Bạn đang đọc Bảo Bối Phong Cách Thích Trêu Chọc Thượng Tướng – Chương 1: Bị Bắt Đi
Thành phố hôm nay vẫn nhộn nhịp như mọi ngày.
Bầu trời trong xanh,làn gió nhè nhẹ thật là một cảm giác tuyệt vời.
Tại tòa nhà truyền thông,có một cô gái bước ra.
Xung quanh cô ấy là những người quay phim chụp hình rất đông.
Cô gái ấy ăn mặc phong cách chỉnh chu.
Mặc một chiếc quần jean ống rộng dài,chiếc áo phông trắng , cùng với đôi giày số lượng có hạn đang là xu hướng của giới trẻ hiện nay,kèm theo là chiếc bao quái chéo màu đen,mái tóc xoã ra mượt mà óng ả.
Đó chính là con gái của Lâm Viên Thành – Lâm Như.
Lâm Như năm nay 22 tuổi,cô được biết đến là một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng trong và ngoài nước.
Cô bắt đầu những dự án đầu tiên của mình từ khi còn rất nhỏ.
Vào lúc 7 tuổi cô đã vẽ những bộ thiết kế khiến ai cũng phải ngỡ ngàng trước tài năng này.
Đây cũng có thể được gọi là tài năng nhí.
Năm 17 tuổi đã tự lập ra hãng thời trang của riêng mình,sự nghiệp của cô bây giờ đang ở trên đỉnh cao và ngày càng tiến xa hơn.-“Ahhh! Đó là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng Lâm Như kìa,chị ấy xinh đẹp quá đi!.”-“Cô ấy xinh đẹp thật đấy! Tôi rất thích những cách kiểu thời trang của cô ấy.”-“Tuyệt thật! Tôi ước gì có thể được cô trực tiếp thiết kế cho tôi quá đi!”-“Phải ghi nhớ những kiểu phối đồ của cô ấy mới được.”Đó là fan của Lâm Như,họ ngưỡng mộ tài năng và sự sáng tạo của cô.
Cô mỉm cười thân thiện tựa như một thiên sứ khiến bao người phải xiêu lòng.Cùng lúc đó,ở đằng xa có một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn đang tiên tới.
Ở trong xe có ngoài người tài xế ra còn có một người đàn ông mặc bộ đồ quân nhân,sắc mặt lạnh lùng,ánh mắt sắc bén đang nhìn chằm chằm về phía của cô.
Tài xế bỗng lên tiếng với người đàn ông kia.-“Thưa ngài Thượng tướng đó chính là người thiết kế thời trang nổi tiếng Lâm Như ạ.”Người đàn ông kia im lặng một lúc lâu rồi nói:-“Bắt cô ta lại, hiểu chưa?”Tài xế giọng sợ sệt đáp: -“Vâng.” Sau đó quay lưng rời đi.Người đàn ông ấy thực ra chính là Thượng tướng Âu Diệc Phong – con trai thứ của nhà họ Âu.
Tính tình anh ta lạnh lùng,khó đoán.
Năm nay hắn đã 28 tuổi,vẻ ngoài của hắn thì khỏi chê, gương mặt vô cùng điển trai khiến cho những chị em phải rơi rớt con tim không biết bao nhiêu lần.
Có rất nhiều người phụ nữ đã cố tiếp cận hắn ta nhưng cuối cùng thừa họ nhận lại được chính là ánh mắt toát lên sự khinh bỉ cùng với giọng nói lạnh nhạt CÚT.
Thế nên là chẳng ai dám tiếp cận hắn cả,chỉ có những kẻ to gan không sợ chết mới làm như thế thôi.Ở chỗ cô, người tài xế đang dần sải bước nhanh đi tới tóm lấy tay cô kéo cô rời đi.
Cô vô cùng hoảng loạn, một người lạ mặt không quên không biết tự nhiên lại kéo mình đi làm ai mà chẳng sợ.
Cô bất chợt hét lớn:-“Này anh là ai? Mau buông tôi ra nếu không tôi sẽ báo cảnh sát đây.”-“Xin lỗi tiểu thư nhưng ngài của tôi có lệnh là phải bắt cô lại.” Tài xế điềm tĩnh nói.-“Tôi đã làm gì đâu chứ? Có phải các người bắt nhầm rồi không?”-“Không đâu Lâm Như tiểu thư, chính là cô mà!” Tên tài xế khẳng định.-“Vì sao lại bắt tôi chứ? Thả tôi ra ngay!”-“Xin tiểu thư giữ im lặng ạ!”-“Không biết đâu,thả tôi ra nếu không tôi sẽ hét lên cho mọi người biết đấy!”Tên tài xế mặc kệ cho cô có kêu gào như thế nào đi chăng nữa.
Hắn bước đến chiếc xe,từ từ mở cửa rồi đẩy cô vào trong.
Cô bất ngờ ngã khụy vào người đàn ông kia.
Hắn ra lênh:-“Lái xe đi!”-“Vâng thưa ngài.”Rồi chiếc xe từ từ lăn bánh rời đi.
Cô ngã đau ơi là đau,sau đó ngước mặt lên nhìn thì trước mắt cô chính là một gương mặt khôi ngô tuấn tú.
Bốn mắt chạm nhau khiến cô có phần ngượng ngùng đẩy hắn sang một bên, hốt hoảng nói:-“Anh là ai thế? Anh định đưa tôi đi đâu?”-“Tôi là ai cô không cần biết chỉ cần ngồi ngoan ngoãn là được.” Hắn đáp.Cô bây giờ mới để ý bộ đồ này của hắn,đây chẳng phải là bộ đồ của những quân nhân cấp cao tựa như chức thượng tướng hay sao?-“Tại sao anh lại có bộ đồ này của thượng tá thế? Anh có biết là giả mạo Thượng tướng sẽ bị hành xử như thế nào không?”Hắn ta sững người, ai là người đang giả mạo?.-“Cô nói tôi là người đang giả mạo Thượng tướng ư? Bằng chứng ở đâu?”.-“Anh là người đang giả mạo chứ còn ai vô đây nữa,bằng chứng chính là bộ đồ này.”Hắn tức giận giận,gằn giọng nói: -“Cô chắc chứ?”-“Đương nhiên,tôi vô cùng chắc chắn.
Còn nữa thả tôi ra nhanh,anh có biết bạn trai của tôi là ai không?”-“Ồ,nói thử xem nào.”-“Bạn trai tôi chính là Âu Diệc Phong đó,biết điều thì mau thả tôi ra đi.”Hắn ngạc nhiên,không ngờ lại có người phụ nữ gần dạ dám tự nhận hắn là bạn trai.
Hắn bỗng kéo cô lại,nói:-“Ý cô là Âu Diệc Phong là bạn trai cô à?”-“À…!ừm…là thế đó…” Cô ấp úng.-“Cô nói thật chứ? Thế thử đọc số điện thoại đi.” Hắn giọng nói thách thức.-“À…thật ra thì…không phải đâu hihi,tôi chỉ nói thế thôi.
Mà sao anh lại tức giận thế, đừng nói với tôi rằng anh là…bạn trai của Âu Diệc Phong nhé?”***HẾT CHƯƠNG 1****.