Đọc truyện Bẻ Cong Ảnh Đế Cong – Chương 20: 20
Bài viết không dài, có mấy trăm chữ thôi, tình hình xảy ra không sai biệt lắm so với lúc Bùi Thước xem video trên điện thoại của chị y tá vào lúc trưa, có điều Fans hâm mộ này đứng rất gần với hiện trường, cho nên cảnh quay có chút chi tiết hơn.
Đập trúng Kỳ Du chính là album kỷ niệm được bán chạy nhất với một trăm vạn bản của Miracle《On journey》, một thùng hàng rất lớn, ngoại trừ đĩa nhạc ra còn có nhiều quà tặng cùng với poster đơn lẻ, còn có cả bản lời hát có chữ kí. Toàn bộ cái hộp từ lầu hai rơi xuống làm Kỳ Du bị thương không nhẹ, nếu như người kia đi lên thêm mấy tầng, hậu quả tuyệt đối không thể lường được.
Trong bài viết này có cập nhật thêm tình hình thay đổi mới nhất, Fans hâm mộ kia nói vì quá chật, nhất thời lỡ tay nên lỡ làm album rơi xuống.
Mà đối với loại lí do thoái thác này, Fans của Kỳ Du đương nhiên sẽ không chấp nhận.
* * * Sân trong sân khấu lớn như vậy, ngươi ở lầu hai đứng trước rào chắn nhoài người về phía trước, không cẩn thận thế nào mới có thể để album vừa vặn rớt trúng đầu Kỳ ca?
* * * Ngươi thù ghét Kỳ ca lắm à? Làm chuyện này không sợ gặp báo ứng sao?
* * * Chọn《On journey》 chắc chắn là cố ý đấy, đám fan của nhóm Miracle không phải rất thích lấy album này ra để nói công việc sao, nói cái gì mà Kỳ ca dựa vào album này để nổi tiếng. Ta xin nhờ các người mở to đôi mắt ra, 《On journey》 có thể bán được một trăm vạn bản là nhờ lực kêu gọi của Kỳ ca đấy có biết không hả?
Phía dưới kèm theo một biểu đồ, 《on journey》phát hành với năm trang bìa riêng lẽ khác nhau, trong đó bìa của Kỳ Du có số lượng tiêu thụ bỏ xa rất nhiều so với người đang đứng thứ hai là Thành Mân.
An Triệt đắc ý cười rộ lên, chỉ vào màn hình nói: “Ha ha ha phải đấy! Lúc ấy tôi nhanh tay đoạt được bản có ảnh bìa của nhất ca, giá gốc là 78 tệ sau đó tăng gấp năm lần bán lại cho em họ tôi!”
Bùi Thước mặc kệ cái tên nhị hóa này, tiếp tục lướt xuống bài viết. Lướt một lát, bỗng nhiên trông thấy đoạn bình luận có chữ màu hồng rất to: Sao các người lại chắc chắn đây không phải là chuyện ngoài ý muốn vậy, khẳng định Kỳ Du là bị Fans của Miracle cố ý ném xuống sao? Ha ha, không làm chuyện trái với lương tâm, sao lại cảm thấy Fans hâm mộ đang trả thù.
Loại logic này.. Bùi Thước âm thầm cắn răng, cảm thấy thiếu chút nữa tức giận đến nội thương.
Phía dưới đám fan hâm mộ của Miracle vây quanh y như con ruồi, nhao nhao phụ họa với quan điểm này. Đương nhiên Fans hâm mộ của Kỳ Du cũng không cam lòng chịu lấn áp, khí thế hung ác đáp trả lại.
* * * thôi đi! Lòng phụ bạc cái em gái ngươi ah! Chẳng lẽ Kỳ ca đi ra từ nhóm Miracle là phải chết trong nhóm Miracle à? Đời này phải nát trong nhóm Miracle phải không!
* * * Fans hâm mộ trả thù? Đám cẩu fan của nhóm Miracle dựa vào cái gì trả thù Kỳ ca? Hắn ngủ với ngươi không trả tiền hay gì?
* * * Ít lấy cớ Nhóm Miracle nâng hồng Kỳ ca, Kỳ ca đạp nhóm Miracle là vong ân phụ nghĩa cách nói này làm người ta buồn nôn, nhóm hậu kỳ chúng tôi thích nhóm Miracle cũng đều là vì cám ơn Kỳ ca!
* * * Kỳ ca tách ra, cùng giải ước với Hải Âm là dùng tiền của ngươi à? Nếu như không phải thì mù quáng cái bb gì!
* * *
Lời phía dưới càng lúc càng khó nghe, Bùi Thước vội vàng lướt sang chỗ khác, nhấn vào dấu x thoát ra.
Bùi Thước tin tưởng, mặc dù Kỳ Du sẽ không rãnh rỗi đến nỗi lướt vào bài này đâu, nhưng bên trong bài viết có đủ loại ngôn luận có lẽ Kỳ Du cũng đã nghe qua. Nhớ tới ban ngày Kỳ Du tựa vào ghế sa lon xem video trong buổi hòa nhạc kia, Bùi Thước chỉ cảm thấy trong lòng ê ẩm. Khi đó trên mặt Kỳ Du tỏ vẻ không sao, nhưng trong lòng có ổn không?
An Triệt tựa như an ủi vỗ vai Bùi Thước: “Ai nha yên tâm đi, lão đại tuyệt đối sẽ không bị anti não tàn thế này ảnh hưởng đến đâu. Cảm giác lão đại tuyệt đối đang ra sức gom góp, cho những nhóm anti này một cái tát!”
Bùi Thước cũng cười, cậu đương nhiên biết rõ Kỳ Du tuyệt đối không phải là loại người yếu đuối, chỉ là mình tức giận với tư cách là người qua đường mà thôi.
“A, cái này.” An Triệt tựa như nhớ tới cái gì đó ấn mở một đường link trên mạng. “Buổi concert cá nhân của lão đại sắp bán vé, cậu có muốn mua không?”
Bên trên websites là ảnh poster trong concert của Kỳ Du, sắc mặt mỹ nam lạnh lùng như băng ngồi nghiêng chân trên vương tọa cao lớn màu đen, bờ môi xinh đẹp hé mở, giống như đang muốn nói cái gì đó, khí chất thần bí mà bá đạo hoàn toàn thể hiện ra ngoài, cùng với tên của concert màu bạc sáng rực rỡ vô cùng hòa hợp với poster— vương giả độc thoại!
Dấu chấm than () cuối cùng kia được thiết kế thành một thanh cổ kiếm hoa lệ, Bùi Thước cảm giác tim mình nhảy loạn, tựa như thật sự bị thanh kiếm kia đâm vào tim.
Bị An Triệt giựt giây Bùi Thước tham gia mua vé, lúc xác nhận đơn đặt vé, trên website tung ra quảng cáo thứ nhất: Buổi concert chào đón quý bốn của Miracle vào mỗi năm Hành trình chưa kết thúc dự sẽ cháy vé.
An Triệt xen vào: “Chậc chậc, cậu nói xem có phải Tinh Giang cố ý muốn va chạm với Miracle không? Bọn họ là trong tháng 12, Kỳ ca xác định là ngày 25 tháng 12, đều là ở trung tâm vận động Gia Nam, đến lúc đó tuyệt đối sẽ diễn ra một màn gió tanh mưa máu.”
Bùi Thước tắt đi quảng cáo, nghĩ thầm khó trách lúc ở phòng bệnh có nghe thấy Kỳ Du đối với buổi concert này rất coi trọng. Cậu thuận miệng hỏi: “Thật sao? Là dựa theo vé bán để có thể nhìn ra nhân khí của ai cao hơn?”
An Triệt lắc đầu: “Không thể xem được lượng vé bán ra. Bây giờ là đầu tháng sáu, khả năng không sai biệt lắm đến cuối tháng mười một mới chính thức mở phòng vé thì mới có thể thấy rõ ràng được.”
Chiến tuyến kéo dài đến như vậy ah.. trong lòng Bùi Thước kinh ngạc một phen, nghĩ thầm với tính cách của Kỳ Du, mấy tháng này tuyệt đối sẽ dồn tâm trí vào ca hát, nhưng không phải anh ấy còn muốn phát hành mv sao, còn có cả bộ điện ảnh.. Ngẫm lại lúc trước Fiona đã sắp xếp lịch cho mình, xem ra đã tính toán an bài đầy đủ hết cả rồi, Bùi Thước đột nhiên cảm giác mình so với Kỳ Du chính là thứ vô dụng. Muốn trở thành người chói mắt như Kỳ Du, mình còn kém quá nhiều.
“Đúng rồi, về sau cậu được sắp xếp thế nào?” Bùi Thước nhớ trước đó có nghe nói Dịch Tử Duy sẽ chính thức ra mắt vào tháng sau, mình cũng đã thử vai, quay chụp quảng cáo, mà An Triệt ngoại trừ mỗi ngày đến công ty huấn luyện hoặc là làm bạn nhảy cho nghệ sỹ trong công ty ra, thì không có bất kỳ ý định nào.
Vượt qua ngoài dự kiến của Bùi Thước, An Triệt rõ ràng hưng phấn nói: “Tôi sắp làm MC tống nghệ rồi! Là tiết mục mới của NTV Xí Hoa, giống như tổ chế tác Man Ngưu vậy, ah đúng rồi, bốn MC còn lại còn chưa có xác định đâu, nhưng đã xác định Lộ Trạch tham gia rồi! Ha ha, tôi cũng không biết sao mình lại chen vào được!”
NTV mang danh là nhà mẹ đẻ của công ty giải trí Tinh Giang, bộ phim thần tượng mà Bùi Thước muốn đi thử vai nam 2 chính là do NTV chế tác đấy, mà Lộ Trạch là át chủ bài truyền bá của NTV, trong giới tống nghệ có độ nổi tiếng tương đương với Kỳ Du, Bùi Thước vốn không xem tống nghệ mà cũng biết đến tiết mục của Lộ Trạch.
“Tiết mục này khẳng định không thiếu cậu được!” Bùi Thước vốn muốn cổ vũ An Triệt đấy, nhưng trông thấy bộ dáng của cậu ta liền không nói ra được. “Không có MC đảm nhiệm nào ngu ngốc như cậu, tiết mục chắc chắn sẽ rối loạn!”
“Em gái cậu!” An Triệt cầm gối đầu ném tới.
Hai ngày sau Bùi Thước bận rộn nhiều việc, cậu thuận lợi giành được vai nam thứ 2 trong bộ phim thần tượng《 Luyến Ái Sỉ Lai Mễ 》, còn phải quay chụp mấy đoạn quảng cáo nhỏ. Mà sau đó, cậu lại nhàn rỗi, chuẩn bị ở nhà đọc kịch bản 《Luyến Ái Sỉ Lai Mễ》, mặc dù đối với nội dung kịch bản rất thổ tàu, nhưng cậu vẫn phải nghiêm túc để chuẩn bị quay vào tuần sau.
Đang ở nhà học kịch bản, đột nhiên Bùi Thước nhận được điện thoại của Jann: “Bùi Thước hôm nay cậu không có việc phải không?” Chưa đợi Bùi Thước đáp lại, bên kia đã nói: “Không có chuyện gì thì giúp tôi đến bệnh viện đón Kỳ Du ra viện đi, hôm nay trợ lý của anh ta xin nghỉ phép, tôi lại có việc.”
Bùi Thước ách một tiếng: “.. Được rồi.”
Jann lại bỏ thêm một câu: “Động tác của cậu phải nhanh lên, Kỳ Du vừa mới gọi điện thoại thúc giục tôi đấy.”
Dứt lời Jann liền cúp điện thoại, Bùi Thước khóc không ra nước mắt khi nghe thấy tiếng tút tút trong điện thoại, nghĩ đến bộ dạng không kiên nhẫn của Kỳ Du, nhất thời từ trên ghế salon nhảy dựng lên tựa như có gắn máy mô tơ ở phía sau vội chạy đi thay quần áo.
Thành phố Gia Nam là vùng duyên hải ở phía nam thành phố, thời tiết vào đầu tháng sáu rất nóng, Bùi Thước chạy tới bệnh viện cả người đều là mồ hôi, lúc chuẩn bị đi đến phòng bệnh của Kỳ Du cậu bi ai phát hiện, thang máy lại bị hư.
Bên kia Kỳ Du ở trong phòng bệnh vừa đợi đến thiếu kiên nhẫn vừa chơi điện thoại, chơi vài vòng temple run, rồi cuối cùng lúc chơi kim cương sắp đột phá lên 2000 vạn điểm, thì cửa phòng bệnh bỗng nhiên phát ra một tiếng Phanh mở ra, tay Kỳ Du run lên, rất hoa lệ phát ra tiếng game over.
Kỳ Du vội ngẩng đầu, ánh mắt liếc nhìn chằm chằm vào thiếu niên mặt em bé đang thở hì hụt ở cửa, nhìn thấy cậu không ngừng vén lên cổ áo T-shirt đi vào phòng hóng gió, anh chỉ cảm thấy vô cùng vui vẻ.
“Cậu ở trên đường tham gia cuộc thi chạy Marathon rồi mới đến à, một giờ trước chẳng phải cậu đã đi ra ngoài rồi sao?”
Bùi Thước mệt mỏi nói chuyện cũng đứt quãng: “Kẹt, kẹt xe.. Bệnh viện, thang máy bệnh viện..”
Kỳ Du nhịn cười: “Thang máy bệnh viện lại bị hư?”
Thấy Bùi Thước mang vẻ mặt đau khổ liên tục gật đầu, tâm tình Kỳ Du trở nên vô cùng tốt. Đợi Bùi Thước chậm chạp đi tới, lập tức chỉ huy cậu giúp mình thu dọn đồ đạc, sau đó đi làm thủ tục xuất viện.
Dọn hết tất cả rồi ngồi vào taxi, chú tài xế có chút nghi hoặc nhìn xuyên qua kính chiếu hậu để nhìn hai người nam sinh ngồi ở phía sau, một người mặc áo màu xám nhạt có chữ lãnh, hơn nửa khuôn mặt được che khuất bởi kính râm nhưng vẫn không thể che hết khí chất ngôi sao, còn người kia hơi có vẻ chật vật, trên lưng đeo một cái cặp lớn, máy tóc ngang trán dính mồ hôi ướt nhẹp, dính vào trên trán.
Nam sinh chật vật: “Jann muốn tôi đưa anh về nhà trước, vậy trước tiên đưa anh trở về a, anh xem ở đây có một đống lớn đồ đạc đây này, chẳng phải anh mới nằm viện có ba ngày ư, sao lại có nhiều như vậy..”
Tiểu ca đeo kính: “Chú, đi công ty giải trí Tinh Giang.”
Bùi Thước hoàn toàn bị bơ, nhìn thấy chú tài xế không nói gì nghe theo lời của Kỳ Du chạy về hướng công ty, chỉ đành ngượng ngùng mà ngậm miệng.
Đến dười tòa cao ốc công ty, Kỳ Du trực tiếp mở cửa đi ra, Bùi Thước ở bên trong luống cuống tay chân trả tiền, trên lưng đeo cặp đuổi theo sau, Kỳ Du cao lớn chân dài đi đường rất nhanh, Bùi Thước chạy chậm chạp đuổi theo, bởi vì ăn mặc mà thiếu chút nữa đã bị bảo an của tòa nhà ngăn lại, cuối cùng may là trước khi Kỳ Du tiến vào thang máy đã đuổi theo kịp Kỳ Du.
Kỳ Du cau mày liếc nhìn Bùi Thước: “Đi theo tôi, đừng đến lúc đó thang máy lại bởi vì cậu mà bị hư.”
“…”
Bùi Thước ngượng ngùng, trong lòng tự nhủ có anh ở đây nó cũng không dám có vấn đề.
“Cậu rất rãnh rỗi à?”
“Ách.. Tóm lại Jann muốn tôi đưa anh về đến nhà, tôi đợi anh làm xong việc rồi đưa anh về nhà.” Thang máy đến rồi, Bùi Thước bất chấp đi vào đứng bên cạnh Kỳ Du, chân chó mà giúp Kỳ Du nhấn tầng 18 đến phòng tập vũ đạo của công ty.
“Là tầng 18 đi? Vừa nãy tôi nghe thấy anh gọi điện thoại nói muốn xem danh sách ca khúc cuối cùng trong buổi concert.”
“Khó có được cậu lanh trí như vậy ah.” Kỳ Du tháo kính xuống, nghiêng mắt liếc nhìn Bùi Thước.
Bùi Thước tự động đem lời này trở thành lời khích lệ, rèn sắt khi còn nóng nói: “Học trưởng buổi concert tôi muốn mua vé đi xem!”
Kỳ Du có chút buồn cười nhìn vẻ mặt hưng phấn và chờ mong của Bùi Thước, một bộ dạng y như người biễu diễn trong concert là bản thân cậu ta vậy.
“Cậu có thể trực tiếp đi tìm Jann lấy vé.”
“Cái gì?” Bùi Thước nghe không hiểu.
Cửa thang máy Đinh một tiếng mở ra, Kỳ Du chẳng muốn lập lại lần nữa, trực tiếp đi ra ngoài, Bùi Thước vội vàng theo sau. Qua vài giây sau mới kịp phản ứng, a.. đây là nói mình có thể dựa vào quan hệ mà đi cửa sau? Bùi Thước nhịn không được cười ngốc nghếch, sau đó lại nghĩ dính vào lão đại cảm thấy không tệ nha..