Đọc truyện Bạo Chúa – Chương 26: Isa (5)
Johny lúi húi đẩy chiếc đàn piano ra góc phòng. Isa cùng Kat nhanh chóng dọn dẹp mọi thứ, cố gắng tạo ra khoảng trống rộng rãi nhất. Hôm nay Johny tuyên bố tổ chức “một bữa tiệc nhỏ”. Cô phì cười khi nhìn thấy anh lấy ra mấy cây giá nến ba ngôi – trông chúng giống như chiếc đinh ba của ngư dân quê cô vậy, nhưng ngắn một mẩu. Anh đặt chúng quanh phòng, châm lửa, sau đó tắt bớt đèn đi.
Isa phải thừa nhận, ánh nến rất lãng mạn. Không phải tự nhiên mà các quý tộc thường sử dụng bữa tối trong ánh nến! Ánh sáng réo rắt, bập bùng của ngọn nến bao phủ lấy gian phòng, rực rỡ mà lại mờ ảo bất định.
Hôm nay Johny mặc một bộ lễ phục đen trắng đuôi tôm truyền thống. Trên ngực anh cài một bông hồng màu đỏ lịch thiệp. Isa không thể phủ nhận, mặc dù bộ đồ này không khiến anh quyến rũ như mọi ngày, nhưng nó khiến cho khí chất của anh trở nên trầm ổn và thu liễm hơn. Như một nghệ sĩ đích thực! Isa mỉm cười, vuốt vuốt lại nếp váy. Johny đã tặng cô một chiếc váy đầm dạ hội màu đen trễ vai. “Chỉ được mặc cho mình anh xem thôi đấy! Anh không muốn mấy thằng đàn ông khác nhìn hau háu vào em!”. Cô chợt nhớ ra rằng Kat vẫn chưa có một bộ đồ tử tế nào kể từ khi về căn nhà này. Dù sao con bé cũng dễ bảo hơn nhiều rồi, có lẽ mình nên xin anh mua cho con bé một chiếc váy khác nhỉ?
Johny lấy ra một vài bản nhạc soạn sẵn, đặt lên trên chiếc đàn, sau đó ra hiệu Sophia lại gần.
– Sophia, nhờ cả vào cô đấy!
– Vâng, thưa ngài!
Nói xong, Johny bước lại gần về phía cô. Anh chìa một tay ra trước mặt cô, hơi khom lưng, mỉm cười.
– Liệu ta có thể mời quý cô xinh đẹp này một điệu nhảy không?
Isa cười. Cô nhẹ nhàng đặt bàn tay mình vào lòng bàn tay anh, đứng dậy.
– Rất hân hạnh, thưa ngài!
Tiếng nhạc réo rắt từ từ vang lên. Đó là một bản nhạc nhanh và sôi động. Johny ép cô vào sát người. Hơi thở nóng rực của anh phả lên chiếc cổ thon dài. Cô mỉm cười, ôm lấy vai anh, bắt đầu bước. Dù đây là lần đầu tiên họ nhảy, nhưng Isa có thể cảm nhận rõ ràng sự ăn ý của anh. Những tia lửa điện nổ lách tách trong không khí, cùng tiếng cười khe khẽ, và những vòng xoay tít dữ dội.
Like a lazy ocean hugs the shore, hold me close, sway me more!
…
Other dancers may be on the floor
Dear, but my eyes will see only you
Only you have that magic techniques
When we sway I go weak, I go weak…
Bài hát tiến vào cao trào. Vũ đạo ngày càng dồn dập và mãnh liệt. Isa như một cô nàng đỏng đảnh chạy trốn khỏi Johny, nhưng không thể không xiêu lòng trước sự nhiệt tình của chàng trai ấy. Kat nhìn họ không chớp mắt, trong mắt tràn đầy phức tạp.
Thế rồi tiếng nhạc lặng dần. Bản nhạc đã kết thúc. Hai hình bóng từ từ tách nhau ra, cúi chào lịch sự, sau đó nhẹ nhàng lui về phía sau. Có một chút nuối tiếc, nhưng dư vị ngọt ngào và cuồng nhiệt của điệu nhảy vẫn âm ỉ trong lòng Isa.
– Cảm ơn Sophia, cô đàn tốt lắm! Giờ ta sẽ phục vụ mọi người một bản nhạc. Có ai có hứng thú lên biểu diễn không?
Isa lại bước ra giữa căn phòng. Hôm nay cô phải chơi cho tận hứng chứ. Johny mỉm cười hài lòng, định bắt đầu chơi nhạc thì…
– Từ từ, ta cũng lên!
Kat bước đến bên cạnh cô, mặt đối mặt. Ách! Có gì đó không đúng lắm?
– Chị không có vấn đề gì chứ, Isa?
– Ơ…ừ, không, không sao!
– Vậy thì bắt đầu đi! Chủ nhân!
Johny hơi ngạc nhiên, nhưng rồi mặc kệ. Hôm nay anh quyết định để cho tất cả mọi người xả hơi một bữa mà, cứ thoải mái ca hát nhảy nhót đi! Johny định hình lại một bản nhạc trong đầu, sau đó thử gõ vài phím. Với trình độ âm nhạc B- của anh – phải, Johny đã đạt tới C-, mặc thêm bộ “Người có văn hóa” sẽ tăng thành B-, chơi nhạc bằng tai là chuyện quá đơn giản. Por Uno Cabeza!
Tiếng nhạc réo rắt mà dồn dập. Tèn tén tèn tèn! Kat cũng giống như Isa ban nãy, ôm chặt lấy cô, một tay đặt ngang hông, một tay nắm lấy tay kia giơ cao. Johny nhận ra đó là tư thế của điệu Tango. Chỉ là không biết ở thế giới Valoran họ gọi nó là gì!
Kat sử dụng biến thể Tango ngực chạm ngực, còn gọi là Tango Argentina. Dưới sự dẫn dắt tài tình và có chút bá đạo của Kat, Isa dần dần quen thuộc với kiểu nhảy lạ lẫm này… cũng như bạn nhảy kì lạ không kém trước mặt! Dù sao những bước di chuyển của Tango không quá phức tạp, và đôi ba lần, cô cũng thử bắt chước Kat, dẫn dắt cuộc chơi, nhưng đều bị con bé dùng vũ đạo điêu luyện đánh bại. Không hổ là một tiểu thư được đào tạo bài bản từ bé!
Bất ngờ bản nhạc tiến vào cao trào! Kat đỡ lấy thắt lưng cô, đột ngột đẩy ngả Isa ra phía sau, sau đó nhanh chóng kéo cô đứng thẳng dậy. Vũ đạo mạnh mẽ làm Isa cảm thấy rất phấn khích, cô cười thành tiếng, xoay người rời xa Kat, nhưng lại bị bàn tay thon dài đó nắm được kéo lại! Trên gương mặt con bé vẫn giữ vẻ lạnh lùng chuyên nghiệp, nhưng loáng thoáng trong mắt nó, cô thấy một ngọn lửa vô danh.
Sophia nhìn cả hai nhảy vui vẻ như vậy cũng thấy hứng thú, cầm lấy chiếc đàn cello khẽ kéo. Bài hát này Johny đã từng dạy cô lúc trước. Do không có bản nhạc, nên một vài nhịp đầu Sophia kéo có chút lệch tông, nhưng rồi mọi thứ cũng trôi chảy. Tiếng piano trầm ấm, tiếng cello réo rắt, lơ lửng khắp không gian trợ hứng cho cặp nữ-nữ đang nhảy giữa phòng khách. Bản nhạc kết thúc bằng những điệu ngân dài, rồi từ từ lặng dần. Isa và Kat tách nhau ra, thở hổn hển. Vừa rồi cả hai nhảy có chút quá nhiệt tình, thành ra giờ thở không ra hơi. Nhưng Isa cười sung sướng. Đây là lần đầu tiên cô nhảy một điệu nhảy vui đến vậy!
– Tuyệt vời! Rất xuất sắc!
Johny không hề keo kiệt tiếng vỗ tay.
Isa mỉm cười cảm ơn anh, còn Kat lạnh nhạt quay về chỗ ngồi. Vẻ ửng đỏ dần dần tan đi trên gương mặt có chút ướt ướt vì mồ hôi của con bé.
Sophia lễ phép cúi hỏi Johny.
– Thưa chủ nhân, em có thể hát một bài được không ạ?
– Ồ rất tốt! Hãy cho mọi người thấy thành quả của cô nào Sophia!
Sophia khẽ gật đầu, duyên dáng ngồi vào ghế. Hai tay cô đặt lên chiếc đàn, dừng một chút như muốn định hình bản nhạc, sau đó nhấn. Đó là một bài hát vui tai, nhẹ nhàng.
… Que sera, sera.
Whatever will be, will be!
The future”s not ours to see
Que sera, sera
Whatever will be, will be!
…
Về tổng thể thì không vấn đề, nhưng một đôi lần, nhạc và lời không khớp nhau lắm. Đúng như Johny nói, Sophia còn một chặng đường dài phải đi!
– Ừm khá lắm, Sophia!
– Cảm ơn ngài!
Sophia khẽ nhún, lịch thiệp như những gì đã được dạy.
– Nếu không… ta có thể trình diễn một bản nhạc chứ?
– Hả? Cô? Ờ… được, thoải mái, đây lên đây ngồi!
Kat ngồi lên chiếc ghế bọc da giả, khép mắt lại trầm tư. Những ngón tay thon dài trắng muốt của cô từ từ đặt lên trên các phím đàn đen và trắng, khẽ nhấn. Đó là một bản nhạc nhẹ nhàng, và sầu muộn. Khí chất dữ tợn thường ngày của cô cũng tan đi mất, chỉ còn lại nỗi buồn vương vấn trong từng điệu nhạc. Cả gian phòng như si như mê trước những ngón tay điêu luyện đó. Cảm xúc của cô ngập tràn trong các nốt nhạc, đi sâu vào lòng ba người còn lại. Sự vui vẻ ban nãy đã bị quét tan, chỉ để lại nỗi buồn vô cớ man mác!
Khi bản nhạc kết thúc, không một ai lên tiếng. Johny buồn bực đứng dậy bỏ về phòng ngủ. Bản nhạc đã làm anh cụt hết cả hứng. Sophia cũng vội vàng tránh vào nhà tắm, để thoát khỏi bầu không khí đặc sệt như kem tươi này. Isa cười khổ, con bé thật sự rất biết cách phá hoại!
– Chị có biết bài này tên là gì không, Isa?
– Hả, tên nó là gì hả Kat?
-… Tặng Isa!
***
Hôm nay Johny quyết định dắt Sophia đi xem một buổi trình diễn, để mở rộng kinh nghiệm cho cô ta. Họ sẽ ăn trưa ở ngoài, vậy nên từ giờ đến chiều Isa có thể rảnh rỗi nghỉ ngơi. Nhưng sau một hồi suy tư, cô quyết định lấy mớ sách tài chính của anh ra đọc. Cô nằm dài ra trên chiếc sô pha, khẽ rên nhẹ, sau đó với tay lấy chùm nho đặt trong chiếc bát sứ đặt trên bàn, một tay cầm sách đọc. Bất chợt khóe mắt cô loáng thoáng thấy một mái tóc đỏ.
Cô nhỏm dậy. Kat đang đứng gần đó, mặt đăm chiêu lo lắng. Dạo gần đây con bé cư xử rất kì lạ. Thái độ với cô trở nên nhu hòa hơn, tần suất cười cũng tăng lên. Nhưng cùng với đó, cô thấy số lần con bé ngẩn người nhìn chằm chằm vào cửa sổ cũng tăng đột biến, giống như có tâm sự vậy. Có lẽ cô nên bảo Johny cho con bé đi ra ngoài hóng gió một vài lần, cho bớt căng thẳng?!
Kat siết chặt nắm đấm, răng ngà siết chặt. Thế rồi con bé ngửa mặt lên, trong mắt tràn đầy quyết tâm. Dường như Kat đã quyết định.
– Chị Isa!
– Giật cả mình! Tự dưng em hét lớn như vậy làm gì!
– Em thích chị!
-…
Isa im lặng, trán rịn mồ hôi. Cô vừa nghe nhầm sao? Cô cười khan.
– Ha ha, em đừng đùa! Chuyện này không buồn cười tí nào đâu…
Kat đột ngột lao tới, đưa mặt sát gần vào mặt cô. Bên trong đồng tử màu đỏ đó là ngọn lửa tình yêu cháy hừng hực. Isa vừa thấy tức giận, vừa thấy buồn cười.
– Chị nghĩ em đùa sao, Isa? Em thích chị, thật đấy!
– Buông chị ra, Kat! Đừng để chị phải làm em đau!
– Tên đó có gì tốt, hả?! Hắn chỉ biết coi chị như một công cụ, bòn rút sức lao động của chị, rồi khi chị chết hắn sẽ lại tìm một cô gái khác thế vào mà thôi!
– Kat!
Isa cau mày giận dữ.
– Rút lại lời em vừa nói, và xin lỗi! Như vậy chị sẽ coi như chưa từng có gì xảy ra um um…
Kat hôn cô?! Isa vùng dậy, nhưng hai tay cô bị con bé khóa chặt. Cô nhấc chân định đá, nhưng nhận ra hai đầu gối của con bé đang tì cứng lên đùi mình. Từ khi nào?
Đột nhiên đầu của Kat bật ra phía sau. Trên môi con bé vẫn còn vương vệt máu. Isa đã cắn vào môi con bé.
Kat lè chiếc lưỡi hồng nhỏ nhắn, liếm những giọt máu mặn mặn ngọt ngọt pha lẫn nước bọt của cả hai, miệng cười tà tà! Gò má Isa đỏ rực, vì vận động mạnh và thiếu dưỡng khí, cùng với tức giận, chứ không phải là vì xấu hổ! Dù sao cô cũng là nhân viên chuyên nghiệp, khác hẳn với trình độ gà chíp của Kat.
– Dừng lại đi, Kat! Thế này hoàn toàn sai trái!
– Em không thể, chị Isa! Mỗi ngày nhìn hắn âu yếm chị mà lòng em rỉ [d][e][f][g]máu chị có biết không?
Con bé khôn ngoan hơn, tấn công những bộ phận khác như vành tai, cổ, ngực Isa. Lần đầu tiên cô thống hận cái cơ thể nhạy cảm của mình đến vậy! Nó quá dễ bị kích thích! Phần da thịt trắng ngần giờ nhiễm lên một màu hồng phấn ướt át, lạnh lùng bán đứng những xúc cảm chủ nhân nó đang muốn giấu đi.
Kat mỉm cười đắc thắng. Cô cố tình ghi nhớ tất cả những điểm yếu Johny thường dùng để kích thích Isa khi họ đứng trong bếp, chính là vì lúc này. Cô nhẹ nhàng tháo bỏ quần áo của cả hai.
– Dừng lại đi, chị xin em đấy Kat! Vẫn còn chưa muộn đâu!
Hai mắt Isa tràn đầy mông lung, mê ly, và một chút kháng cự.
– Chị nghĩ em còn có thể dừng lại sao?
Kat đặt một nụ hôn sâu lên miệng Isa.
***
Kat vòng tay qua eo Isa, nhích sát lại gần cô. Con bé đang ngủ mơ. Gương mặt Isa lộ ra vẻ phức tạp. Cô định nhấc tay con bé ra, nhưng rồi lại để nguyên đó, xoay người lại nằm quay mặt về phía Kat. Con bé ngủ rất say, trên khuôn mặt thiên thần ấy là sự mệt mỏi và hạnh phúc. Cô khẽ nhấc những sợi tóc tán loạn khỏi mặt Kat. Mặc cảm tội lỗi lan tràn bên trong Isa. Đúng là ban đầu, con bé cưỡng ép cô, nhưng cuối cùng thì nó vẫn chỉ là một đứa nhóc ngây thơ mà thôi. Chính cô đã đầu hàng những khoái cảm của bản thân, dẫn dắt con bé sa vào vòng xoáy nhục dục. Cô thở dài buồn bã.
Bất chợt Isa nhớ ra. Nãy giờ họ “đại chiến” từ ghế sô pha, đến phòng khách, và vào tận phòng ngủ của Johny. Cô cần phải nhanh chóng dọn dẹp tất cả mọi thứ trước khi anh về. Nếu không có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì. Isa lật đật nhỏm dậy, chiếc chăn trượt xuống để lộ da thịt trắng ngần… cùng những vết đỏ!!! Chết tiệt, con bé này… Một thoáng ngại ngùng lướt trên mặt cô, xì xì, tập trung vào Isa, mày còn rất nhiều việc phải làm đấy!
Cô vội đã đứng dậy, lặng lẽ kéo chiếc chăn lên ngang ngực Kat. Cứ để con bé ngủ một lúc, lát nữa cô sẽ gọi nó dậy sau. Isa liếc nhìn đồng hồ, còn sớm.
– Cạch!
Tiếng cửa mở! Trái tim Isa bay tuốt lên cổ họng, còn linh hồn cô thì chìm xuống tận đáy cốc. Vì sao?
– Ha ha ngạc nhiên không Isa, anh mua tặng em chiếc vòng…
Johny chết đứng trước cửa phòng, tay vẫn cầm gói quà, mắt trân trân nhìn hình bóng trần truồng của cô giữa phòng, cùng với Kat đang ngủ ngon lành trên giường.