Đọc truyện Bé À! Nắm Lấy Tay Anh Nhé – Chương 52
Cục cưng của anh 11 tháng…
Hôm nay nhỏ qua chơi, anh nghe bé Thy nói “ Baba” mà thấy thích.
-“Ạ” đi con – nhỏ sắp tay bé Thy lại.
-Ạ – bé cuối đầu xuống ạ 1 tiếng.
-Gọi “baba” cho bác 2 nghe đi con – Long bảo bé Thy.
-Ba…ba – bé nói theo.
-Nói “mẹ” đi.
-Mẹ – bé nhìn ba mình rồi nói.
-Nói “bà”.
-Bà …hắc hắc – bé Thy nói xong còn cười một cái.
-Nói “ anh” – bé Huy lại nắm tay em gái mình.
-Anh.
-Ôi, giỏi quá đi – nó véo má bé Thy một cái.
Anh bế cục cưng trên tay, mong bé gọi một lần, gọi gì cũng được.
-Bé Lam nói chưa – nhỏ hỏi.
-Chưa nói gì hết – nó.
-11 tháng rồi, chắc sắp nói chứ gì – nhỏ nhìn lại bé Lam đang nhìn mình.
-Con gái – nhỏ kêu bé Lam.
-A a a a – bé “a a” xem như trả lời lại.
Cả nhà ngồi nói chuyện rôm rả, sau đó ăn uống no say…
*******______********
Tối….
Anh bế bé Lam trên tay, dụ dỗ:
-Con gái, nói “Mẹ” đi, ba thương.
-…..
-Nói đi, “mẹ”.
-A – bé vẫn không nói.
-Con có thấy bé Thy không, bé Thy nói được rồi đấy.
-….
-Haizz, con không nói thì thôi vậy, đi ngủ nhé – anh đứng dậy, đặt bé vào nôi.
Bé thấy baba buồn bã như vậy, thật sự cũng không nỡ, đành gọi 1 tiếng cho ba vui vậy.
-Ba…
Anh giật mình, Hơ, con gái anh vừa gọi anh có đúng không?.
-Ngoan, gọi lại cho ba nghe đi – anh đặt bé nằm xuống, rồi ngồi kế bên nôi ánh mắt mong chờ nhìn bé.
-Ba – bé nói lại.
-Gọi lại gọi lại – anh gấp rút, haha, con gái của anh nói chuyện rồi.
-BA… – bé hét lớn để chứng minh là mình vừa gọi.
-A, CON GÁI, BA YÊU CON QUÁ – anh cao hứng nâng bé ra khỏi nôi chạy đi tìm bà xã.
Nó đang ngồi với ba mẹ chồng, thấy ông xã cười tươi như hoa chạy xuống.
-Haha, con gái biết gọi “ba” rồi đấy.
-Sao? Nói chuyện rồi à? – nó cũng mừng rỡ.
-Gọi cho bà nội nghe đi con – mẹ anh cũng mong chờ.
-Ba… – bé nói.
-Hahaha, mọi người nghe chưa, con gái của con nói chuyện rồi đấy – anh ôm bé thật chặt vào lòng. Bây giờ cục cưng lớn rồi, ôm thỏa thích.
-Trông hoài mới được, sau này phải dạy nói thường xuyên – bà nội bé cũng cao hứng.
Vì chuyện bé nói được mà anh vui vẻ mấy ngày…
******______******
Sau khi qua thôi nôi 1 thời gian ngắn, bé Lam bắt đầu nói rất nhiều, biết đi nữa, làm baba vô cùng phấn khởi chỉ muốn mang theo cả bé đến công ti!.
-Mẹ mẹ – bé Lam dựa vào người nó nũng nịu gọi mẹ.
-Con gái a – nó cười ôm bé. Hai mẹ con chuẩn bị ngủ trưa.
-Ba ba.
-Ba đi làm rồi, chiều ba về chơi với con nhé.
-Làm…
-Đúng rồi, Làm, cục cưng giỏi quá. Chụt – nó hôn một phát thật kêu vào cái má phúng phính của bé.
-Hắc hắc – bé vui vẻ cười lăn lộn.
-Thôi, ngủ nhé cục cưng.
-Ngủ… – bé lặp lại.
-Cưng quá đi mất – nó ôm xiết bé 1 cái.
Sau đó 2 mẹ con ngủ trưa chờ baba về…
Chiều…
Anh mới về đến nhà, bé con đã chạy ra mừng rỡ:
-Ba a…
-A, cục cưng, ba nhớ con quá – anh bế bé lên, hôn vào má 1 cái.
-Ba… – bé ôm cổ anh gọi ba ba.
-Mẹ, con mới về – anh chào bà Trân.
-Ừ. Lam, vào ăn cháo nhé, để ba đi cất đồ nhé – bà Trân bế lại cháu yêu từ tay anh.
-Theo bà nội ăn cháo nhé – anh nói xong thì đi lên phòng.
Trên bàn ăn…
-A, mùm – nó để cái muỗng cháo trước miệng bé Lam.
-Mum mum – bé làm âm thanh mà mẹ bé vẫn hay thường làm với bé rồi há miệng ra.
-Giỏi quá a – nó đút muỗng chó vào miệng bé.
-Bà… – bé Lam nhìn sang bà nội mà gọi.
-Ôi, bà đây, con ăn ngoan nhé – mẹ anh vui vẻ cười với bé.
-Sao nó không gọi ông nhỉ? – ba anh thắc mắc. Suốt ngày ai cháu yêu cũng gọi chỉ có ông nội là bé không gọi.
-Ây, “ông” khó gọi như vậy thì làm sao con bé nói được chứ – mẹ anh nói.
-Thì tôi chỉ nói vậy thôi mà.
Bé ngồi ăn cháo, ông nội mong em gọi vậy à? Ông nội rất thương em, vậy em sẽ gọi ông cho ông vui vậy.
-Ông – bé cất tiếng gọi, tuy ngượng ngịu nhưng ai cũng biết là “Ông”
-Đó đó, bà có nghe không, con bé gọi tôi đấy – ba anh mừng muốn dở cả bàn ăn.
-Gọi lại đi con, “ông” – ba anh nhìn cháu nội yêu mà mong chờ.
-Ông… – bé cười với ông nội rồi gọi.
-Hahaha, cưng thật mà, giỏi quá đi.
-Cháu nội của tôi thì phải giỏi rồi – mẹ anh buông 1 câu nhẹ nhàng.
-Cháu của bà không phải của tôi à – ba anh bất mãn nói.
Sau đó 2 người già vừa ăn vừa cãi nhẹ. Nó và anh nhìn nhau cười hạnh phúc, cuộc sống như thế này thì còn gì bằng….