Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 109: Kỳ Thi Cuối Kỳ


Đọc truyện Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân – Chương 109: Kỳ Thi Cuối Kỳ


Từ lần đó nhìn thấy nụ cười của Snape nhóm tiểu động vật luôn mong chờ có thể một lần nữa nhìn thấy Snape cười, nhưng mà……!Kỳ thi cuối kỳ cũng đã đến rồi, nhưng bọn họ cũng chưa được nhìn thấy Snape cười lần nữa.

Điều này chính là, điều tiếc nuối nhất của nhóm tiểu động vật.

Nhóm tiểu động vật năm nhất tụ tập ở trên bãi cỏ trước hồ Đen, vừa ăn những món ăn do gia tinh chuẩn bị, vừa ôn tập để chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ.

“Merlin a, tại sao Độc Dược lại có nhiều bước cần làm quá vậy làm sao mà mình nhớ hết được đây ∼” Ron kêu rên một tiếng, đem cuốn sách Độc Dược rất dày để lên trên mặt.

Draco mỉm cười, lấy cuốn sách ra khỏi khuôn mặt Ron, “Dù cậu có muốn lấy cuốn sách này đập chết bản thân, thì cũng phải làm bài thi Độc Dược thôi.”
Hermione gật gật đầu, “Draco nói không sai.

Cậu vẫn nên mau chóng học thuộc bài đi, nếu cậu thi không đạt tiêu chuẩn thì mẹ cậu nhất định sẽ đánh chết cậu đó.” Hermione tuy là đang khuyên Ron học bài, nhưng là trong giọng nói của cô mang theo chút vui sướng khi thấy người khác gặp họa.

Nghĩ đến mẹ của mình, Ron lại kêu rên lên một lần nữa, “Ah, mẹ nhất định sẽ giết chết mình.”
Neville đột nhiên cũng nghĩ đến bà nội quyền uy của mình, “Ah, Ron, mình hiểu được cảm giác của cậu, tuy nhiên cậu vẫn nên nhanh chóng học bài đi.”
“Ai ∼” Ron thở dài nhìn về phía Harry đang cắm cúi đọc sách mà không nói một lời nào hết, “Harry, cậu đang đọc cái gì vậy?”
Harry mỉm cười nhìn Ron, rồi cậu giơ quyển sách lên để cho Ron nhìn thấy tựa đề.


“Bách khoa toàn thư về phép thuật hắc ám??!!” Ron lập tức la lên.

Khóe miệng Draco bắt đầu run rẩy, Hermione thiếu chút nữa là xé rách một trang sách, trên mặt Neville thì đầy dấu chấm hỏi.

“Trong quyển sách này có đầy đủ hết các phép thuật hắc ám, nội dung tương đối phong phú, đáng giá để nghiên cứu một chút.” Harry lên tiếng giải thích.

“Nghiên cứu?!” Giọng nói của Hermione có chút sắc bén, thật là muốn hù chết cô mà, Harry thế nhưng lại đi nghiên cứu phép thuật hắc ám.

“Bình tĩnh đi, Hermione.” Harry mỉm cười, “Trung Quốc có câu tục ngữ là, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.

Cậu không hiểu rõ nguyên lý của phép thuật hắc ám, thì làm sao phòng ngự được nó.”
Hermione cảm thấy lời nói của Harry rất có đạo lý, nhưng là sau khi cô học ba năm ở Hogwarts, cô thật sự không thích tiếp xúc với phép thuật hắc ám.

“Harry…..”
Hermione vừa định tiếp tục khuyên Harry, thì lại bị lời nói của Neville đánh gãy.

“Hermione, mình cảm thấy Harry nói rất đúng.” Neville cực kỳ nghiêm túc mà nhìn Hermione, “Hơn nữa mình cảm thấy, phép thuật hắc ám cũng không phải rất tà ác, chỉ là người dùng nó có ý định xấu, thì nó mới thành phép thuật tà ác.”
Hermione thở dài, “Ah, được rồi.

Neville, cậu thuyết phục được mình rồi.”
Đừng nhìn Neville ngày thường ngây ngốc như thế, cũng không nói nhiều.

Nhưng là ở thời khắc quan trọng, Neville luôn nói ra những lời nói rất có sức thuyết phục.

Harry mỉm cười nhìn Neville.

Nếu lúc trước Voldemort không có lựa chọn cậu, mà lựa chọn Neville, thì Neville vẫn đủ tư cách để trở thành một Cứu Thế Chủ.

Không nói tiếp về chuyện này nữa, mỗi người đều đắm chìm vào sách vở của riêng mình.

Đột nhiên Draco ngẩng đầu lên, “Harry.”
“Ân?” Harry đang cúi đầu đọc quyển sách phép thuật hắc ám thì ngẩng đầu lên nhìn Draco.

“Tại sao cậu có thời gian đọc quyển sách khác vậy, cậu đều đã chuẩn bị tốt cho kỳ thi cuối kỳ rồi sao?” Đúng vậy, đây mới chuyện mà Draco để ý.


Bọn họ đều chú tâm ôn tập cho kỳ thi, thế nhưng Harry lại đọc “Một quyển sách khác”.

(Khóe miệng tác giả run rẩy: Một cuốn sách khác, cũng chỉ có Draco Malfoy mới nói một cuốn sách nguy hiểm như vậy thành một cuốn sách bình thường.)
Harry gật gật đầu, “Ân, ôn tập hết rồi.”
Harry nói xong thì khiến cho trong lòng mọi người đều căm phẫn.

“A, Harry.

Mình thật sự muốn mở đầu của cậu ra, xem bên trong đó rốt cuộc có cái gì.” Ron hâm mộ nhìn Harry.

Draco bĩu môi, “Hừ, Harry.

Đến lúc đó thi không được tốt, thì rất mất mặt đó nha.”
Hermione cũng như hổ rình mồi mà nhìn chằm chằm Harry, “Đúng vậy đó.”
Harry mỉm cười, “Chờ đến lúc đó rồi các cậu sẽ biết.”
Cậu đã sống hai kiếp, lại học lại những kiến thức năm đó.

Nếu cậu mà không thi tốt, thì khẳng định là chỉ số thông minh của cậu có vấn đề rồi.

——————————————
Cuối cùng thì ngày thi cuối kỳ cũng đã tới, Slytherin cùng Gryffindor tiếp tục thi chung một phòng.


Mỗi môn thi Harry đều là người đầu tiên nộp bài, hơn nữa bộ dáng vô cùng tự tin.

Cái này làm cho những học sinh thi cùng phòng với cậu, lập tức áp lực như ngọn núi lớn.

Rốt cuộc thì cũng thi xong môn Độc Dược, vài người sau khi nộp bài cũng nhanh chóng rời khỏi phòng thi.

Harry vừa đi, vừa duỗi người, “Severus ra đề thật phức tạp, bằng không mình đã làm xong rất nhanh rồi.”
Ron khinh thường mà nhìn Harry, “Mới có nửa tiếng mà cậu đã nộp bài rồi vậy mà cậu còn chưa hài lòng sao?” Nói xong Ron lập tức cảm thấy bất an trong lòng, “Ai, cũng không biết đáp án của mình có đúng không……”
Draco sờ sờ Ron đầu, “Yên tâm đi, nhất định sẽ qua.”
Draco mỗi ngày giám sát Ron học bài, nếu Ron thi không qua môn, thì cũng coi như cậu không hoàn thành trách nhiệm.

Hermione không để ý đến bọn họ, thì thầm tự nói với chính mình, “Máu của thằn lằn lửa là một giọt hay là hai giọt…….”
Neville bất đắc dĩ mà mỉm cười.

Năm người từ phòng thi bước ra, rồi từng người về phòng của mình.

Harry duỗi eo, thở dài nói, “Ai….!Lại một kỳ nghỉ hè…..”
Ngày quyết chiến của bọn họ cũng sắp tới gần rồi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.