Đọc truyện Bát Hoang Kiếp – Chương 70: Trùng Thú Cổ
Dịch giả: Box đào tạo dịch giả của BNS
Trong chốc lát, tốc độ của mọi người đã giảm xuống hơn phân nửa. Nguyên nhân vì số lượng Thực Cốt Phi Hoàng phía trước quá nhiều, trông như một bức tường vừa cao vừa dày. Cho dù Tác Ly đã sử dụng kiếm quang chém giết, nhưng những xác châu chấu rơi xuống đất đã chất cao nửa trượng. Mặc dù bọn họ cưỡi trên sói băng do Thần Du Thuật tạo thành nên không e dè nhiều nhưng bước qua vẫn gặp chút khó khăn!
Ngay lúc mọi người lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, bỗng có một tiếng trống yếu ớt nhưng lại hết mực quỷ dị vọng tới. Giữa chấn động ‘ong ong’ đầy trời do đám Thực Cốt Phi Hoàng tạo ra căn bản không thể nghe thấy được gì, nhưng Đoan Mộc Vũ từng được Bát Hoang Nghiệp Hỏa tôi luyện nên cảm ứng vô cùng nhạy bén mới có thể nghe thấy!
“Hoành Uyên? Ngự Thú Môn?”
Nhất thời, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu Đoan Mộc Vũ. Trước đây hắn còn cảm thấy hơi khó hiểu: toàn bộ Ngô Châu, tất cả Yêu Tộc lẫn Yêu binh từ lâu đã bị dọn dẹp sạch sẽ, sao rốt cuộc lại xuất hiện nhiều Thực Cốt Phi Hoàng như vậy?
Thì ra là thủ đoạn của Ngự Thú Môn. Phương pháp tu hành của bọn chúng rất đặc biệt, có thể tụ tập rất nhiều quái trùng, yêu thú sau đó dùng Trùng Thú Cổ phong ấn. Một khi cần là có thể điều khiển chúng dễ dàng. Đây thực sự là một cách thức che giấu rất cao minh!
Nghe ra được những tiếng trống kia, Đoan Mộc Vũ quả quyết quát lớn: “Tác Ly sư huynh, quẹo trái đi! Hướng Tây, cách đây mười lăm dặm!”
Đối với phân phó của Đoan Mộc Vũ, Tác Ly tín nhiệm vô cùng. Mặc dù tình hình trước mắt vô cùng ác liệt, nhưng hắn cùng Trình Nguyệt vẫn không hề bối rối vì Đoan Mộc Vũ còn chưa phải xuất thủ!
Kiếm quang của Tác Ly xoay chuyển lần nữa, chém về phía Tây. Trình Nguyệt cùng đám người Từ Trần Phong lại tiếp tục theo sát phía sau!
Trong một thời gian ngắn, bọn họ đã mạnh mẽ phá vòng vây đánh thẳng về hướng Tây. Bỗng nhiên giữa không trung vang lên những tiếng đập cánh bén nhọn, âm thanh cực kỳ chói tai vang dội bốn phía. Tiếng vỗ cánh này vừa xuất hiện thì đám Thực Cốt Phi Hoàng đang bay liền lo tìm đường tránh né.
“Mọi người cẩn thận! Là Hắc Sí Hộ Vệ (hộ vệ cánh đen) của Thực Cốt Mẫu Hoàng (châu chấu chúa)!”
Đoan Mộc Vũ quát lên một tiếng, liền giương cung bắn liên tiếp chín mũi tên hàn băng. Với thực lực của hắn bây giờ, chín mũi tên hàn băng đã không còn là chín mũi tên đơn thuần nữa mà là một mảng hàn khí lớn kinh khủng có phạm vi ảnh hưởng ước chừng khoảng mười trượng. Những nơi mấy mũi tên này đi qua, phần lớn Thực Cốt Phi Hoàng đều bị đông cứng lại rồi rơi xuống trên mặt đất, giống như một cơn mưa đá!
Mà chín mũi tên hàn băng lại là hướng về phía chín bóng đen. Tốc độ bay của những bóng đen này cực nhanh. Chúng chính là những con Thực Cốt Phi Hoàng dài cỡ một thước, giống như chim sẻ. Toàn bộ hai cánh đều là màu đen, thực lực tương đương yêu thú cấp Thanh Mục.
Số lượng hộ vệ Hắc Sí Phi Hoàng có rất nhiều, mặc dù Đoan Mộc Vũ đã bắn chết chín con nhưng vẫn còn trên trăm con đang nhào bổ xuống!
Đám người Tác Ly lập tức triển khai công kích. Hắc Sí Phi Hoàng có thực lực tương đương với người tu hành cảnh giới Tàng Phong nên Tác Ly và Trình Nguyệt miễn cưỡng đánh chết một con. Tào Khải thì dựa vào Hắc Long nên đánh chết vài con. Còn cả đám Từ Trần Phong chỉ có thể giương mắt mà nhìn!
Chỉ trong khoảnh khắc, cây cung trong tay Đoan Mộc Vũ liên tiếp giương lên ba lần. Hai mươi bảy mũi tên hàn băng bay lên không trung bắn chết hai mươi bảy con Hắc Sí Phi Hoàng!
Tác Ly và đám người Trình Nguyệt cũng thúc dục kiếm quang đánh chết hơn mười con. Còn dư mấy chục con Hắc Sí Phi Hoàng đã nhanh chóng lao xuống, hất Trình Nguyệt, Từ Trần Phong, Triệu Khắc, Tào Khải từ trên sói băng xuống đất. Đoan Mộc Vũ và Tác Ly may mắn thoát được. Đây chính là yêu thú cấp Thanh Mục, số lượng rất nhiều. Thật là đáng sợ!
Mặc dù bị ném xuống đất, nhưng đám người Từ Trần Phong đã có kinh nghiệm chiến đấu nên không hề bối rối. Bọn họ lập tức phản kích đám Hắc Sí Phi Hoàng! Dưới sự trợ giúp của Đoan Mộc Vũ, họ đã giết được mấy chục con Hắc Sí Phi Hoàng!
Nhưng cũng không tránh khỏi việc có hai người bị Hắc Sí Phi Hoàng giết chết. Đôi cánh màu đen của Hắc Sí Phi Hoàng vô cùng sắc bén, đã cứa lìa cổ họng hai người nọ.
Khắp thân thể đám Từ Trần Phong cũng đầy thương tích. May thay lúc Khô Mộc rời đi từng lưu cho bọn họ mười viên Hồi Xuân Linh Đan cùng hai mươi viên Bồi Nguyên Đan.
Không kịp cảm thán, mọi người lại tiếp tục phá vòng vây chạy về hướng Tây. Giờ phút này, vô số Thực Cốt Phi Hoàng lần nữa vây lên, đòn tấn công trước chưa qua, đòn kế tiếp lại kéo đến mãnh liệt.
Cũng may cuối cùng họ cũng đã đánh chết gần trăm con Hắc Sí Phi Hoàng này. Theo suy đoán của Đoan Mộc Vũ, chắc sẽ không còn sót lại bao nhiêu con đâu. Còn về lý do tại sao Thực Cốt Mẫu Hoàng không hề xuất hiện thì hẳn là âm mưu của đám người Ngự Thú Môn. Bọn họ muốn mượn tay người khác diệt sạch toàn bộ đám châu chấu này!
Kế tiếp lại là một trận ác chiến. Tác Ly và Trình Nguyệt một bên thúc dục kiếm quang, một bên xuất ra các loại pháp thuật khác. Ngay cả ngọc phù chứa phép thuật cũng lôi ra dùng nốt. Mà Đoan Mộc Vũ thì trừ dùng hàn ngọc chủy thủ ra thì không có hành động nào khác. Tác Ly và Trình Nguyệt thấy vậy càng tăng thêm lòng tin đối với hắn. Đổi lại là những người tu hành khác, bọn họ đã tự phá vây chạy trốn từ lâu rồi.
Đợi đến khi mọi người phá vòng vây đi về hướng Tây được khoảng bảy tám dặm thì không biết từ khi nào Đoan Mộc Vũ đã lắp mũi tên lên trước và giương cung. Tức thì có một mũi tên hàn băng vô cùng trong suốt, chiều dài đạt đến năm thước, toàn thân được phủ bao với một lớp băng, bên trên được khắc nhiều đạo phù văn thần bí vô cùng.
Đây cũng là mũi tên hàn băng lúc Đoan Mộc Vũ rảnh rỗi đã đặc chế ra. Bên trên có ba Tật Phong Thuật được chế khắc thành công và hắn cũng chỉ sở hữu được mười mũi tên Tật Phong Thuật này thôi!
Khi Đoan Mộc Vũ chậm rãi kéo dây cung, một cỗ uy áp kinh người từ trên Tật Phong Tiễn phát ra. Không chỉ đám người Tác Ly mới có thể cảm nhận được mà ngay cả đám Thực Cốt Phi Hoàng cũng theo bản năng trời sanh tìm đường tránh né!
Đến khi Đoan Mộc Vũ kéo xong dây cung liền có một đạo cuồng phong quanh quẩn trên mũi Tật Phong Tiễn, khi nhìn vào liền biết chúng không dễ chơi!
Nhưng Đoan Mộc Vũ lại không hấp tấp bắn mũi Tật Phong Tiễn này mà ngược lại. Hắn nhắm hai mắt như đang cảm nhận điều gì đó, toàn thân bất động như núi, thân thể căng cứng như một pho tượng. Hắn lại đang cưỡi sói băng, quả thực không hề hợp với khung cảnh chung quanh!
Trong mười lần hô hấp, cuồng phong vờn quanh mũi Tật Phong Tiễn càng lúc càng hung mãnh và cuồng bạo. Cuối cùng, Đoan Mộc Vũ đã bắn Tật Phong Tiễn đi!
Cho dù là Tác Ly hay Trình Nguyệt vẫn luôn đang quan sát thì cũng không hề thấy rõ mũi Tật Phong Tiễn này bay đi thế nào. Đây là do tốc độ của nó thật sự quá nhanh, giống như sấm sét vậy. Thanh âm phá không gào thét liên tục đã vượt qua tiếng vỗ cánh ong ong của đám Thực Cốt Phi Hoàng rất nhiều!
Đây không phải là một mũi tên, mà chính là một đạo cuồng phong!
Nơi nó đi qua, cho dù Thực Cốt Phi Hoàng tụ tập dày đặc cỡ nào cũng bị mũi tên xuyên qua. Tất cả Thực Cốt Phi Hoàng trong phạm vi này đều bị cuồng phong xoắn thành mảnh nhỏ!
Nhưng đây mới chỉ là mới bắt đầu. Mũi Tật Phong Tiễn sau khi xuyên qua bầy Thực Cốt Phi Hoàng thì tốc độ lại nhanh hơn, đến mức khó có thể tưởng tượng được. Trong nháy mắt nó đã bay qua khoảng cách bảy tám dặm, trực tiếp oanh kích đến sườn núi nhỏ nơi xa, bắn tới chỗ một cái trống lớn màu đỏ cổ quái cao hơn đầu người trên đó!
Trên mặt trống màu đỏ này vẽ hình dáng của Thực Cốt Phi Hoàng. Giờ phút này đang có hai người gõ liên tục lên mặt trống theo nhịp điệu đều đều, không nhanh không chậm!
Mũi Tật Phong Tiễn của Đoan Mộc Vũ bắn tới quá nhanh, quá đột ngột, căn bản không cách nào hình dung. Mặt trống lập tức bị phá vỡ, thậm chí Tật Phong Tiễn còn dư thế ghim một người đang gõ trống trên mặt đất!
Trong nháy mắt khi mặt trống màu đỏ bị phá vỡ, một tiếng kêu thê lương vang vọng thiên địa. Sau đó vô số Thực Cốt Phi Hoàng đang vây chặt đám người Đoan Mộc Vũ phần phật bay về hướng tiếng kêu đó. Trong nháy mắt, cả ngọn núi nhỏ kia như bị một đám mây đen bao phủ!
Đám Tác Ly kinh ngạc vô cùng, không rõ chuyện gì đã xảy ra.
Chỉ có một mình Đoan Mộc Vũ biết, một mũi Tật Phong Tiễn này đã giết chết hoặc khiến Thực Cốt Mẫu Hoàng trọng thương. Vậy là tất cả Thực Cốt Phi Hoàng tự nhiên sẽ bay trở về hộ vệ. Tất cả vật sống tới gần Thực Cốt Mẫu Hoàng đều sẽ chết không có chỗ chôn!
“Không được dừng lại, tiếp tục đi theo đường cũ!”
Đoan Mộc Vũ không giải thích gì mà quát lên một tiếng bảo mọi người tiếp tục lên đường.