Bé À! Nắm Lấy Tay Anh Nhé

Chương 43: Tân hôn hạnh phúc


Đọc truyện Bé À! Nắm Lấy Tay Anh Nhé – Chương 43: Tân hôn hạnh phúc

Mọi người đang bận rộn chuẩn bị cho đám cưới của anh và nó. Bây giờ là tháng 12, trùng hợp hơn hết là ngày cưới cũng là ngày sinh của nó. Mọi người nghĩ – “ Có cần trùng hợp vậy không? Cầu hôn ngay sinh nhật chồng, đám cưới thì vào sinh nhật vợ”.

Anh và nó dạo gần đây tăng ca tối mày tối mặt để có dư thời gian đi tuần trăng mật. Anh hỏi nó thích đi đâu, nó bảo đi Đà Lạt để lên thung lũng tình yêu. Vậy là anh đặt phòng tại 1 khách sạn ở Đà Lạt.

Chuyện đám cưới của anh và nó trong công ty không ai biết, nó hỏi anh nên nói thế nào để mọi người không nghi ngờ vì giám đốc cùng thư kí cùng nhau nghỉ 1 lượt.

-Anh, em nên xin nghỉ như thế nào đây? – nó.

-Thì em nói em cũng đám cưới, vậy thôi – anh.

-Vậy cũng được – nó gật gù.

-Mà anh thấy có gì mà phải giấu chứ. Mình yêu nhau thì nói yêu nhau, có ai nói gì đâu mà sợ – anh thắc mắc hỏi nó.

-Từ trước đến giờ em và anh chỉ có công việc, nếu nói ra thì chắc hẳn có người nghĩ em đeo theo anh. Em chỉ là không muốn nói ra nói vào – nó nói.

-Vậy em định giấu hoài luôn à? – anh.

-Từ từ rồi mọi người cũng nhìn ra thôi. Người ngoài người ta hay lắm.

Hai người đi chụp ảnh cưới…

Hôm đó anh và nó nghỉ 1 buồi ở công ty, anh chở nó đến 1 trung tâm “Áo cưới – Trang điểm – Chụp hình” có tiếng trong thành phố. Nó được nhân viên tư vấn chọn váy cưới xong thì giúp nó mặc vào, rồi ra trang điểm.

-Anh, anh thấy được không – nó trong phòng thay đồ đi ra.

-Đẹp lắm – anh cười âu yếm, đi lại ôm ngang eo nó ngắm nhìn.

-Vậy em đi trang điểm đây – nó đi theo nhân viên.

Anh mặc bộ vest cưới màu đen vừa vặn làm tôn lên vóc người cao lớn của anh. Nó sau khi được trang điểm đi ra, anh nhìn có chút ngây ngẩn. Nó đẹp quá, từ trước tới giờ anh mới thấy nó trang điểm như thế này.

Anh và nó chụp ảnh rất ăn ý, người chụp ảnh cứ khen hai người đẹp đôi.

-Bây giờ chú rể hôn cô dâu đi, tấm cuối cùng – người chụp nói.

Anh cuối xuống hôn lên môi nó nụ hôn nhẹ.

-Ok, quá đẹp – người chụp làm dấu ok.

Ngày cưới…


Nó đang trong phòng trang điểm cùng nhỏ và mấy cô nhân viên trang điểm. Hôm nay nó thật lộng lẫy trong bộ váy cưới trắng xòe bên dưới được anh đặt may.

-Hy, tao hồi hộp quá – nó hít sâu.

-Ừ, lúc trước tao cũng vậy – nhỏ gật đầu. Hôm nay nhỏ làm phù dâu, Long làm phù rể cho nó.

-Còn khoảng 30’ nữa thôi, cứ bình tĩnh mà run đi hihi – nhỏ hài một chút cho nó đỡ căng thẳng.

-Cô Hoàng, hôm nay cô rất đẹp – 1 nhân viên khen.

-Cảm ơn cô – nó cười đáp lại.

Cạch… 4 người mẹ đi vào gồm mẹ nó, mẹ anh , mẹ nhỏ và mẹ Long.

-OA, con bé xinh quá – mẹ của Long trầm trồ khen.

-Haha, con dâu chị đấy- mẹ anh vui vẻ nói.

-Bé Huy đâu rồi Hy – mẹ Long hỏi nhỏ.

-Dạ anh Long đang bế nó đó mẹ – nhỏ trả lời.

-Hôm nay không chỉ cô dâu xinh đẹp mà cả phù dâu cũng xinh nữa phải không 3 người haha – mẹ nó nói với 3 người kia.

-Chúng ta thật may mắn khi có những đứa con gái, con dâu xinh đẹp như thế này – mẹ của nhỏ hãnh diện lên tiếng.

-Phải đấy, phải đấy – mấy người già đồng ý.

Cửa phòng mở ra, anh đi vào.

-Mọi người chuẩn bị đi, đến giờ rồi.

-Ừ, mọi người biết rồi con.

Quan khách khá đông, chủ yếu là bạn làm ăn của anh và một số người quen biết. Tiếng nhạc đám cưới cất lên, nó được Hải – anh nhỏ dẫn vào lễ đường nơi anh đang đứng. Mấy hôm trước nó điện thoại cho Hải mời đám cưới. Hải cũng tranh thủ về dự còn dẫn cả vợ về và con trai về nữa. Hôm qua nhỏ và nó ra sân bay đón 3 người.

-Anh giao lại con bé cho cậu, anh xem nó như em gái trong nhà nên anh mong cậu sẽ cố gắng làm cho con bé hạnh phúc. – Hải nói với anh khi trao tay nó cho anh.

-Dạ, cảm ơn anh – anh cầm tay nó, gật đầu đáp ứng.

Sau đó 2 người quay lên nghe cha sứ đọc tuyên thệ. Cha sứ hỏi:


-Trần Nhựt Quân, con có đồng ý lấy cô Hoàng Vy làm vợ không, abc xyz.

-Con đồng ý – anh dõng dạc nói với cha sứ.

-Hoàng Vy, con có đồng ý lấy cậu Trần Nhựt Quân làm chồng không, abc xyz.

-Con đồng ý – nó nhìn anh rồi nói.

-Ta tuyên bố, từ nay 2 con chính thức là vợ chồng – cha nói.

Rào rào – mọi người bên dưới vỗ tay chúc mừng, mẹ của nó mừng rơi nước mắt.

Nó và anh đi tiếp khách, ai cũng ép uống rượu, anh đều uống hết. Nhưng mọi người rất biết điều, chỉ uống cho có lệ.

Khoảng 3h chiều thì tiệc cưới kết thúc và mọi chuyện cũng đã xong xuôi. Anh và nó ra sân bay đi Đà Lạt. Nhỏ đưa cho nó hộp quà, dặn nó đến nơi hãy mở. Vì lẩn đầu đi máy bay nên nó có chút căng thẳng, anh thấy nó như vậy thì bảo nó ngủ. Từ sáng tới giờ không nghỉ ngơi làm nó khá mệt, chỉ một lúc sau nó ngủ mất tiêu.

Gần 1 tiếng sau, máy bay đáp xuống. Anh và nó đón taxi đi đến khách sạn đặt sẵn. Vừa vào phòng là nó nằm vật ra giường không kịp thay cả quần áo. Thấy nó mệt mỏi như vậy anh cũng để nó ngủ luôn. Anh vào tắm, sau đó ra ôm nó ngủ cùng tới tối.

7h tối, nó thức dậy, cảm thấy đỡ mệt hơn nhiều, nhưng bụng đói cồn cào, xoay qua thấy anh cũng ngủ, nó vòng tay qua hông anh định ngủ tiếp.

-Em dậy rồi à. Anh kêu đồ ăn nhé – anh hỏi nó. Nó làm anh cũng thức giấc.

-Dạ. Em cũng đói rồi – nói gật đầu nói, sau đó lại nằm vật xuống giường.

Anh gọi đồ ăn rồi nhờ phục vụ mang lên. Nó thấy đồ ăn thì tỉnh ngay, đói quá trời quá đất!.

-Ăn gì nữa không em? – anh hỏi nó.

-Không ăn nữa đâu – nó cho miếng cuối cùng vào miệng.

-Ừ, vậy em đi tắm đi – anh dọn sạch sẽ rồi gọi phục vụ mang ra.

-Anh tắm trước đi – nó.

-Ừ, được rồi – anh đi tắm.

10’ sau anh ra, mặc áo choàng tắm, nói với nó:

-Xong rồi, em vào đi.


Nó vào nhà tắm, nhưng lại đi ra, kéo vali lấy hộp quà của nhỏ mở ra.

-Ai tặng em à?

-Của Hy đưa em. Để xem cái gì – nó xé keo mở ra.

Sau khi mở ra nó thật sự hối hận. “Hy ơi, mày thiệt là…” – nó rầu trong bụng. Trong hộp quà là 1 cái váy, nhưng vấn đề là cái váy… ngắn ngủn lại còn mỏng không thể mỏng hơn, chỉ thiết kế che 2 vị trí trọng yếu.

Anh nhìn cái váy cười cười rồi bảo nó:

-Em… mặc đi.

Nó cứng đờ, anh… anh bảo nó mặc cái váy này? Nó đỏ bừng mặt lúng túng không biết làm sao!.

-Ngoan, không cần ngại với anh. Đi tắm đi – anh vuốt tóc nó.

-Dạ – nó trả lời mà cuối gằm mặt xuống rồi vọt vào nhà tắm.

Anh cười trước hành động trẻ con của nó. Đã là vợ chồng thì ngại gì chứ, ngốc quá!.

30’ sau…

Nó tắm xong, do dự không biết nên mặc hay không. Nhưng mà anh đã bảo nó… mặc đi. Nó lấy bình tĩnh mặc vào.

Nhìn mình trong gương, nó đã đủ ngại rồi, sao lại… mát mẻ thế này chứ, chỉ dài qua mông 1 xíu, nếu giơ tay lên thì “khoe trọn gói”. Nếu anh nhìn thì… ôi, không dám nghĩ nữa.

Cạch…

Nó đi ra, trên người quấn khăn tắm, tay cầm khăn lau tóc mới gội. Phút 89 nó đã đổi ý, không mặc váy. Anh vỗ vỗ xuống giường ý kêu nó lại.

Nó ngồi xuống giường, anh lấy khăn từ tay nó lau tiếp mái tóc ướt, mở vali lấy máy sấy khô mang theo sấy tóc cho nó. Nó ngồi hưởng thụ sự chăm sóc cỉa anh cảm thấy thật hạnh phúc.

Cảm thấy tóc nó đã khô, anh dẹp máy vào vali rồi ngồi xuống giường ôm nó từ phía sau.

-Bà xã – anh hôn lên cổ nó.

-Dạ – nó ngại chết mất.

Thấy nó vẫn cứng nhắc như vậy anh xoay nó lại đối diện rồi nói:

-Đồ ngốc, anh là chồng của em , không cần mắc cỡ như vậy.

-Em… – nó cắn cắn môi do dự không biết nên nói gì.

-Ngoan, anh sẽ yêu thương em đến suốt đời – anh ôm nó vào ngực.

-Em tin anh mà – nó tựa vào anh.


Anh nhìn nó, bây giờ nó trông thật quyến rũ. Anh bế nó lên đặt xuống giường rồi chống tay hai bên người nó, nhìn nó bằng ánh mắt yêu thương, thì thầm:

-Bà xã, anh yêu em.

-Em cũng yêu anh.

Nụ hôn của anh đặt lên môi nó. Nó nhắm mắt lại đáp trả, vòng tay lên cổ anh. Anh hôn từ nhẹ nhàng rồi từ từ nồng nhiệt, tay vuốt ve cơ thể mát rượi bên dưới.

Nụ hôn kéo dài xuống dưới, anh gỡ khăn ra, nó mắc cỡ che ngực lại. Anh vuốt ve đùi nó rồi chạm vào bên dưới làm nó không khỏi ngượng ngùng mà khép chân lại. Nhưng anh đâu có cho nó như ý, anh nâng chân nó lên rồi chen vào giữa nằm lên người nó, hôn lên môi nó mãnh liệt.

-Anh… ưm…- nó bật ra tiếng rên rỉ.

-Ừ, anh đây – giọng nói khàn khàn.

-A… – nó đỏ bừng mặt khi anh cho ngón tay từ từ vào trong nó kích thích.

Ngón tay anh trong người nó ra vào nhè nhẹ tạo cảm giác. Cảm thấy ngón tay ướt đẫm, anh rút ra, ngồi dậy cởi bỏ áo choàng tắm, cả người căng cứng khó chịu.

-Bà xã, chịu đau chút nhé – anh thì thầm bên tai nó.

Nó khẽ gật đầu…

Anh nâng chân nó lên, từ từ tiến vào, đụng phải “chướng ngại vật” thì dừng lại rồi hít 1 hơi thật sâu…xuyên qua.

-A… đau… anh, đau quá – nó kêu lên, bám chặt vào anh. Sự đau đớn như xé nó ra làm hai.

-Ngoan, một chút sẽ hết, tin anh – anh hôn lên môi nó, cũng không dám động đậy, chờ nó thích ứng. Anh sẽ cùng nó trải qua sự đau đớn ngọt ngào này.

-Đau quá – nó đau đến chảy cả nước mắt.

-Sẽ hết ngay, sẽ hết ngay – anh thì thầm.

Vài phút sau, cảm thấy nó không còn đau đớn, anh bắt đầu chuyển động.

-Ưm…ưm…ưm – trong cổ họng nó bật ra tiếng rên rỉ.

-Bà xã… bà xã – anh khàn khàn gọi nó, vẫn không ngừng chyển động, cầm chân nó vòng lên hông mình….

Hai người… tan vào nhau…

….Ân ái đi qua, nó mệt lả người trong vòng tay của anh, anh yêu thương đặt lên mái tóc dài ấy một nụ hôn. Từ bây giờ, nó là của anh, chỉ một mình anh.

-Bà xã… anh yêu em – anh nói bên tai nó.

-Ừm – nó mơ màng trả lời 1 tiếng rồi chìm vào giấc ngủ.

Anh ôm chặt nó vào lòng, chìm vào giấc mơ đầy màu hồng….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.