Đọc truyện Bão Táp Pháp Thần – Chương 3: Nhặt Lại Khí Phách Đã Mất
– Không cần cám ơn ta, ta chỉ vì các loài động vật khác trong rừng tiêu diệt một con ác thú thôi. Ngươi an tâm đến Thiên Quốc đi.
Người ta cũng đã nói vậy, Đỗ Khắc có lẽ cũng hiểu cuộc trao đổi ngắn này nên dừng ở đây. Linh hồn anh ta, tay phải để lên vai trái, cúi người hành lễ với Alleria.
Alleria gật đầu nhẹ, vụt một cái đã nhanh chóng biến mất vào rừng sâu.
– Phù…
Đỗ Khắc thở một hơi dài.
Được rồi, đã đến lúc nhặt lại khí phách đã mất.
Đầu bay bay, Đỗ Khắc trong phút chốc bay loạn xạ tới gần thi thể của mình, quả nhiên thấy con lợn rừng đang nằm đó. Hai cây tên chuẩn xác cắm chọc vào đôi mắt của con lợn, đâm xuyên qua não, cây tên thứ ba thì đâm vào cổ họng của nó.
– Huýt…
Đỗ Khắc hít một hơi lạnh.
Tiễn thuật đáng sợ quá!
Cũng may lúc nãy đủ nhạy bén, nếu không cây tên thứ ba bắn trúng không phải con lợn rừng rồi.
Âm thanh của hệ thống tinh linh lại vang lên:
– Ngài đã tìm ra khí phách bị đánh rơi, à, là thi thể. Có phải bây giờ hồi sinh không?
– Làm ơn, câu nói đùa này của ngươi không vui chút nào.
– Vậy… có hồi sinh không.
– Nhảm nhí! Đương nhiên hồi sinh!
Ngón tay nghe theo trái tim nhấn nút “phải” trên màn hình trước mắt, cảnh tượng xung quanh thay đổi thần tốc. Đỗ Khắc nhìn thấy rõ, thi thể nát bét, bị lợn rừng đâm thủng lòi ruột lập tức biến thành một quầng sáng, phân giải sạch sẽ chỉ trong mấy giây, ngay cả vết máu cũng biến mất.
Toàn bộ quầng sáng đều hội tụ vào linh hồn của Đỗ Khắc.
Đỗ Khắc cảm nhận được bên trong cơ thể có một luồng năng lượng tràn đầy. Điều quan trọng nhất là, quan niệm đạo đức gần như trở nên mờ nhạt đã quay lại.
Ồ ồ ồ! Khí phách bị đánh mất, đã trở lại!
Ngắm nhìn thế giới đầy màu sắc trở lại, lắng nghe những tiếng chim kêu xung quanh, ngửi mùi thơm của hoa cỏ tỏa ra từ trong đất.
Từ lúc sinh ra tới giờ lần đầu tiên Đỗ Khắc cảm thấy được sống quả thật rất tốt!
Rất muốn rất muốn cười lớn ba tiếng, đáng tiếc hệ thống hiển thị dòng nhắc nhở “linh hồn chi lực 99” và “nhân tính 99%”, niềm vui của Đỗ Khắc lại vụt tắt.
– Được rồi, sống lại rồi, chuyến du hành vào thế giới khác của mình chính thức bắt đầu rồi chứ? Vậy, làm thế nào để trở thành một kẻ mạnh có khả năng tự bảo vệ bản thân trước khi sự kiện “Hắc ám chi môn” diễn ra?
Mục tiêu rất rõ ràng, quá trình rất mơ hồ.
– Ơ, hình như trước khi trở thành kẻ mạnh, có quà tân thủ không nhỉ?
Chiếc áo bố rắc rối trên người siết tới nỗi đau cả người, Đỗ Khắc quen với quần áo hiện đại thì làm sao mặc quen được.
Lý tưởng rất phong phú, hiện thực rất tàn khốc, Đỗ Khắc sờ lên người, phát hiện thân trên thân dưới không sáng, trên người không dính một xu, trong túi hoàn toàn trống rỗng.
Bất giác, Đỗ Khắc hướng ánh nhìn vào con dã thú giết hại chính mình.
– Con lợn rừng lớn như vậy, tuyệt đối không phải là loại hàng tầm thường. Mình nhớ trong game lóc da ra có thể bán lấy tiền?
Đỗ Khắc đã tìm ra bản chất vấn đề rồi.
– Mà, chẳng lẽ mình dùng tay không lóc da?
Hết cách, đành bỏ cuộc thôi.
Đỗ Khắc bỏ đi với vẻ hơi tiếc nuối, đi thẳng một đoạn được mười mấy phút, đột nhiên anh nghe thấy tiếng suối chảy. Từ cổ chí kim, nơi nào có nước thì nơi đó có người ở… có lẽ, không sai đâu nhỉ?
Đi dọc theo con sông nhỏ được mấy bước chân, Đỗ Khắc trượt một phát, quá xui xẻo, trượt ngã lăn xuống sông.
Đỗ Khắc bị nước cuốn trôi hoàn toàn không biết, chính lúc anh ấy đến bờ suối, thân hình khỏe khoắn đẹp đẽ ấy của Alleria bất ngờ xuất hiện bên xác của lợn rừng.
Không biết tại sao, cô ấy cảm thấy có điều gì đó bất ổn, nên đi một hồi, quyết định quay đầu lại, tiện thể nhặt lại những mũi tên. Đến hiện trường, ngay lập tức cô ấy thấy không ổn.
Chỉ còn xác dã thú và mũi tên, mùi máu người cô ấy ngửi thấy lúc nãy không còn nữa.
Nhìn thấy vết tích giằng co kịch liệt trên mặt đất, du hiệp tướng quân có thể khẳng định chắc chắn nơi này từng có một người đã hy sinh.
Thế nhưng, không thấy thi thể, cũng không thấy mảnh xác nào, thậm chí vết máu cũng không có, không hề có bất kì vết tích của sinh vật nào từng đi qua.
Rốt cuộc là cái quái gì đây? Trong lòng Alleria có quá nhiều nghi vấn, tức thì Alleria nở nụ cười, một nụ cười như trăm hoa đua nở hiện lên trên khuôn mặt đẹp đẽ của cô ấy.
Phải! Cô ấy quá phấn khích.
Đỗ Khắc xuyên không đến Azeroth, một hành tinh chủ yếu được hình thành từ hai mảng lục địa, phía Tây là Kalim dor, và đại lục Vương Quốc vùng đông bộ của phía Đông.
Cách nay chín ngàn năm trước, một đám tinh linh cấp cao bị tộc người từ Kalim dor trục xuất sang Vương Quốc đông bộ, vì chúng không chịu từ bỏ ma pháp quý giá của chúng. Chúng du hành tới Quel’Thalas thuộc đại lục phía Bắc và xây dựng lại một nền văn minh mới tại đó.
Mấy ngàn năm nay, Quel’Thalas luôn bị nhìn nhận là nơi tập trung ma lực, nguồn gốc ma lực của cái tên “Thái dương chi tỉnh” chính là nơi mỗi một tinh linh cấp cao cung cấp một nguồn năng lượng vô tận, những con tinh linh này lợi dụng sức mạnh của tự nhiên để có được sinh mạng và sức mạnh vĩnh cửu.
Vì thế, tinh linh cấp cao là chủng tộc có sinh mạng vĩnh cửu, sống mấy ngàn năm vốn dĩ không thành vấn đề.
Thế nhưng sinh mạng lâu dài có cái hay, cũng có cái không hay.
Cái hay chính là, là có thời gian vô tận để phung phí.
Cái không hay nằm ở, xảy qua bao nhiêu chuyện, gần như thứ gì cũng hiểu, cái gì cũng biết. Điều này đối với “kẻ phong hành” thích sự vật mới lạ, thích đi đây đó mà nói, chính là một sự dày vò.
Trong thời kì chinh chiến, là du hiệp tướng quân trong hàng tinh linh cấp cao của vương quốc Quel’Thalas, đương nhiên Alleria không thể tắc trách được.
Nhưng khi cô ấy nghỉ phép, cứ đi đi mãi thì tới đây.
– Hình như… cuối cùng đã tìm ra cái gì đó thú vị!
Trên khuôn mặt tuyệt đẹp ấy của Alleria toát lên một sự vui thích không kém phần tò mò.
Du hiệp, là một chuyên gia tinh thông du kích đánh trận, con cưng của rừng rậm, một trong những tên theo dõi mạnh nhất.
Thoắt cái Alleria đã nhảy lên ngọn cây lớn, gần như không tốn chút công sức nào, cô ấy đã tìm ra dấu chân của Đỗ Khắc.
– Ôi! Dấu chân đầu tiên lại có khoảng cách cách vị trí của cái xác hơn 40 yard (1)?
Nụ cười của Alleria càng ngày càng thích thú, đó là biểu cảm khi tìm ra một món đồ chơi thú vị.
Chân gần như không chạm đất, du hiệp tướng quân khỏe khoắn đã bay lên những nhánh cây lớn bé, tốc độ của cô ấy, quả thực có thể ví như Phantom.
Không bao lâu, cô ấy đến bên con sông nhỏ.
Cô ta mất dấu của Đỗ Khắc. Con sông toàn là những viên sỏi, loại sỏi này trừ phi cố ý đi lên nó, nếu không rất khó để lại dấu chân.
– Ồ? Cũng biết chút kỹ năng trinh thám đó.
Rất khó để lại dấu chân, nhưng không có nghĩa là hoàn toàn không để lại dấu chân, trọng lượng của một người trưởng thành đè lên viên sỏi, vẫn sẽ có chút dấu vết.
Alleria đi theo được mấy bước, đột nhiên phát hiện dấu chân biến mất rồi.
– Không lẽ ngốc tới nỗi bị nước cuốn đi mất?
Trong đầu Alleria nhanh chóng hiện lên một hình ảnh khác, một người đàn ông thần bí vì tránh sự theo dõi, giả vờ đi xuống hạ lưu, nhưng đi được vài bước nhanh chóng đi vào vùng nước sâu, lội ngược lên thượng lưu.
Alleria đã thực sự hiểu lầm Đỗ Khắc, lúc này trong lòng cô ấy đã tăng độ xảo trá của Đỗ Khắc không biết lên gấp bao nhiêu lần. Dáng người yêu kiều của tinh linh cấp cao ngay tức khắc biến mất khỏi con sông, gấp rút đuổi theo theo hướng thượng lưu.
***
(1) Yard: Là tên của một đơn vị chiều dài trong một số hệ đo lường khác nhau, bao gồm Hệ đo lường Anh và Hệ đo lường Mỹ