Đọc truyện Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân – Chương 166: Vũ Hội Giáng Sinh 2
Mọi người bước vào sàn nhảy theo những người nhảy mở màn, và bắt đầu nhảy múa vui vẻ.
Snape một tay ôm eo Harry, một tay nắm lấy tay của Harry, hai người cách nhau rất gần, dường như dán vào nhau.
Harry lại nhảy bước nhảy của nữ, cậu tức giận nói, “Tại sao em lại phải nhảy bước nhảy của nữ?”
Snape từ từ cúi đầu xuống, môi kề sát lỗ tai nhỏ của Harry, cố ý thở ra một hơi thở ấm nóng, “Nếu sinh ra một đứa con gái, em có thể mang theo con gái cùng nhau khiêu vũ.”
Hơi nóng truyền đến lỗ tai của Harry, đột nhiên lỗ tai lập tức biến thành màu hồng phấn.
Snape cảm thấy nó thật là đáng yêu, nhịn không được vươn đầu lưỡi từ từ liếm vành tai của Harry.
Một cảm giác ngứa ngáy từ vành tai truyền đến mọi ngóc ngách trên cơ thể khiến cả người Harry đều trở nên mềm nhũn, ngã vào trong lòng ngực của Snape.
Thật xấu hổ khi làm trò trước mặt mọi người, Harry trợn trắng mắt liếc nhìn Snape một cái.
Đôi má ửng hồng của Harry không biết là do xấu hổ hay là đang tức giận, vẻ mặt thẹn quá thành giận mang theo kiểu phong tình khác với ngày thường.
Snape mỉm cười, hiển nhiên rất thích thú với ánh mắt của Harry.
Draco và Ron giống như ngày thường đi tới đi lui gieo rắc cẩu lương khắp nơi, bộ dáng nị nị oai oai khiến Hermione kêu về nhà tạo con đi!!
Hermione và Neville hai người tương đối thận trọng, hoặc nên nói là tương đối thẹn thùng thì thích hợp hơn.
Neville rất cẩn thận vòng tay qua eo của Hermione, và bàn tay đang nắm lấy tay của cô nàng thì sớm đã đổ mồ hôi.
Hermione cảm nhận được hơi thở đặc trưng trên người của Hermione, khuôn mặt lập tức đỏ lên.
Neville nhìn mặt của Hermione, đôi mắt tràn đầy cưng chiều và ôn nhu, “Hermione, cậu thật sự xinh đẹp.” Hermione mỉm cười một chút, sau đó thẹn thùng mà cúi đầu xuống.
Ở một góc của sàn nhảy, Viêm đang lo lắng đi theo Cedric học nhảy khiêu vũ của phương Tây.
“Aaa!” Cedric hô nhỏ một tiếng.
Viêm ngượng ngùng mà dừng lại, hai má đỏ bừng, “Thực…!Thực sự xin lỗi a.
Mình lại dẫm lên chân của cậu rồi.”
Cedric lắc đầu, “Không có việc gì.”
Viêm thở dài, “Thôi đi, vẫn là không nên học.
Vũ đạo phương Tây của các người không thích hợp với Thần Long Trung Quốc vĩ đại.” Viêm là một con Thần Long vĩ đại làm sao có khả năng thừa nhận bản thân không học được đâu.
Viêm kiêu ngạo mà ngẩng đầu, mái tóc trên trán rũ sang hai bên, lộ ra cái trán bóng loáng trắng tinh, cái cổ thon dài phác họa ra một đường cong hoàn mỹ.
Cedric xem đến hơi ngây người, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ nhìn một gương mặt phương Đông xinh đẹp như vậy.
Cedric từ nhỏ đã có chút hứng thú và có tình cảm khác lạ đối với phương Đông thần bí, cho nên hắn luôn có tình cảm khác lạ đối với những người có mái tóc đen
Cedric cho rằng hắn thích Cho Chang, kết quả Harry xuất hiện làm hắn từ bỏ loại ý nghĩ này.
Cedric cho rằng bản thân yêu Harry, nhưng hiện tại thiếu niên trước mắt này lại làm hắn có cảm giác tâm động.
Cedric cũng ngây ngốc, hắn không biết bản thân mình đối với Viêm rốt cuộc là cảm giác gì, có lẽ là do vẻ ngoài của cậu ấy?
Cho nên, rốt cuộc yêu là loại cảm giác gì? Cedric nhìn khuôn mặt của Viêm không khỏi nghĩ đến câu hỏi này, hắn muốn từ Viêm biết được đáp án.
Grindelwald đang ngồi trên ghế ngoài sàn nhảy và nhìn Dumbledore đang khiêu vũ với giáo sư McGonagall, khóe miệng lộ ra một nụ cười chua xót.
Mỗi người đều có thể cùng khiêu vũ với người yêu của mình, chỉ có hắn, chỉ có Gellert Grindelwald hắn là không được.
Trên sàn nhảy Dumbledore vẫn mang bộ dáng của ông lão và nắm tay giáo sư McGonagall đang xoay tròn, nhưng trong cặp mắt cười tủm tỉm kia lại có chút bi thương.
Rõ ràng ông muốn khiêu vũ với Grindelwald, nhưng lại nắm lấy tay một người khác.
Loại cảm giác bi thương này chỉ có một mình ông biết.
Tiểu Arcturus đang đứng ở một góc trong sàn nhảy, bạn nữ của cậu đã chạy theo một người khác.
Cậu cảm thấy rất mất mặt nhưng rồi lại cảm thấy có một tia may mắn, bởi vì cậu không thích cô gái này.
Khiêu vũ thì nên nhảy cùng người mình thích, không phải sao? Harry là như vậy, Draco cũng là như vậy, Neville cũng là như vậy, Cedric cũng là như vậy.
“Về sau tôi chỉ khiêu vũ cùng người mình thích.” Tiểu Arcturus lẩm bẩm.
“Vậy, ta có thể khiêu vũ cùng với con không?”
Arcturus nghe thấy giọng nói và quay đầu lại, kinh ngạc kêu lên, “Regulus!”
Regulus mỉm cười và ôm Arcturus vào trong lòng ngực của mình, Arcturus ôm lại người đàn ông có dáng người mảnh khảnh nhưng khiến cậu cảm thấy an toàn hơn bao giờ hết.
“Con vẫn chưa trả lời ta.” Regulus cười hỏi, “Ta có thể khiêu vũ cùng với con không?”
Arcturus gật đầu, “Tất nhiên, tất nhiên rồi!”
Hai người cùng nhau đi đến trung tâm sàn nhảy, rồi bắt đầu một đoạn nhảy cha con.
Arcturus rất vui vẻ, bởi vì cậu có bạn nhảy, mà người bạn nhảy này là người cậu thích nhất ——
“Ba ba.”
“Ơi!”.