Bẻ Cong Ảnh Đế Cong

Chương 70: 70


Đọc truyện Bẻ Cong Ảnh Đế Cong – Chương 70: 70


Bùi Thước cố gắng tỏ ra tự nhiên không có việc gì, cậu nhìn nữ sinh kia, nghĩ nghĩ sau đó trả lời: “Tất nhiên tôi cũng cảm thấy yêu tinh Darwin là một nhân vật rất quan trọng, nhưng kỳ thật bản biên tập cuối cùng của phim tôi cũng chưa xem.” vừa nói vừa quay đầu nhìn đạo diễn Nhậm Thiên Dữ bên cạnh: “Tóm lại, tin tưởng khi phim khởi chiếu sẽ không để mọi người thất vọng.”

Dưới sân khấu người phụ trách tuyên truyền lặng lẽ nhẹ thở phào, đây cũng coi như lách qua chủ đề trung tâm “Kỳ Du”. Nói thật ra, anh ta vừa nãy còn lo lắng Bùi Thước sẽ trả lời cái gì đó gây ra hỗn loạn, dù sao có rất nhiều lời đồn, quan hệ của Bùi Thước và Kỳ Du rất tốt lại không thể nói rõ ràng.

Nữ sinh nhận được câu trả lời xong vẫn chưa có động tĩnh, chỉ nghiêm túc nhìn Bùi Thước, ánh nhìn kia khiến Bùi Thước không thể dời mắt.

Vừa nãy mình không hề nói dối, chỉ là.. Trong lòng Bùi Thước cười tự giễu. Bản biên tập cuối cùng mấy tuần trước đã có, An Thiên Tự có cho cậu xem qua, nhưng Bùi Thước không xem.

Cậu có tưởng tượng ra, khi bản cuối cùng được chiếu, phần diễn của Kỳ Du có thể có bao nhiêu phần.

Fan của Kỳ Du hoặc là fan nguyên tác tiểu thuyết có thể thất vọng không, Bùi Thước không dám khẳng định. Nhưng cậu có thể đoán được, sau khi khởi chiếu hẳn là sẽ có một đám người không biết mệt mà bỏ đá xuống giếng.

“Nếu là như vậy, thì tại sao toàn bộ quá trình tuyên truyền khi trả lời phỏng vấn mọi người đều không có ai nhắc tới Kỳ Du vậy?” Nữ sinh lại lần nữa mở miệng, lúc này trong giọng nói đã có chút hùng hổ dọa người: “Tôi là fan của anh ấy, cũng là fan nguyên tác tiểu thuyết, tôi muốn tìm ít tin tức liên quan trong đợt tuyên truyền này nhưng lại chẳng tìm được gì cả. Vậy nên, có thể xin cậu chia sẻ một chút tình huống trong phim của Kỳ Du không?”

Lúc nói chuyện nữ sinh cầm microphone. Khi vấn đề này được đề cập đến gần như toàn hội trường đều bùng nổ.

Người phụ trách bên phía tuyên truyền ngồi dưới sắc mặt lập tức biển đổi, anh ta sốt ruột muốn để MC đưa nữ sinh kia xuống, hoặc là nđồng tính lập tức mời Bùi Thước rời sân khấu, tóm lại làm thế nào cũng được.

Nhưng hoạt động hôm nay vì cân nhắc đến fan tiểu thuyết đến tham gia khá nhiều, phía MC cố ý sắp xếp để rất nhiều fan đặt câu hỏi, hiện tại nữ sinh này cũng chỉ đang đặt câu hỏi, bởi vậy cũng không thể cứ như vậy mà bắt người ta xuống khỏi sân khấu.

Bùi Thước rất rõ ràng lúc này mình nên trả lời thế nào, kỳ thật cậu có thể dùng bốn lạng đánh bay ngàn cân mà giấu vấn đề này đi, ví như, đây chỉ là mánh khóe tuyên truyền, khi phim khởi chiếu thì ra rạp xem phim, mọi người muốn biết cái gì đều sẽ có câu trả lời.

Chỉ là lời nói đến bên miệng rồi. Bùi Thước ma xui quỷ khiến nói: “Tốt, vậy tôi sẽ nói một chút.”

Có lẽ tâm tình của nữ sinh cũng rất kích động, nghe lời này vành mắt thoáng cái đỏ bừng.

Bùi Thước khẽ cười, cầm microphone an ủi nữ sinh kia: “Đừng khóc. Mặc dù trong đợt tuyên truyền anh ấy không có danh tiếng gì, nhưng hình tượng trong phim của anh ấy thực sự rất phong cách.”

“Kỳ Du rất thích hợp với vai yêu tinh Darwin này, dù là tạo hình hay là thần thái. Có thể trên poster mọi người nhìn không ra, nhưng khi xem phim mọi người nhất định có thể cảm nhận được chuyên gia tạo hình đã tốn bao nhiêu tâm huyết vào nhân vật này. Trong nguyên tác không miêu tả về ngoại hình của yêu tinh Darwin, cho nên trong phim tổ tạo hình đã phải cân nhắc rất nhiều cuối cùng mới quyết định tạo hình chính thức này. Cho mọi người chút gợi ý, tóc đỏ, mắt đỏ. Ừm, bây giờ mọi người có thể tự do phát huy trí tưởng tượng của mình.”

“Nói một chút về quá trình quay đi. Có một số cảnh quay khi diễn rất tốn thời gian, lúc đó chúng tôi quay tại Lạc Thường, nhiệt độ trung bình đều âm độ, tôi nhớ có một lần quay vì bản thân mình có vấn đề, hại Kỳ Du phải đợi bên ngoài cùng tôi hơn nửa ngày, quay xong sau đó trở về chúng tôi đều bị lạnh đến nỗi không thể nói chuyện.”

“Lúc ấy còn thường xuyên có fans đến thăm ban, nhưng rất đáng tiếc, các cô ấy căn bản không gặp được Kỳ Du. Bởi vì khi đó anh ấy đều ở trong phòng quay phim, phân đoạn diễn của anh ấy đa số đều phải quay trên phông xanh. Tôi có đi xem qua hai lần, thật sự rất tẻ nhạt. Tất cả hiệu ứng đặc biệt đều là hậu kỳ biên tập thêm vào, lúc quay hoàn toàn chỉ dựa vào tưởng tượng. Nhưng dù nói thế nào, dựa vào con mắt chẳng chuyên nghiệp chút nào của tôi, tất cả những gì anh ấy làm đều rất hoàn hảo.”

“Tóm lại chính là, cho dù có tuyên truyền phim hay không mục đích vẫn là để vừa lòng mọi người, dù dến lúc phim công chiếu có phù hợp với mong muốn của mọi người không, tôi nói nhiều như vậy, chỉ muốn nói rõ nhân vật yêu tinh Darwin này thực sự rất tuyệt, phía sau còn có Kỳ Du làm diễn viên trả giá rất nhiều mồ hôi công sức, cũng có đạo diễn, chuyên gia tạo hình, chỉ đạo võ thuật, chuyên gia hiệu ứng hình ảnh.. tất cả mọi người đều đã cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình. Cho dù thế nào đi nữa, tôi hi vọng mọi người có thể cảm nhận được thành ý của đoàn làm phim với bộ phim này.”


Một đoạn này nói rất dài, khi Bùi Thước vừa mở miệng, dưới đài fans của bộ phim đã bắt đầu xôn xao, cậu liếc mắt nhìn thấy người phụ trách bên cạnh trên mặt cũng là biểu cảm “Xong đời”.

Nhưng dần dần, mọi người cũng từ từ bình tĩnh lại. Lúc nói những lời này giọng điệu của Bùi Thước cũng không mạnh mẽ lắm, nhưng mọi người lại không nhịn được bị những lời này hấp dẫn.

Bùi Thước nói ra những lời muốn nói xong đầu óc trong chốc lát cũng trống rỗng, không biết làm sao, cậu lập tức nghĩ đến hơn một năm trước, Kỳ Du vì cậu mà ra mặt trong sự kiện ký kết album kia.

Khi đối mặt với đám đông bên dưới, lúc Kỳ Du dùng ngữ khí mạnh mẽ nói những lời kia, Bùi Thước và những nhân viên công tác đều lau mồ hôi thay anh, lúc đó cậu còn không hiểu vì sao Kỳ Du lại xúc động như vậy.

Bây giờ thì Bùi Thước đã hiểu. Loại tâm tình muốn bảo vệ đối phương kia, dù có biết hậu quả sẽ rất tệ. Nhưng những lời giấu trong lòng, nếu không nói ra sẽ thấy không thoải mái.

Sau khi hoạt động kết thúc Fiona gọi điện tới, Bùi Thước vốn cho rằng chắc mình sẽ bị mắng một trận, không ngờ Fiona chỉ dặn dò lịch trình hoạt động mấy ngày sau rồi cúp điện thoai.

“Hôm nay tôi.. Như vậy sẽ không ảnh hưởng gì chứ?” Cuối cùng Bùi Thước vẫn không nhịn được hỏi.

Bên kia giọng nói của Fiona rất bình tĩnh: “Tạm thời không rõ. Nhưng cậu đã lo lắng như vậy thì sau này trước khi mở miệng nên suy nghĩ cho kỹ càng.”

Khi quay về chung cư đã hơn bảy giờ tối, sau khi Bùi Thước ăn tối xong, thật sự không nhịn được, thế nên lên mạng muốn tìm tin tức liên quan đến buổi ký tặng hôm nay.

Lúc đầu Bùi Thước đã chuẩn bị tốt tư tưởng sẽ rất tồi tệ, lại ngoài ý muốn phát hiện trên diễn đàn và weibo dư luận đều rất nhất trí— cho rằng những lời kia của Bùi Thước rất chân thành, cũng mong ngày công chiếu ra rạp xem bộ phim này.

Hiệu quả này khiến Bùi Thước rất bất ngờ, nhưng cho dù nói thế nào, cái này cũng không có ảnh hưởng xấu gì.

“Em lại cười ngốc cái gì thế?” Kỳ Du đi tới.

Bùi Thước vội vàng tắt điện thoại di động, cậu biết Kỳ Du trong khoảng thời gian này không hay lên mạng, bởi vậy chắc chắn còn chưa biết chuyện xảy ra ở buổi ký tặng hôm nay.

Kỳ Du không hài lòng đưa tay đến muốn lấy điện thoại của Bùi Thước, đương nhiên Bùi Thước không chịu đưa, khi hai người bắt đầu ầm ĩ Kỳ Du rất tích cực. Một bàn tay anh hơi dùng sức bắt lấy cánh tay Bùi Thước, một tay khác liền giật lấy điện thoại Bùi Thước đang nắm trong tay.

Đáng ghét, sao sức của người này lại mạnh như vậy không biết? Bùi Thước bị đè xuống không làm sao cử động được tức tối trong lòng mắng thầm.

Nđồng tính lúc đó, chuông cửa bỗng nhiên vang lên.

Lúc này Kỳ Du mới thu lại sức lực, thấp giọng nói một câu: “Chờ lát nữa tính sổ với em sau.” sau đó nháy mắt ý bảo Bùi Thước ra cửa xem là ai.

Bùi Thước buồn bực tự hỏi là ai đến, đi đến mắt mèo nhìn ra bên ngoài.


Hai giây sau Bùi Thước như gặp ma mà xoay người, bước chân chạy vào trong phòng ngủ, thấy Kỳ Du thì không lên tiếng mà dùng khẩu hình nói: “Là Jann!”

Kỳ Du chỉ cảm thấy biểu cảm thái quá của Bùi Thước rất buồn cười, anh nhìn Bùi Thước bối rối trốn vào phòng ngủ đóng cửa lại, lúc này mới không nhanh không chậm đi ra mở cửa.

Sau khi Jann vào nhà cảm giác chỗ nào không đúng, thực ra cũng có lúc mình đến chung cư tìm Kỳ Du rồi, chỉ là lần này.. Mặc dù cách bày biện không có gì thay đổi, nhưng có cái gì đó đã thay đổi.

Kỳ Du lên tiếng hỏi cắt ngang suy nghĩ của Jann: “Có việc gì?”

Lại nói từ khi tin tức được tung ra Kỳ Du và Jann cũng chưa từng gặp mặt, Jann vốn dĩ cho rằng tính cách Kỳ Du sẽ thu lại, nhưng hiển nhiên anh ta nghĩ sai rồi.

“Trong khoảng thời gian này.. Cậu vẫn luôn ở trong nhà?” Jann không trả lời vấn đề của Kỳ Du, thoải mái ngồi xuống ghế sa lon: “Có gì khác với trước đây không?”

“Tại sao lại có gì khác với trước?” Kỳ Du tỏ vẻ không hiểu: “Còn nữa anh đặc biệt chạy đến đây, không phải chỉ để hỏi tôi vấn đề nhàm chán này chứ?”

Jann quả thật muốn quỳ trước cái người có tâm rộng hơn người này, anh ta thất bại giang tay ra, dự định nói chuyện chính: “Được rồi, kỳ thật hôm nay tôi tới đây vì có hai tin tức, cũng xem như tin tốt, thứ nhất..”

“Thứ nhất là gì?” Kỳ Du chờ mấy giây không nghe thấy Jann nói tiếp, không kiên nhẫn hỏi lại. Nhưng khi anh nhìn về phía Jann lại thấy đối phương đang nhìn chằm chằm một vị trí trên ghế salon, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc.

Theo tầm mắt của Jann Kỳ Du nhìn sang, khe hở giữa ghế salon, bên trong có.. Có hộp áo mưa.

Chúng ta có từng làm trên ghế salon sao? Kỳ Du một mặt nghẫm lại, một mặt bình tĩnh lấy đồ vật từ trong khe salon ra, tiện tay nhét xuống dưới gầm bàn trà.

Hơn nửa ngày Jann mới vất vả lấy lại tinh thần: “Cậu, cậu.. Cậu đang hẹn hò?”

“Ừm.”

Đột nhiên Jann cảm thấy có chút nghẹn lời: “Chờ đã, lúc này mà cậu, cậu còn có tâm tình làm những chuyện này?”

“Có vấn đề gì không?”

Jann thật sự đã bị thái độ thờ ơ này của Kỳ Du chọc cho bật cười: “Cũng đúng, so với việc cậu bị chụp ảnh thân mật với Thành Mân thì chuyện này cũng chẳng đáng là gì, dù sao cũng chứng thực cậu là thẳng.”


Có vẻ Kỳ Du không muốn tiếp tục đề tài này, bảo Jann nói thẳng tìm mình rốt cuộc có chuyện gì.

Được rồi, yêu đương so với những tin tức kia thì quả thực chẳng là cái gì, bởi vậy Jann tạm thời không để ý đến chuyện này.

“Tin tức kia rất tệ, nên hiện tại công ty chỉ có thể xử lý như vậy.” Jann thở dài, “Nhưng mà tin tốt là, có một phim chủ động tìm cậu.”

“Là đề tài có tính tranh luận lớn kia?” Kỳ Du phản ứng rất nhanh.

“Đúng vậy.” Jann nhìn Kỳ Du: “Mà lại là đạo diễn chuyên về đề tài đồng tính của nước Anh, Kay. Anh ta nói nhân vật nam chính của bộ này là một người phương Đông, mà anh ta cho rằng cậu là phù hợp nhất.”

Khó trách, thì ra là một vai đồng tính, Kỳ Du nghĩ.

Thấy Kỳ Du không nói gì, Jann tiếp tục: “Cậu biết đấy, thể loại này.. Nếu diễn tốt thì cậu có thể nhận được giải thưởng quốc tế nổi tiếng, còn phải nói gì nữa cậu chắc chắn sẽ chuyển mình thành công, còn nếu hỏng cậu..”

Những lời sau Jann còn chưa nói hết, nhưng trong lòng Kỳ Du đã rõ. Nếu như thành công thì chắc chắn công ty sẽ vui vẻ tiếp tục đầu tư vào mình, còn nếu hỏng.. Dù sao bây giờ đã thành cái dạng này, có hỏng một phim nữa công ty cũng sẽ chẳng có tổn thất gì.

“Tôi biết, anh đưa kịch bản cho tôi xem thử đi.” Kỳ Du từ chối cho ý kiến, sau đó lại hỏi: “Anh vừa mới nói có hai tin tốt, còn một tin nữa là gì?”

Jann cũng không thừa nước đục thả câu, nói thẳng cho Kỳ Du: “Chuyện ảnh chụp của cậu và Thanh Mân có vẻ có chuyển biến tốt. Tôi tìm được cẩu tử chụp những tấm ảnh kia.”

Chuyện này chắc chắn không bình thường, đã tìm được cẩu tử kia, vậy thì Kỳ Du có thể hoàn toàn có khả năng trở mình.

Nhưng Kỳ Du nghe nói vậy, chỉ bình tĩnh “Ồ” một tiếng.

“Phản ứng này của cậu là sao?” Jann hơi bất mãn: “Tôi vất vả lắm mới tìm được, đây chính là mấu chốt để cậu trở mình!”

Kỳ Du khoanh tay trước ngực, chậm rãi phản bác: “Tin đồn đều là giả, tôi và Thanh Mân nđồng tính từ đầu đều không có chuyện gì cả, hiển nhiên không cần bàn cãi này mới là điểm mấu chốt để tôi trở mình.”

“.. Tuy cậu nói như vậy.” Jann nghẹn lời không thể phản bác được: “Tóm lại chuyện này tôi sẽ giải quyết, đến bây giờ muốn làm sáng tỏ cũng không cần vội vàng quá.”

Kỳ Du gật gật đầu, sau đó như nhớ ra cái gì đó mà hỏi: “Cậu ta.. Thành Mân, gần đây thế nào?”

Đối với việc Kỳ Du chủ động hỏi thăm về Thành Mân, không thể không nói, Jann cảm thấy rất bất ngờ. Anh ta có chút bất đắc dĩ nói: “Miracle giải tán, cậu ta đương nhiên trải qua cũng không dễ dàng.. Nhưng ít ra so với cậu thì tình trạng vẫn tốt hơn một chút.”

Đây là nói thật, sau khi tin đồn truyền ra Thành Mân lên tiếng giải thích trước, trên cơ bản cậu ta biến mình thành nhân vật yếu thế, bởi vậy trong chuyện này chí ít đối với fans và dư luận, Thành Mân giành được phần lớn ủng hộ và đồng tình.

“Đĩa nhạc Hải Âm đã hủy hợp đồng với Thành Mân, nhưng cậu ta có vẻ đã tìm được nhà mới, trải qua chuyện này cũng coi như cho cậu tăng thêm chút nhiệt độ. A! Đúng rồi, hình như cuối năm cậu ta muốn ra một album đơn.”

Jann vừa nói, vừa quan sát vẻ mặt của Kỳ Du, lại phát hiện đối phương căn bản chẳng có chút cảm xúc nào thay đổi.

“Nhưng mà cậu yên tâm, đến lúc bằng chứng sáng tỏ được tung ra, Thành Mân cậu ta chắc chắn..”


“Biết rồi.” Kỳ Du có vẻ không muốn nghe thêm, trực tiếp ngắt lời Jann: “Đến lúc đó rồi nói sau.”

“Này, đừng nói với tôi cậu với cậu ta có gì đó chứ?”

Vẻ mặt của Kỳ Du như nói “Anh điên à”: “Anh có thể nghĩ đến cái gì đáng tin hơn không?”

“Vậy cậu có ý gì? Cậu sẽ không mềm lòng, rồi sau đó không muốn làm sáng tỏ nữa chứ?”

“Anh nghĩ nhiều quá.” Kỳ Du lắc đầu, anh sẽ không mềm lòng gì đó: “Chỉ thật sự thương hại cậu ta thôi.”

Lúc Jann lại muốn dông dài nhắc nhở Kỳ Du phải chú ý, Kỳ Du rốt cuộc không thể nhịn được nữa bắt đầu đuổi người, Jann vừa lẩm bẩm vừa đi tới cửa, lúc ở trước cửa xỏ giày, động tác của anh ta đột nhiên dừng lại.

Vừa nãy vào nhà anh ta không chú ý, ở cửa ra vào có đặt một đôi dép của nam, phía trên in hình siêu nhân đầu to Kuso.

Mới vừa nhịn không được muốn chế giễu thẩm mỹ của Kỳ Du đã đến mức này, Jann lại chợt nhớ ra, đôi dép này nhìn khá quen. Hình như.. Hình như có ai từng đi nhỉ?

Jann mất công cố sức nhớ lại, sau đó thân hình của Bùi Thước đột nhiên xuất hiện trong đầu. Anh ta nhớ tới, có lần trời mưa Bùi Thước đi đôi dép có cảm giác song hỉ này đến công ty, còn bị rất nhiều thực tập sinh khinh bỉ.

Dép của Bùi Thước sao lại xuất hiện ở đây? Jann mơ hồ có cảm giác không tốt. Anh ta vô ý nhìn quanh bốn phía, sau đó liền hiểu ra lúc vừa vào nhà đã có cảm giác “Không đúng chỗ nào” là từ đâu mà ra.

Cách bày biện các vật dụng trong nhà đều không hề thay đổi, nhưng trên bàn đặt hai cốc nước song song, bên cạnh tủ TV để hai cái máy trò chơi, quần áo phơi ngoài ban công rõ ràng là hai phong cách.. Những cái này đều nói cho Jann biết, Kỳ Du không ở một mình.

Ồ, còn có hộp áo mưa trên ghế salon vừa nãy.

Jann liên hệ tất cả những điều này với đôi dép của Bùi Thước, đã cho ra một đáp án khiến anh ta tê cả da đầu. Anh ta nhìn Kỳ Du, đưa tay chỉ đôi dép, trầm giọng hỏi: “Cậu có điều gì giấu tôi?”

Kỳ Du không nói gì.

“Sở dĩ cậu bị phong sát đóng băng lâu như vậy còn bình tĩnh như không có gì, là vì cậu biết bản thân mình có thể trở mình.” phải một lát sau, Jann mới mở miệng lần nữa: “Mà cậu nói rất đúng, cậu có thể trở mình, là bởi vì giữa cậu và Thành Mân thực sự không có gì.”

“.. Anh muốn nói gì?”

“Tôi muốn cậu phải hiểu rõ ràng, cậu bây giờ giấu diếm tôi những việc này, nếu bị lộ ra ngoài sẽ lại xảy ra chuyện.”

Ánh sáng của ngọn đèn ở cửa trước không được tốt, mặt của Kỳ Du ẩn trong bóng tối, không thể nhìn ra cái gì.

Trước khi Jann đi, ý tứ mà nhìn cánh cửa phòng ngủ đóng chặt, cố tình cao giọng nói một câu.

“Đến lúc đó, không chừng cậu sẽ thật sự không có cách nào trở mình được.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.