Bé Bi ... Anh Đã Về

Chương 12


Đọc truyện Bé Bi … Anh Đã Về – Chương 12


Về đến nhà , Linh lúc này đang ngủ , cô mệt lã một phần bị sốc , một phần là do khóc quá nhiều .
Đặt cô xuống giường , Hoàng nhẹ hôn cô rồi đi xuống dưới nhà .Mẹ của cậu giờ cũng đau đớn khôn xiết khi thấy cảnh tượng này . Bà thầm nghĩ lúcxưa mình làm nên tội tình này mà giừo con bà phải chịu bất hạnh như vậy .
Thấy con trai đi xuống , bà vội ôm chầm lấy mà khóc mà oán trách ôngtrời mà đau khổ . Hoàng dùng đôi tay chắc khoẻ của mình vỗ về , an ủi mẹ . Đến khi mẹ cậu bình tĩnh , Hoàng đỡ mẹ ngồi xuống ghế . Cậu nói chocả gia đình nghe dự định ” cuối đời ” của mình .
– Cha , mẹ . Cha mẹ đừng buồn gì cả , con được sinh trong ngôi nàh này , được sống trong vòng tay của cha mẹ , được có tình thương của cha mẹ là con vui lắm rồi , là niềm hạnh phúc lớn nhất đời con rồi . Căn bệnh này không là gì cả , nó không ngăn được sự thương yêu của con dành cho bamẹ , không ngăn được niềm tin , sự hy vọng trong lòng con . Giờ dù conđược sống nữa năm nữa hay chỉ 1 ngày nữa con vẫn rất hạnh phúc vì tất cả những người con thương yêu đều ở xung quanh con . Con rất mãn nguyện .Ba mẹ à … con yêu Linh … Con biết con không thể bảo vệ Linh suốtcuộc đời được . Nhưng con muốn trong những ngày cuối cùng con muốn làmcho cô ấy có hồi ức vui bên con . Con muốn được sống những ngày thángthật ý nghĩa bên ba mẹ và cô ấy . Ba mẹ nhé .
Mẹ Hoàng giờ đây khóc nhiều hơn , nhưng bà đồng ý . Bà biết đó là tâmnguyện cuối cùng của đứa con trai bà luôn luôn xem là sinh mệnh của mình .
Trong bóng tối cũng có người đang khóc , Linh khi tỉnh dậy không thấyHoàng , cô đã vội chạy xuống kiếm Hoàng và vô tình nghe được những lờinói tận sâu trong trái tim của anh .
Hoàng lên phòng Linh , thấy cô ngủ , anh nhẹ ngồi bên , cứ nhìn cô mãi . Bổng Linh mở mắt , cười . Nhẹ lắm , nhưng Hoàng cảm nhận được . Nó làmấm trong lòng cậu :
– Hôm nay anh ngủ bên em nhé , được không ?
Linh nói rồi xít người vào để Hoàng nằm xuống .
Nằm cạnh nhau , Linh cứ như bé con , ôm chặt lấy Hoàng .

– Anh ấm thật . hì hì .
Hoàng ôm chặt hơn , như không bao giờ muốn buông tay ra , không bao giờ muốn xa Linh . Bổng Linh nói :
– Anh Hoàng nè , cho Linh hỏi câu này nhé .
– Uhm` !
– Sao hồi bé anh lại đến làm quen với Linh zã ???
– Thì … Lúc đó anh thấy có một cô bé cực kì dể thương đến ở nhà mình . Anh vui lắm . Nhưng cô bé cứ ở trong phòng hoài nên anh mới vào làmquen chứ sao .
– “cực kì dể thương” luôn hả . Hi hi . Zị chứ anh Hoàng xa Linh rồi anh Hoàng có buồn không ?
– Buồn chớ ! Anh khóc mấy ngày mấy đêm luôn á .
– Linh cũng zị á .
Cả 2 im lặng một lúc , Linh nói tiếp :

– Anh Hoàng nè , anh kể lại chuyện chúng ta lúc nhỏ đi . Linh quên xíu xíu ồi .
– Uhm` . Anh kể nha . Hồi đó anh với em hay đi đến công viên dành chotrẻ em chơi nè , Linh hay vòi anh , bắt anh phải đi mua kem nè ….
Hoàng nói , nói nhiều , đúng là cậu chưa quên bất cứ chuyện gì cả . Cậunói đến khi thấy Linh đã chìm vào giấc ngủ sâu , Hoàng cười nhè nhẹ ,rồi nước mắt cứ thế tuôn rơi .
—————————————————–
Sáng dậy , thấy Linh đã dậy từ bao giờ , Hoàng cũng xuống dưới nhà . Vừa bước xuống đến bậc thang thứ 2 cậu đã nghe mùi thơm của các món ăn xông lên . Bị mùi vị thức ăn thơm ngon lôi vào nha bếp , Hoàng mới biết đólà Linh . Cô đang cặm cụi làm đồ ăn . Hoàng đi nhè nhẹ đến và ôm lấy cô .
– Hôm nay là ngày gì mà làm đồ ăn ngon zị ta ?_ Hoàng hóm hỉnh .
Linh quay lại cười thật tươi :
– Là ngày đâu tiên làm đồ ăn cho ” anh iu ” .
Hoàng vờ quay qua quay lại :
– Đâu . Đâu . ” anh iu ” của quí cô xinh đẹp đâu ta ?
Linh đấm nhẹ vào bụng Hoàng :
– Đây nè . Chình ình trước mắt nè . Anh đi vệ sinh mặt đi rồi lên . Em mời ông bà chủ xuống luôn .
– Uhm` ! Chờ anh xíu nha … ” em iu “
Hoàng cười khì khì rồi đi .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.