Bạo Quân – Tế Miễu

Chương 2


Đọc truyện Bạo Quân – Tế Miễu – Chương 2

Hoàng đế đăng cơ đã được ba năm, nhưng bởi vì tân hoàng bạo ngược vô đạo, yêu thích chiêu tần nạp sủng, bất luận nam nữ, không chỉ không thể tạo phúc thay dân chúng, ngược lại làm nhân dân sinh linh đồ than, cửa nát nhà tan, dân chúng tâm sinh bất mãn liền tụ lại, tạo phản khởi binh cũng bắt đầu xuất hiện.

Cuối cùng, đại thần trong triều có Phi tướng quân danh xưng Sở Hoài Chi cùng Gỉao thừa tướng tên Mộc Dĩnh Nhiên, vì vương, liên hợp chuyên chính lộng quyền tân hướng – khai thiên nguyên niên hậu, cuộc sống nhân dân chậm rãi được cải cách

Đoạn này bỏ 1 câu. Vì ta k hiểu

Thụy Hiên ở hoàng cung có người hãm hại, liền bị nhốt ở [ Thanh Uyển], nơi này là lãnh cung hắc ám lạnh lùng của hoàng cung, các tần phi bị thất sủng đều bị đưa đến nơi này, hiện tại châm chọc thay trở thành nơi lao tù của hoàng đế đã bị phế.

Hoàng Thượng – Một cung nữ thanh tú lặng lẽ hiện thân trước mặt Thụy Hiên, biểu tình rất là đau thương. Nàng là cung nữ được sủng ái nhất bên cạnh hoàng đế, hoàng đế đối với nàng như tỷ tỷ thân sinh.


Tú Tú tỷ …. Hoàng thúc hắn…. – Thụy Hiên mặt không chút thay đổi hỏi chuyện hắn muốn biết nhất.

Hoàng Thượng!! Ngài còn hỏi về Vương gia làm gì!? Ngài sẽ bị bọn quan nói là bạo ngược vô đạo, hôn quân yêu thích sắc đẹp còn không phải là vì hắn mà ra!!! Chỉ có tỷ tỷ biết ngươi chính là hỷ nộ vô thường thôi, kỳ thật ngài chưa từng thương tổn tới một người, biến thành như vậy còn không phải do Vương gia đem nhốt Ngài, sử dụng danh tính của ngươi, đem quốc chính làm cho sinh linh đồ thán!! Nhưng mọi người không biết, không biết….. Ngài xấu tính kỳ thực là hằng năm đều bị nhốt… Mọi người cũng không biết này mỹ tần nam sủng triệu tiến cung đều là do Vương gia!! Nhưng mọi người vẫn là đem xú danh gián cho Người, mà Vương gia thì ở bên ngoài tiêu dao!! Ngài biết không? Hắn cái gì tội cũng không a … Không a… – Tú Tú vừa nói vừa khóc, nàng thật sự là vì Hoàng thượng mà cảm thấy không đáng giá a!

Quốc chính: là việc của quốc gia như chính trị, kinh tế…..

Tú Tú…. Đừng nói nữa. Ngươi đi nhanh đi…. Nếu bị người khác nhìn thấy….ngươi sẽ bị xử tử.

Không cần!! Hoàng Thượng, ngài còn nhỏ như vậy, sao địch nổi Tướng quân cùng Thừa tướng đã trưởng thành? – Tú Tú lắc đầu không thuận theo nói.


Trẫm không nhỏ, nói gì thì trẫm cũng đã mười sáu tuổi rồi… Không còn là đứa nhỏ không biết gì nữa – Thụy Hiên lay động bàn tay, kia khuôn mặt thanh tú dị thường thản nhiên có tức giận.

Nhưng… là… Hoàng Thượng, ngài xinh đẹp như vậy…. Thật không hiểu Tướng quân cùng Thừa tướng lại làm vậy với ngài…..

Tú Tú!! Ngươi đi! Ngươi đi! Không cần xuất hiện trước mặt trẫm nữa – Thụy Hiên đột nhiên phẫn nộ rống to, dùng hai tay bị trói trước ngực đem Tú Tú đẩy vào mật đạo được mở rộng

Hoàng Thượng…..

Trẫm biết Tú Tú biết võ công… Trẫm cũng biết ngươi là do hoàng thúc phái tới giám thị trẫm… Nhưng trẫm cũng biết ngươi là đối với trẫm thực sự tốt…. Cho nên, ngươi đi đi! Đi truy tìm hạnh phúc cho chính mình đi – Mật môn dần dần khép lại, lời nói của Thụy Hiên làm Tú Tú khiếp sợ, vì quá độ kinh ngạc mà nàng không thể nhúc nhích, nước mắt dần dần chảy xuống.

Hoàng Thượng… Ta sẽ…. Ta sẽ cứu ngài ra…. Chỉ cần ngài không chết, ta liền trở về cứu ngài – Bởi vì ngài giống như là đệ đệ của ta a…..

Đoạn nói của bạn Tú Tú có lúc xưng Ngài có lúc xưng ngươi, ta cũng không hiểu vì sao, ta chỉ để nguyên theo QT thôi nhóe xD


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.