Bẫy Tình, Yêu Giả Thành Thật

Chương 3


Đọc truyện Bẫy Tình, Yêu Giả Thành Thật – Chương 3

Rốt cuộc cô cũng hiểu vì sao đạo diễn Trương niềm nở vui mừng đến thế

Chỉ bằng việc nhận được hoa từ Diêu Tử Chính , đạo diễn đã nâng cô lên tận trời xanh , giá trị của cô có thể so sánh bước lên một bậc

Nên nói Diêu Tử Chính quá mạnh về tài chính , hay do bản thân cô tội nghiệp ?!

Những lần nhận hoa sau , Gia Di đều nhờ người trả về

Mặc dù vậy đạo diễn Trương vẫn chưa hết hy vọng , cách ngày tổ chức lễ ra mắt phim , ông vẫn nói bóng gió thăm dò:”Trước mắt thì phần hậu kỳ đã chuẩn bị xong , nhưng tôi cảm thấy phần diễn của cô vẫn còn gượng gạo , về sau nên học hỏi nhiều . Mấy ngày nay các nhà tài trợ cũng rút đi bớt , tiếc là . . . . . . Tôi làm đạo diễn nhiều năm như vậy nhưng cũng không mấy nổi tiếng , vả lại tài chính còn bị thiếu hụt , nếu như có thể lôi kéo những nhà đầu tư . . . . . .”

Cô nhất định đã để đạo diễn thất vọng

Tự mình sai người gửi trả lại hoa , Diêu Tử Chính cũng không liên lạc hỏi , hắn hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của cô .

Sinh hoạt cứ lặng lẽ trôi qua , Gia Di vẫn duy trì công việc như cũ . Mặc dù mức độ phủ sóng vẫn không có gì tiến triển , nhưng bản thân cô cảm thấy thỏa mãn

Cô và trợ lý riêng của mình đã làm việc chung từ khi bắt đầu tốt nghiệp đại học , hiện tại người đó sắp phải lên chức làm mẹ , tạm thời nghỉ đẻ . Công ty đến giờ vẫn chưa tuyển người trợ giúp , mọi việc bây giờ cô phải tự thân vận động .

Nhìn vào trong gương có thể thấy phía đối diện , hai người con gái kia cùng lắm chỉ mới độ tuổi đôi mươi , đã cả thợ trang điểm cùng trợ lý bên cạnh . Khoảnh khắc tiếp theo , Tư Gia Di bắt đầu nghiêm túc suy tư về lời đề nghị của Phó Dĩnh , chuyển việc về sau hậu trường , sẽ là lối thoát duy nhất . . . . . .

Điện thoại di động chợt vang lên , kéo cô trở về thực tại , đầu dây bên kia lo lắng thông báo:”Về công ty ngay !”

“Sao vậy ?!”

“Đừng hỏi nhiều , anh bảo em về ngay !”


“Nhưng em đang quay quảng cáo”

“Tạm thời xin phép trước !” Nói xong liền cúp điện thoại .

Gia Di không hiểu lý do tại sao , đến khi chạy về mới biết thì ra nghệ sĩ nổi tiếng nhất trong công ty đang gặp tai nạn , ngược lại muốn cô thay thế . Sau khi trang điểm và chọn quần áo xong , Gia Di bị người đại diện đẩy lên xe

“Lúc anh mang Na Na đi thử kính , đạo diễn Trương bước tới hỏi thăm em” Kinh Kỷ Nhân lưu loát nói

Tư Gia Di sửng sốt thật lâu:”Đừng nói là đạo diễn Trương . . . .”

Trên mặt cô hoảng sợ nhiều hơn mừng rỡ , Kinh Kỷ Nhân cũng không để ý , tiếp tục phối hợp nói:”Bộ phim này khác với vai diễn lần trước , mặc dù nữ chính lúc đầu là . . . . . .”

Cô thất thần , trong đầu cũng không muốn nghe tiếp

***

Đã không thể giúp người ta lôi kéo nhà tài trợ , lại có thể ngang nhiên nhận được vai diễn . Kinh Kỷ Nhân còn khẩn trương hơn cả Gia Di , vừa đến trường quay đã mời các nhân viên hút thuốc , còn phải vội vàng giải thích tình huống cùng cô

Đạo diễn Trương đảm nhiệm chức vụ lớn nhất , ngoài ra còn có thêm giám chế Bành . Mặc dù đạo diễn Trương chỉ mới lấn sân vào giới điện ảnh , nhưng nhờ có giám chế Bành hướng dẫn , khác nào hổ mọc thêm cánh . Chọn một vai diễn thôi mà đã thấy hai nữ minh tinh khác đứng chờ ngoài cửa

Cô là người cuối cùng quay thử , vào vai Phí Văn Lệ trong 《Gone with the Wind》 , diễn xuất ở phân cảnh này bắt buộc hốc mắt của người diễn viên phải đỏ , nhưng tuyệt đối không được rơi lệ . Tư Gia Di từ trong phòng bước ra , cắn cắn vành môi , Kinh Kỷ Nhân thấy vậy vội vàng tiến lên:”Thế nào rồi ?!”

Đạo diễn Trương từ cánh cửa đi về phía Gia Di , nói nhỏ bên tai cô:”Thay tôi cám ơn Diêu tiên sinh”


Nói thế nào , nói rằng tại sao hắn ta lại giúp ông sao ?!

***

Vừa mới thực hiện phỏng vấn xong , Gia Di cùng người đại diện lên xe , chế tác đã gọi điện đến :”Nhà tài trợ mở một bữa tiệc , chẳng may cô Gia Di có thời gian tham dự không ?!”

Diêu Tử Chính. . . . . . Tên người này vọt ra trong đầu , cô theo bản năng cự tuyệt:”Thật ngại quá , tôi còn một show quảng cáo đang chờ . . . . . .”

Lời còn chưa dứt đã bị Kinh Kỷ Nhân ngăn lại

“Vâng , được chứ . Cô ấy đang rãnh . Đương nhiên là có thời gian !” Người đại diện thay cô hồi đáp

Để làm cho chế tác vui lòng , Kinh Kỷ Nhân kéo cửa xe lên , quay mặt , hướng phía Gia Di dạy bảo:”Giới nghệ sĩ không nhất thiết phải xinh đẹp , diễn tốt là có thể nổi tiếng ngay được , quan trọng là cơ hội , cô hội đấy . Bà cô à , em cũng đã 25 tuổi rồi , còn muốn ngu ngốc tới khi nào đây ?! Em tưởng ai cũng được như Lâm Chí Linh , Lý Băng Băng , đến năm 30 còn có cơ hội bước lên thảm đỏ ?!”

***

Một bữa cơm tối từ 7 giờ cho đến 9 giờ , vẫn chưa thấy Diêu Tử Chính xuất hiện , Tư Gia Di thở phào nhẹ nhõm.

Ngồi cùng bàn ăn còn có một nữ nghệ sĩ nổi danh mời rượu , khiến người ta nhân đôi niềm vui . Kinh Kỷ Nhân kề tai nói nhỏ với Gia Di , ý bảo muốn cô học hỏi

Uống rượu đến đỏ mặt tai hồng , Gia Di xin phép đi vào phòng vệ sinh . Cánh cửa trước đó vốn đã đang đóng , phút chốc tạo ra khe hở , cô đẩy cửa đi vào , lại nghe giọng nói men say:”Diêu tiên sinh đúng là bận rộn , tiệc đã gần tàn mới thấy mặt cậu ?!”

Giọng nói trầm tĩnh , lành lạnh như hồ nước sâu yên tĩnh cất lên:”Tôi tự phạt mình ba ly !”


Tư Gia Di cầm tay cánh cửa , cứng đờ đứng ở nơi đó

***

Lo lắng , bồn chồn , Kinh Kỷ Nhân vội vàng gởi tin nhắn cho cô:”Em chạy đâu rồi ?! Người quan trọng nhất của bữa tiệc cũng đã tới , em mau quay trở lại đi !”

Tình thế tiến thoái lưỡng nan khiến Gia Di khó lòng suy nghĩ , câu cú tin nhắn rely hết sức bực tức:”Táo bón trong toalet , đợi em lát nữa !” Quay đầu đi

Cánh cửa lúc này chợt mở ra , Gia Di trở nên sửng sốt

Đối diện với người đang hướng mình mỉm cười , hắn ta không nói lời nào , đưa tay kéo cô:”Thậm chí còn có người đến trễ hơn tôi !”

Người bị kéo tay trầm mặc giãy nãy trong lòng

Hắn nắm chặt hơn:”Cũng nên tự phạt ba ly ?!”

Trong khoảng thời gian ngắn , Gia Di như thấy được biểu cảm trên khuôn mặt Kinh Kỷ Nhân , nháy mắt ý bảo chấp nhận đi . Còn tầm mắt của đạo diễn Trương giống như đang nhìn hai người yêu đương giận dỗi . . . . . . Cô nhìn ly rượu đưa tới trước mặt , không quá do dự , nhận lấy , ngửa đầu uống

Ba ly . . . . . . Đâu chỉ là ba ly ?!

Cô say choáng váng bị Kinh Kỷ Nhân nhét vào trong xe , cái đầu ong ong , tựa hồ nghe hắn hỏi:”Nhà em ở đâu ?!”

“Nhà em là do anh tìm , chẳng lẽ còn không biết sao ?!” Vừa quát vừa sẵn giọng cáu kỉnh

Không biết qua bao lâu , xe ngừng lại

Gió đêm từ từ thổi , Gia Di bắt đầu thanh tỉnh , chống tay ngồi dậy , nhìn áo tây trang được đắp trên người .


Thương hiệu này , không phải của Kinh Kỷ Nhân . Kích cỡ này , càng không thể nào

Tư Gia Di kinh ngạc nghiêng đầu , thấy chỗ phía sau tay lái là một khói thuốc mịt mù

Hắn đang hút thuốc

Diêu Tử Chính đang hút thuốc

Thấy cô tỉnh dậy , hắn chỉ nhàn nhạt nhìn qua chiếc gương , liếc cô một cái . Tâm tình cô giống như bị đâm vào ngay chỗ hiểm , thần kinh chợt căng thẳng , quay đầu kéo cửa xe

Hắn nghiêng người tới , đè tay cô lại

Động tác thật nhanh , khiến tay hắn còn vương cả mùi thuốc lá . Chưa kịp trở tay đã nghe hắn nói:”Tiễn em về nhà , cũng không nhận được một lời cảm ơn , trước khi đi cũng không muốn chào tạm biệt , Tư Gia Di , em nên học lại một ít lễ phép tối thiểu !”

Cô nghẹn họng không nói lời nào

Mùi thuốc lá cách cô rất gần , có chút nồng , cô cố gắng bỏ qua cảm giác đàn áp này:”Cám ơn , tôi phải đi trước . Như vậy được chưa ?!”

Thật lâu sau Gia Di mới biết , trầm mặc chính là phương thức biểu đạt từ chối của hắn . Thời khắc đó cô giống như bị một động vật xâm chiếm lãnh thổ , miệng không đắn đo:”Kinh Kỷ Nhân đâu ?! Vai diễn của tôi còn chưa nhận được , anh ta đã liền gấp rút bán tôi cho anh ?!”

Hắn nhíu mày

“Diêu tiên sinh , nếu như anh nghĩ có thể tùy tiện lấy được mọi thứ . . . . . .”

Hắn hung hăng dập tắt điếu thuốc , hôn cô

Không kiên nhẫn nâng gáy cô , tiếp tục hôn


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.