Đọc truyện Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân – Chương 97: Thư Mời Đến Từ Gia Tộc Malfoy
Tuy rằng kỳ nghỉ lễ Giáng Sinh ở nước Anh tương đối dài, nhưng là trải qua vụ việc của chiếc cúp vàng cùng với việc đi dạo chơi khắp nơi, kỳ nghỉ Giáng Sinh cũng chỉ còn dư lại một vài ngày.
Harry đột nhiên nhớ tới, bài tập trong kỳ nghỉ của mình hình chưa viết được nhiều lắm.
Vì thế, ở dưới ánh mắt của Snape, Harry ngồi ở trong hầm múa bút thành văn.
Snape không thể không thừa nhận, bạn lữ của hắn thật sự rất thông minh.
Chỉ cần dùng mấy giờ đồng hồ, thì đã làm xong tất cả bài tập.
Hơn nữa hắn có nhìn qua vài lần, phát hiện bài tập đều làm rất tốt, nội dung của luận văn đều rất phong phú.
Harry ngồi trên ghế xoay eo qua lại, cử động mấy ngón tay, rồi mới lại nằm la liệt trên ghế.
“Mấy giờ rồi?”
Snape đem ly sữa bò ấm áp trong tay đưa cho Harry, “Ba giờ rồi.”
Harry uống một ngụm sữa bò, sữa bò ấm áp chảy từ yết hầu của cậu xuống dạ dày, cảm nhận được dạ dày trở nên nóng ấm, cậu thỏa mãn thở dài, “Ai ∼ em làm bài tập đến mức bỏ luôn bữa trưa rồi.”
Snape nhướng mày, “Ta có kêu em ăn cơm, chính em nói với ta là không muốn ăn.”
Harry sửng sốt một chút, Snape có kêu cậu ăn cơm sao.
Cậu hoàn toàn không có ấn tượng gì hết, lúc đó cậu toàn tâm toàn ý làm bài tập, cho nên Snape nói gì cậu cũng không có chú ý lắm.
Harry hậm hực mà cười cười, “Hắc hắc…..!Em quên mất……!Ai ∼ đều do em, quá say mê học tập rồi.”
Snape nhìn bộ dáng vui đùa của Harry, nhẹ nhàng đánh vào sau ót Harry, trong miệng theo thói quen mà trào phúng nói, “well…..!Harry Potter nhiệt tình yêu thích học tập như thế tại sao lại không vào nhà Ravenclaw, nhất định là đầu óc của mũ phân loại có vấn đề rồi.”
Nghe Snape trào phúng, Harry không tức giận, ngược lại cho Snape một cái biểu tình nghịch ngợm, “Severus, anh nhất định là bị Độc Dược làm cho đầu óc có vấn đề rồi, mũ phân loại chỉ là một cái mũ, thì lấy đâu ra đầu óc?”
“well…..!Cậu Bé Vàng của chúng ta, hiện tại dám trêu chọc giáo sư Độc Dược của em rồi à.” Snape ngoài miệng tuy rằng uy hiếp nói, nhưng trên mặt lại mang theo ý cười nhàn nhạt.
Harry đứng dậy, nhào vào trong lòng ngực Snape, đôi tay ôm lấy cổ người yêu.
Snape cũng rất tự nhiên ôm lấy eo của Harry.
Harry hôn một cái lên trên mặt Snape, cả khuôn mặt đều tràn đầy ý cười, “Giáo sư Độc Dược của em, hiện tại anh cũng là bạn lữ của em nha.”
Snape cúi đầu ngậm lấy cái miệng nhỏ của Harry, qua một lúc lâu mới buông ra.
Nhìn môi Harry trở nên sưng đỏ, tâm tình của Snape phá lệ mà tốt lên, “Đi thôi, đi ăn cơm thôi.”
Harry đi theo Snape đi vào bàn ăn, trên bàn bày toàn những món Harry thích, hơn nữa đồ ăn vẫn còn nóng.
Harry vùi đầu ăn tới tấp vất vả lắm mới mở miệng nói chuyện được, “Severus, đây là do anh mới làm sao?”
Snape ưu nhã mà cắt miếng bò bít tết, “Giữa trưa làm, rồi dùng bùa giữ ấm.”
A ∼ thì ra là có thể dùng bùa giữ ấm a.
Harry nói thầm trong lòng, âm thầm lặng lẽ ghi nhớ.
Khi Harry cùng Snape cơm nước xong xuôi, lúc hai người chuẩn bị dọn dẹp bàn ăn.
Một con chim ưng từ ngoài cửa sổ bay vào, thả một lá thư xuống rồi lập tức bay đi.
Từ đầu tới cuối, con ưng này không thèm liếc mắt nhìn Harry và Snape một cái, nó cực kỳ cao ngạo, lúc nó bay đi còn giơ giơ cái đầu lên, rung rung vài chiếc lông đuôi xinh đẹp.
Harry cùng Snape liếc nhau, cùng kêu lên một chữ, “Lucius.”
Cũng chỉ có tên khổng tước này, mới dùng một con ưng để gửi đồ.
Khóe miệng Harry có chút run rẩy, “Con ưng đó đúng là tính cách giống y như chủ nhân vậy.”
Snape yên lặng mà tiếp lời, “Thật sự kiêu ngạo y chang tên khổng tước đó.”
“Khụ khụ.” Harry ho khan hai tiếng, “Đây là anh nói, em chưa nói gì nha.”
Snape liếc mắt nhìn Harry một cái, “Không phải em cũng có ý nghĩ như vậy sao?”
Harry có chút chột dạ, không nói chuyện nữa, yên lặng mà cầm phong thư lên.
Phong thư màu trắng ở chính giữa có in gia huy màu vàng kim của gia tộc Malfoy, bốn cạnh phong thư đều có in hoa văn, phía dưới phong thư có in hai chữ rất to: Thư mời.
“Đúng là kẻ có tiền a ∼” Harry quơ quơ phong thư trong tay, cảm khái nói.
Snape cầm lấy phong thư từ trong tay Harry, một bên đáp trả câu nói của Harry, “Em so với Malfoy còn giàu có hơn.”
Harry chớp mắt, “Anh cũng vậy mà.” Hai người họ đều là người thừa kế của Slytherin, nên so với gia tộc Malfoy đúng là dư dả hơn.
Bên trong phong thư có một tấm da dê rất tốt, đương nhiên, xung quanh tấm da dê vẫn in hoa văn màu vàng kim.
Trên thư viết:
Severus, Harry thân ái:
Vào ngày lễ Giáng Sinh gia tộc Malfoy cũng không có tổ chức vũ hội Giáng Sinh, thừa dịp lễ Giáng Sinh còn chưa kết thúc, nên buổi tối ngày mai ta sẽ tổ chức một buổi tiệc tối Giáng Sinh long trọng.
Chờ mong hai người sẽ đến tham dự.
Người bạn trung thành Lucius.
Nhìn ngữ điệu thân thiết kia, cùng nét chữ ngay ngắn tao nhã, đây nhất định là do đích thân Lucius viết.
Harry xếp thư mời lại, nhìn về phía Snape, “Xem ra, Lucius tính toán hành động rồi.”
Snape khẽ gật đầu, “Càng sớm hành động, càng sớm an tâm.”
Harry cong khóe miệng, lộ ra một nụ cười đúng chuẩn Slytherin.
Không biết, ai sẽ đứng về phe cậu.
Mà cậu chỉ biết một điều ai đối nghịch cậu kết cục sẽ rất thê thảm..