Đọc truyện Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân – Chương 127: Cái Gọi Là Phỏng Vấn Riêng
Nơi này là là một con hẻm nhỏ hắc ám của nước Anh, ẩm ướt ít ánh mặt trời.
Nơi này cũng là một trong những khu vực âm u, hỗn loạn, bần cùng trong đất nước phồn hoa nhộn nhịp.
Đối với nơi này chuyện ẩu đả là chuyện thường ngày, cho dù có đánh chết người cũng không có ai chú ý.
Nơi này chính là Spinners End.
Ở chỗ sâu nhất trong con hẻm có một căn nhà màu đen ở đó có một người đàn ông là một vị đầu bếp bí ẩn.
Người đàn ông này tới vô ảnh đi vô tung, rất ít có người có thể nhìn thấy được bộ dạng của người đàn ông đó.
Những kẻ tự cho mình chính là lưu manh của con hẻm này đã từng đi khiêu khích người đàn ông này, nhưng là những người đó luôn biến mất một cách bí ẩn giống như là biến mất khỏi nhân gian, ngoại trừ sau này đột nhiên xuất hiện một cậu thiếu niên mắt xanh, thì cũng không có người nào dám đi vào căn nhà màu đen đó.
Nhưng mà ngày hôm nay, có một người phụ nữ kỳ quái có mái tóc rối màu vàng, ăn mặc hoa lệ gõ cửa căn nhà màu đen bí ẩn kia.
Hàng xóm tò mò nhìn qua, lại không có thấy người nào ra mở cửa cổng, nhưng người phụ nữ kia đã đi vào trong.
Đối với việc ghé thăm của Skeeter, Harry có vẻ vô cùng nhiệt tình.
“Mời ngồi, quý cô Skeeter.” Harry ngồi ở trên sofa, với Snape đang ngồi bên cạnh cậu.
Skeeter rất tự nhiên mà ngồi xuống vị trí đối diện hai người họ.
Harry mỉm cười, “Cô muốn uống cái gì?”
Skeeter khẽ nâng chiếc mắt kính viền vàng khoa trương của cô lên, nở ra một nụ cười tự cho là xinh đẹp nhất, “Cà phê là được, cậu Potter.”
Harry gọi một con gia tinh lên, ra lệnh cho nó pha một ly cà phê nóng hầm hập cho Skeeter.
Harry và Snape ở nhà rất ít khi dùng đến gia tinh, bởi vì bọn họ cảm thấy tự tay làm cũng là một loại tình thú.
Mà thời điểm khi có khách viếng thăm, họ vẫn dùng đến gia tinh thì tương đối thích hợp hơn.
Skeeter uống một ngụm cà phê, sau đó liền gấp gáp không chờ nổi mà hỏi Harry.
“Cậu Potter, cậu đã chuẩn bị tốt để phỏng vấn chưa?”
Harry mỉm cười gật gật đầu, “Rồi.”
Skeeter nhìn phía Snape, Snape nhíu mày gật gật đầu, tỏ vẻ có thể tiến hành phỏng vấn.
Nhìn thấy hai người đều đồng ý, Skeeter gấp không chờ nổi mà triệu hồi ra cây bút lông chim và camera mà cô thường dùng.
Skeeter nhìn về phía hai người, đặt câu hỏi, “Xin hỏi, hai người quen nhau lúc nào vậy?”
Harry ngẫm nghĩ rồi trả lời, “Hình như là lúc tôi đang học năm thứ hai.”
Skeeter thì thầm nói, “Năm thứ hai, lúc đó cậu Potter hẳn chỉ mới mười hai tuổi.”
Harry gật gật đầu, lúc đó cậu xác thật là mười hai tuổi, hơn nữa hiện tại cậu cũng chỉ mới mười ba tuổi.
Skeeter cong cong khóe miệng, cũng không có nói cái gì, nhưng cây bút lông chim thì đang viết không ngừng.
Harry không cần nghĩ, cũng biết cây bút kia đang viết cái gì.
Chắc chắn là đang viết linh tinh gì mà Snape câu dẫn trẻ vị thành niên.
Skeeter quay đầu nhìn Snape hỏi, “Xin hỏi, ngài Snape.
Ngài vẫn luôn yêu thích những cậu bé nhỏ tuổi sao?”
Snape chau mày lại nói, “Ta chỉ thích Harry Potter.”
Mà Skeeter lại lý giải thành, Snape có thói quen yêu thích những cậu bé giống như Harry Potter.
“Cậu Potter, xin hỏi cậu, vì sao cậu lại thích ngài Snape?”
Harry mỉm cười, “Bởi vì anh ấy rất vĩ đại, không phải sao?”
Skeeter gật gật đầu, cây bút lông chim thì nhanh chóng viết lên tờ giấy: Sùng bái mù quáng, thiếu vắng tình thương của cha.
Nhìn Skeeter càng viết càng quá đáng, Snape rốt cuộc cũng không nhịn được nữa.
“Ta đếm đến ba, ngươi phải làm cho cây bút đáng chết dừng lại ngay lập tức.” Snape cầm lấy đũa phép mà nói với Skeeter.
Skeeter không hề có ý muốn dừng lại, cây bút vẫn còn đang viết: Snape bạo lực thích uy hiếp người khác, nói không chừng tiểu Harry đã bị Snape uy hiếp nên mới họ mới ở bên nhau.
“Ba, hai, một.” Snape rất nghiêm túc mà đếm, nhưng mà người phụ nữ trước mắt lại không hề có dấu hiệu nào là muốn dừng lại.
“Levicorpus*!” Không thể nhịn được nữa Snape dùng một bùa chú nho nhỏ để trừng phạt người phụ nữ này.
* Levicorpus: Thần chú làm treo ngược người khác lên không trung.
Skeeter đột nhiên bị treo ngược lên, máu tràn ngập đại não, làm cô rất khó chịu.
Cô sợ hãi kêu lên, “Snape! Thả tôi xuống! Tôi muốn tố cáo ngươi ác ý muốn mưu hại phóng viên!”
Harry nhìn Skeeter đang ở giãy dụa ở giữa không trung mà vẫn còn giương nanh múa vuốt, cậu bèn lên tiếng.
“Nếu cô muốn cho Bộ Pháp Thuật biết, cô là một animagus phi pháp, thì cô muốn làm gì thì làm, muốn viết cái gì thì viết cái đó đi?”
“Ngươi ——” Skeeter cực kỳ kinh ngạc, cô cho rằng không có người nào biết bí mật này chứ.
Harry nhìn Snape gật đầu, ý bảo Snape thả người xuống.
Sau khi Skeeter được thả xuống, cũng không khóc nháo la mắng hay rời khỏi nơi này, cô chỉ lẳng lặng ngồi trên sô pha chờ lời nói tiếp theo của Harry.
Harry cong môi, người phụ nữ cũng còn thông minh đó.
“Cô chỉ cần không viết những tin tức linh tinh, tôi cũng sẽ không tố cáo cô với Bộ Pháp Thuật.”
Skeeter cắn môi, gật đầu.
“Về cuộc phỏng vấn của tôi và Severus, cô chỉ cần dựa theo lời tôi nói viết đúng sự thật là được rồi.”
Skeeter nhẹ nhàng thở ra, còn tốt, Harry còn nguyện ý để cô thực hiện cuộc phỏng vấn này.
Hai người sau khi cùng đạt chung nhận thức, việc tiếp theo đều tiến hành rất thuận lợi.
Ngày hôm sau trên tờ Nhật Báo Tiên Tri, có một bài báo miêu tả rất dài về tình yêu chung thủy của Harry Potter Và Severus Snape.
Harry cùng Snape trở thành cặp đôi ân ái được hâm một nhất thế giới phép thuật..