Đọc truyện Bạo Chúa – Chương 296: Kẻ khinh nhờn
– A!
Bất chợt hai cô nàng thánh kỵ sĩ sử dụng đoản trượng hét lớn, rồi ngã gục xuống! Những thánh kỵ sĩ khác vội vàng đỡ lấy họ, đặt ngồi xuống một cách nhẹ nhàng, trong khi Calchas sử dụng thánh quang phổ chiếu để chữa trị cho họ.
Anh ta không phát hiện ra bất cứ thương tích nào, chứng tỏ trong quá trình câu thông với thần linh, hai người này đã gặp trục trặc nào đấy khiến cho liên kết đứt gãy, dẫn tới bản thân phải chịu phản lực gây chấn thương.
– Đội… đội trưởng…
Một trong hai thánh kỵ sĩ mở mắt ra, miệng lắp bắp run rẩy. Thấy thế, Calchas lập tức ngồi thụp xuống, ghé tai lại gần xem cô nàng định nói gì.
– Có dấu hiệu… kẻ khinh nhờn…
Không khí bên trong đại sảnh đột ngột hạ xuống cả chục độ! Sát khí từ tám thánh kỵ sĩ có sức chiến đấu tương đương cấp trung tỏa ra, đủ sức làm một người bình thường đứng tim mà chết ngay tại chỗ, thật may là hiện tại trong phòng chẳng có người nào bình thường cả!
– Chị hãy bình tĩnh kể lại cho tôi xem đầu đuôi mọi chuyện là như thế nào, và vì sao hai người lại thành ra như thế này?
Hai nữ thánh kỵ sĩ gật đầu, nhắm nghiền mắt lại trong thoáng chốc, đè lại vết thương trong linh hồn. Sau đó họ mở mắt ra, và dù rằng vẻ suy yếu vẫn còn sót lại trên gương mặt họ, nhưng Calchas biết rằng họ đã khôi phục được ít nhất sáu bảy phần chiến lực rồi.
– Theo như thần linh chỉ dẫn, thì trong tòa thành này có dấu vết của những kẻ thờ cúng tà thần. Tín hiệu nhắc tới bốn nguồn năng lượng hội tụ, nằm ở bốn góc của tòa thành này, tạo thành một phong ấn khóa chặt toàn bộ tòa thành lại để tránh bị thần tìm thấy.
– Do chúng ta đã tiến vào bên trong thế giới này, nên mới có thể phát hiện được ra tung tích của chúng. Tuy nhiên trước khi chúng tôi kịp nhận mệnh lệnh của thần linh thì liên kết bỗng nhiên bị cắt đứt!
Hai nữ thánh kỵ sĩ trả lời xong bèn tiếp tục nhắm mắt tĩnh dưỡng, chữa trị linh hồn của mình. Mặt Calchas nặng trịch như chì, không nói một lời nào. Anh ta ra hiệu cho cả đội ngồi xuống nghỉ ngơi, rồi quay trở lại chỗ đội phó Mira.
– Chị nghĩ sao về chuyện này?
– Còn phải hỏi nữa sao? Những kẻ khinh nhờn cần phải bị gột rửa bằng mọi giá! Tôi đề nghị nâng việc phá giải phong ấn Shazam lên ưu tiên cao nhất, sau đó mới là truy sát thánh nữ. Sự tồn tại của thánh nữ chỉ khiến các phe phái trong giáo hội lục đục, còn một tà thần có thể ảnh hưởng cực lớn tới cục diện hiện tại.
– Tôi cũng nghĩ như vậy!
Calchas khẽ gật đầu, rồi xoay người đối mặt với cả đội.
– Các Anh Chị thân mến! Từ xưa tới nay, tôn chỉ của giáo hội luôn là ban phát tình thương và ánh sáng cho thế nhân. Thế nhưng con người là giống loài vô ơn bạc bẽo! Sẽ luôn có những kẻ từ chối ân sủng của thần, để đâm đầu vào chốn Địa Ngục không đường về. Những kẻ này sẽ là lũ chó dẫn đường cho ác ma hành tẩu trên thế gian, vậy nên nhiệm vụ tối thượng của chúng ta chính là phải thanh trừng những kẻ này bằng bất cứ giá nào! Chỉ cần gặp, vậy thì không chết không thôi!
Calchas nói một lượt bằng ngôn ngữ Malus, rồi lặp lại bằng ngôn ngữ của đế quốc Rivenfall. Do nhân viên của giáo hội đến từ rất nhiều vùng khác nhau, và họ cũng sẽ phải công tác ở rất nhiều vùng khác nhau nốt, thế nên việc giao tiếp bằng một vài loại ngôn ngữ chung là điều bắt buộc.
Để tiện sử dụng, các lãnh đạo giáo hội đã chọn ngôn ngữ của hai đại đế quốc làm ngoại ngữ bắt buộc, bất cứ nhân viên chiến đấu nào cũng đều phải học. Do đó, có thể trong một đội ngũ chiến đấu tồn tại nhiều loại ngôn ngữ khác nhau, nhưng họ chắc chắn phải giao tiếp được với nhau thông qua ngôn ngữ chung.
Về phần tại sao cả đội lại sử dụng tiếng Malus làm chủ, là bởi Drake cũng đã tính tới việc tiểu đội gặp phải những người Malus lưu lạc bên trong thế giới này. Nếu như các thành viên biết được ngôn ngữ Malus thì khi cần tìm hiểu thông tin từ những người sống sót, thậm chí là xây dựng các mối quan hệ lâm thời sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều lắm.
Ngay cả hai thánh kỵ sĩ sử dụng khiên chắn đỡ đòn, trải qua một cuộc hành trình vừa đi vừa học, hiện tại cũng đã nghe và nói được kha khá tiếng Malus rồi. Tuy nhiên để tránh thông tin mình truyền đạt bị hiểu sai, Calchas vẫn phải lặp lại một lần nữa bằng ngôn ngữ Rivenfall.
– Hiện tại theo như thần dụ thì có thể thấy đây chính là một hang ổ tà ác! Tôi biết rằng nhiệm vụ của các Bề Trên giao cho chúng ta là phải gạt bỏ thánh nữ dự bị, nhưng lời thần dạy cao hơn tất cả! Thần nói những kẻ bàng môn tà đạo đều sẽ phải chịu sự trừng phạt, vậy thì chúng ta sẽ ưu tiên thanh trừng lũ sâu mọt đó trước. Trong quá trình này, nếu gặp được thánh nữ thì chúng ta tiện tay xử lý luôn cô bé là được.
Calchas ngừng lại một chút, nhìn một vòng tất cả các thành viên còn lại. Không một ai trong số họ muốn phản đối, để hiểu rằng cái cụm từ “kẻ khinh nhờn” khiến bọn họ điên tiết tới nhường nào.
– Như vậy, chúng ta nghỉ một chút để hồi phục thể lực, rồi bắt đầu hướng về bốn góc của tòa thành để hóa giải phong ấn.
***
Theo lời kể của Cyrax, sau khi lục soát một vòng tầng một xong, gã đã tiến vào trong rừng để tìm kiếm. Ở nơi đấy có rất nhiều các loài thực vật kì lạ và cực kì hung dữ. Cyrax đã phải phí rất nhiều công sức mới có thể vượt qua chúng, để rồi tìm được một tòa biệt thự nhỏ xinh nằm giữa rừng cây.
– Ta thức tỉnh sức mạnh thật sự, thoát khỏi thân phận con sâu cái kiến cũng ở chỗ đó!
Cyrax kết thúc câu chuyện bằng một câu nói, khiến cho Gatrix không khỏi suy tư. Người thông minh nói chuyện với nhau, nói ít hiểu nhiều. Kết hợp với những tin tức mà hắn đã tự kiểm chứng, thì Gatrix khẳng định tầng một không còn thứ gì đáng để hắn lưu tâm nữa.
Cyrax chắc chắn đã tìm được ít nhất một thứ gì đó có khả năng xua đuổi sinh thể màu đen, và đó rất có thể là phần còn thiếu của chiếc chìa khóa hắn đang giữ. Đó sẽ là một vấn đề hắn buộc phải đối mặt, song hiện tại Gatrix chưa muốn làm căng tới mức đó.
Hơn nữa, một chiếc chìa khóa, dù có ẩn chứa bao nhiêu quyền năng, thì cũng không thể vượt ra định nghĩa ban đầu của nó, là để mở khóa một thứ gì đấy. Bất kể người giữ chiếc chìa hoàn chỉnh là ai, Gatrix đều không quan tâm! Hắn chỉ cần biết lúc chiếc chìa đó mở khóa, thì hắn phải có mặt ở đấy là đủ.
Việc Cyrax nói rằng gã giác ngộ sức mạnh hiện tại ở trong tòa biệt thự là vấn đề thứ hai mà Gatrix cần chú ý. Có rất nhiều cách để sự việc này diễn ra, ví dụ như ở nơi đó đã từng có một lãnh chúa bóng đêm tu luyện, để lại cảm ngộ. Cũng có lẽ là có một món đồ vật hắc ám nào nằm ở đó, tình cờ Cyrax nhặt được và hấp thụ nó… hoặc bị nó nuốt chửng ngược!
Đó không phải là một vấn đề quá quan trọng. Trong mắt Gatrix, Cyrax mạnh lên, nhưng gã cũng yếu đi rất nhiều. Ở trạng thái lãnh chúa bóng đêm này, Gatrix tự tin có thể dùng một cái giá thấp nhất để phế truất ngôi vị của Cyrax, sau đó dùng thế như sét đánh núi lở tiêu diệt gã.
Vậy nên bất kể Cyrax có đang diễn thứ xiếc gì, Gatrix đều mỏi mắt chờ mong! Thay vào đó, Gatrix quan tâm về tòa biệt thự nhiều hơn. Nếu như tòa thành này đóng vai trò cung cấp cho hắn một đống manh mối nhưng lại không thể ghép vào với nhau, thì ở “bản đồ mới” này, Gatrix suy đoán rằng hắn có thể tìm được dữ kiện còn thiếu để ghép thành bức tranh toàn cảnh.
– Như vậy, mời cậu dẫn đường! Chúng ta không muốn lãng phí thời giờ để mò mẫm trong một khu rừng toàn cây ăn thịt đúng không?
– Hừ!
Cyrax đáp lại bằng một cái khịt mũi khinh thường, nhưng vẫn rời đi khỏi căn hầm ngục bí mật trước tiên. Vera giữ Gatrix lại, trong khi những người khác lục tục nối bước Cyrax rời đi.
– Anh có nắm chắc vụ này không? Gã Cyrax đó… trông lạ lắm!
– Đừng lo lắng, mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của anh rồi!
***
Dưới sự hướng dẫn của Cyrax, bọn họ tìm tới tòa biệt thự trong rừng rất nhanh, mặc dù một vài trận chiến nho nhỏ thì không cách nào tránh khỏi. Những lúc như vậy, đống phép thuật lửa của Vera tỏ ra hiệu quả cực kỳ “dữ dội”, trong khi Taara và Jane thì đóng vai trò quần chúng.
Cả Gatrix và Cyrax đều giữ im lặng trong suốt quãng đường này. Bọn họ có quá nhiều thứ cần phải giấu diếm, và mặc dù ép đối phương nói có thể moi ra nhiều thông tin giá trị, song làm như vậy cũng sẽ để lộ một số thông tin mà bản thân đang nắm giữ.
Gatrix tự tin rằng hắn có thể giấu thông tin đủ tốt, có điều hắn sợ lại chính là Cyrax tự cho là đúng, diễn giải nhầm những thông tin hắn đưa ra. Hắn đang có cơ hội tìm được một manh mối cực kì quan trọng, không phải là lúc để tạo thêm ra các rắc rối.
Về phần Cyrax… Gatrix đoán rằng gã sợ không thể chiến thắng hắn trong một cuộc đấu khẩu, nên mới lựa chọn câm miệng. Không thể không nói, dù Cyrax rất ngạo mạn, nhưng gã vẫn biết người biết ta đấy! Gatrix âm thầm đánh giá Cyrax cao hơn một chút trong lòng.
Đột nhiên Gatrix quay phắt người sang một bên! Hành động bất thình lình này của hắn khiến cho cả đội nhảy dựng lên, vũ khí và phép thuật lăm lăm trên tay. Điều hài hước nằm ở chỗ, bọn họ không chĩa về phía Gatrix nhìn, mà lại chĩa vào nhau!
– Có chuyện gì sao Gatrix?
Vera là người đầu tiên hoàn hồn, lên tiếng hỏi Gatrix. Không thấy Gatrix trả lời, cô nàng nhìn theo ánh mắt Gatrix, để rồi thấy…
… Một con nhân sư bằng đá đang nằm chồm hỗm, nhìn thẳng về phía họ!
Phía sau con nhân sư này là một tòa vọng lâu, tất nhiên cũng bị thời gian mài mòn cho hư hỏng rất nặng. Ở bên dưới phần mái vòm vỡ tan mất một nửa, Gatrix vẫn có thể thấy một chiếc bàn đá và hai khối ghế đá được tạc thẳng từ mặt đất.
Tuy nhiên thứ lôi kéo sự chú ý của hắn lại chính là con nhân sư bằng đá nằm trên mặt đất. Ban nãy, qua khóe mắt, Gatrix nhìn thấy con nhân sư này đã “nhỏm dậy” khi nhìn thấy bọn họ đi qua! Điều đó khiến hắn tự hỏi, không biết con nhân sư này có thật là làm bằng đá không, hay phần da ngoài của nó có màu giống y hệt đá nữa!