Đọc truyện Bạo Quân, Thiếp Vốn Khinh Cuồng! – Chương 54: Kẻ phản bội bổn vương, kết quả chính là như vậy
Edit: Tử Liên Hoa 1612
Bùi Sắt phủi mông đứng lên, đột nhiên có tiếng gọi vọng tới, cả người nàng cứng đờ, kinh ngạc nhìn về phía bìa rừng, xa xa, một bóng trắng rọi vào mi mắt, tiếng gọi vừa rồi phát ra từ chỗ của hắn.
Rất dễ nhận thấy, trong nháy mắt Bùi Sắt xoay người, U Cầm Ca cũng nhìn thấy bọn họ.
Nhìn thấy một đám người chạy tới bên này, Bùi Sắt cúi đầu theo bản năng.
Suy nghĩ xem ở nơi rừng sâu hoang vắng này, Tấn vương phi biến mất một ngày lại ở cùng với nhiếp chính vương, nếu để người khác biết không biết sẽ có cảm tưởng gì?
Quả nhiên, lúc mọi người thấy nàng thì trên mặt đều có vẻ cổ quái, mà U Cầm Ca đứng giữa bọn họ nhất thời lại trở thành tiêu điểm.
Trái lại, thằng nhãi U Ly này không ngờ lại có chút xấu hổ, nhưng vẫn lười biếng tựa vào thân cây như cũ, con ngươi sâu thẳm nhìn lướt qua mọi người một lượt, lúc dừng lại ở chỗ U Cầm Ca thì thích thú nói: “Tấn vương tới quả nhiên đúng lúc.”
U Cầm Ca thu lại tầm mắt vẫn luôn chú ý tới Bùi Sắt, thản nhiên nhìn U Ly cười yếu ớt: “Hoàng thúc có thể để cho chúng cháu tìm thấy dễ dàng như vậy, một đêm này, chúng cháu đã tìm ở rất nhiều chỗ, cũng may hoàng thúc bình yên vô sự.”
U Ly cười nhạo một tiếng, lạnh lẽo trong mắt sắc nhọn như đao: “Đương nhiên là phải bình yên vô sự, nếu không có người sẽ mừng rỡ như điên rồi.”
U Cầm Ca nghe vậy cười nhạt, không để lại dấu vết nói: “Hoàng thúc nói đùa rồi.”
U Ly lạnh lùng liếc qua đầu, nhìn thoáng qua đám vương gia một lượt, chợt khẽ cười nói: “Quả thật bổn vương đang nói đùa.”
Dứt lời hắn nhẹ đi vài bước, đi tới trước mặt một tên giống như hộ vệ. Bùi Sắt chú ý tới, lúc hộ vệ kia nhìn thấy hắn, sắc mặt cũng thay đổi, sau đó còn chưa đợi U Ly có thêm động tác gì đã tự quỳ xuống đất, cả người run rẩy nói: “Thuộc hạ hộ chủ bất lực nên mới để vương gia rơi xuống đáy cốc, xin vương gia thứ tội.”
“Hộ chủ bất lực?” U Ly cười lạnh. “Nếu thật sự là hộ chủ bất lực, tại sao ngươi lại biết bổn vương ngã xuống đáy cốc? Nếu biết bổn vương ngã xuống đáy cốc thì vì sao không cứu, ngược lại bây giờ mới xuất hiện ở đây?”
Ngay từ lúc U Ly hỏi ra vấn đề thứ nhất thì sắc mặt người nọ đã trắng bệch như tờ giấy, U Ly cũng không thèm nhìn hắn, chợt rút kiếm ra, Bùi Sắt không còn chưa kịp nhìn thấy hắn ra tay như thế nào đã thấy hộ vệ kia ngã trong vũng máu, hai mắt trợn tròn, máu ngực chảy đầy đất.
Nàng đột nhiên hét lên một tiếng ôm đầu, U Cầm Ca nhìn nàng một cái, cả người không nhúc nhích. Đám người xung quanh như đã bàn trước với nhau, đồng loạt cúi đầu, không một ai dám tiến lên ngăn cản.
U Ly liếc nhìn phản ứng của mọi người, cười lạnh: “Kẻ phản bội bổn vương, kết quả chính là như vậy.”
Mọi người hơi biến sắc, hắn cũng không muốn quản, phi thân lên con ngựa thị vệ sớm chuẩn bị xong, giục ngựa quay đầu lại đến trước mặt Bùi Sắt, xòe tay ra nói: “Lên đây!”
Sắc mặt đám người xung quanh lại thay đổi lần nữa.
Chưa nói đó là Tấn vương phi, hiện giờ Tấn vương cũng đang ở chỗ này, sao hắn có thể tùy ý làm bậy như vậy.
Thấy Bùi Sắt bất động, cánh tay vươn ra của U Ly vẫn không thu lại chút nào.
Mà U Cầm Ca đứng một bên lại không nói lời nào, cũng không ngẩng đầu nhìn Bùi Sắt.
Bùi Sắt kinh ngạc nhìn cánh tay đang vươn ra của U Ly, thậm chí trên tay áo còn dính máu, trong lòng kinh hãi, không nhịn được lui về phía sau.
Nàng dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía U Cầm Ca, nhưng U Cầm Ca vẫn không ngẩng đầu. Bùi Sắt bất đắc dĩ, dưới ánh mắt bức người của U Ly cuối cùng vẫn phải đưa tay ra.
Trên tay hơi nặng, lập tức nàng bị kéo lên lưng ngựa. U Ly ôm chặt nàng, vung roi, con ngựa liền nghênh ngang rời đi, để lại cả đám đứng tại chỗ, vẻ mặt khác nhau.
“Tam ca……”
Mọi người lục tục đi xa, tại chỗ chỉ còn lại hai người U Cầm Ca, U Quý Minh, U Quý Minh do dự một chút rốt cuộc mở miệng nói: “Tam ca, ca đừng tức giận, trong mắt nhiếp chính vương luôn luôn không có người, hắn……”
“Ca không có tức giận.” U Cầm Ca chợt nâng mắt nhìn hắn, ánh mắt thản nhiên. “Hôm nay hắn giết hộ vệ kia ý muốn cảnh cáo chúng ta, nhưng lần sau, chưa chắc chúng ta không được hắn.”
U Quý Minh ngẩn ra, còn muốn nói điều gì, trong đầu chợt thoáng qua cảnh U Ly ôm Bùi Sắt rời đi lúc nãy, cuối cùng vẫn ngậm miệng.
Hành động của U Ly hôm nay đơn giản là muốn làm nhục U Cầm Ca. Trước mặt mọi người hắn lại mang theo Tấn vương phi rời đi, tình cảnh này, chỉ sợ sau hôm nay sẽ truyền khắp hoàng cung, không nói tới việc thể diện của Tấn vương mất sạch, chỉ sợ sẽ càng để cho người trong thiên hạ nhạo báng. Thù lớn như thế, sao có thể nhịn được.