Đọc truyện Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân – Chương 100: Gia Tộc Malfoy Thề Nguyện Trung Thành
8 giờ đúng.
Lucius đi tới chính giữa đại sảnh, đứng bên phải là Narcissa, còn bên trái là Draco.
Mỗi vị khách khứa đều tự động im lặng, tôn trọng mà nhìn về phía Lucius.
Một nhà Weasley cùng gia tộc Longbottom còn có Hermione đứng ở trước mặt mọi người, cái này làm cho trong lòng mỗi người đều hiểu rõ ý nghĩa chân chính của đêm nay là tất cả đều bình đẳng không có phân biệt đối xử.
Ánh mắt của Lucius nhìn lướt qua khuôn mặt từng người một, đem biểu tình của mọi người đều thu vào đáy mắt hết.
“Thật vui khi các vị có thể tham gia buổi tiệc tối này.” Lucius hơi hơi hé miệng, giọng nói không lớn nhưng lại làm mỗi một người đều nghe thấy rõ ràng.
Phía dưới người có hơi hơi hất cằm, có giơ ly rượu lên đáp lại lời nói của Lucius.
“Ta thiệt tình hy vọng mỗi một vị ở đây đều có thể chơi vui vẻ ở buổi tiệc tối này, vui chơi hết mình………” Lucius cong khóe miệng, mang theo nụ cười xã giao, nhìn về phía mọi người.
Pansy không có biểu tình gì, nhưng là nhìn kỹ thì, sẽ thấy đáy mắt cô tràn ngập hưng phấn.
Chủ đề chính của buổi tiệc tối này, có thể giúp cô tiến gần đến vị trí gia chủ.
Bên cạnh Pansy là Blaise cùng phu nhân Zabini trên mặt họ đều cùng nở một nụ cười, chờ mong Lucius nói tiếp.
“Nhưng là, trước đó……” Lucius cố ý kéo dài lời nói, “Ta muốn giới thiệu một người cho mọi người.”
Lucius mang theo Narcissa cùng Draco đứng bên cạnh cầu thang, lấy thái độ cung kính nghênh đón một người.
Tất cả mọi người nín thở chăm chú nhìn về phía cầu thang, thấy có hai người đi xuống từ cầu thang, rồi mới hít hà một hơi.
Người đàn ông có thân hình cao lớn mặc một cái áo choàng màu đen, hai hàng nút trên áo được gài kín kẽ tới dưới cằm.
Một mái tóc đen mượt mà, trên khuôn mặt tái nhợt có một cái mũi ưng rất lớn nhưng không phản cảm,đôi môi mỏng gợi cảm mím lại thành một hàng, đôi mắt đen kia không mang theo một tia biểu tình gì hết.
Người đàn ông đang ôm eo thiếu niên đứng bên cạnh hắn.
Không thể không nói thiếu niên này, thật sự rất đẹp.
Mái tóc đen dài được buộc lại bằng một sợi dây lụa màu xanh đậm ở phía sau đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo được khảm một đôi mắt xanh biếc như đá quý, trên trán dưới tóc mái mơ hồ có thể thấy được vết sẹo hình tia chớp.
Đôi môi đỏ kiều nộn lộ ra một nụ cười, làm cho cả khuôn mặt xinh đẹp càng thêm nhu hòa lên.
Tuy rằng thiếu niên chỉ cao tới ngực của người đàn ông, nhưng là đôi chân thon dài của cậu không làm cậu nhìn trông có vẻ nhỏ nhắn.
Ngược lại làm cả hai người càng thêm…..!Xứng đôi.
Các quý tộc bên dưới đều bị Harry cùng Snape dọa đến mức sợ ngây người.
Bọn họ biết buổi tiệc tối này là Lucius thể hiện rõ lập trường của nhà Malfoy, nhưng là bọn họ hoàn toàn không có dự đoán được Lucius thật sự sẽ mời Cứu Thế Chủ đến.
Những người không biết tới mục đích thực sự của buổi tiệc tối này chính là những gia tộc thuần huyết ngu ngốc này, họ thật sự là bị dọa tới mức ngốc luôn rồi.
Harry cùng Snape hai người cùng nhau tiến về phía trước, một nhà Malfoy đi phía sau Harry vài bước.
Harry đi tới vị trí mà Lucius vừa đứng phát biểu, với Snape đang đứng bên cạnh cậu, mà một nhà Malfoy lặng lẽ đứng bên cạnh hai người họ.
Harry cong khóe miệng, trên mặt mang theo một nụ cười nghiền ngẫm, “Mọi người….!Có phải rất ngạc nhiên khi thấy tôi có mặt ở đây.”
Ánh mắt Harry nhìn xung quanh, đem biểu tình của mỗi một người đều thu hết vào đáy mắt.
Thấy biểu tình trên khuôn mặt của gia chủ Crabbe cùng gia chủ Parkinson giống như đang ăn p***, càng làm Harry vui vẻ lên, “Có lẽ…..!Có một số người không mong muốn thấy tôi có mặt ở đây……”
Trong đầu gia chủ Parkinson tràn đầy lửa giận, ông ta tức giận đến mức muốn lập tức bước lên phóng cho Harry một cái Avada, nhưng là được gia chủ Crabbe người có chút đầu óc túm chặt lại.
Gia chủ Crabbe nhẹ nhàng nói bên tai gia chủ Parkinson, “Đừng quên, lời chủ nhân nói, tên đó là của chủ nhân.”
Gia chủ Parkinson hừ lạnh một tiếng, cất đũa phép trong tay đi, gắt gao mà nắm chặt tay lại, nghiến răng nghiến lợi mà nhìn về phía Harry.
Harry đương nhiên nhìn thấy được động tác nhỏ đó của gia chủ Parkinson, nhưng là cậu cũng không quan tâm lắm, giống như cậu chưa từng nhìn thấy gì, biểu tình trên khuôn mặt không có thay đổi.
“Hôm nay, tôi có mặt ở đây là bởi vì….!Lucius có một số việc muốn tuyên bố.” Harry nhìn về phía Lucius.
Mà những người phía dưới bởi vì Harry gọi tên Lucius trong lòng lập tức hoảng sợ, bọn họ liền nghĩ tới một người, một người rất thích xưng hô tên thánh của người khác, hơn nữa còn là một người rất tàn nhẫn.
Nhưng hiển nhiên là, hai người này không giống nhau, Harry là Cứu Thế Chủ, mà người kia là Chúa Tể Hắc Ám.
Lucius đứng ở trước mặt Harry chậm rãi quỳ một chân xuống, sau lưng hắn Draco cùng Narcissa cũng quỳ xuống y như vậy.
Lucius buông quyền trượng trong tay phải xuống, bàn tay nắm chặt lại đặt lên tim mình, đầu hơi hơi cúi xuống, “Ta, Lucius Malfoy.
Lấy danh nghĩa gia chủ gia tộc Malfoy, tại đây ta xin tuyên bố, gia tộc Malfoy nguyện vĩnh viễn trung thành với Harry James Potter.
Nếu như trái lời, gia tộc Malfoy vĩnh viễn biến mất, chết không được tử tế.”
Theo lời thề của Lucius, một ánh sáng lấp lánh màu trắng quấn lấy họ rồi đi vào trong cơ thể của Harry và Lucius.
Thế nhưng lại là sử dụng lời thề trung thành, Harry cũng có chút ngốc luôn.
Không phải chỉ là, đơn giản dùng lời nói bình thường thôi sao, làm thế nào mà thành một câu thần chú trung thành cổ xưa.
Ngay sau đó, Harry ra hiệu cho Lucius đứng lên.
Harry nhỏ giọng mà nói ở bên tai Lucius, “Ngài tính làm cái gì vậy?”
Lucius khẽ cười nói, “Để đề phòng sau này cậu phủi sạch quan hệ, ta phải nắm chặt lấy Cứu Thế Chủ a.”
Lucius nhận định Harry sau này sẽ là người đứng đầu ở thế giới phép thuật, cho nên vì lợi ích của gia tộc Malfoy, hắn tuyệt đối muốn chặt chẽ mà bắt lấy Cứu Thế Chủ này.
Đương nhiên, cũng vì tình nghĩa giữa bọn họ.
Harry có chút bất đắc dĩ mà nhìn Lucius, cái tên giảo hoạt này, sau này người thay mặt Harry Potter quan hệ với các gia tộc khác, vẫn là nhà Malfoy.
Thật là, để cho hắn chiếm nhiều tiện nghi một chút cũng không sao.
Snape nhìn chăm chú vào đôi mắt của Harry, thì cũng biết rõ trong lòng cậu đang toan tính điều gì.
Trong lòng lại cảm thấy cậu rất đáng yêu, nhưng là trên mặt vẫn không có chút biểu tình nào.
Harry sửa sang lại biểu tình của mình, hướng mặt về phía mọi người.
Khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, nở nụ cười đúng chuẩn Slytherin, “Kế tiếp, đến phiên mọi người lựa chọn.”.