Đọc truyện Bạo Chúa – Chương 290: Nhìn lại quá khứ
Gatrix có thể cảm nhận được chiếc Tưởng ký đang rung lên liên hồi, báo hiệu đây là một điểm giao ký ức quan trọng trong dòng thời gian. Đây là một hiện tượng rất hiếm gặp, bởi nó liên quan tới sợi dây thời – không và nhân quả bị rối ở điểm này cực kỳ mãnh liệt!
Ví dụ như nơi một vị bạo chúa sinh ra đời, người sẽ khiến cả thế giới giảm một phần mười dân số vì chiến tranh chẳng hạn! Hay là nơi một sinh vật tầng tám nào đó giác ngộ sức mạnh, thoát ra khỏi trói buộc của thế giới, trở thành sinh vật cấp vũ trụ.
Ở những điểm này, thời – không và nhân quả sẽ bị xáo trộn rất mạnh, và đó cũng là lí do tại sao mà ở những nơi thánh nhân đắc đạo, học một lại rất dễ để vỡ ra mười. Tương tự như những vùng địa linh nhân kiệt, một khi đã đản sinh ra bậc vua chúa thì cũng sẽ rất dễ có nhiều đời vua chúa khác xuất phát từ nơi đó.
Tưởng ký nhắc nhở là một chuyện, nhưng việc phát hiện ra hầm ngục tra tấn này cũng khiến Gatrix có phần ngứa ngáy. Shazam tỏ ra là một người hết sức khả kính và đạo mạo, thế nên một căn phòng như này sẽ cực kỳ mâu thuẫn với hình tượng của lão.
Đáng lý Gatrix sẽ liệt nơi đây là một trong những lựa chọn để sử dụng Tưởng ký, song hiện giờ thì hắn chẳng còn lí do nào để không dùng ngay tại chỗ. Gatrix lập tức móc chiếc hộp gỗ ra. Tử khí bên trong hộp khiến Jane không khỏi nhăn mày.
– Đây là tà vật gì vậy?
– Ồ không, nó là một loại gỗ mọc ở nghĩa địa, cho nên hút nhiều âm khí quá thôi. Thứ này sẽ giúp tôi có thể nhìn lại quá khứ, để xem rốt cuộc đã có chuyện gì diễn ra ở bên trong căn phòng này thôi. Đừng lo, tôi sẽ chỉ ngẩn người một tẹo rồi quay lại ngay ấy mà!
– Khoan! Thứ này có thể dùng cho nhiều người không?
– Rất tiếc, chỉ có người cầm nó mới có thể sử dụng, thế nên tạm biệt nha!
Gatrix không kịp cho Jane phản bác, vội vàng kích hoạt Tưởng ký. Ngay tức khắc, thời gian trở nên ngưng đọng lại! Gatrix biết rằng đây không thực sự là thời gian bên trong căn phòng ngưng đọng, mà dưới ảnh hưởng của Tưởng ký, tâm trí hắn đang hoạt động nhanh hơn vô số lần.
Một sợi dây tạo nên từ thứ khói màu vàng cam rất đẹp mắt xuất hiện trước mặt hắn, trôi một cách lững lờ từ bất định tới vô tận! Hắn biết đây chính là dòng thời gian được Tưởng ký hình tượng hóa để giúp mình dễ hình dung hơn, chứ thực chất thời gian là một khái niệm mô tả sự phát triển của sự vật chứ nào có dạng dòng chảy như thế này!
Hơn nữa, đây cũng chỉ là dòng thời gian bên trong phạm vi căn phòng, chứ nếu nó là dòng sông thời gian thực sự, thì chiếc Tưởng ký trong tay hắn còn thiếu nhiều lắm mới có thể truy cập vào được. Bên trên dòng thời gian đó, Gatrix thấy một số điểm hơi sáng, và có một điểm cực kỳ sáng, cũng là điểm cuối cùng theo dòng thời gian này, trước khi bình lặng trở lại.
– Để xem rốt cuộc cô muốn nói gì nào!
Gatrix thò tay, chạm vào điểm sáng đó. Lông tóc hắn liền dựng ngược hết cả lên, giống như thể hắn bị hút vào một cái ống cống đang thoát nước vậy. Cảnh tượng này diễn ra rất nhanh, và khi Gatrix hoàn hồn lại thì hắn đã quay trở về căn hầm ngục rồi.
Chỉ có điều cảnh vật và không khí trong căn phòng không còn giống với lúc hắn rời đi nữa! Hầm ngục lúc hắn tìm tới là một nơi bỏ hoang nhiều năm, tràn ngập mùi cũ kĩ của rêu mốc và bụi, cũng như thiếu đi sự ấm áp mà người sống để lại.
Còn căn phòng này thì sinh động và sáng sủa hơn rất nhiều. Trên vách tường có gắn rất nhiều cây đuốc đang cháy hừng hực, khiến cho ánh sáng lan tỏa khắp phòng. Trên chiếc ngai lót nhung êm ái là một người đàn ông, với mái tóc vàng dài và đôi tai nhọn vô cùng đặc trưng.
Ông ta đang mặc một bộ quần áo ngủ rộng thùng thình rất thoải mái, ngồi ngả ngớn bên trên chiếc ghế, tay cầm ly rượu đỏ, mắt nhìn về thứ gì đó đằng sau lưng hắn. Gatrix chỉ đang nhìn lại một sự kiện đã diễn ra trong dòng thời gian, chứ không phải là quay ngược thời gian.
Vậy nên sự tồn tại của hắn sẽ chẳng gây ra bất cứ ảnh hưởng nào lên những chuyện đã diễn ra, cũng như quá khứ không thể nào để lại tác động lên chính hắn. Tưởng ký là một đồ vật thần kỳ, nhưng nó cũng có những giới hạn riêng của mình.
Gatrix quay về phía đằng sau. Trên hai chiếc bục cố định đang buộc hai cô gái, toàn thân trần như nhộng, một trắng trẻo, một tím tím. Bọn họ đều mang theo vẻ mặt đờ dại vì sung sướng, xung quanh là gần chục người đàn ông, cũng trần truồng, đang tìm cách để giao phối với họ.
Không một người nào trong số hai cô nàng tỏ ra khó chịu hay kinh tởm, mà họ chỉ đang tìm cách để hưởng thụ màn hoan lạc nguyên thủy này. Từ miệng của gần một tá con người, chỉ toàn thốt được lên những lời tục tĩu, những tiếng gằn, tiếng rên sung sướng, hay tiếng thở hổn hển mà thôi.
– Cảm ơn chủ nhân đã ban ơn!
– Sướng quá chủ nhân ơi!
– Hừ hừm haa….
Trong lúc nhất thời, toàn bộ căn phòng chỉ tràn ngập một thứ mùi dâm mỹ ô uế. Tất nhiên như đã nói, Gatrix chỉ có quyền “nhìn”, chứ hắn không thể thật sự ngửi hay lắng nghe bất cứ âm thanh nào trong căn phòng này.
Ngay cả những câu thoại, hay mùi vị trong không khí, đều là do bộ não của Gatrix tự tưởng tượng ra, để lắp vào trong khung hình này cho phù hợp. Nó khá giống với cách chúng ta xem những bức tranh khiêu dâm vậy, chỉ có điều cơ sở dữ liệu của Gatrix thì cực kì khủng khiếp mà thôi.
Thật may là ở trạng thái này, Gatrix không có thực thể. Điều đó có nghĩa là hắn không còn bị ràng buộc bởi tầm mắt của một sinh vật dạng người, mà sử dụng ý thức để nhìn sự việc diễn ra bên trong căn phòng.
Tức là Gatrix có thể bắt gọn từng cử động trên người bọn họ, rồi giải mã ra những âm thanh hay mùi vị mà hắn không cách nào nếm được. Chứ nếu đây là cơ thể của một con Goblin, thì việc bỏ lỡ thông tin là điều khó có thể tránh khỏi!
Đột nhiên Shazam đứng phắt dậy, trên gương mặt tràn ngập phiền muộn và phẫn nộ. Lão vung tay lên một cái, và cả đám người hầu bên dưới lập tức bị chặt bay hết cả đầu. Gatrix nhận thấy có một lưỡi dao gió xé rách không khí, cắt ngang qua người những kẻ xấu số, trước khi tan vào không trung chứ không hề va đập vào tường đá.
– Vậy ra đây là sự ghen tị! Nó cũng là một phần của yêu sao? Ghen tị sinh ra từ lòng chiếm hữu đối với bạn tình.
Lão triệu hồi ra một cuốn sách, ghi chép hí hoáy vào trong đó. Thế rồi Shazam nhẹ nhàng bước tới chỗ T”ara, đưa tay lên vuốt ve gương mặt lấm len đất bẩn và nhiều thứ chất lỏng sền sệt tanh tưởi màu trắng.
– Thân ái, em vẫn ổn chứ?
– Đương nhiên rồi, chủ nhân! Chỉ cần là một mệnh lệnh của ngài, cho dù đó có là núi đao biển lửa, em cũng không từ!
– Lòng trung thành của em đã được xác nhận! Giờ em muốn làm gì?
– Thưa chủ nhân tôn kính, nếu như câu hỏi của ngài là một mệnh lệnh, thì em chỉ muốn quay trở về tổ ấm của chúng ta trong vườn thượng uyển, và mãi mãi được phục vụ ngài thôi!
Lão tháo gông xiềng cho T”ara ra, rồi dắt cô nàng rời khỏi căn phòng. Một luồng sáng chiếu xuống bên trong căn phòng, thiêu trụi toàn bộ những cái xác nằm la liệt trên mặt đất. Đồng thời từ dưới mặt đất, một trận pháp cũng dần dần sáng lên.
Trận pháp này có họa tiết rất phức tạp, khô cứng, kết hợp với thứ ánh sáng đỏ lờ mờ càng khiến nó trở nên quỷ dị và tà ác hơn hết thảy. Từ trong pháp trận, từng dòng từng dòng máu bay vọt lên, hóa thành những chiếc xúc tu đỏ ngòm, xâm lược vào bất cứ lỗ nào trên người Lisa.
Khung cảnh xung quanh hắn bắt đầu tối dần – dấu hiệu chứng tỏ Tưởng ký chuẩn bị cạn sạch nhiên liệu. Hắn vẫn lẳng lặng chứng kiến mọi thứ cho tới khi bị đẩy ra khỏi dòng thời gian, khi trên người Lisa xuất hiện thêm càng nhiều mạch máu đỏ nổi khắp toàn thân.
Hắn biết pháp trận này có tác dụng gì. Thứ này cần dùng tinh huyết của rất nhiều sống làm nguyên liệu, ngưng tụ lại thành một loại huyết năng, rồi cưỡng ép chèn vào trong cơ thể vật chủ. Huyết năng sẽ dần dần ăn mòn cơ thể, và biến vật chủ trở thành một huyết nhân.
…
Đúng như Gatrix đã nói, hắn chỉ đi có một tẹo, chưa tới hô hấp thứ ba thì đã quay trở lại hiện thực rồi. Một cơn mệt mỏi từ tận đáy linh hồn hắn ập tới, khiến Gatrix không thể không ngã gục xuống. Vera nhanh tay đỡ lấy người hắn, còn chiếc Tưởng ký thì rời khỏi tay Gatrix, lăn lông lốc trên sàn đất.
Nó đã sử dụng tới giọt nhiên liệu cuối cùng, chính thức trở nên vô dụng.
– Anh không sao chứ Gatrix?
Gatrix không cách nào đáp lại được. Nhìn trộm quá khứ, dù chỉ là mượn sức của Tưởng ký, cũng đặt một gánh nặng rất lớn lên linh hồn hắn. Gatrix có cảm giác hắn lại vừa già đi cả chục tuổi, trong lòng trở nên mỏi mệt và tĩnh lặng đi rất nhiều!
Đột nhiên Jane móc ra một chiếc nấm, bóp vụn nó trong tay! Qua khóe mắt, Gatrix nhìn thấy một quả cầu năng lượng đen ngòm đang về phía hắn, và tích tắc tiếp theo, hắn cùng Vera đã nằm ở góc phòng, phía trước là Jane.
– Ngưng đọng thời gian?
Hai tiếng nói vang lên cùng một lúc! Gatrix lập tức bật cười!
– Lâu lắm không gặp, Cyrax!
– Lâu rồi không gặp, Gatrix!
Từ phía trên cầu thang, một người đàn ông bước xuống, trên mặt tràn ngập khinh thường và tự mãn. Trên đầu ngón tay gã vẫn còn những tia lửa điện màu đen nổ tanh tách.
– Trông anh có vẻ không được ổn cho lắm nhỉ?
– Cảm ơn đã quan tâm! Cuộc sống mà, luôn biết cách tung những cú đấm tối tăm mặt mũi dù chúng ta có muốn hay không? Nhìn cậu cũng ngon lành đấy, sa được chĩnh gạo nào à?