Đọc truyện Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân – Chương 111: Sắp Đến Kỳ Nghỉ Hè
Sau khi thi xong, các phù thủy nhỏ liền trở về phòng thu dọn hành lý.
Harry chỉ đơn giản trở về hầm thu dọn một chút, rồi đi đến phòng ngủ của Ron.
Trong phòng ngủ của Ron, các phù thủy nhỏ đang bận rộn thu dọn hành lý của mình, mà Harry đang nhàm chán ngồi trên chiếc giường lớn có màu đỏ vàng của Gryffindor mà nhìn bọn họ.
Ron nhìn Harry rảnh rỗi đến mốc meo kia, bất đắc dĩ hỏi, “Harry.
Cậu đã dọn xong hành lý rồi sao?”
Harry ngáp một cái, gật gật đầu, “Ân.
Cũng không có gì cần phải thu dọn cả.
Đồ của mình đều có hết ở Spinners End.”
Harry cơ hồ là thường trú tại Spinners End, cho nên đồ dùng sinh hoạt gì đó, cậu đều sớm chuẩn bị đầy đủ hết rồi.
Ron thở dài một tiếng, “Thật tốt.” Chừng nào thì cậu và Draco mới có thể giống như Harry và Snape, lúc nào cũng có thể ở cùng một chỗ.
Neville ở bên cạnh cũng không lên tiếng, cậu sẽ không nói cho hai người đó biết, là Hermione cũng có đồ dùng sinh hoạt để ở nhà cậu.
Thu dọn xong hành lý, ba người cùng nhau đi tới phòng sinh hoạt chung.
Một người cầm trong tay ly nước, một người nằm dài trên sô pha, còn người còn lại thì chỉ đơn giản ngồi xuống ghế.
“Kỳ nghỉ hè này các cậu có tính đi đâu chơi không?” Harry hỏi.
“Chỉ ở nhà đợi thôi.” Neville nghĩ tới cũng cảm thấy nhàm chán, cũng không biết là kỳ nghỉ này Hermione có đến nhà cậu chơi không nữa.
Con ngươi của Ron sáng lên, trông có chút hưng phấn, “Các cậu có biết không, kỳ nghỉ hè này sẽ tổ chức thi đấu Cúp Quidditch Thế Giới.”
Harry gật đầu, trên mặt mang theo một nụ cười toe toét.
Nhưng trong lòng lại âm thầm mắng: Ron, nếu cậu mà biết trong cuộc thi đấu đó sẽ diễn ra cuộc tấn công của Tử Thần Thực Tử, có lẽ cậu sẽ không vui vẻ như thế đâu.
Nhưng Neville lại thực sự cảm thấy hứng thú, “Chúng ta cùng đi xem trận đấu đó đi.”
Ron đang muốn nói tiếp, thì bị một giọng nữ ngắt lời của cậu.
“Hắc, các cậu đang tính đi đâu vậy?”
“A, Hermione, tới đây ngồi đi.” Neville dịch sang một bên, Hermione không nói hai lời liền ngồi xuống bên cạnh cậu.
“A, Hermione.
Chúng ta đang nói tới trận đấu Cúp Quidditch Thế Giới.” Harry trả lời câu hỏi vừa rồi của Hermione.
“Cúp Quidditch Thế Giới?” Trên mặt Hermione không có một chút hứng thú nào hết.
“Hermione, chúng ta cùng đi đi, được không?” Neville lên tiếng dò hỏi, trong giọng nói có chút đáng thương cùng một chút năn nỉ.
“A, Neville.” Hermione đỡ trán, bộ dáng đáng yêu như thế này làm cô có chút không thích ứng được, “Được rồi, được rồi.”
Nghe Hermione đồng ý, Neville lập tức trở nên cực kỳ vui vẻ, “Thật tuyệt!”
Ron lặng lẽ mà nói một câu, “Cho nên….!Hermione có thể đi mới là điều quan trọng nhất sao…..!Chúng ta đâu…”
Harry sờ sờ Ron đầu, giống như an ủi mà nói, “Draco nhất định sẽ dẫn cậu đi.” Không chỉ có Draco sẽ dẫn cậu đi, mà cả nhà cậu sẽ dẫn cậu đi.
Harry ở trong lòng âm thầm nói thêm một câu.
Ron nghĩ đến Draco sẽ dẫn cậu đi xem trận đấu Quidditch, thì lập tức trở nên vui vẻ.
“Chúng ta cùng đi xem trận đấu Quidditch đi.”
Sau khi hẹn đi chơi với các bạn của mình, Harry quay trở lại hầm.
Snape đang ngồi trên sô pha uống cà phê chỉ nhẹ nhàng mà nói một câu, “Trở lại rồi à.”
“Ân.” Harry ngồi lên đùi Snape, rồi mới theo thói quen cọ cọ đầu vào trong lòng ngực Snape.
Snape buông cà phê trong tay xuống, ngón tay thon dài xuyên qua mái tóc đen của Harry, từ từ vuốt ve.
“Em ở đâu về vậy?”.
Truyện Gia Đấu
“Tháp Gryffindor.”
Snape nghe được cái từ “Gryffindor” này, theo bản năng mà nhíu mày lại.
Tuy rằng bạn lữ của hắn là một nửa Gryffindor, nhưng từ trước đến nay rắn cùng sư tử luôn không hợp nhau, nên nhất thời hắn cũng không thể cái nhìn của mình được.
Harry cảm giác bàn tay đang vuốt ve trên đầu của mình dừng lại, liền biết xà vương nhà cậu đang khó chịu với từ “Gryffindor” này.
Harry cười khẽ ra tiếng, “Severus, sao anh lại giống như con nít vậy.”
Đối với trêu chọc của bạn lữ, Snape nhẹ nhàng mà búng một cái lên trên trán Harry.
“Tiểu Harry, lá gan của em càng lúc càng lớn rồi nhỉ.”
Harry cười đến vui vẻ, lông mày cong lên, đôi mắt lấp lánh, “Severus, anh không biết câu cậy sủng mà kiêu sao?”
Tâm trạng của Snape cũng trở nên tốt hơn, khó có dịp hắn vui vẻ đùa giỡn cùng Harry, “A, có lẽ hôm nay đầu óc ta để quên trên giường, nên quên mất câu này.”
Hiếm khi thấy Snape đáng yêu như thế này, Harry đứng dậy nhẹ nhàng hôn một cái lên trên má Snape.
Snape hôn đáp trả trên đôi môi nhỏ của Harry, chỉ là chuồn chuồn lướt nước, không có làm gì nữa.
“Em tới chỗ đó làm cái gì vậy?” Tha thứ cho Snape, hắn thậm chí không thể nói ra từ Gryffindor này được, bởi vì hắn sợ lúc nói ra sẽ mang theo trào phúng sẽ khiến Harry cảm thấy đau lòng.
Harry phảng phất như đã biết rõ tâm tư của Snape, mỉm cười, “Đương nhiên là đi tạm biệt mọi người a.
Ngày mai là mọi người sẽ rời Hogwarts.”
Snape gật gật đầu, cũng không có nói lời nào.
“A, đúng rồi.
Em có hẹn với mọi người sẽ đi xem trận đấu Cúp Quidditch Thế Giới.”
Snape lập tức cau mày, “Harry, nếu ta nhớ không lầm, trong trận đấu Quidditch sẽ xảy ra cuộc tập kích của Tử Thần Thực Tử.”
Harry gật gật đầu, “Không có việc gì đâu, Severus.
Lần trước em cũng không có chuyện gì, lần này có anh ở bên cạnh em, thì chắc chắn em cũng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.” Nói không chừng, cậu còn có thể diệt trừ được một hoặc hai tên Tử Thần Thực Tử……!
Lời Harry nói, làm Snape cảm thấy yên tâm một tí.
Harry thích Quidditch, đặc biệt là cậu rất thích bay, điều này là không thể nghi ngờ.
Hắn cũng không đành lòng để cho người yêu của mình không thể xem được trận đấu.
Dù sao, hắn cũng sẽ luôn ở bên cạnh cậu, hắn sẽ bảo vệ tốt người yêu của hắn.
Nghĩ vậy, Snape gật đầu, “Được thôi.
Ta dẫn em đi, nhưng em nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời.” Giọng nói của Snape, nghe có chút trẻ con.
Harry vui vẻ mà mỉm cười, “Ừ, em sẽ nghe lời mà.”
Lúc này, một con cú mèo màu xám bay vào phòng.
Harry lấy lá thư, đút cho con cú mèo một ít mẩu bánh mì, xong rồi nó mới giương cánh bay đi.
Trên lá thư viết: Harry thân ái.
Harry mở lá thư ra, nhìn nội dung trên lá thư, cậu lập tức bật cười.
“Là Sirius.”
Mặt Snape lập tức cứng đờ, vẻ mặt từ từ đen lại, ai cũng có thể nhìn ra được, hắn có chút khó chịu.
“Hắn kêu em đến nhà hắn?”
Harry gật đầu, nhìn tính tình trẻ con của Snape, cậu mỉm cười, “Có lẽ, anh sẽ cùng đi với em?”
“Cùng đi?” Snape nhướng mày, “Em không sợ ta cùng con chó ngốc kia làm sập nhà sao?”
“Sẽ không, anh có thể chế trụ Sirius lại.” Harry tiến lên ôm lấy eo Snape, ngẩng đầu, trong mắt tràn ngập ý cười, “Hay là nói, anh có thể chịu được không gặp em trong thời gian dài như vậy?”
Khóe miệng của Snape cong lên, đồng thời ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của Harry, “Vậy xem ra, ta nhất định phải đi cùng em rồi.”
Hắn là thật sự luyến tiếc Harry, một ngày không nhìn thấy cậu là trong lòng cảm thấy trống vắng, huống chi là nhiều ngày như vậy.
Cái này huyết thống phép thuật đáng chết này, hắn thật sự không có cách nào giải quyết được nó.
Sirius a…..!Tại sao lại là hắn, sao hắn lại là cha đỡ đầu của Harry.
Snape hôn lên môi Harry, hai người quấn quýt dây dưa cùng nhau……!
Sắc trời vẫn còn sáng, nhưng là trong hầm đã trình diễn một màn khiến người ta đỏ mặt tim đập loạn xạ……!Aii.