Đọc truyện Bầu Trời Elderland – Chương 33: Thiếu nữ và phòng thí nghiệm
Phòng thí nghiệm của Winnie.
– Xem ra đạo sư để lại cho cô rất nhiều tài sản.
Đèn phép thuật bật, Chillion nhìn một vòng quanh phòng. Rất rộng rãi, sáng sủa.
Ba bàn dài bày đầy các dụng cụ luyện chế, đồ đạc to nhỏ được xếp chồng gọn gàng ở bốn góc tường.
Căn phòng rất lớn, nên đồ đạc linh tinh cũng không khiến người ta cảm thấy chật chội. Chillion tùy tiện đánh giá, như đang tán thưởng nơi này.
– Lão sư là thành viên Hiệp hội luyện kim vương đô, nên tôi được thừa kế phòng thí nghiệm của người ở đây. – Winnie đang tìm đồ trong góc, quay lại mỉm cười nói. – Thế nào? Rất đáng kinh ngạc phải không?
– Một chút.
Ánh mắt anh dừng lại trên các dụng cụ pha chế tinh xảo trên bàn dài. Chillion có thể hiểu được sự kiêu ngạo của thiếu nữ. Vì với một học đồ hoặc một luyện kim sư cấp thấp, không biết phải tốn bao nhiêu năm mới có được một phòng thí nghiệm hoàn chỉnh.
Mà cô gái này, khi chỉ là một học đồ, đã có một phòng thí nghiệm đầy đủ. Đây chính là chỗ tốt nếu được thừa kế của cải từ đạo sư.
Những năm tháng sau này, cô ta không cần buồn phiền vì thiếu dụng cụ. Chỉ cần chuyên tâm thí nghiệm để nâng cao năng lực.
Bắt đầu khác biệt, sẽ có tương lai khác biệt.
Nhưng bù lại, sau này cô ta không được đạo sư hướng dẫn, chỉ có thể tự mình tìm hiểu.
Có được thì sẽ có mất.
– Thấy rồi.
Winnie mò được thứ gì lẫn trong đống tạp vật, hài lòng kêu lên.
Chillion nhìn sang, trong tay Winnie là một tấm gương. Anh nghi hoặc.
– Đó là cái gì?
– Thấu tra kính… – Thiếu nữ lắc lắc tấm gương chỉ to bằng lòng bàn tay, nói. – Đây là gương chuyên dụng để kiểm tra nội thể. Phải dùng nó mới biết tình trạng chính xác của cơ thể.
– Một thành phẩm thần kỳ của luyện kim.
– Đúng rồi… Quên một thứ. – Winnie vuốt ve thấu tra kính, thốt lên như vừa nhớ ra chuyện gì. Cô ngượng ngùng đối mặt Chillion, nói. – Làm phiền ngài ra ngoài một chút được không?
Chillion không hỏi tại sao, bởi vì anh biết mọi nhà giả kim đều có bí mật trong phòng thí nghiệm của mình, đó là những thứ họ trân trọng nhất.
– Cảm ơn ngài, ngài đừng vào khi tôi chưa ra hiệu nhé.
Lúc đóng cửa, anh nghe tiếng cô gái rối rít.
Hành lang rất yên tĩnh, khó mà tin được khu vực dưới lòng đất của Hiệp hội luyện kim vương đô trông sẽ thế này. Nhưng cũng không có gì lạ, vì đa số Hiệp hội luyện kim trên Elderland đều như vậy.
Luyện kim là một ngành tốn kém.
Đa số các luyện kim sư đều không giàu có, bởi vì thu nhập của họ đều được đổ vào nghiên cứu học thuật.
Mục đích ban đầu của Hiệp hội luyện kim chính là hỗ trợ cho các luyện kim sư. Mà theo thời đại chuyển biến, Hiệp hội luyện kim ở mỗi khu vực tự có địa bàn. Và để đảm bảo khu vực của mình lớn mạnh, họ sẽ xây dựng khu vực phòng thí nghiệm dưới lòng đất cho hội viên.
Có thể nói, Hiệp hội luyện kim tuy lớn nhưng phân tán. Ngăn cách lợi ích khiến nội bộ luyện kim sư không thể đoàn kết.
Đạo sư của Winnie là thành viên của Hiệp hội luyện kim vương đô. Dựa vào địa vị của mình, ông ta hẳn nên có một phòng thí nghiệm riêng bên ngoài. Nhưng ông ta không có, có thể ông ta đã quen với phòng thí nghiệm trong lòng đất rồi.
Các luyện kim sư luôn dành tình cảm rất lớn với phòng thí nghiệm của mình.
Đến khi họ có thành tựu, đã có tiền tài địa vị, họ có thể tìm đến nơi khác để phát triển. Nhưng đạo sư của Winnie lại không đi, có thể ông ta lưu luyến nơi này, hoặc vì nguyên nhân khác.
Winnie thò đầu qua khe cửa, nói nhỏ.
– Ngài vào đi.
—
Phòng thí nghiệm không có gì khác biệt so với lúc anh bước ra, trừ thấu tra kính trong tay Winnie, nó đang phát sáng.
– Hình như có gì khang khác? – Chillion chỉ vào thấu tra kính. Một tấm gương bình thường bỗng nhiên phát sáng, tự nhiên khiến người ta nghi ngờ.
– Bởi vì được lắp ma thạch. – Winnie xoa mặt gương của thấu tra kính, khổ sở nói. – Viên ma thạch cuối cùng đạo sư để lại cho tôi.
Hiểu được chuyện này, Chillion gật đầu.
– Sau này cô có thể mua được nhiều hơn.
– Thật không? – Winnie háo hức cười. – Ma thạch đắt lắm.
– Thật.
Chillion không xa lạ gì với ma thạch, đa số phát minh của luyện kim sư đều chạy bằng năng lượng của nó.
– Được rồi, ngài xoay người một chút, tôi phải kiểm tra mức tổn thương của nội thể.
Winnie hưng phấn vẫy tay ra hiệu.
Chillion xoay người, sau lưng anh đột nhiên nổi lên tiếng kêu thích thú.
Qua mặt kính, Winnie vừa nhìn thấy thứ khó mà tin được.
– Thế nào? – Chillion nghiêng đầu hỏi.
– Tổn thương đến mức nào khiến cơ thể ngài trở nên như vậy? – Tay cầm thấu tra kính của Winnie run lên. – Thứ đang chậm rãi ăn mòn nội thể của ngài khiến tôi hiếu kỳ, hưng phấn.
Hưng phấn?
Không ít luyện kim sư say mê nghiên cứu học thuật, tư tưởng của họ cũng sẽ không giống người thường, chẳng lẽ cô bé này cũng vậy?
Anh ngoái đầu nhìn gương mặt hồng hào, hưng phấn của thiếu nữ.
– Cô muốn biết?
– Đương nhiên! Tư liệu sống tốt như vậy sao bỏ qua được. – Winnie nói. – Hơn nữa nếu biết nguyên nhân thương tổn, tôi có thể chữa trị cho ngài tốt hơn.
– Biết phép thuật hắc ám không? – Chillion nghiêng đầu qua chỗ khác, bình tĩnh nói.
Winnie dừng quan sát thấu tra kính, thất kinh nói.
– Lẽ nào đây là…
– Không sai. – Chillion nhìn về phía thiếu nữa, lạnh lùng nói. – Cô sẽ giữ bí mật chứ?
Lần thứ hai bị ánh mắt đáng sợ kia chiếu vào, Winnie lập tức co rụt lại.
– Đương nhiên.
Cô không biết tại sao anh bị phép thuật hắc ám làm trọng thương, mỗi người đều có bí mật, khi nghe được bí mật của người khác, bản thân cũng sẽ phải gánh chịu hậu quả.
– Tôi nghĩ tình huống của cô hiện tại cũng khó khăn chứ? – Chillion bỗng nhiên chuyển đề tài.
Winnie kéo chiếc áo choàng rộng, như muốn giấu cả cơ thể nhỏ bé của mình vào trong, cô nhỏ giọng trả lời.
– Vâng.
– Nếu như cô giữ bí mật và điều trị tốt cho tôi, tôi sẽ tài trợ một khoản lớn cho cô. – Chillion quay lại, từ trên cao nhìn vào thiếu nữ. – Ngược lại, cô biết hậu quả.
Winnie căng thẳng lùi lại phía sau, gương mặt nhỏ nhắn ngẩng lên, rưng rưng nhìn anh.
– Xin đừng ức hiếp tôi.
Chillion quay đi, anh không thích nhìn con gái như vậy.
– Tôi chỉ nói cho cô một sự thật, làm chuyện gì phải có trách nhiệm gánh lấy hậu quả.
– Tôi biết. – Thiếu nữ sau lưng anh nghẹn ngào.
– Tôi hỏi lại lần nữa, cô có chắc mình chữa được không?
– Chắc là được, trong bút ký của lão sư có ghi lại phương thuốc chữa vết thương kiểu này. Tôi chỉ cần đủ tài chính để làm thí nghiệm là có thể chế ra được. – Winnie cúi đầu, dùng tay quệt mắt.
Chillion giơ tay, nhẫn không gian lóe lên một cái, một túi vải nặng trĩu xuất hiện.
Anh đặt túi vải lên bàn, nói.
– Trong này có khoảng 500 ginnar, tạm thời đủ cho cô thí nghiệm. Cơ thể đã kiểm tra xong, còn cô, lúc nào có thể cho tôi câu trả lời chắc chắn.
Winnie cắn môi, suy nghĩ cẩn thận rồi trả lời.
– Chắc khoảng một tuần lễ.
– Vậy một tuần sau tôi trở lại. – Chillion gật đầu, lúc đến trước cửa, anh quay lại nhìn thiếu nữ vẫn đang cúi đầu nói. – Hi vọng cô có thể cho tôi tin tốt.
Dứt lời, cửa phòng mở ra, đóng lại.
Trong phòng thí nghiệm, Winnie im lặng bước tới túi tiền thanh niên kia đã để trên bàn, vạch ra.
Cô dốc ngược chiếc túi để từng viên ginnar rơi xuống đất. Winnie ngồi xổm xuống, nhặt từng viên ginnar lên ngắm nghía.
Cô bé khẽ cười, ngâm nga nói.
– Cuối cùng đã có tiền.