Đọc truyện Bạo Chúa – Chương 269: Đánh linh hồn, đánh thể xác
– Này thì sống dai! Này thì nhảy chiều! Để xem mày làm được gì!
Có vẻ như cô nàng vừa thức tỉnh một nhân cách nào đó thì phải! Gatrix liếc ra phía sau, nhìn Taara liên tục quất khúc gỗ lên con oán hồn. Hiệu quả của thứ gỗ này mạnh mẽ hơn hắn tưởng tượng nhiều, và như vậy thì sự tồn tại của những băng ghế này đã trở nên hợp lý hơn rất nhiều.
Gatrix đã để ý thấy sự dị thường của nó kể từ lúc hắn nắm chân con oán hồn lôi xuống mặt đất rồi. Với sức mạnh nó đã thể hiện ra, thì đáng lý Gatrix phải chết ngay lập tức từ thời điểm hắn lại gần nó rồi. Cứ cho là nó còn đang bị bất ngờ đi, thì lúc tiếp đất là đủ thời gian để nó xé xác Gatrix ra thành nhiều mảnh.
Thế nhưng hắn vẫn sống! Tại sao? Gatrix đi tìm câu trả lời, và hắn nhận ra những thớ gỗ bị vỡ tan nằm vương vãi xung quanh. Lúc đó hắn còn chưa có đủ thông tin về oán hồn, nên cứ nghĩ rằng những loại gỗ này sẽ dùng trong một trường hợp khác.
Cho tới khi hắn phát hiện ra sức mạnh bất thường của oán hồn, và đặc tính của ngọn lửa xanh cản đường. Nếu như đây là một câu đố của Elsa, thì nàng hẳn phải đặt cả đáp án vào trong này. Lí do là bởi Gatrix đâu thể rời khỏi căn phòng này để tìm đáp án đích thực đúng không?
Ngay cả lớp bụi ma thuật kia cũng chỉ đóng một vai trò làm trò chơi trở nên “dễ” hơn mà thôi! Trong trường hợp Gatrix không thể tìm được phương pháp thu thập chỗ bụi kia, thì hắn sẽ cần phải nhận ra giá trị của đống gỗ kháng ma kia trước khi quá muộn.
Suy cho cùng, mọi thử thách của Elsa đều là thắng hiểm, nghĩ lại vẫn còn thấy kinh, chứ chưa bao giờ là dễ dàng cả! Ồ, nghĩ lại thì hắn đã hoàn thành thử thách nào của Thần trước đó rồi sao?
– Được rồi, Taara! Tôi làm xong rồi này!
Gatrix giơ ra một cỗ quan tài cao bằng cả người hắn. Hắn đã tận dụng những tấm ván gỗ to nhất có thể, đẽo lại bằng Hồng Trần, rồi tạo ra những thanh gióng để đóng cứng chúng lại với nhau. Mặc dù Gatrix có thể khẳng định nếu oán hồn bị đặt vào trong cái quan tài này thì chỉ có nước nằm im như cún thôi!
Ngay sau khi ra hiệu cho Taara giật lùi lại, Gatrix chồm tới, úp đè cả chiếc quan tài lên thân hình của oán hồn. Tiếp đó, hắn quay về phía Taara.
– Phiền cô lấy cho tôi cái nắp ở đằng kia với!
Taara cầm tấm gỗ rộng như miếng phản lên, kê sát dưới mặt đất, rồi từ từ lách vào phía dưới quan tài. Gatrix cũng hơi he hé chiếc quan tài lên, để tấm ván dễ dàng đẩy được vào bên trong. Tiếp đó, Taara cầm lấy mấy chiếc đinh sắt mà Gatrix đã cẩn thận nhổ ra ban nãy dưới đất.
Cô nàng dùng đầu ngón tay, ấn từng chiếc đinh lên nắp quan tài, trong lúc Gatrix giữ rịt lấy nó, phòng khi có biến. Với thể chất của một đấu sĩ cấp trung, việc dùng ngón tay ấn đinh như ấn bùn là chuyện quá đơn giản đối với cô nàng.
Cuối cùng, sau khi đã hoàn thành hết tất cả những việc đó, Gatrix mới dám thả lỏng tay cho chiếc quan tài đứng thẳng. Hắn không có thời gian, cũng như tâm trạng để tô điểm cho chiếc quan tài này. Tuy rằng thời gian chế tạo hơi ngắn, nhưng chiếc quan tài trông cũng gọn gàng, không hề có chi tiết rườm rà thừa thãi nào cả.
Phía trên bề mặt, Gatrix khắc một dấu chữ thập nổi. Hắn không tin Giáo Hội, song không có nghĩa là hắn không muốn mượn sức mạnh tín ngưỡng để trấn áp thứ tà vật bên trong chiếc quan tài này. Chẳng biết là do hình khắc, hay do bản thân chất liệu gỗ, mà oán hồn nằm trong quan tài rất yên tĩnh, không hề có động tác phá phách gì.
Điều này khiến Gatrix không khỏi thở dài một hơi. Sức mạnh của nó quá mức kinh khủng, và nếu như không phải thứ gỗ quái dị này có thể áp chế oán hồn vô cùng hiệu quả, thì Gatrix khẳng định nó sẽ xé tan cái quan tài này mà lao ra rồi.
– Thế mà chúng ta cũng hàng phục được con yêu nghiệt này! Thật không thể tin nổi! Quả thực anh đúng là kẻ sáng tạo kỳ tích! Giờ thì tôi bắt đầu có thêm niềm tin vào việc anh sẽ giải thoát cho tôi khỏi tình trạng bế tắc này rồi đấy!
– Vậy hóa ra từ trước đến giờ cô chẳng thèm tin lời tôi sao?
Gatrix thả hai tay trên đầu gối, ngồi dạng chân, thở hồng hộc như thể vừa chạy marathon cả chục cây số. Trận chiến ban nãy nhìn thì tưởng nhàn, khi Gatrix chỉ việc đập lén một cú vào con oán hồn, rồi chế tạo quan tài nhốt nó.
Song thực tế lại hung hiểm hơn rất nhiều! Nếu như Gatrix tính sai một thời điểm, để oán hồn phản đòn, hắn sẽ ngay tức khắc – chênh lệch thể chất của cả hai là quá lớn. Ý thức chiến đấu là thứ duy nhất giữ cho Gatrix còn đứng được trong trận giao tranh đó, chứ tốc độ và sức mạnh của Taara lẫn oán hồn đều vượt quá ngưỡng xử lý của hắn rồi.
Ngay cả khi hắn đã đặt được oán hồn vào trong hòm, hắn vẫn có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh ngưng tụ bên trong quan tài. Chỉ cần hắn sơ sểnh một chút, nó sẽ lập tức tìm cách vọt ra. Đến lúc đó khi nó đã cảnh giác, thì hắn khỏi cần mơ tới chuyện nhốt được oán hồn luôn!
Tất nhiên, nghĩ thì nghĩ tiêu cực, có điều nó chẳng thể nào phủ nhận được việc Gatrix đã thành công trong việc hàng phục kẻ địch khó chơi nhất cái tầng ba này! Đến tầm này, khi hắn có tay đấm siêu hạng Taara bên cạnh, thì chẳng phải là tầng một tầng hai sẽ đơn giản như một trò đùa sao?
Nghĩ vậy, Gatrix định há miệng, song hắn chợt nhận ra một điều! Đó là toàn bộ căn phòng này vẫn đang chìm trong sắc xanh của những ngọn nến ma quái, và cửa phòng thì bị biển lửa bao trùm không hề thay đổi!
– Có vẻ như chúng ta còn vấn đề chưa giải quyết ở đây?
Taara dè dặt hỏi, và nhận được cái gật đầu đồng tình của Gatrix. Elsa không bao giờ cho hắn dữ kiện thừa! Nếu như câu đố của căn phòng này chỉ đơn giản là oán hồn, vậy thì vai trò của Taara là vô nghĩa!
Gatrix không phải đang phủ nhận công sức của cô nàng ban nãy. Đúng là có Taara ngăn chặn oán hồn, thì Gatrix mới có đủ thời gian để phát hiện ra phương thức sử dụng những băng ghế này. Nhưng đấy không hẳn là trường hợp tối ưu!
Bởi trong một tình huống hoàn hảo, thì một mình Gatrix cũng có thể sử dụng những băng ghế này để chôn vùi con oán hồn, rồi dùng phần còn lại để chế tạo hộp chứa. Cần nhớ rằng oán hồn không phải hồi sinh ngay tắp lự, mà cần phải kích hoạt bằng nghi thức xướng lên quyển kinh trên bục kia.
Nhắc đến kinh, ngay cả những ngôn ngữ cổ này, cho Gatrix thời gian, hắn cũng có thể đọc được, thế nên vai trò của Taara chẳng phải tự nhiên rất mờ nhạt hay sao? Cô nàng chỉ giúp Gatrix nhanh chóng đạt được kết quả ắt sẽ xảy ra một cách tiện lợi và dễ dàng hơn mà thôi!
Và như vậy thì vô cùng bất hợp lý! Elsa là một tồn tại có khả năng tính toán vi mô tới mức siêu cấp. Hắn không tin rằng cô nàng chỉ cho Gatrix một tay đấm đơn giản thế này. Trong phép tính của Elsa, thì Gatrix sẽ phải cần tới sự tồn tại của Taara, thì mới vừa đủ để hoàn thành được câu đố của cô nàng đặt ra, sát sàn sạt luôn!
– Tôi đoán vậy! Chúng ta đã thử đọc cuốn kinh và gọi ra oán hồn rồi. Chỉ còn có mỗi căn phòng chứa đồ hành lễ kia là chúng ta còn chưa kịp kiểm tra thôi!
Taara chống búa đứng dậy. Cô nàng phủi phủi bụi khỏi người, rồi xách búa hướng về căn phòng đó.
– Để tôi xem rốt cuộc còn thứ gì mà chúng ta phải đối mặt nữa!
Cô nàng xoay búa, đập một cú thật lực lên cánh cửa phòng chứa đồ. Cũng giống như những cánh cửa khác, nó vỡ tan thành nhiều mảnh, để lộ ra phần ẩn giấu bên trong.
– Cái… quái gì vậy?!
Taara thốt lên kinh ngạc, trong lúc Gatrix cũng trèo lên trên bục, tiến gần về phía cô nàng. Trong tầm mắt của Gatrix, hắn thấy một khối khổng lồ, có màu hồng hồng tai tái, và bề ngoài thì rất giống thứ còn thiếu trong căn phòng này.
– Thịt người!
Gần như cùng lúc với câu buột miệng của Gatrix, đống thịt đó rung lên bần bật! Nó trườn dần ra khỏi căn phòng như thể nó là một khối dịch nhầy slime vậy. Vì hình dạng quá đỗi ghê tởm của đống thịt này, mà Taara đành phải nhường bước cho trượt qua.
– Đừng có hòng bảo tôi chạm búa vào cái thứ này! Trông nó kinh tởm quá trời quá đất!
Thật may là cô nàng sẽ không phải đối đầu với đống thịt đó, hoặc vẫn phải nhưng theo một cách khác! Chỉ thấy chỗ thịt đó bám vào cây đàn làm từ xương và da người, bắt đầu co bóp bùng nhùng như thể một chiếc kén vậy!
– Tôi có linh cảm không tốt về chuyện này!
Taara lùi bước lại, sánh vai với Gatrix, rồi ghé đầu thì thào. Gatrix cũng gật gù đáp lại.
– Giờ thì tôi biết vai trò thật sự của cô là gì rồi!
Chiếc kén thịt càng lúc càng co bóp mạnh, giống như một trái tim đang đập thình thịch đầy mạnh mẽ vậy. Thế rồi chiếc kén nổ tung, để lộ ra một con quái vật to lớn ở bên trong kén. Nó có hình dạng giống loài người, tức là có hai tay hai chân và một cái đầu.
Chỉ có điều, trên người nó mọc ra rất nhiều gai xương vẩy ngược, nhìn vô cùng sắc nhọn! Da của nó có màu đen bóng, giống như người bị thiêu cháy đến chết vậy. Không chỉ thế, đầu của nó còn mọc ra hai cái sừng dê đâm thẳng lên trời đầy ngạo nghễ.
– Ô, cái sừng này… tôi thấy nó rồi! À ở trên cuốn kinh kia!
– Ban nãy là linh hồn, giờ thì đánh với xác thịt! Vậy đấy, tôi không còn gì để nói ngoài việc: Chiến thôi!
– Chiến thôi!
Taara hét lên một âm thang sang sảng, vang vọng khắp căn phòng, như hiệu lệnh chiến trận. Thế rồi cô nàng nhảy vọt lên, vung búa bổ thẳng xuống con quái vật to lớn gấp đôi bản thân của mình, tạo nên một âm thanh chấn động ầm ầm đinh tai nhức óc.