Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 383: Long ngâm Bích Lạc Nhập ma!


Đọc truyện Bất Diệt Kiếm Thể – Chương 383: Long ngâm Bích Lạc Nhập ma!

Một tiếng long ngâm rung trời vang lên, tiếng long ngâm trực tiếp từ dưới đáy Bích Lạc hải truyền ra, không chút trở ngại thấu vào trong đầu trung niên nữ tử. Vô tận uy nghiêm truyền đến khiến nàng phải phóng lên mười trượng mới cảm thấy tâm thần bình phục lại một chút. Cứ việc như thế thì nàng cũng kinh hãi muốn chết, thân ảnh cự đại vắt ngang nghìn trượng cứ như vậy xuất hiện ở dưới chân mà đến bây giờ nàng mới phát hiện ra.Lúc này, nàng chỉ cảm thấy Kiếm Hồn của mình run rẩy kịch liệt, nhiều năm như vậy nàng mới cảm nhận uy hiếp tử vong gần đến như thế.”Như thế nào có thể, không phải nó đã ngã xuống rồi sao?” Trên mặt trung niên nữ tử đã biến mất đi vẻ trấn định thường ngày, chỉ còn lại hoa dung thất sắc. Cho dù là bàn tay nắm Thần Kiếm cũng trở lên run rẩy.Cố gắng trấn định tâm tình, nhưng ý sợ hãi run rẩy đến từ Kiếm Hồn căn bản làm nàng không dấy lên nổi nửa điểm chiến ý.Có thể thấy, ở chỗ Nhược Thủy Kiếm Trận lúc trước, cả người Bạch Chương tản ra linh huyết bốn phía. Ở bên cạnh, một Xà một Quy cũng không chạy đi đâu, ở hai bên trái phải Bạch Chương hộ vệ.Chính là chúng nó! Chính là chúng nó đã hạ sát ba vị sư tỷ! Trung niên nữ tử cơ hồ cắn sứt môi, Thần Kiếm trong tay chợt nở rộ ánh sáng chói mắt.”Ba con súc sinh, chết hết đi!” Trung niên nữ tử gầm lên một tiếng, bắn nhanh tới chỗ ba con Linh Thú. Tiếng kiếm rít thê lương cho dù là dưới đáy biển sâu cũng có thể nghe rõ ràng. Kiếm Nguyên dao động hùng hồn khiến cho sắc mặt ba con Linh Thú đại biến.Đột ngột tiếng long ngâm to lớn lại vang lên. Lần này trực tiếp khiến cho tâm thần trung niên nữ tử rung mạnh. Trong đầu nàng chỉ còn nghe được tiếng vang rõ ràng.A aNgay sau đó, sắc mặt trung niên nữ tử đỏ bừng như máu, rồi phun ra một ngụm máu tươi. Lúc này, ở trong đan điền của nàng, Kiếm Chủng dài tám tấc rõ ràng xuất hiện vết rạn nứt, ở bên trong lộ ra khí tức linh hồn dày đặc, có vẻ xao động bất an. Trong Kiếm Chủng, tia khí sắc bén tán loạn, giống như con thỏ bị kinh sợ, ở trong vách Kiếm Chủng va chạm lung tung.Mỗi một lần va chạm, đó là khiến linh hồn của trung niên nữ tử thêm một lần nứt vỡ. Trong Kiếm Chúng, chất chứa chính là Kiếm Hồn. Mà Kiếm Hồn chính là do ba hồn tụ tập, lần này xao động cũng là chuyện tình chưa từng có. Trung niên nữ tử cảm thấy, trong một khắc này Kiếm Hồn của nàng như muốn chia lìa ra.Không sai chính là chia lìa, ba hồn của nàng cư nhiên bắt đầu từ trong Kiếm Hồn tách ra. Nguyên bản ba hồn đã được tẩy luyện vô cùng cứng cỏi, cư nhiên chỉ vì một tiếng long ngâm mà bắt đầu muốn tan rã. Điều này làm cho trung niên nữ tử có cảm giác khủng hoảng.Một khi ba hồn từ bên trong Kiếm Hồn thoát ly ra, như vậy Kiếm Hồn nàng mất hơn mười năm uẩn dưỡng sẽ hoàn toàn biến mất. Đến lúc đó nàng sẽ bị đánh hồi nguyên trạng, một thân tu vi mà không có Kiếm Hồn, đặc biệt là Kiếm Cương sắc bén, chỉ có lực lượng của Kiếm Hồn mới có thể khống chế. Một khi Kiếm hồn tiêu tan, như vậy chỉ có một kết quả duy nhất, đó là nổ tan xác mà chết.Thật sự phải chết sao?Trong mắt trung niên nữ tử hiện lên một tia thống khổ.Không, ta không cam lòng!Trong lòng phát ra oán khí dày đặc, đôi con ngươi của trung niên nữ tử trong nháy mắt trở lên đỏ bừng. Trong nháy mắt này, nguyên bản một đầu tóc đen thế nhưng nháy mắt biến hóa, từ chân tóc bắt đầu lan tràn ra màu hồng quỷ dị. Chỉ trong giây lát, nguyên bản một đàu tóc đen liền hoàn toàn biến thành màu hồng yêu dị.Hồng mang mãnh liệt từ trên người trung niên nữ tử bạo phát ra. Một cỗ khí tức bạo ngược bắt đầu tại trong đáy biển sâu bốc lên.”Lão Chương, con mụ này làm sao vậy, ta có cảm giác Thú Đan rung động, mà tim cũng đập nhanh hơn.” Đại Quy có chút cảnh giác mở miệng nói với Bạch Chương.Tựa hồ như ngưng thần suy tư, nhưng nhìn đến chỗ thanh Thần Kiếm trong tay trung niên nữ tử cũng bắt đầu lan tràn ra một đạo Kiếm Cương màu hồng yêu dị, nó rốt cuộc như nghĩ tới cái gì, sắc mặt trở lên hoảng sợ.Giờ khắc này, không biết lấy được khí lực từ đâu, Bạch Chương lập tức vươn hai cái xúc tu cuốn lấy hai con thú ném ra sau, đồng thời phẫn nộ quát: “Các ngươi đi mau, con mụ này đã nhập ma!”Nói xong, Bạch Chương không cần nghĩ ngợi, tám cái xúc tu rung lên, thân hình khổng lồ lao thẳng tới trung niên nữ tử.”Lão Chương!” Một Xà một Quy bất ngờ không kịp đề phòng, bị ném thẳng xuống biển sâu.”Bảo vệ tốt di vật của Vương chúng ta, chờ đợi người truyền thừa!” Bạch Chương hét một tiếng, trên tám cái xúc tu nổi lên khí Hàn Băng hóa thành tám cuộn nước lạnh hướng tới trung niên nữ tử luân phiên đánh tới. Mỗi lần động một cái xúc tu, thân hình Bạch Chương lại thu nhỏ đi một phần. Đến khí tám cái xúc tu đánh cả ra, thân hình to lớn của nó cũng rút nhỏ đi chỉ còn mười trượng cao.Nhin thấy mấy cái xúc tu đánh úp trước mặt, trên mặt trung niên nữ tử không hề để lộ biểu tình nào, có chính là sát ý dày đặc.”Thiêu đốt linh huyết mà nghĩ ngăn cản được ta sao!” Khóe miệng trung niên nữ tử lộ ra một nụ cười tà dị. Bạch Chương giống như nhìn thấy thứ gì rất đáng sợ, tốc độ đánh tới của tám cái xúc tu lại nhanh hơn một phần, trực tiếp ở trước mặt trung niên nữ tử phá khai tám đạo chân không thẳng tắp.Nhưng mà tiếp theo, một đạo Kiếm Cương màu lam từ thanh Thần Kiếm trong tay trung niên nữ tử bắn ra. Ở giữa đạo Kiếm Cương này, xen lẫn màu lam là một sợi tơ màu hồng yêu dị du đãng xuyên qua. Kiếm Cương trong nháy mắt nghiền nát tám đạo chân không, hung hăng chém lên tám cái xúc tu của Bạch Chương.Linh huyết màu trắng rất nhanh lan tràn ra đáy biển sâu. Một tiếng rống thê lương vang khắp đáy biển.Cách đó vài dặm.Phong Lôi đang chở Lục Thanh đột nhiên đong đưa cái đầu to lớn, tốc độ đột nhiên gia tăng.”Làm sao vậy?” Nghe tiếng rống thê lương ở xa xa, Lục Thanh mở miệng hỏi.”Ô ô, có nguy hiểm, cảm giác thực thân thiết!” Thanh âm của vật nhỏ vang lên trong đầu Lục Thanh.Bởi vì vừa mới tiến giai, nên vật nhỏ nói chuyện còn chưa rõ ràng. Bất quá nghe được tiếng long ngâm ở phương xa, Lục Thanh cũng kém không nhiều hiểu được một chút.Ở xa xa kia hẳn là có Linh Thú có huyết mạch chân long, nhưng không biết lúc này sao lại gặp nguy hiểm. Không cần nghĩ nhiều, Lục Thanh cũng biết là do bốn người Nhược Thủy môn kia ra tay.Tuy còn cách xa nhưng Lục Thanh vẫn mơ hồ cảm nhận được Kiếm Nguyên dao động mênh mông, mà trong đó tựa hồ còn có chút bạo ngược.Không sai, chính là bạo ngược. Cỗ bạo ngược này thập phần quen thuộc, chẳng lẽ…?Lục Thanh biến sắc, nhập ma!”Dừng lại!” Quát bảo vật nhỏ dừng lại, Lục Thanh không khỏi cảm thấy có chút khó giải quyết. Nhập ma, bốn người Nhược Thủy môn thế nhưng nhập ma. Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn nhập ma, hắn chưng từng có gặp qua, nếu cứ tùy tiện đi đến, tất nhiên sẽ bị liên lụy.”Ô ô! Cha, có nguy hiểm, ta muốn đi!” Vật nhỏ càng không ngừng lắc đầu, hướng tới Lục Thanh ô ô kêu lên.Chưa bao giờ Lục Thanh thấy vật nhỏ lại như thế. Chẳng lẽ đây là do thân cận huyết mạch. Bạn đang đọc truyện được tại Nhìn thấy đôi mắt như sắp tràn nước mắt của vật nhỏ, Lục Thanh không khỏi cảm thấy mềm lòng, nói: “Cẩn thận đi tới, tốc độ cũng chậm thôi!”Nghe được Lục Thanh đồng ý, con vật nhỏ cũng liền thu liễm khí tức toàn thân. Lần này đến Lục Thanh cũng vô pháp cảm ứng được linh lực dao động trên người con vật nhỏ. Ánh mắt ngưng lại, cơ bắp toàn thân Lục Thanh cũng bắt đầu khởi động, tia khí thuộc về kiếm giả cũng bắt đầu thu liễm vào cơ thể.Cứ như vậy, vật nhỏ đong đưa chiếc đuôi to lớn, không tiếng động phá ra một thông đạo, hướng về chỗ phát ra thanh âm kia lao nhanh đi. Nước biển hiện giờ đối với con vật nhỏ mà nói là không có chút trở ngại. Chỉ cần chỗ nó đến, nước biển sẽ tự động tách ra.Một lát sau, nương theo thần quang Kiếm Cương chói mắt kia, Lục Thanh rốt cuộc cũng thấy rõ tình hình chiến đấu phía trước trăm trượng.Là nàng!Ánh mắt Lục Thanh ngưng lại, đồng thời con vật nhỏ ở bên cạnh cũng dùng hai chiếc sừng cọ cọ vào tay hắn. Chiến đấu như vậy, con vật nhỏ căn bản không thể nhúng tay vào. Cho dù là dư ba của linh lực cùng Kiếm Cương, cũng đủ để khiến nó trọng thương.”Sư phụ, người kia nhập ma!” Lục Thanh nói ở trong đầu.”Ân! Oán niệm của nha đầu này thật lớn, cho nên nhập ma cũng là hoàn toàn mười phần. Tu vi đã muốn tăng lên đến trình độ Kiếm Tông tiểu thiên vị. Bất quá nếu mượn lực lượng của ta, bằng vào lực lượng Kiếm Vương đỉnh phong, hẳn ngươi có thể kéo dài thời gian khiến nàng tự hủy.” Thoáng trầm ngâm một lát, Diệp lão mở miệng nói.”Thỉnh sư phụ cho ta mượn lực lượng đi!” Lục Thanh liền mở miệng nói.”Bất quá chỉ là một con Hàn Ma Chương đã dung nhập vài giọt Long Nguyên dịch, đáng giá ra tay sao? Cho dù ngươi không ra tay, Thú Đan của nó đã tự bạo, một thân linh huyết cũng kém không nhiều lắm hao cạn gần hết, trong vòng nửa canh giờ tất phải chết.” Diệp lão trầm giọng nói.Cúi đầu nhìn Phong Lôi đã thu nhỏ lại thân hình, lại nhìn ba thanh Thần Kiếm cấp Kim Thiên ở phía xa xa, Lục Thanh gật đầu kiên định nói: “Sư phụ, động thủ đi!””Được rồi, coi như lần đầu tiên cho mượn, vừa lúc cho ngươi làm quen một chút. Chỉ có một mình nàng, tu vi cũng vừa đủ để cho ngươi tôi luyện một chút.” Nhìn thấy con vật nhỏ như thế, Diệp lão cũng phải đồng ý: “Tĩnh tâm ngưng thần, toàn lực vận chuyển theo tâm pháp Tử Hoàng Kiếm Thân kinh.”Lục Thanh rùng mình, liền vận chuyển Tử Hoàng Kiếm Thân kinh. Giờ khắc này, từng đợt lôi quang nhè nhẹ cùng với Tốn Phong màu xanh nhàn nhạt bắt đầu hiện ra, một tầng tia khí từ trên người Lục Thanh bạo phát ra.”Là ngươi!” Cách đó trăm trượng xa, trung niên nữ tử khẽ nhếch môi, đầu lưỡi thò ra giống như lưỡi rắn linh hoạt khẽ liếm môi trên.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.