Bạo Chúa

Chương 258: Luận tri thức


Đọc truyện Bạo Chúa – Chương 258: Luận tri thức

Tri thức là một phạm trù rất thú vị. Nó không phải là những thứ có thể cân đo đong đếm một cách dễ dàng, và càng không có những hiệu ứng bắt mắt màu mè như pháp thuật hay đấu khí. Để định nghĩa một cách đơn giản thì tri thức chính là ký ức!

Nó là ký ức của một cá thể, được lưu trữ lại bằng bất cứ cách nào, để có thể đem ra sử dụng trong nay mai. Và cũng bởi nó là ký ức, thế nên số lượng của nó phụ thuộc rất lớn vào một nhân tố, đó là thời gian!

Xét trên một bình diện rộng rãi, thì đại đa số sinh mạng đều có những điểm mạnh điểm yếu riêng. Có người sinh ra đã cao hơn, người thì có giọng hát thánh thót, người thì khỏe mạnh như lực sĩ. Cuộc sống chưa bao giờ công bằng! Dù ngươi có cố gắng thế nào cũng không thể đua lại một kẻ đã sinh ra ngay từ vạch đích – người ta đã thắng trước cả khi cuộc đua diễn ra rồi!

Đối với sinh mạng, hoặc tồn tại nói chung, thì có một số lĩnh vực họ có thể tạm coi là công bằng. Ví dụ như cái chết, ví dụ như thời gian. Đứa bé hàng xóm là thiên tài, nó cũng chỉ có một ngày từ lúc mặt trời mọc đến khi lặn.

Kể cả nó có là Giáo Hoàng, là Chiến thần, là Hiền giả, thì một ngày của nó vẫn sẽ như vậy. Nó không thể thu ngắn hay kéo dài thời gian ra được, bởi không phải thần linh nào cũng có thể can thiệp vào dòng chảy thời không được! Chỉ có chân thần như Elsa mới có thể dễ dàng đùa bỡn với những sợi dây số phận mà không sợ bị cuốn vào.

Vậy thì khi thời gian tạm coi là công bằng với các tồn tại, thì họ có cách nào để gia tăng khối lượng tri thức? Câu trả lời chính là nâng cao thực lực! Một người mạnh mẽ, tốc độ đủ nhanh, khả năng xử lý thông tin tốt đương nhiên sẽ hấp thụ được càng nhiều tri thức so với người khác.

Thế nên thoạt nhìn, việc bỏ tri thức ra khỏi thang đo sức mạnh của vũ trụ là hợp lý, bởi nó không phản ánh được trong chiến đấu. Chỉ có điều nếu nhìn kỹ lại, thì mối quan hệ biện chứng giữa tri thức và sức mạnh thực ra vô cùng chặt chẽ!

Một tồn tại mạnh mẽ sẽ hấp thụ được nhiều tri thức, và từ những tri thức đó, kẻ này sẽ chuyển hóa chúng thành lợi thế, tiếp tục gia tăng thêm sức mạnh cho bản thân và thế lực phụ thuộc. Một kẻ mạnh mẽ nhưng vô tri? Có! Đó là những tồn tại mới sinh ra đời, song theo thời gian, chúng sẽ điên cuồng học tập mọi thứ có thể, để trở thành cường giả đích thực.


Nói một cách ngắn gọn, thật khó để có thể tưởng tượng những sinh vật tầng tám – hay nói cách khác là các chủ thần, rắt một lũ óc chó! Những kẻ này luôn yêu thích chơi cờ vua n-chiều trong đầu, tìm cách dẫn dắt người khác vào “cục” của bản thân, rồi nghiền ép giá trị họ để tăng thêm “thế”.

Tất nhiên sức mạnh và tri thức được đặt trong một mối quan hệ ràng buộc tỷ lệ thuận, thế nhưng nếu như xuất hiện một kẻ có một khối lượng tri thức vô cùng khổng lồ, tới mức cho dù là một chủ thần cũng khó có thể sở hữu được nhiều đến thế, và hắn lại yếu đuối vô cùng thì sao?

Theo lẽ thường thì chuyện này không thể nào diễn ra được! Cho dù là ở những nền văn minh tương đương với tầng tám, khi họ có khả năng truyền thẳng dữ liệu vào đầu sinh vật sống, cũng khó có thể truyền một lượng lớn kiến thức như thế được!

Những tồn tại yếu ớt như loài Goblin, khi bị nhồi nhét từng đó tri thức, thì sẽ chỉ có một số phận duy nhất là nổ tung đầu mà chết! Não bộ, hay thậm chí là linh hồn cũng chỉ có giới hạn theo từng cấp độ. Chẳng thể nào nhét một bể bơi vào trong cái cốc mà không khiến nó vỡ tan được!

Nhưng như đã nói, mọi thứ đều khả dĩ nếu như có sự can thiệp của chân thần. Rõ ràng việc Gatrix có được một phần tri thức khổng lồ đó là bất hợp lý, nhưng Elsa lại có thể nhét được chúng vào trong linh hồn Gatrix.

Cô có thể lợi dụng quyền năng của mình để gian lận cho Gatrix một ưu thế mà không thể hiện ra thành sức mạnh ngay lập tức, nhưng luật chơi giữa các vị thần không phải để lách một cách dễ dàng như thế! Gatrix đạt được ưu thế về tri thức, thì hắn phải tự lần mò trong đống ký ức ấy, giải mã và chuyển hóa chúng thành tri thức của mình.

Trong quá trình này, Gatrix sẽ dần dần trưởng thành, nạp được thêm càng nhiều càng nhiều nữa tri thức, cho tới khi “chín”. Hoặc hắn thất bại, và chết đâu đó dọc đường! Cũng chẳng phải vấn đề gì với Elsa, bởi suy cho cùng, Gatrix cũng chỉ là một con cờ trên bàn cờ của cô mà thôi.


Quay trở lại với tri thức của Gatrix. Đối với những tồn tại ở tầng diện cao cấp, thì ký ức của Gatrix là một chuỗi đã được sắp xếp sẵn, kết quả nói chung là đã xác định trước. Thế nhưng với Gatrix thì mỗi một tri thức hắn giải mã được lại là một sự mới mẻ, một điều ngạc nhiên khác nhau.

Nó giống như đoán mặt sấp ngửa của đồng xu trước khi tung, và đoán số mặt của xúc sắc sau khi lắc vậy! Trong trường hợp một, biến cố hoàn toàn ngẫu nhiên và chưa hề xảy ra, không thể nào tiên đoán được. Còn với tình huống thứ hai, chỉ cần một chút khả năng đặc biệt là đã có thể nhìn chính xác được số mặt rồi – chỉ là đối với người thường thì nó vẫn có thể coi như ngẫu nhiên!

Có những tri thức Gatrix cũng chỉ biết dở khóc dở cười. Hoặc là chúng yêu cầu những vật liệu chỉ có ở thế giới đó mới có, hoặc là chúng khó có thể chuyển biến thành thực tiễn được. Nhưng lần này, hắn “tình cờ”, hay do số phận đã sắp xếp sẵn, mà giải mã được một vật phẩm vô cùng đặc biệt!

Tên của nó là “Tưởng ký”. Để có thể mô tả thì trước tiên chúng ta cần xếp nó vào loại vật phẩm gì đã. Thứ này có thể coi như một vật phẩm hàm chứa sự huyền ảo của thời – không gian, khi nó cho phép người cầm “nhìn” được những điều đã diễn ra trong quá khứ – miễn sao là còn một vật gì tồn tại được từ thời điểm cần xem.

Hãy lấy ví dụ như sau, nếu như Gatrix nhặt một mẩu xương ở ngoài hành lang lên, hắn sẽ có thể nhìn thấy toàn bộ cuộc đời của người đó, từ lúc sinh ra cho tới khi chết trên cái hành lang đó. Và nó không chỉ là góc nhìn thứ nhất, mà hắn có thể mô phỏng lại một khoảng không gian xung quanh người đó.

Đây là quyền năng của các chủ thần nghiên cứu rất sâu về lĩnh vực thời – không gian, thế nên vật phẩm này hiển nhiên không thể nào có thể chế tạo dễ dàng được. Nó sử dụng pháp tắc rất nhiều, thế nên năng lượng không phải vấn đề, vấn đề là Gatrix có am hiểu đủ sâu về các pháp tắc để sử dụng nó không.

Không chỉ vậy, tài liệu để chế ra được vật phẩm này cũng là cả một vấn đề. Thật may là nó không yêu cầu chính xác những vật phẩm cụ thể gì, mà các thành phần chỉ cần hàm chứa những huyền ảo liên quan tới thời – không gian, ràng buộc trong một mô hình pháp thuật cổ ngữ đặc thù là được!


Gatrix sở hữu tri thức vừa đủ về pháp tắc, hắn cũng nắm rõ mô hình phép thuật để ghép các thành phần của Tưởng ký lại. Chỉ có điều, hắn chẳng có bất cứ thứ vật liệu nào trong tay có thể dùng để ghép nên Tưởng ký cả.

Chiếc nhẫn không gian của Gatrix có thể tạm coi là một nguyên liệu – mặc dù nếu như là cấp độ này thì hắn sẽ cần vài chiếc nhẫn liền mới có thể tạo thành một Tưởng ký dùng-một-lần. Nói như vậy là để thấy tri thức hắn vừa giải mã này trên lý thuyết rất là tuyệt, song thực tế thì chỉ là đồ bỏ mà thôi!t

Nếu như có thể tìm được đủ nguyên liệu để chế tạo ra thứ này thì sẽ rất là tuyệt, Gatrix thầm nghĩ! Chí ít, hắn cũng sẽ có thêm một góc nhìn khách quan hơn về thế giới này, chứ không phải bị xỏ mũi dắt đi lòng vòng như một con bò.

– Trông anh có vẻ không ổn lắm! Có vấn đề gì sao?

Taara vẫy vẫy tay trước mặt Gatrix, ra hiệu cho hắn tỉnh lại. Con Goblin giật mình, rồi mỉm cười.

– Không có vấn đề gì đâu! Thư viện này coi như vô dụng rồi. Chúng ta quay trở lại phòng trưng bày một cái để tôi sửa lại chiếc bảng.

– Anh định làm gì?

Gatrix nở một nụ cười tràn đầy nham hiểm.


– Thôi thì cái tầng này chỉ còn một phòng chúng ta chưa tham quan, là phòng thí nghiệm của Shazam. Đằng nào cũng đã lỡ rồi, thôi thì chúng ta qua đó xem luôn một thể. Biết đâu tôi tìm được mấy thứ thú vị thì sao?

– Tại sao anh lại phải vừa đi vừa đặt tay lên đường như thế?

Taara tò mò hỏi. Cô nàng đang đi phía sau lưng Gatrix, trong khi con Goblin dùng tay rờ lên tường, xua đuổi đám sinh thể màu đen.

– Cô có còn nhớ căn phòng gương lần trước chúng ta đi qua không? Tôi nghi ngờ rằng trong tầng bốn này còn có thể có những căn phòng bí mật như thế nữa. Bản đồ của tôi được cung cấp có thể tham khảo, nhưng không thể tin tưởng một cách tuyệt đối được!

Gatrix hào hứng bừng bừng, hăm hở xoa nắn bức tường. Sự thực chứng minh, ngoại trừ căn phòng chứa gương có dấu hiệu rất rõ rệt là khung tranh đối diện, còn đâu cả cái tầng bốn này chỉ có ba căn phòng như Shazam đã vẽ sẵn cho hắn.

Điều đó khiến Gatrix không khỏi băn khoăn! Nếu như tấm bản đồ Shazam chỉ cho hắn là đúng, vậy thì căn phòng gương đó là cái gì? Nó là một không gian mới xuất hiện, sau khi Shazam đã bị bóng tối ép lui vào trong đại sảnh, hay là một thứ bí mật mà ngay cả lão ta cũng không nguyện ý tiết lộ?

Hơn nữa, những “dấu hiệu” chỉ hướng về phía căn phòng đấy cũng rất đáng nghi! Những giá sách hay bệ đá không bị bóng tối ăn mòn thì Gatrix còn có thể hiểu được, chứ những khung tranh này hoàn toàn không có bất cứ năng lượng nào tỏa ra cả. Vì lí do gì mà sinh thể màu đen này “bỏ qua” những khung tranh rùng rợn đó?

Gatrix liếc một cái giá đèn ba chân – thứ này cũng không bị ăn mòn. Tại sao?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.