Bất Hạnh Tiểu Thư

Chương 15


Bạn đang đọc Bất Hạnh Tiểu Thư: Chương 15


CHƯƠNG 15:Trở về
Tại cổng vip của sân bay hai hàng người măc vec đen đang đứng chờ ai đó.Máy bay hạ cánh.Một cô gái từ cổng vip đi ra thu hút mọi ánh nhìn của những người xung quanh,làn da trắng hồng,môi mọng đỏ(mắt đeo kính râm nên k nhìn thấy ạ)mái tóc màu nâu đỏ,nó mặc chiếc váy ren xòe dài bên trên gối điểm nhấn là sợi dây chuyền có gắn viên đá quý hình bông hồng tinh xảo(sợi dây chuyền mà ở chap 2 mình có nói đó),chân cũng đi một đôi dày cao gót màu đen,cùng với cách đi đứng,trông cô gái đó thật quý phái,vâng không ai khác đó chính là nó.Nó bỏ kính khiến ai cũng phải giật mình”người đẹp nhưng khuân mặt lạnh như băng”.Cả người nó toát lên một thứ hàn khí đáng sợ.
-Mời tiểu thư lên xe ạ.Một người đàn ông khoảng 6o tuổi(quản gia riêng của nó) bước ra từ hai hang người mặc vec kia tiến lại nói với nó.
Nó không nói gì ,bước lên xe,chiêc xe từ từ chuyển bánh dời sân bay.Ngồi trên xe,nó nhìn ngắm lại phố phường,thật sự là thay đổi rất nhìu,nó thấy trong lòng bỗng dang lên một cảm giác khó tả.”Ta trở về rồi ”nó nghĩ.Trong lòng thì nghĩ như vậy nhưng ngoài mặt thì một chút cảm xúc cũng hông có,vẫn một nét biểu cảm”lạnh như băng”người ngoài nhìn vào thì khó mà biết được nó nghĩ cái gì.
Về đến”tòa lâu đài”của nó,người làm đã đứng sẵn thanh hai hang:”MỪNG TIỂU THƯ TRỞ VỀ Ạ”>nó không nói gì chỉ đi đến ghế sofa ngồi ,mọi người đều cảm thấy đk một luông khí lạnh đến thấu sương,khong khí trở nen ngột ngạt làm sao.Khi đã an tọa nó liếc nhìn ông quản gia,đưa tay lên nó khẽ phẩy một cái,2phút sau ngoài nó và ông quản gia trong nhà không còn một bóng người,người nào trở về với việc ấy,ai cũng run sợ trước cái thái độ của nó(tất cả là do ông quản gia tiêm nhiễm vào đầu người làm).
Bây giờ nó mới mở lời

-Zin đâu?
-Dạ!cô Zin đi học ạ!ông quản gia kính kẩn
Nó nhớ là đâu có sắp sếp chuyện này”mà tốt nghiệp đai học rồi thì đi học làm gì nữa”,nó hơi nhíu mày.Thấy vậy ông quản gia tiếp
-Tính khí cô zin không chịu ngồi yên một chỗ nên ngày đầu về đây đã bảo tôi làm thủ tục nhập học vào trường nhà ta rồi ạ
-uk!đk rồi ,khhong còn chuyện gì tôi lên phòng đây,khi nào zin về thì bảo lên phòng tôi.Nó nói rồi đứng dậy bước đi lên phòng
-Vâng ạ!
Buổi tối nó đang ngồi đọc sách ngoài ban công phòng nó
-Nè!định làm chuột lén lut hả?ra đi tui biết bà rồi!
-Trời!Sao bà tinh quá vậy,tui đi nhẹ lắm rùi mà.Zin dâng lom khom định hù nó thì bị phát hiện nên hơi thất vọng
-Tui còn lạ gì trò này của bà,cũ rich>Nó nói mà mắt vẫn dán vào quyển sách
Zin giật quyển sách ném qua góc bàn:-NÈ,về sao không báo để tui ra đón?Zin đứng hai tay chống hông

Nó liếc zin một cái:-tui còn chưa hỏi tội bà,về làm việc hay về chơi vậy,nhập học sao không báo cho tui?
-Ak….cái đó………Umm bà biêt tính tôi rồi mà,ham chơi hơn làm mà!hì hì!……..Mà đi học cũng vui chứ lâu lắm rồi mới đk tận hưởng cái cảm giác này.Khaong hai tay trước ngực,mắt cô nàng đang mơ màng
_vui lắm sao ?Nó hỏi
-Uk!……Zin nhà ta tâm hồn còn đang trên mây.
Nó không nói gì,đứng dậy nhéo luôn vào eo zin một cái,zin giật mình:-Á…… đau!
-Tầng mấy rùi xuống giùm cái?Nó hỏi,zin chỉ biêt cười trừ
Nó bước đi

-Ê đi đâu đó?zin hỏi
-đi ăn cơm,chẳng lẽ hít khong khí sống?nò thản nhiên
-Ak………UK,tui quên!đi ăn cơm thui đói quá ak!Thế rồi zin kéo nó ra khỏi phòng,phòng ăn nhà bếp thẳng tiến!!!!!!!!!!!
Đêm xuống,nó năm trên giường mà cứ nghĩ đến việc đi học của Zin,nó nhận ra nó chưa từng đi học cấp3 cái thời đẹp nhất của đời học sinh,nó đã bỏ lỡ niềm vui đó,vì thế nó đã quyết định>>>>>>>>>>Nó gọi điên cho ai đó
-Một số thông tin về trường nhà tôi,lập tức ngày mai gửi cho tôi!Nó ra lệnh rồi cúp máy.Rồi nó chìm vào giấc ngủ mà chưa bao giờ nó cảm thấy thoải mái như thế.
(Trở lại với cô nàng zin một tí:Sauk hi về nước,không thể ngồi yên một chỗ nên quyết định đi học cho vui,cả trương biết tin “Chị hai” trở về nên chào đón rất nhiệt tình, hơn nữa là gặp lại Thảo Quỳnh làm Zin vui như bắt đk ck(hihi).Zin nói cho Thảo Quỳnh biêt Miu sắp về làm thảo quỳnh rất vui.Hai cô bạn lâu ngày k gặp hàn huyên suốt một ngày .)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.