Đọc truyện Bão Táp Pháp Thần – Chương 39: Tử Đẩu Từ Lung
Linh hồn chi lực 86, khí phách 71%, đây chính là trạng thái hiện tại của Đỗ Khắc.
Đỗ Khắc đau khổ, không còn cách nào đành chấp nhận sự thật này.
Điều đau khổ là, vì để tránh pháp bảo lớn nhất của bản thân bị phát hiện sớm như vậy và phải cam chịu chết thêm 1 lần. Vừa mới chết 11 lần cũng không cảm thấy gì, bây giờ bình tĩnh lại mới phát hiện, hóa ra cái chết là một chuyện đau khổ như vậy.
Đáng thương nhất là, còn phải đâm đầu vào chết thêm 1 lần.
Lòng Đỗ Khắc rủa thầm: Sargeras cứt, à không, Sargeras, đều là cái họa của tên vô tích sự nhà ngươi! Bất luận lần này có phải do ngươi gây ra hay không, ta cũng tính món nợ trên đầu ngươi.
Nhưng điều khiến Đỗ Khắc không giữ được bình tĩnh chính là những dòng ghi chép trên hệ thống.
– Do ngài liên tục chết 3 lần trong khoảng thời gian ngắn, ngài đã kích hoạt một trong bảy đại tội “phẫn nộ” – trạng thái linh hồn tiêu cực. Sau khi hồi sinh, sức mạnh pháp thuật sẽ tăng 20%, tốc độ tấn công tăng 30%, tỉ lệ tránh né giảm 0, năng lực phòng vệ giảm 30%, ý chí tăng 200%, ngài có thể miễn dịch với đại đa số đặc hiệu hoặc ma pháp loại tinh thần.
Sau khi hiện ra một loạt thông tin, một thông tin nhắc nhở màu đỏ nổi bật xuất hiện.
– Do ngài bị thủ lĩnh loài Gnoll “Hogg” – quái thú tinh anh ác ma liên tục giết 10 lần, đã kích hoạt tính năng điên cuồng “Tử đẩu từ lung”! Ngài đã đánh mất khả năng nhận thức, và tự động mặc định “Hogg” là kẻ thù giết chết không tha. Trước khi ngài thực sự giết được Hogg, ngài sẽ không ngừng hồi sinh điên cuồng, bất chấp mọi phương pháp để tấn công Hogg.
– “Tử đẩu từ lung”: sau khi kích hoạt tính năng này, mỗi lần ngài hồi sinh, tỉ lệ sinh mạng và pháp lực sẽ giảm 10%, thêm một lần hồi sinh, sức mạnh pháp thuật sẽ tăng 10% dựa trên nền tảng lần trước, tốc độ tấn công tăng 10%. Tính năng này sẽ được duy trì, cho đến khi ngài giết hạ mục tiêu, hoặc cho đến khi ngài hoàn toàn đánh mất nhân tính.
Xem xong những dòng này, Đỗ Khắc không còn lời nào để nói.
Nhìn có vẻ như chết liên tục sẽ khiến bản thân trở thành chiến sĩ dữ dội, nhưng thực ra đây hoàn toàn sự tồn tại của một thứ điên cuồng hơn của những con nghiện cờ bạc – đùa với quỷ!
Một là lật ngược thế cờ, giết chết đối thủ.
Không thì sẽ trở thành quỷ ăn thịt, coi như xong!
Đương nhiên, Đỗ Khắc không hề quên những từ này “bảy đại tội”. Những đặc điểm như phẫn nộ, kiêu ngạo, đố kỵ… tự nhiên cảm thấy bản thân rất có phong cách của ma vương!
Nếu không phải nghĩ tới chuyện không có nổi một người bình thường trong quân đoàn Scourge bất tử, nếu sau đó đầu quân, thì sĩ diện của bản thân sẽ mất hết, Đỗ Khắc thực sự muốn đầu quân vào đó, tiện thể giành luôn vị trí của Lich King.
Hiện tại hệ thống tinh linh không đánh giá được Hogg ác ma hóa mạnh như thế nào, nhưng căn cứ vào đánh giá game trước giờ, Hogg cũng chỉ là một quái vật tinh anh trong khu Tân thủ, sau khi ác ma hóa thì có thể mạnh hơn bao nhiêu?
Cho dù mạnh thì có thể mạnh hơn Evil dragon, Ancient God, và thủ lĩnh của quân đoàn ác ma không?
Đột nhiên nhận ra con đường phía trước vô cùng dài!
Ừm! Tối nay gió thổi xì xào!
Đỗ Khắc đang suy nghĩ, bất giác, hiệu quả của việc anh đánh rơi khí phách bắt đầu được thể hiện.
Con người, chính là một loài sinh vật rất nhạy cảm.
Dù ngoài miệng Đỗ Khắc nói vấn đề không nghiêm trọng, nhưng sau khi anh đánh rơi khí phách thì thái độ lạnh nhạt ấy đã khiến cho Makaroo bọn họ đứng ngồi không yên trong giai đoạn tinh thần nhạy cảm nhất.
Bọn họ nhìn nhau, đọc thấu suy nghĩ của đối phương: xem ra bí mật này rất quan trọng với ngài Marcus.
Không phải quan trọng nhất, cũng là tương đối quan trọng.
Thời điểm này, họ đã có đánh giá riêng về bí mật tổ truyền của Đỗ Khắc “Cảnh tượng phân thân”.
Sau một trận chiến, đương nhiên là dọn dẹp chiến trường. Công việc nặng nhọc này, hiển nhiên không cần Đỗ Khắc nhúng tay.
Liên tục hồi sinh, chắc chắn sẽ đem đến sự mệt mỏi bất thường. Dù cho là thân thể, hay linh hồn, hay là vì mức độ tổn hại tới linh hồn, đều khiến Đỗ Khắc bơ phờ.
Đỗ Khắc nghỉ ngơi từ sớm.
Sáng hôm sau, mặt trời vừa ló dạng, bãi chiến trường tối qua trên cơ bản đã được dọn sạch sẽ. Một lượng lớn xác Gnoll bị Bão phong hàn băng tấn công đã rã đông, những xác chết này sẽ không được chôn cất kỹ càng, đợi sau khi rã đông hoàn toàn, sẽ trở thành thức ăn của chim kền kền.
Makaroo kính cẩn đến trước xe ngựa báo cáo:
– Vương quốc Bão Phong có treo thưởng loài Gnoll, 1 bộ móng của một con Gnoll trưởng thành là 10 đồng tiền, nhưng con Gnoll lớn như vậy, dự tính tiền thưởng sẽ rất nhiều. Quan trọng nhất là bộ móng của Hogg, ngoại trừ Bão Phong thành, có ít nhất 5 thành phố của rừng Elvin đều treo thưởng riêng cho nó, xin hỏi ngài Marcus, phải xử trí như thế nào?
Đôi mắt lạnh lùng của Đỗ Khắc đảo qua:
– Ông nghĩ nên xử trí như thế nào?”
Bị ánh mắt sắc bén của Đỗ Khắc liếc nhìn, Makaroo nghĩ Đỗ Khắc đang thử thách ông, nên lập tức nói ra câu trả lời chôn giấu bấy lâu nay:
– Nếu ngài Marcus an tâm, tôi để con trai tôi ở đây, tôi và hai người nữa vận chuyển đầu và bộ móng của Hogg về Bão Phong thành. Tôi bảo đảm trong vòng 1 tuần, uy danh ngài giết hạ Hogg sẽ vang dội cả nửa vương quốc!
Để con trai lại, xem như là giữ con tin.
Đỗ Khắc hoàn toàn không quan tâm, anh đang nghĩ chuyện khác: lần trước anh nổi danh ở Viện tu đạo Bắc quận, xem như hồi phục được 1 điểm khí phách. Vậy lần này anh giết hạ Hogg, hơn nữa là ác ma Hogg, thì sẽ được bao nhiêu điểm danh vọng?
Thôi kệ, hồi phục được 1 điểm thì 1 điểm vậy.
Con muỗi nhỏ cỡ nào cũng là thịt.
– Makaroo, như vậy đi, tiếp theo sau ta không cần lính đánh thuê của ông hộ tống ta nữa. Ta có việc quan trọng hơn phải giao cho các người.
– Ngài nói đi!
Makaroo sốt sắng.
– Mấy ngày trước có lẽ có một trạm chốt bị Hogg và thủ hạ hắn tấn công. Nên ta không chỉ cần các người tuyên truyền chiến tích của ta, hơn nữa ta cần ông dùng một nửa số tiền thưởng, tặng cho những bị thương và bị hại coi như là tiền trợ cấp.
Makaroo vừa nghe đã hiểu, hỏi ngay:
– Vậy sau khi xong việc thì sao? Chúng tôi vẫn nợ ngài một mạng, chúng tôi rất sẵn lòng cống hiến cho ngài.
Đỗ Khắc nghĩ một hồi, kế hoạch của anh cũng cần có người hỗ trợ.
– Vậy sau khi xong việc, ông đến trấn Nguyệt Khê đợi ta, nhiều nhất là hai tháng ta sẽ trở về.
– Được thôi.
Đỗ Khắc sớm đã nghe tin, trấn Nguyệt Khê lúc này, chính là thị trấn hoang tàn, toàn là cường đạo và thổ phỉ, chịu khống chế của anh em Defia vào thế hệ sau.
Là một thị trấn mới ở biên giới Bão Phong thành, thị trấn có hơn 1000 dân, và một vị lãnh chúa, vị nam tước ấy tổ chức một đội quân dân 100 người làm lực lượng vũ trang.
Có lẽ đây chính là tiền thân của quân đội nhân dân vùng phía tây hoang dã vào thế hệ sau.
Mục tiêu của Đỗ Khắc không phải ở đó, anh đặt mục tiêu ở bờ biển vùng phía Tây hoang dã. Nơi đó có rất nhiều… người cá!