Đọc truyện Bất Hủ Thần Vương – Chương 500: Thần Thông tứ trọng, Thái Dương Chi Dực thăng cấp
Thần Thông tam trọng, là Khuy Hư cảnh, nếu nói Khuy Hư cảnh, chính là sau ngưng luyện Thần Anh, còn Khuy Hư, mở ra bảo tàng trong thân thể, hướng tới đại đạo vô biên.
Cho nên, đối với võ giả mà nói, bên trong thân thể hàm chứa một tiểu vũ trụ tương tự như vũ trụ chư thiên.
Chẳng qua là tiểu vũ trụ này, nắm trong tay chính là thân thể thế giới; mà chư thiên vũ trụ, nắm trong tay chính là chư thiên.
Mà võ giả tu hành, chính là quá trình mở tiểu Vũ trụ trong cơ thể ra, cùng chư thiên đại vũ trụ câu thông, thời điểm tiểu Vũ trụ trong cơ thể cùng chư thiên đại vũ trụ hoàn toàn dung hợp, kia chính là chung cực võ đạo.
Cho nên, Khuy Hư cảnh này, là một cảnh giới quá độ. Chẳng qua là, cảnh giới này, đối với Thần Thông võ giả mà nói, lại là một giai đoạn vô cùng trọng yếu.
Chỉ có đạt tới Khuy Hư cảnh, mới có thể hoàn toàn mở vũ trụ bên trong ra, quan sát tình huống thế giới trong cơ thể mình.
Mà Thần Thông tứ trọng, tên là Hợp Chân cảnh.
Nếu như nói Thần Thông nhị trọng Thần Anh cảnh là nền móng đầu tiên để trùng kích Đại Đạo cảnh, như vậy có thể nói, Thần Thông tứ trọng Hợp Chân cảnh, chính là nền móng thứ hai để trùng kích Đại Đạo cấp.
Mà Thần Thông ngũ trọng Đạo Nhất cảnh, chính là lần thứ ba.
Hoàn thành ba lần nền móng này, võ giả đã có đủ thực lực trùng kích Đại Đạo cấp. Còn Thần Thông lục trọng, là Cửu Kiếp cảnh chỉ là một bước trăm sông về biển.
Nếu nói Cửu Kiếp cảnh, chính là vượt qua chín lần Đại Đạo chi kiếp. Nếu như chín lần toàn bộ thông qua, liền đại biểu trùng kích Đại Đạo cấp thành công.
Nhưng mà, Thần Thông cảnh trùng kích Đại Đạo cảnh thành công, Thiên Trạch thế giới lớn như vậy, xác suất thành công ước chừng là mười không có một.
Dĩ nhiên, phần lớn người cũng không phải là trùng kích không thành công, mà căn bản là không có cơ hội trùng kích. Bọn họ ngay cả Cửu Kiếp cảnh giới cũng không đến được, chớ nói chi là trùng kích Đại Đạo cảnh.
Nhậm Thương Khung hai mắt thâm thúy như biển, bắn ra ánh sáng kinh người.
– Đại Đạo như thanh thiên, cuối cùng là ở tự ta, đạo tâm không đổi, ý chí kiên định… Thì ra rèn luyện thần thức, trui luyện ý chí, đối với trùng kích Đại Đạo cảnh là trọng yếu như vậy.
Trong quá trình trùng kích Thần Thông tứ trọng, Nhậm Thương Khung cảm nhận được hung hiểm trước kia chưa từng có.
Bởi vì, từ Khuy Hư cảnh đến Hợp Chân cảnh, cũng không phải bình yên mà qua, mà tràn đầy hung hiểm. Ở trong óc Nhâm Thương Khung, vô số hư ảo xuất hiện.
Các loại tâm ma, các loại sợ hãi, tạo thành đại kinh khủng, khảo nghiệm Nhậm Thương Khung.
Một hồi, hắn thấy Bắc Cung Dao bị yêu hóa…
Một hồi, hắn thấy phụ thân từ Đế Hào không gian vọt ra, ôm mẫu thân cắn xé…
Một hồi, hắn lại thấy ca ca Nhậm Tinh Hà bị người chém làm hai khúc…
Tâm ma huyễn tượng, không ngừng đánh thẳng vào trí óc Nhậm Thương Khung, như là một cách tự nhiên sinh ra. Nếu không phải Nhậm Thương Khung ở thời khắc mấu chốt trấn định, nhiều lần thiếu chút nữa bị tâm ma này phân liệt, thần thức tại chỗ biến mất.
Cũng may, hắn kiếp trước trải qua sinh tử đại kiếp, nên thời điểm sinh ra tâm ma, có một ý chí bất khuất sinh ra, thủy chung bảo hộ đạo tâm của hắn.
Cũng không biết qua bao lâu, lực trùng kích của những tâm ma này, giống như thủy triều của biển, phát hiện đá ngầm này không thể phá, nên từ từ lui lại.
Mà đạo tâm của Nhậm Thương Khung, trải qua lần này cọ rửa, rõ ràng được đề cao rất nhiều. Nhậm Thương Khung từ trong minh tưởng phục hồi tinh thần lại, phảng phất như giấc mộng Nam Kha, hết thảy là hư ảo như vậy, lại chân thật như vậy. Hư ảo chính là những chuyện kia căn bản không có phát sinh; mà chân thật là, những kinh khủng kia còn làm cho hắn sợ hãi.
Nhậm Thương Khung thở phào nhẹ nhõm, nội tâm cũng có chút minh bạch:
– Thì ra đạt tới cảnh giới này, cũng không phải đơn giản như vậy, cũng cần đạo tâm một lòng kiên định, nếu không, tất cả hóa thành bọt nước.
– Đại đạo vô biên, khám phá không dễ dàng.
Nhậm Thương Khung hết sức cảm khái, lần này đột phá, ở cảnh giới Khí Hải, hắn cơ hồ không có hao phí bao nhiêu khí lực, nhưng ở thần thức, lại trải qua khảo nghiệm rất lớn.
Thần Thông tứ trọng mang đến cho hắn lột xác hoàn mỹ, Nhậm Thương Khung có một cảm giác rất thư sướng. Vượt qua cửa ải này, không thể nghi ngờ cách Đại Đạo cảnh gần thêm một bước.
Thần thông tứ trọng… Hợp Chân cảnh.
Một khi tiến vào Hợp Chân đỉnh phong, trùng kích ngũ trọng, hoàn thành ba bước nền tảng.
Dĩ nhiên, hôm nay Nhậm Thương Khung vẫn còn ở Hợp Chân cảnh, nếu muốn trùng kích Đạo Nhất cảnh, còn cần cố gắng tu luyện, cần chiến đấu để đề thăng mình.
Tu luyện tới bước này, đơn thuần bế quan, không có kinh nghiệm thực chiến, không có truy rèn võ đạo, muốn tăng lên, là vô cùng khó khăn.
Chỉ có lĩnh ngộ khi sinh tử chiến, mới có thể hóa kén thành bướm.
Bản thân của hắn trải qua chính là một ví dụ điển hình.
Trước kia, thời điểm ở Thiên Nhân cảnh, Nhậm Thương Khung liên tiếp đột phá, căn bản cũng chưa có bất kỳ độ khó gì. Dù sao, Chư Thiên đại viên mãn là quá hoàn mỹ.
Cho nên hắn ở Thiên Nhân cảnh, cơ hồ không có gặp phải bất kỳ khó khăn nào.
Hôm nay tấn thăng Thần Thông cảnh, hắn cũng là một đường thế như chẻ tre, mặc dù độ khó tăng lên không ít, nhưng mà đối với thể chất cùng công pháp của hắn mà nói, vẫn có thể coi là một đường cao ca.
Nhưng mà, hắn càng đến gần Đại Đạo cấp, loại tốc độ tiến triển này, đã bắt đầu chậm lại.
Mặc dù đối với điều kiện của Nhậm Thương Khung mà nói, trùng kích Đại Đạo cấp, sẽ không tồn tại quá nhiều sinh tử kiếp khó khăn, nhưng mà, một ít khảo nghiệm cần thiết luôn phải có.
Những chướng ngại khi người khác trùng kích Đại Đạo cấp, hắn tất nhiên cũng phải đi.
Chỉ bất quá, tốc độ của hắn, so với người khác thì nhanh hơn rất nhiều, cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Ví dụ như một người đi đường, với một khoảng cách đồng dạng phải mang trên lưng năm trăm cân, người có tiềm năng, nhiều nhất chỉ có thể giảm một hai trăm cân; mà hắn bởi vì có Bất Hủ Đế Khí, trời sanh tiềm năng siêu quần, có thể giảm xuống còn một trăm cân. Như vậy hắn tất nhiên là đi nhanh hơn người khác rất nhiều.
Bất Hủ Đế Khí mang đến cho Nhậm Thương Khung, không đơn thuần là nhanh chóng thăng cấp, cũng sửa đổi khí chất cả người, tiềm năng đề cao vô hạn.
– Cách ngày yêu tộc xâm lấn, đã rất gần. Tính sơ ra, là còn một năm sáu tháng bảy ngày. Ở trong khoảng thời gian này, ta nhất định phải tranh thủ thăng cấp, trùng kích vào Thần Thông ngũ trọng.
Tiến vào Đạo Nhất cảnh, chính là hoàn thành ba bước nền tảng của Đại Đạo cấp, còn lại chính là vượt qua chín lần Đại Đạo chi kiếp.
Đây là mục tiêu của Nhậm Thương Khung.
Kiếp trước, hắn đối với yêu tộc xâm lấn hiểu rõ, thế cục giới hạn Vân La thành, nhưng từ thế cục của Vân La thành mà nhìn toàn cục, cũng có thể thấy được mấy phần.
Nếu lần yêu tộc xâm lấn này, có thể được Thái cổ tiền bối dự đoán là “Mười vạn năm đại kiếp”, tất nhiên không đơn giản.
Bảy ngày bế quan, chỉ dùng bốn năm ngày, là hoàn thành trùng kích Thần Thông tứ trọng, Nhậm Thương Khung cảm thấy hết sức hài lòng.
Tiến vào Thần Thông tứ trọng, Nhậm Thương Khung chuyện thứ nhất cần làm, chính là thăng cấp Thái Dương Chi Dực. Ban đầu ở Thần Thông tam trọng, Thái Dương Chi Dực tiến vào hình thái ngũ trọng, theo hắn mấy ngày này tu luyện, Thái Dương Chi Dực tiếp tục phát sinh biến hóa, đã lột xác đến hình thái lục trọng.
Thái Dương Chi Dực tổng cộng mười tám hình thái, trước lục trọng là hình thái sơ cấp. Nếu muốn trùng kích thất trọng, ít nhất phải là Thần Thông tứ trọng.
Hôm nay, Nhậm Thương Khung rốt cục tiến vào Thần Thông tứ trọng, cho nên, chuyện thứ nhất hắn nghĩ tới, chính là tu luyện Thái Dương Chi Dực.
Thái Dương Chi Dực này một khi tiến vào tầng thứ bảy, chỗ tốt mang tới là vô cùng lớn. Tầng thứ bảy, chính là trung cấp hình thái. Thuộc về thay đổi chất, chân chính bước vào cảnh giới mới.
Thái Dương Chi Dực tầng thứ bảy, ý nghĩa tốc độ của hắn sẽ tăng lên gấp đôi. Như thế chống lại Đại Đạo cường giả, hắn có thể rút lui an toàn! Không đến nổi luống cuống tay chân, một đường sống cũng không có.
Hơn nữa, lấy phương thức chiến đấu của Nhậm Thương Khung, tốc độ nhanh, liền ý nghĩa ưu thế tăng lên. Rất nhiều lần chiến đấu, địch nhân căn bản cũng không kịp phản ứng, liền bị Nhậm Thương Khung chém đầu.
Nếu tốc độ phát huy đến mức tận cùng, ưu thế sẽ vô cùng rõ ràng.
Ngược lại Cửu Dương Đại Thủ Ấn, lần trước đánh ra năm đại thủ ấn, ngưng luyện thành thần thông Đại Nhật Cực Quang, cũng là vượt xa phát huy bình thường.
Hôm nay tiến vào Thần Thông tứ trọng, chưởng khống lực tiến thêm một bước. Hôm nay Nhậm Thương Khung ngưng luyện Đại Nhật Cực Quang, liền không đến nổi cố hết sức như vậy.
Dĩ nhiên, cách bảy đại thủ ấn là kém rất xa. Trừ khi hắn tu luyện tới Thần Thông ngũ trọng Đạo Nhất cảnh giới, mới có hy vọng.
Bảy đại thủ ấn sẽ ngưng luyện thành thần thông Thiên Vẫn Thất Tinh.
Uy lực của môn thần thông này, có thể so với uy lực của bảy Đại Nhật Cực Quang, một khi Nhậm Thương Khung luyện thành, coi như cùng Đại Đạo sơ kỳ cường giả chính diện đối kháng, cũng không rơi vào hạ phong.
Dù sao, Cửu Dương Đại Thủ Ấn này, đều là thần thông do Bất Hủ Đế Khí diễn hóa, chính là công pháp của Thái cổ Thần Vương.
Dùng ở Thiên Trạch thế giới, thật là đại tài tiểu dụng. Vượt cấp đối kháng, tự nhiên là chuyện đương nhiên.
Thiên Vẫn Thất Tinh, trước mắt đối với Nhậm Thương Khung mà nói, hiển nhiên không thiết thực. Cho nên, còn dư lại hai ngày, Nhậm Thương Khung chủ yếu là luyện hóa Thái Dương Chi Dực.
Bởi vì cảnh giới khí hải của hắn, đã vào Thần Thông tứ trọng, luyện hóa trung cấp Thái Dương Chi Dực, đã đủ điều kiện.
Thái Dương Chi Dực này, nói trắng ra là một môn thần thông bay lượn. Lợi dụng Bất Hủ Đế Khí, luyện hóa ra hai cánh sau lưng.
Trong hai ngày, Nhậm Thương Khung không ngủ không nghỉ, không ngừng luyện hóa, rốt cục trước ngày xuất quan, hoàn mỹ luyện hóa ra hình thái thất trọng.
Hình thái thất trọng này, cùng lục trọng so sánh, quả nhiên là rất khác nhau. Chỉ riêng hình dáng cánh chim, đã tăng lên gấp đôi.
Lúc huy động, đúng là giống như đại bằng giương cánh, khí thế uy mãnh, có một cảm giác khí đãng tận trời. Cánh chim trung cấp hình thái này, cùng lúc trước so sánh, đại khí bàng bạc, mơ hồ đã có khí phách Vương giả, khí thế kinh người.
Ở trong động phù, không tốt thi triển, Nhậm Thương Khung trực tiếp đi ra bên ngoài Đế Hào không gian, kêu Tiểu Bạch:
– Đi, Tiểu Bạch, chúng ta so tốc độ!