
Ông ta vắt chân lên ghế ngồi đếm tiền, loạt xoạt, trông như một tên cướp ngồi đếm chiến lợi phẩm, thi thoảng đưa tay lên xoa xoa cái đầu trọc lóc đã thành thói quen.
Không gian tĩnh lặng chỉ có mùi xì gà và tiếng loạt xoạt của tiếng giấy va vào nhau, tự dưng không biết từ đâu ra âm thanh khác lạ.
-Píp píp- hệt tiếng bom đếm ngược.
Thầy giật mình, ngó quanh xem âm thanh đó từ đâu phát ra. Hửm?
Là chiếc máy chiếu của thầy mà? Sao nó lại mở nhỉ ? ông ta với tay định tắt “phựt” nó đi bỗng …
Cả phòng tối om, giật mình! màn hình trước mặt sáng lên, hoảng sợ! chiếc máy ngừng kêu, tia sáng từ máy đi lên màn hình, há hốc!
Đây là hoạt động của máy, cùng điện trong phòng khi được lập trình sẵn, đúng giờ trong chương trình máy tự mở.
Thầy mất hồn mất vía, hôm nay ông ta đâu có sử dụng máy ? là ai làm đây ?
Dòng chữ chạy trên màn hình ngày càng dày, sáng bừng, thầy nheo nheo đôi mắt vốn đã híp lại ra nhìn.
Trời ! mấy cái nội dung trên màn hình chẳng phải là toàn bộ thông tin về từng ấy năm tham nhũng của thầy sao? Lại còn có số liệu rất rõ ràng từng năm một.
Thầy phát hoảng mở vội máy tính, ông ta đã giấu rất kĩ cơ mà, còn có mật khẩu, khóa bảo mật loại cao nữa. Không thể nào!!!
Phù ! may quá ! mật khẩu còn nguyên không có dấu hiệu xâm nhập ! chắc do máy tính bị lỗi, nên mới phát bảng số liệu đó !
Ông ta thở nhẹ nhõm, liếc lên màn hình như một phản xạ.
Lần thứ hai ông há hốc mồn, vì ngoài số liệu đó còn có dòng chữ khác.

“ xin chào hiệu trưởng ! hiệu trưởng thật tài giỏi vì có gan nuốt gọn số tiền khổng lồ như vậy…
Tiếp sau là danh sách số tiền thực để xây nhà sinh học : 1 tỷ 2 trăm 6 mươi triệu .
Lãi 40 triệu chẳng phải là quá nhiều rồi sao. Vậy nên hiệu trưởng à đừng quá tham lam, hãy gửi lại 1 tỷ rưỡi cho chủ tịch choi đi,và không được đòi thêm một đồng nào từ học sinh, nếu ông không muốn mất tất cả.
Xin nhắc rằng tất cả tài liệu liên quan đều trong tay chúng tôi.
Kí tên.
Thám tử xó chợ…”
What is that??????
Không tài nào hiểu nổi ! mắt ông không nhìn lầm ! không có báo bị đột nhập, bẻ khóa bảo mật sao lại? ông ta kiểm tra lại lần nữa !
Phần mềm diệt virut từ màu xanh chuyển sang màu đỏ. Không ngờ được phần mềm chuyên diệt vi rut mà cũng có lúc bị vi rut đột nhập. Trên màn hình của Kaspersky xuất hiện những cái mồm cười to, rộng ngoác chế giễu ông.
Không còn nghi ngờ gì nữa, máy của ông đã bị vi rut lấy đi toàn bộ giữ liệu, chắc chắn kẻ tự gọi mình là “thám tử xó chợ” là một tin tặc cao tay.
Không ! Có khi nào đây chính là do tập đoàn máy tính đó ?
Họ đã nghi ngờ hay đoán ra vụ con chíp đó rồi ? ông vã mồ hôi, từng dòng chảy đầm đìa, nuốt nước bọt ừng ực.
Mặc kệ đối với ông ta tham ô 40 triệu là con số quá nhỏ bé, chỉ bằng 1/13 số tiền dự định nhưng trước hết phải bảo vệ cái mạng nhỏ bé của mình cái đã.
-Tút tút- ông ta nhắc điện thoại, gọi người hoàn trả số tiền, trong tình trạng, tim đang lo sợ chỉ muốn rời khỏi lông ngực.

Ha ha – thú vị quá- trên cành thông trong khuôn viên trường hai dáng người đang vắt vẻo, chàng trai đu đưa cái chân thích thú, nói luôn mồm.
Một tay áp lên trán, cố kìm nụ cười quá khích nhưng không được .
-Vậy tức là người bị thiệt hại sau cùng chính là ông thầy tham lam này ! ôi càng nghĩ càng thấy tuyệt thật đấy ! _vỗ vai đôm đốp cô nhóc ngồi bên cạnh. Cô nhóc đó không nói gì chỉ cười nhẹ.
-Giờ đây chủ tịch choi bị lỗ 5 trăm triệu đô bằng 1/6 số tiền ban đầu khi cá cược nè, học sinh trường đúng ra phải nộp 3 triệu đô, thì chỉ nộp 1 triệu đô nhá, ông thầy đó đáng bị như thế lắm, lỗ nặng đáng đời ! – cười hứng chí.
-Chưa xong đâu chúng ta còn phải đấu với thầy hiệu trưởng dài dài- miney ánh mắt lơ đãng nhìn lên bầu trời,thở dài- nhắc đến thầy lại nhớ đến hình phạt quái dị đó.
Zoey vớ ngay đúng ý, gằm gè luôn.- thấy chưa tớ bảo xử luôn cái vụ ấy đi là xong, tự dưng nhảy ở đâu ra cái “tâm hồn nhân đạo, vị tha”. Giờ thì đáng đời !
-Có gì đâu ! hình phạt này cứ coi như một thử thách rèn luyện sức khỏe, sức chịu đựng, càng tốt chứ sao ?- vẻ mặt miney rất thoải mái, có vẻ rất khả quan.
-Bó tay với cậu luôn – Zoey hết muốn nói.- dù sao thì vẫn ủng hộ cậu.
-Thôi về lớp lấy tinh thần vào việc nào, chắc hôm nay về mỏi vai, mỏi chân nữa- miney kéo Zoey trèo xuống.
-Sao ạ ?- miney ngạc nhiên.
-Hình phạt đó vừa được lệnh hủy rồi- thầy chủ nhiệm cũng ngạc nhiên không kém, vừa mới ra lệnh phạt mà thoắt cái đã ra lệnh hủy.
-Sao lại hủy ạ ?
-Nghe nói tiểu thư lysa đã giúp em đó- thầy ngờ ngợ, nghe cái tên này rất quen, chẳng phải là con tập đoàn FAFOND, tập đoàn kim cương đó sao.
-Lysa là ai ạ ?- miney không đoán được người này, lần đầu tiên cô biết đến cái tên ly sa.
Không chỉ riêng miney mà cả lớp đều ngờ ngợ, nghe cái tên rất quen, nhất là các bạn nữ.
Họ đã từng nghe ai đó nhắc rất nhiều về con người này.
-Là tôi- một cô gái trông rất quý tộc từ cửa bước vào, khoanh tay trước ngực.

-ồ ồ !!!!! tiếng thốt lên khe khẽ của đám nam sinh. Chắc vì vẻ đẹp của cô ta.
Mái tóc óng ả như mạ vàng, mượt mà xõa xuống vai, gương mặt trắng hồng, da mịn màng như làn sữa trong. Đôi môi đỏ thắm như máu, chiếc mũi thanh tú, hàng lông mi cong tự nhiên khẽ đung đưa.
Phen này các boy lớp này có mà hỏng tuyến nước bọt, ai ai cũng treo trên miệng cái gì nhớt nhớt, lủng lẳng, thèm thuồng đến mức không muốn ngồi yên, cứ phải ngoái cổ lên mà ngắm.
Không chỉ khuôn mặt, nước da, mái tóc mà thân hình cũng rất “pro”.
Cao . Đó là từ đầu tiên đáng được nghĩ đến, cô ta trông cực kì mảnh khảnh, cao lêu nghêu. Nếu người ta có nghĩ sai về chiều cao này thì chắc chắn chỉ có thể là khi cô ta đứng ngần miney (như lúc này).
Không có gì đáng ngạc nhiên, miney có chiều à các boy có mơ cũng còn chưa dám nghĩ đến. 1m85. Còn cô gái này cao khoảng 1m75, một chiều cao lý tưởng của hầu hết các girl ở cái xứ châu Á này.
Hơn nhau mười phân đương nhiên sẽ tạo sự chênh lệch lớn. Nhưng nếu là hoàn hảo thì chiều cao 1m75 có nhiều lợi thế hơn. Có thằng cha nào muốn đi cùng bạn gái cao hơn mình gần nửa cái đầu đâu!?
Về chiều cao thì đúng là quá chuẩn, cả thân hình thì …. Chắc ai nhìn thấy cũng hỏi :có phải đây là sự toàn diện nhất của tạo hóa.
Nếu nói cô ta xinh như búp bê thì đúng là sỉ nhục, búp bê là vô tri vô giác, trông không có hồn, trong khi chỉ nhìn vào đôi mắt nâu nhung huyền kia, người ta có thể nhìn thấy cả thế giới.
Trông vô cùng quyền uy, nhạy bén, và chút rùng rợn.
-xin phép thầy ượn tạm học sinh này- cô gái đó nói còn nghiêm nghị, đáng sợ, đầy uy lực hơn cả thầy chủ nhiệm. (cái này thì hợp với miney đây). Thay vì nói : “xin phép thầy cho em mượn tạm học sinh này” thì cô ta bỏ đi cách xưng của mình. Có lẽ vì nếu nói ra thì chẳng có chút tôn trọng gì với thầy, chắc chắn sẽ xưng “tôi”, tốt nhất gọi như vậy để tỏ ra còn chút tôn trọng. Xem thế lực của con người này đủ lớn để coi thường bất cứ ai.
-À ! được- thầy gật đầu ngoan ngoãn, đến thầy còn có thái độ cung kính đó, thì học sinh trong lớp đương nhiên phải kính nể cô ta.
Cô ta chỉ hỏi vậy cho phải nghĩa, dù thầy có không đồng ý thì vẫn đưa miney đi.
Mà cũng bất thường nếu là thường ngày thì miney sẽ nói : “còn chưa hỏi ý kiến của tôi, tôi không phải là người sao?” nhưng lại chẳng nói gì, mà đi cùng cô ta luôn.
Zoey nhìn miney bước ra ngoài, thực lòng rất muồn gọi lại nhưng miney chưa yêu cầu nên chẳng dám.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.