Bạn đang đọc Bẫy Tình – Chương 7
Thời điểm tiếp nhận phỏng vấn Gia Di liên tục mất hồn
Buổi chiều hôm nay trôi qua nhạt nhẽo , muốn trách thì tự trách bản thân mình . Nếu như không phải trong lòng ấp ủ ham muốn được nổi tiếng hơn , nếu như từ chối chụp hình trang bìa tạp chí , thì cô sẽ không gặp anh ta ở đây . . . . . .
Sau khi hoàn thành công việc , Gia Di thở phào một cái , nghe được nhân viên hướng phía phụ tá của mình cam đoan:”Bài viết về cô Gia Di sẽ do phó chủ bút của chúng tôi biên tập , bảo đảm đặc sắc cực kỳ.”
Từ paparazzi cho đến nghệ thuật gia —— phải miêu tả Phương Tử Hằng là người thế nào ?! Xuất thân là tay săn ảnh của một tòa soạn dở hơi , từng bước leo lên chức vị thế này , có sức ảnh hưởng lớn nhất trong nước , đứng đầu lại là tờ báo thời trang hiện nay , có lẽ người ngoài nhìn vào cứ tưởng anh ta miệt mài chăm chỉ , bây giờ thành đạt là do may mắn
Lúc rời đi chuẩn bị bước vào thang máy , do quá đông người nên Gia Di lui lại , quyết định sẽ vào chuyến sau . Phụ tá kẹt ở một góc , đang tính chui ra liền bị Gia Di ngăn cản:”Chị cũng bận rộn suốt rồi , về nhà trước đi , nhớ sáng mai đến studio là được.”
Trong khi chờ thang máy , một tiếng bước chân nặng nề đến gần .
Tư Gia Di không quay đầu lại , trầm mặc , tiếp tục nhấn nút thang máy
Cô càng vội vã , thanh âm của đối phương lại càng bình thản:”Đừng giả vờ , nếu chịu tiếp nhận công việc này , chắc hẳn em đã chuẩn bị tâm lý gặp anh.”
“Nếu như tôi không phải đại diện của nhãn hiệu đang hợp tác cùng tòa soạn của anh , tôi tuyệt đối từ chối lời mời này.” Vừa dứt lời , cửa thang máy mở ra , trong đầu buồn bực khiến cô thẳng bước vào trong.
Phương Tử Hằng ung dung vào theo
Điều này làm Gia Di càng thêm nhức đầu , hàm răng cứ thế cắn chặt lại cho đến khi bước khỏi thang máy . Bãi đậu xe to như vậy , phía sau còn có một người đi theo khiến Gia Di bất an , cô bối rối đến nỗi không tìm được xe
“Dự định chuẩn bị sinh nhật thế nào ?!”
“. . . . . .”
“Lại cùng Phó Dĩnh ?!”
Tiếng bước chân nhanh hơn
Cô đã mệt mỏi ứng phó , điện thoại di động còn thêm phiền toái , đột nhiên vang lên không ngừng.
Phản ứng đầu tiên chính là muốn tắt ngay điện thoại , tiếp tục tìm xe của mình . Nhìn đến dãy số phía trên , Gia Di chợt dừng lại , thay đổi chủ ý nhận nghe
Sau buổi tiệc rượu ăn mừng kỷ niệm thành lập công ty , Diêu Tử Chính chưa hề chủ động liên lạc với cô , giờ phút này thanh âm của hắn xuyên thấu qua sóng điện thoại , cận kề ở bên tai cô , giọng nói vô cùng vang vọng:”Ở đâu ?!”
Câu hỏi có phần đột ngột khiến Gia Di suy nghĩ vài giây , chỉ nói:”Mới vừa kết thúc công việc.”
“Một người ?!”
“Vâng.”
“Buổi tối có thời gian không ?!”
“Thật ngại quá , tôi có hẹn với bạn.”
“Phương Tử Hằng ?!”
Tư Gia Di có chút ngạc nhiên :”Anh nói vậy là sao ?!”
Diêu Tử Chính đột nhiên trầm mặc.
Mơ hồ đoán được chuyện gì , Gia Di ngẩng đầu , ngắm nhìn bốn phía xung quanh , tầm mắt thấy được chiếc xe của hắn lái vào lối bãi đậu xe .
***
Xe lái tới gần lập tức dừng lại , cửa xe hạ thấp , khi nhìn thấy gương mặt người đàn ông kia , Phương Tử Hằng nhất thời kinh ngạc , khó tin đứng yên nhìn về Gia Di , thoáng chốc thái độ đã định thần lại:”Diêu tiên sinh , thật trùng hợp , anh tới đây có việc ?!”
Chỉ thấy Diêu Tử Chính mỉm cười:”Không nghĩ đến việc em với phó chủ bút Phương là bạn.”
Lời này rõ ràng chỉa vào cô
“Người tôi hẹn không phải anh ta . Tôi với phó chủ bút Phương . . . . . .” Có chút chột dạ , ánh mắt cô nhìn trên người Phương Tử Hằng chuyển sang nơi khác “. . . . . Không quen.”
Cửa xe bên kia chợt mở ra , Gia Di ngồi vào không chút do dự , chỉ là trước đó khi lên xe , Phương Tử Hằng ghé vào bên tai cô nói nhỏ:”Không nên khiêu khích hắn ta , em đùa nên có mức độ.” Xua tan câu nói kia thế nào , cũng không ra khỏi tâm trí
***
Gia Di đành sửa lại lịch hẹn với Phó Dĩnh sau 11 giờ tối
Cùng Diêu Tử Chính ăn ở Club tư nhân , nơi này là một khu vực bí mật , khách không nhiều lắm , hoàn cảnh rất tốt , món ăn vừa miệng . Nếu như hắn ta không quá trầm mặc , có lẽ bữa ăn này sẽ rất thoải mái
Có rất nhiều điều cô muốn hỏi hắn , ví như hắn xuất hiện lúc này là vì biết hôm nay sinh nhật cô ?! Hay là , sao anh và Phương Tử Hằng quen biết ?! Bất đắc dĩ chỉ có thể cùng ăn mà không dám hỏi .
Món tráng miệng được dọn lên cũng là lúc phụ tá của Diêu Tử Chính chạy tới . Gia Di không chút quan tâm , vẫn tiếp tục thưởng thức điểm tâm , kì thực luôn dùng ánh mắt quan sát . Cô nhớ người phụ tá này , biểu tình thường xuyên trầm mặc , nhưng hiệu suất làm việc rất cao , giờ phút này chỉ thấy anh ta đưa tới một túi văn kiện , sau đó rời đi không hề lưu lại.
Cô và Diêu Á Nam từng rất thân thiết , lý nào người này lại không nhớ cô ?! Tư Gia Di bối rối ngổn ngang không thể hiểu được , cho đến khi Diêu Tử Chính đẩy túi văn kiện đến trước mặt mình , cô mới định thần lại
“Là thứ gì ?!”
“Quà sinh nhật.”
Tư Gia Di mở ra , đột nhiên có phần mếu mặt
Trực tiếp tặng quà sinh nhật một cách đơn giản , quả thật phù hợp tác phong làm việc của Diêu Tử Chính .
Lúc còn ở công ty cũ cô nhận được cơ hội quay thử chính là nhờ sự giúp đỡ của Kinh Kỷ Nhân , anh ta còn cẩn thận dặn dò , bảo hãy biết nắm bắt tình thế , có lẽ cũng được trở thành diễn viên hạng ba . Quay thử cũng phân chia theo từng cấp bậc , người được hậu thuẫn dĩ nhiên trực tiếp gặp mặt đạo diễn . Ở vòng thứ nhất là do đạo diễn và trợ thủ chọn lọc , chỉ mới diễn thử ba phút liền bị trợ thủ hô ngừng , đáp án rất rõ ràng: cô không có đủ khả năng
Khi cô cơ hồ quên mất chuyện này thì cũng là lúc bản hợp đồng tự động đưa tới . . .
Không nên khiêu khích hắn ta , em đùa nên có mức độ . . . . . . Trước khi chia tay , lời Phương Tử Hằng cảnh cáo bất chợt ùa về bên tai . Đùa hay không đùa không cần nghĩ tới , ít nhất cô chưa bỏ ra thứ gì đã đạt được nhiều lợi lộc như vậy , cuộc mua bán này cuối cùng vẫn không thua thiệt.
Tóm lại lúc này nên nói cái gì ?! Tư Gia Di cực kỳ khó chịu mức độ im lặng của hắn , dù vậy hắn vẫn cứ ngồi , chờ đợi , ung dung hướng mắt nhìn cô . Nhưng phải nói gì bây giờ ?! Cuối cùng người đang bối rối chỉ có thể cười đùa:”Tôi đột nhiên cảm thấy mình bị áp lực.” (Món quà sinh nhật là bản hợp đồng , bó tay =.=”)
Ngoài miệng mặc dù tự giễu , đồng thời lấy ra bút , ký tên lên hợp đồng . Diêu Tử Chính quan sát hành động của cô , bật cười , đột nhiên lên tiếng:”Không phải choáng ngợp gì cả , dù sớm hay muộn thì em cũng phải trả vốn lẫn lời.”
Hắn nói rất bình thản , nhưng tràn đầy chân thành tha thiết , da diết đến độ mang theo ý ngoài cực lực kiên quyết , làm cho Gia Di mơ hồ cảm giác như bị ai đó bóp chặt cổ họng .
***
Một năm nay cô không ngờ rằng có rất nhiều chuyện tình bất chợt ập đến
Không ngờ tới sự xuất hiện của Diêu Tử Chính , hắn ta có thể khiến cho cuộc sống của cô thay đổi
Tất cả các show quảng cáo lớn nhỏ đến rất tự nhiên , làm người phát ngôn cho những nhãn hiệu thu lại không ít lợi nhuận
Thời gian tuyên truyền quảng cáo , quay phim hoặc làm người phát ngôn cũng được sắp xếp chia giờ tỉ mỉ , trong đó còn có vai trò người dẫn chương trình . Bộ phim phát sóng buổi tối được chiếu rộng rãi trên cả năm đài truyền hình . Ngoài ra những cảnh quảng cáo quay cùng ngôi sao nổi tiếng , hình ảnh Gia Di như thể ngập tràn trên đài , khiến cho khán giả muốn quên cũng không quên được .
Lần đầu nghe nói khán giả yêu thích bộ phim do mình thủ diễn , Gia Di đùa hỏi:”Là công ty bỏ tiền quảng bá trên mạng , tung tin khắp nơi à ?!” Trêu ghẹo chất vấn Kinh Kỷ Nhân , nhưng kỳ thật muốn nghe được đáp án chân tình . Cái vòng luẩn quẩn này vốn dĩ dối trá , ganh đua ngược lại hại chính bản thân
Trước đây có rất nhiều tạp chí lá cải nhận xét về cô , nói cô tuổi đời không còn nhỏ nữa , muốn bắt đầu lập nghiệp từ phim thần tượng , chậm rãi tiến vào trái tim người xem , thời gian liệu có phép màu ?! Cuối cùng cho rằng đây là quyết định sai lầm của một công ty tuyển chọn , giao nhầm vai diễn cho thứ diễn viên hạng xoàng , không thể để lại một chút dấu ấn trong mắt khán giả , còn khiến khán giả ngán ngẫm buồn nôn ——
Kết luận hay nhất vẫn là sự nghiệp hiện tại , gặp may thế nào vô tình trở nên nổi tiếng .
Thời gian cứ thế trôi qua , có ai biết được hậu thuẫn phía sau của cô ?! Không có , tất cả đều trơ mắt nhìn nữ diễn viên này một bước lên mây . Bài báo ngày đó lâu lâu được Kinh Kỷ Nhân lấy ra trêu đùa .
Hoạt động cắt băng khánh thành của trung tâm mua sắm , nhiều khán giả biết được cũng ồ ạt chạy đến để xin chữ ký , Tư Gia Di đứng ở phía trên , sử dụng ký hiệu nói lời cám ơn , hôm sau tin tức này liền được đăng lên trang đầu của mạng xã hội ——
“Chúng ta đi bước cờ này , đúng là quyết định sáng suốt.” Kinh Kỷ Nhân quay qua nói với Gia Di
Tư Gia Di thầm nghĩ : Diêu Tử Chính mới thật sự là cao thủ đánh cờ , còn cô ?! Cùng lắm chỉ là một quân cờ tinh xảo
Rất lâu rồi vẫn không thấy hắn liên lạc —— Gia Di đột nhiên ý thức được , hắn lúc gần lúc xa đôi khi khiến cô hoảng sợ .
Công ty Hoàn Cầu to lớn như vậy , người tốt kẻ xấu cục diện vẫn còn tồn tại . Cô được o bế đến tận trời xanh , dám chừng sau lưng không ít lời ra tiếng vào
Bởi vì công việc bận rộn nên hiếm khi phải về công ty , hôm nay lại bị Trâu tổng gọi về . Xe mới vừa quẹo vào bãi đậu , đã thấy ngay chiếc xe của Diêu Tử Chính . Tự nhiên nghe được tiếng lòng lộp bộp , không biết là kháng cự hay mong đợi đây ?!
Trước đó chỉ nghe Kinh Kỷ Nhân nói : Nhà sản xuất cũng tới
Hoàn Cầu chuẩn bị đầu tư một bộ phim điện ảnh , ngoài ra vẫn hợp tác cùng với Bành đạo diễn , Trâu tổng cùng với mấy diễn viên nữ đang ngồi thảo luận , mặc dù không hề nói rõ nguyên nhân , nhưng người sáng suốt cũng đôi phần đoán được
Công ty bỏ vốn đầu tư , đương nhiên vai chính phải là gà nhà thủ diễn . Có công ty ra mặt , cảm giác Trâu tổng bàn việc cùng mình , cũng chỉ là giả vờ đóng kịch
Mới vừa trở về , Kinh Kỷ Nhân rõ ràng có chuyện muốn nói , nhưng vẫn trầm mặc theo cô đến phòng làm việc của Trâu tổng .
Sau khi bàn xong , đến giữa hành lang , Gia Di ngắm nhìn xung quanh vắng lặng , bước chân dừng lại , xoay người hướng phía Kinh Kỷ Nhân:”Nếu như em nói em cảm thấy nhân vật này rất hợp với mình , em muốn đánh liều thử sức một phen , liệu anh có mắng em tự tin quá ?!”
Môi trường diễn viên cạnh tranh khốc liệt , trong lòng anh giống như giằng xé nội tâm dùm cô . Nhìn ánh mắt của người đối diện , anh cảm giác được mình đang đứng cạnh một người xa lạ . . . . . . Ánh mắt đó , như thể không từ một thủ đoạn nào .
Tư Gia Di thấy Kinh Kỷ nhân cầm điện thoại , ấn một dãy số , sau đó đưa tới , vỗ nhẹ vai cô:”Cố gắng tận dụng cơ hội !”
Nhận lấy điện thoại di động , đưa ống nghe tới gần bên tai liệu có thể trực tiếp cắt đứt ?! Trong lúc vẫn còn do dự , đầu dây bên kia vang lên âm thanh quen thuộc , lãnh đạm vô cùng:”Là ai ?!”