Bề Tôi Trung Thành

Chương 24


Bạn đang đọc Bề Tôi Trung Thành – Chương 24


Edit: Shpdarn
Bị Sầm Sâm bóp xẹp lép trong tay, cả người Quý Minh Thư đều rất không thoải mái.
Trên đường quay về cô đều suy nghĩ: Lúc trước mình trúng cái tà gì mà đã xóa bạn bè với Sầm Sâm rồi lại còn kết bạn lại nhỉ, đây chẳng phải là đang sống tốt lại tự đi chuốc khổ à? Kết bạn hay không kết bạn thì có ảnh hưởng gì đến chuyện cô quẹt thẻ phá của đâu!
Cũng may Quý Minh Thư chính là đại tiểu thư tuyệt đối sẽ không để mình chịu thiệt, nếu cô không đối phó được Sầm thị Sâm Sâm, vậy đối phó với tiểu thổ ngỗng đơn thuần vẫn là thuận tay hơn, vì thế cô lại nhấn vào nhóm chat “Nữ sinh viên đại học thanh thuần trực tiếp không che, tag tên Tưởng Thuần phiền toái.
Quý Minh Thư:【@Tưởng Thuần, ra đây.】
Tưởng Thuần: 【Két!*】
(*) Từ tượng thanh, kiểu như tiếng phanh xe ấy
Ngỗng muội đơn thuần đối với vận mệnh của bản thân vẫn hoàn toàn không hay biết gì, nhận được triệu hồi của công chúa điện hạ, thái độ vô cùng tích cực, trả lời cũng rất nhanh.
Quý Minh Thư:【Hôm nay ăn gì rồi? Còn bao nhiêu kg? Quay lại video lên cân cho tôi xem.】
Tưởng Thuần cách cân nặng mục tiêu còn một khoảng cách tương đối xa, Quý Minh Thư gần đây đều giữ trạng thái theo dõi từ xa, thỉnh thoảng lại nhảy ra đột kích, kiểm tra bữa sáng bữa trưa của cô ấy.
Đến bữa tối thì, theo lời của Quý Minh Thư là ——
“Trong thế giới của con gái sao có thể có thứ gọi là bữa tối? Uống nước sôi để nguội thì bỏng à? Salad hoa quả không ngon à? Đến bữa tối cũng không bỏ được thì làm sao có thể trở thành danh viện đẹp nhất phố Trường An, không bằng đi làm dạ dày vương quay mukbang đi, một ngày ăn tám bữa cũng không ai quản cô, còn có thể nuôi gia đình sống qua ngày, mua một căn nhà hướng ra biển bước lên đỉnh cao của cuộc sống.”
Ba câu hỏi chết chóc vừa nhảy ra, nhóm chat đã nhanh chóng rơi vào tĩnh lặng.
Quý Minh Thư:【Ra đây, đừng có giả chết.】
Tưởng Thuần:【……】
Quý Minh Thư nhanh chóng gửi đến một đợt tấn công bằng meme.
Qua một lát, Tưởng Thuần trực tiếp gửi voice chat, “Báo cáo cô giáo Quý, là như vầy, sáng nay em ăn một quả táo uống một ly cà phê đen, không thêm đường cũng không thêm sữa, lúc hơn 10 giờ Đường Chi Châu hẹn em ra ngoài xem triển lãm tranh, em mang theo một quả táo rồi đi xem triển lãm tranh trên đường đi thì ăn ức gà rán rồi ở triển lãm tranh kia hoàn toàn xem không hiểu gì cả! Sau đó buổi chiều em vẫn chưa ăn gì, buổi tối ta chỉ định ăn một quả cam bổ sung vitamin C, có phải em duy trì vô cùng tốt không?”
Tưởng Thuần nói rất nhanh, mấy chữ “trên đường đi ăn ức gà rán” xen lẫn trong một câu dài không cả thở dốc, có vẻ thấp mà mơ hồ, Quý Minh Thư cẩn thận nghe hết ba lần mới nghe rõ.
Quý Minh Thư:【Gà rán? Đùa gì thế cậu lặp lại lần nữa.】

Tưởng Thuần:【Không dám lên tiếng.jpg】
Quý Minh Thư: 【Lượng calo của gà rán là 230kcal trên 100g, một miếng gà ít nhất cũng 200g, nói cách khác một miếng gà cậu hấp thụ 500kcal, phải đạp elliptical bao nhiêu nhiêu lần mới có thể đốt hết 500kcal cậu tự đếm kỹ lại xem? Cậu còn lấp lấp liếm liếm ý đồ lừa dối qua cửa thái độ này quá là không nghiêm chỉnh! Nếu là lúc đi học thì cậu đã phải ở lại trường kiểm điểm rồi tôi nói cho cậu biết.】
Tưởng Thuần:【Thật ra mình chỉ ăn hai miếng (nhỏ giọng lí nhí)】
Quý Minh Thư:【……?】
Quý Minh Thư:【Thịt là béo trên người tôi à? Là tôi bị cướp vị hôn thê à? Tiểu bạch liên diễu võ dương oai với tôi à?】
Quý Minh Thư:【Học sinh này sợ là hỏng rồi.jpg】
Quý Minh Thư:【Một người làm tôi tức giận như vậy cỏ trên mộ có lẽ đã có thể chăn trâu rồi.jpg】
Tưởng Thuần:【Xem ra mình chỉ có thể nôn ra mới có thể lấy lại vị trí trong lòng cậu :)】
Quý Minh Thư:【Câm miệng đi mỹ thiếu nữ.jpg】
Quý Minh Thư:【Cô đã không còn là chị em của tôi.】
Tưởng Thuần còn định vặn lại, nhưng giây tiếp theo giao diện đã hiện ra: Bạn đã bị chủ nhóm kick ra khỏi “Nhóm chat Nữ sinh viên thanh thuần không che”.


Quý Minh Thư bên kia tóm được Tưởng Thuần đang không ngừng vặt lông ngỗng, Sầm Sâm bên này thấy cô bị dạy dỗ đến không còn lời nào để nói, khẽ cười thấp một tiếng.
Lần này tới Tinh Thành lịch trình được quyết định khá đột ngột, bao gồm Chu Giai Hằng và mấy vị trợ lý khác đều có công việc quan trọng phải xử lý, không thể cùng anh ra ngoài, lãnh đạo bên chi nhánh Tinh Thành đã sắp xếp cho anh hai nhân viên công tác để đảm nhiệm vị trí trợ lý tạm thời.
Hai trợ lý tạm thời đầu tiên được sắp xếp đến đều là nữ, một người hơi lớn tuổi, làm việc cũng khá vững vàng cẩn trọng.

Trái lại người kia đại khái là một bình hoa mà lãnh đạo bên này đưa đến để lấy lòng anh, lại còn là cái loại bình Phan Gia Viên* 55 lạng fake đến không thể fake hơn.
(*) Tên một khu chợ đồ cổ nổi tiếng ở Trung Quốc.


Chợ được chia thành sáu khu vực kinh doanh: khu gian hàng, khu nhà cổ, khu nội thất cổ điển, khu sưu tập hiện đại, khu điêu khắc đá và khu dịch vụ ăn uống.

Các sản phẩm chính là đồ cổ, đồ trang sức và ngọc bích, hàng thủ công mỹ nghệ, đồ sưu tầm và đồ trang trí.
Sáng nay vừa mới gặp, bình hoa dỏm kia đã ăn mặc hoa hòe lòe loẹt, cứ như đi thi hoa hậu.
Sầm Sâm chỉ liếc mắt một cái, tiện lời lấy lý do ăn mặc không nghiêm chỉnh để bình hoa dỏm cuốn gói cút đi.
Lãnh đạo chi nhánh biết chuyện này, cũng không biết trong đầu lại nghĩ sang hướng lệch lạc hay gì, lập tức lại đưa đến cho anh một trợ lý nam hai mươi mấy tuổi.
Buổi chiều trợ lý nam mặc đồ công sở nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh đi đến, trong lòng còn thấp thỏm lo chuyện nữ trợ lý sáng nay phải cuốn gói.
Thấy Sầm Sâm ký xong hợp đồng còn rảnh rỗi xem điện thoại, tâm trạng hình như cũng không tệ lắm, anh ta vội vàng làm một ly cà phê đen, thật cẩn thận đưa vào văn phòng.
“Sầm tổng, cà phê của ngài.”
Nhưng anh ta còn chưa dứt lời, lại đúng lúc có một điện thoại nội bộ gọi đến, Sầm Sâm cũng chẳng nhấc mắt, đặt điện thoại xuống nhấc máy nghe.
Trợ lý nam vừa đặt ly xuống vừa quan sát vẻ mặt Sầm Sâm, còn nhân cơ hội trộm nhìn giao diện trên điện thoại của anh.
Đoạn hội thoại xanh trắng đan xen, là WeChat*.
(*) Giao diện tin nhắn của wechat là màu xanh lá và màu trắng
Khoan đã, cái biệt danh kia, bà xà thân yêu?
Trợ lý nam còn tưởng rằng mắt mình mù luôn rồi, ba giây khiếp sợ trôi qua, anh ta lại nhích gần lại, muốn nhìn kỹ hơn chút.
Nào ngờ ngay giây tiếp theo sau khi anh ta xác nhận bản thân không nhìn nhầm xong, bên tai liền đột nhiên truyền đến một tiếng choang giòn vang!
Ly đĩa rơi xuống đất, cà phê văng khắp nơi, tung tóe đầy đất.
Trợ lý nam ngây cả người, sau khi phản ứng lại thì lập tức luống cuống tay chân thu dọn, còn không dừng mấp máy xin lỗi.

Sầm Sâm còn đang nói chuyện điện thoại, chỉ liếc nhìn anh ta một cái, không nói gì.
Anh ta run run rẩy rẩy thu dọn đống lộn xộn, còn cầu may mắn tự an ủi nói: Đại Boss nhìn có vẻ cấm dục vậy mà lại thích sến súa với vợ, vậy hẳn là một người trong nóng ngoài lạnh tính cách hết sức thú vị nhỉ, có khi cũng thích nói chuyện cười nhạt nhỉ, ừm, nhất định là như thế, không cần sợ, không cần sợ.
Chờ Sầm Sâm nói chuyện điện thoại xong, thanh niên này lại định xin lỗi, cũng không hiểu kiểu gì, lời nói ra khỏi miệng lại biến thành, “Của đi thay người, của đi thay người.” Ngay sau đó não như được xả nước cười nói một câu, “Sầm tổng, tên của ngài và một nhà thơ biên tái thời Đường* kia là đồng âm đó, trùng hợp thật, trùng hợp thật.”
(*) Nhà thơ biên tái thời Đường ở đây là nói đến Sầm Tham (Cen Shen), là nhà thơ Trung Quốc thời Thịnh Đường (713-766).

Theo nhiều nhà nghiên cứu văn học, thì ông là “nhà thơ tiêu biểu và xuất sắc nhất trong các nhà thơ biên tái đời Đường”.

Gọi là phái Biên tái, vì thi nhân trong phái thường tả toàn những cảnh bi hùng nơi biên ải.

Thơ của họ đều là những tráng ca, lời lẽ khảng khái mà tình cảm nồng nàn.

Theo học giả Nguyễn Hiến Lê, trong phái Biên tái có nhiều người, nhưng đáng kể có: Sầm Tham, Cao Thích và Vương Xương Linh (Đại cương văn học Trung Quốc, tr.

427-428).

Tên của nam chính là Sầm Sâm (Cen Cen) đồng âm với Sầm Tham (Cen Shen).

[Nguồn Wikipedia]
Sầm Sâm giương mắt, giọng nói nhàn nhạn lãnh đạm, “Tôi trông giống người thích nói đùa sao?”
“Đi ra ngoài.”
“Sau này không cần đến nữa.”
Trợ lý nam: “……”
Xem ra đại Boss chỉ thích trong nóng người lạnh, phô ra tính cách thú vị với bà xã nhà mình thôi, hèn mọn 🙂


Đến tối Sầm Sâm kết thúc công việc quay về khách sạn, Quý Minh Thư cũng đã trở về khách sạn.
Nhìn thấy Sầm Sâm, Quý Minh Thư chỉ thoáng giương mắt, uể oải không thèm để ý.
Thứ nhất là bởi vì battle thất bại nên tâm tình buồn bực;
Thứ hai là bởi vì dì cả ghé chơi, tố chất cơ thể bị hạn chế không thể thoải mái ra ngoài, ngày nào cũng ngồi ì ở khách sạn làm hòn vọng phu cảm giác như đang chơi cầm tù play, hơn nữa lại còn chỉ có cầm tù không có play.
Quý Minh Thư không phải người chịu được nhàm chán, đặp một cái mặt nạ, cô đột nhiên nảy ra ý tưởng: Nếu tuần sau mới bắt đầu ghi hình chương trình, vậy cô có thể về Đế Đô dạo chơi một vòng mà, đợi khi nào ghi hình thì lại đến cái chỗ chán đời này không phải là được rồi sao?
Vì thế cô liền mang theo gương mặt đang đắp mặt nạ đất sét lao ra khỏi phòng tắm thương lượng với Sầm Sâm, Sầm Sâm đương nhiên cũng không có ý kiến gì với chuyện này, dù sao ý kiến của anh hầu như lần nào cũng không có tác dụng.
Sáng sớm hôm sau, Sầm Sâm đưa Quý Minh Thư ra sân bay.
Đi nửa đường, Quý Minh Thư đang trang điểm, Sầm Sâm nhận được một cuộc điện thoại.
Nói chuyện không được bao lâu, câu trả lời của anh vẫn luôn ngắn gọn, không có gì ngoài mấy từ “Ừm” “À” “Ồ” “Được”.
Nhưng sau khi ngắt máy, anh đột nhiên bảo tài xế quay xe lại, báo một địa chỉ, “Đến chung cư giáo viên Tinh đại.”
Quý Minh Thư ngây ra, trong lòng đã mơ hồ có dự cảm, “……!Anh có việc gấp à?”
Sầm Sâm nhấn nhấn xương mày, trầm mặc một lát rồi nói: “Tôi phải đến An gia một chuyến, em đi cùng tôi đi, ăn bữa trưa.”
Quý Minh Thư: “……”
Vốn tưởng rằng không ở lại Tinh Thành nữa thì có thể thoát được vận mệnh gián điệp, không ngờ đến phút cuối cùng, vẫn là không thoát khỏi một chuyến ăn cây táo rào cây sung khó xử này.
Cô thử dò xét nói: “Vậy…!Hay là anh đưa tôi ra sân bay trước rồi hãy qua đó? Cũng không mất nhiều thời gian đâu nhỉ.”
Năm giây sau: “……!Anh thả tôi xuống đi, tôi có thể tự gọi xe chuyên dụng đến sân bay, dù sao cũng không xa lắm.”
Mười giây sau: “Được rồi tùy anh.”
Quý Minh Thư thật ra chỉ muốn làm một bình hoa quý giá cũng không muốn hiểu sâu về chuyện cũ phía sau Boss lạnh lùng, nhưng, ăn ké chột dạ, của cho là của nợ, cô đột nhiên có cảm giác như bị vận mệnh nắm đầu.
________________
Editor: Năm mới vui vẻ! Mở đầu năm mới bằng 4 chương mới, mong là năm mới mình có thể ra chương đều hơn ????


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.