Bạn đang đọc Bảo Bối Lắm Chiêu – Chương 8
Buổi tối, nó mặc chiếc áo sơ mi trắng in nhiều hình đầu lâu nhỏ màu đen, mặc với quần short da đen, áo bỏ vào quần kéo cao tới rốn, áo đc nó càu khuya lên tới cổ, đeo chiếc vòng cổ vòng cung ngoài áo, đôi giày boot cao gót màu đen tới mắt cá, dạng bata. Tóc búi cao, kẻ mắt khói, nhìn nó toát ra 1 vẻ lạnh lufnh ngược với bản chân lanh chanh cyar nó. Nó lộm cộm xuống nhà đợi tụi bạn đến đón nhưng thực ra thì…bạn nó đợi nó 15p rồi
-lâu chết đc ý_Elly cằn nhằn. Hôm nay Elly mặc áo dây ôm trọn vòng vòng 1 và vòng 2 màu trắn cùng chiếc váy đỏ xòe ra dài tới gối
-ai kêu mày đợi đâu mà la lâu_nó trề môi
Hắn thì đơ toàn tập “Nó xinh còn hơn hắn nghĩ, bình thường nó đã rất đẹp, bây giờ nó còn makeup còn đẹp hơn!” Hắn đứng chôn chân nhìn nó
-anh Văn, mặt em dính gì à?_nó kêu hồn hắn trở về
-không. Đi thôi_hắn đi ra ngoài. Nhìn hắn hôm nay rất điểm trai nha, áo sơ mi trắng cùng quần âu lửng, giày bata đỏ sẫm, tóc vuốt gel nhìn thư sinh cực kì
Ninz Lounge
Nó và nguyên đám biowsc vào thì đc dẫn tới chiếc ghế sofa tím lớn dặt ở 1 góc nửa khuất nửa rực rơc ánh đèn
-lát nữa Vy Anh đến_Elly nói
-cũng đc_nó
-cho 2 chai, 1 shiasha lớn kiwi, 1 dĩa trái cây lớn_nó nói vào tai nhân viên vì ở đây khá ồn ào
-cô gọi gì?_hắn nói mà nó không để ý vì vào đây mà muốn nói chuyện với nhau là phải khều rồi mới nói vào tai, đằng này hắn nhìn nó mà nó chả nhìn lại nên không biết hắn đang nói chuyện. Hắn đành bất lực chọt nó 1 cái ngay cánh tay, nó quay lại, đưa đầu mình lại gần hắn để hắn nói chuyện. Nhưng nó lại vô tình “mời gọi” hắn. Tóc nó có mùi hoa hồng, khuôn mặt trắng nõn nà không tỳ vết, hắn đành bất lực trước vẻ đẹp này nên hắn ôm 2 vai.nó quay nó lại rồi đè nó ra chiếc sofa, nó đối mặt với hắn. Nó ngơ mặt ra trước hành động này của hắn, định mở mồm ra nói thì hắn hôn nó, nó định mói gì đành nuốt xuống bụng và đấy cũng là cơ hội cho hắn càn quét mồm miệng nó. Nó không nhúc nhích, mặc cho hắn hôn vì đây là hộp đêm…và đây là hình thức rất bình thường của thế giới hộp đêm này. Hắn và nó bá đáo hôn nhau trước sự ngỡ ngàng của Elly, Gio, Lu. Vy Anh bước vào mắt mở to khi thấy cảnh này “hạnh phúc nhỉ?” Vy Anh nghĩ trong đầu. Đến khi nó và hắn hôn nhau tới tận 7p mới buông nhau ra, hắn cúi ddaafi, nó ngước nhìn hắn. Hắn bắt vặp ánh mắt kia thì đỡ nó ngồi dây đàng hoàng rồi quay mặt nốc hết 1 li rượu quay qua nói vào tai nó
-anh yêu em
Nó nghe xong mắt mở to nhìn hắn với ánh mắt “thật chứ?” Và hắn gật đầu nhẹ. Nó mỉm cười rồi cũng nhấp 1 ngụm rượi không trả lời hắn. Hắn thấy thế cũng hơi bực nhưng đành im lặng “cả cuộc đời hắn chưa bao giờ tỏ tình thất bại”
-Vy Anh lâu không gặp. Khỏe chứ?_nó
-cám ơn, tớ khỏe_Vy Anh cười roogi đưa tay mời rượi nó, nó cũng cầm ly của mình lên cụng với Vy Anh
-màn hôn của cậu đẹp mắt đây_Vy Anh trêu
-haha, cám ơn_nó kéo 1 hơi shisha dài thế kỉ, nhả khói, nó lấy miếng kiwi ăn rồi nhấp rượu
-cách hút shisha đẹp đấy_Vy Anh
-quá khen rồi_nó mỉm cười
Chơi bời, party xong nó kéo cả bọn đi ăn phở đêm. Nó thấy hắn uống khá nhiều rượu và hoàn toàn không pha, bây giờ lại không ăn nên nó khá lo lắng với cái bao tử của hắn
-ăn đi_nó đẩy tô phở tới trước mặt hắn
-tôi không đói, em ăn đi. Đừng lo cho tôi_hắn
-không lo sao mà đc hả? Anh sẽ bị hư dạ dày mất. Anh đi trước kho em dùng biện pháp mạnh_nó
-đc rồi_hắn đành bất lực với cái sự kiên quyết của nó
-ăn thêm đi_nó gắp thịt từ tô mình qua tô hắn
-em không cần tốt với tôi_hắn ngước mặt lên nhìn nó
-em không tốt tới mức đó đâu. Tô này là tô thứ 3 của em rồi_nó nói xong, hắn suýt nữa té ngửa
-haha, đúng là bạn tao_Elly đập vai nó
-ăn đi, con gái con đứa, vừa ăn vừa nói đã mất lịch sự lắm rồi, mày còn cười ha hả nữa_nó nhăn mặt nhìn con bạn đê tiện
-mày muốn chêt?_Elly trợn mắt
-mày chắc chê sống lâu quá rồi nhỉ? Để tao_nó nói xong thì ngay lập tức Elly ôm nó lại
-bạn tao ơi, đc rồi dsc rồi. Tao xin lỗi
-tốt
-ê, Vy Anh sao vậy?_Gio nhảy thót tim ra ngoài khi thầy Vy Anh nằm gục xuống bàn
-chắc xỉn rồi. Mày đưa Vy Anh vừa nhà đi Gio_Lu nói
-sao lại là tao?_Gio nhăn mặt
-tao đưa vợ tao về nhà rồi_Lu nói
-thế thằng Văn với con Nhi điên thì sao?_Gio
-thằng Văn đưa con Nhi về chứ sao? Mà mày nghĩ sao để con Nhi đưa Vy Anh về? Con Nhi nó nhỏ con hơn con Vy Anh gần 2 lần đấy_Lu cốc đầu Gio
-xì. Nhi giúp tao_Gio nhìn nó
-giúp sao bây giờ? Tao đưa Vy Anh về hả?_nó nhăn mặt
-mày gọi tài xế nhà mày giúp tao đi
-2h sáng rồi đó cha. Ai còn thức mà chờ lệnh tao nữa? Mày chịu khó đi, tao ày chiêm ngưỡng dung nhan của tao suốt đời_nó làm dáng
-mày nghĩ làm sao vậy hả?_Gio hét lên
-tao….tao_nó hoảng
-mày nghĩ làm sao mà mày đem khuôn mặt xinh đẹp của mày ra trả giá vậy hả? Khuôn mặt mày rất có giá trị mà_Gio nhăn mặt rồi cũng bế xốc Vy Anh lên -nhớ giữ lời
-biết rồi cha_nó ăn xong, tính tiền rồi đi ra ngoài
-tạm biệt Elly, tạm biệt Lu_nó vẫy tay
-ok chào mày_Elly hôn gió nó rồi khoác tay Lu đi. Nó cũng quay ngược chiều lại đi về
-em định đi bộ?_hắn lái xe con xe mui trần màu xanh
-không, em bắt taxi_nó nhìn hắn
-bảo vệ của em còn ngủ huống hố gì taxi? Bắt đc xe thì về nhà sớm nhé?_hắn mỉm cười rồi laai xe đi luôn. Nó tức anh ách, biết là không có taxi vậy sao không cjowr nó về chứ. Biến thái mà. Nó giơ tay quẹt mồm vì cái nụ hôn lúc nãy
-cô em, trời tôi như vậy rồi? Mình đi nghỉ đi_3 tên yêu râu xanh gạ gẫm nó
-biến_nó lạnh lùng
-làm gi mà ghê vậy? Con gái đi ban đêm thì là đĩ cả thôi. Em đẹp thế này anh sẽ trả giá cao_1 tên nói
-không phải đứa con gái nào đi đêm đều là đĩ đâu, đồ biến thái ạ_nó nhếch môi khinh bĩ. Xỉ nhục nó sao? Noai bó là đĩ sao? Muốn chết quá đây mà
-mày nói ai biến thái?_1 tên hét lên
-cả 3_nó lướt ngón tay qua từng người trước mắt
-con khốn này_cả 3 tên hùng hồn lao lên đánh nó
Hắn thì định trêu nó 1 tý thôi nên bây giờ quay đầu lại, thì thấy nó đang ngồi thở hổn hển, đầu toac rối bù, tay áo có vết máu, và có 3 tên nằm la liệt dưới đấy
-em sao vậy?_hắn mở cửa chạy ngay lại chỗ nó. Nó lấy tay quẹt máu trên miệng mỉm cười
-không sao, bị chơi xấu tý thôi_lúc nãy đánh nhau, có 1 đứa lấy dao định găm nó nhưng nó thấy nên né và bị chém 1 nhát ở trên vai, do hoạt động mạnh nên phần thương ở cánh tay hôm trước bị chảy máu
-em còn nói không sao? Mau, đi bệnh viện_hắn kéo tay nó
-không cần đâu_nó tháo tay nó ra tay hắn -anh về đi, em tự lo đc
-em thật cứng đầu, em tự về bằng cách nào chứ?_hắn
-bắt taxi nếu có không thì di bộ
-tôi…_hắn cảm thấy như lúc nãy hắn giỡn hơi mạnh tay, ai lại để 1 đứa con gái đi đêm trong hẻm vắng như vậy cơ chứ? Hắn sai rồi, hắn lại 1 lần nữa làm sai
-anh về đi_nó tháo đôi giày ra và vứt đi, dù sao cũng gãy rồi. Nó đứng lên đi bộ về. Hắn thấy nó, đôi chân trần đi bộ, vai áo vf cánh tay áo toàn là máu, tim hắn lại nhói đau. Sao đứa con gái kia lại cứng đầu thế cơ chứ? Hắn chạy lại ẵm.nó lên xe
-anh làm gì vậy?_nó hoảng
-chở người tôi yêu về nhà
-chở người tôi yêu về nhà_hắn nhìn xuống nó, nở 1 nụ cười. Hắn đạt nó vào trong ghế xe phụ kế bên chiếc ghế lái xe. Hắn vong ra trước rồi vào xe ngồi -từ nay, anh sẽ theo đuổi em_hắn nhìn nó
-đc thôi_nó cười đắc thắng
-em đừng cười vội, với người anh yêu, anh sẽ rất kiên trì đó
-đc rồi, về nhà thôi_nó đánh lơ
-anh sẽ chở em tới bệnh viện trước đã_hắn nói rồi lao xe đi tới bệnh viện. Nó đc băng lại vết thương, còn hắn thì đi đau mất dạng, nó bây giờ đang mặc đồ bệnh viên, nó ngồi trong phòng chờ hắn tới. Bây giừo cũng đã gần 5h sáng rồi
-anh mua đồ cho em_hắn đưa nó giỏi đồ
-anh tìm đc chỗ bán hàng giờ này?_nó trố mắt
-tất nhiên rồi, thay đi rồi về nhà không cả nhà em lo
-em biết rồi_nó lấy đồ vào toi let thay. Hắn mua cho nó chiếc áo thun đen vào quần ngố. Vừa in
-anh có mắt nhìn người nhỉ?_nó
-nhìn gì?_hắn ngạc nhiên
-đồ nè, vừa in luôn_nó hí hửng
-CÁI GÌ CƠ?_hắn ngạc nhiên tập 2
-sao vậy? Anh không thích đc khen?_nó cũng ngạc nhiên
-không phải, đồ anh mua cho em là size bé nhất, ngừoi ta bảo đồ này nhỏ quá chỉ hợp với con nít lớp 3 thôi_hắn nói xong thì nó ngượng chín mặt
-em ăn nhiều lắm mà, đồ ăn đi đâu hết rồi vậy_hắn xoay qua xoay lại người nó
-em tưởng nhỏ con thì đẹp chứ?_nó ngây thơ
-cái cô ngốc này? Em bao nhiêu cân?_hắn
-em không biết_nó vừa nói xong hắn kéo nó ra ngoài và dừng lại trước cái cân
-lên đi_hắn chỉ vào cái cân, nó cũng thật thà leo lên cân, và cây kim dừng lại ở cái số
-38 cân?_hắn mở mắt to nhìn hắn
-hahah, em quá mi nhon_nó cười lớn
-người ta gọi là suy dinh dưỡng rồi_hắn bất lực với nó
-nhưng em ăn nhiều mà nó không chịu béo chứ bộ_nó phịu ra
-thôi đc rồi, giờ anh chở em về nhà, sáng anh qua chở em đi ăn rồi đi học nhé?_hắn vuốt mặt nó
-ok anh Văn
Nó đc hắn chở về nhà, là phải lén lút gọi cho bà quản gia ra mở cổng. Vừa vào tới nhà thì cả nhà nó đang ngồi trên ghế
-Nhi, em đi đâu cả buổi làm cả nhà lo lắng quá vậy?_anh cả
-anh không phải là không muốn cho em đi chơi nhưng mà em đi em phải báo với nhà, em biết chỉ cần em sơ sài 1 tý là em sẽ mất mjang như chơi không hả?_anh 2
-thôi, 2 đứa bình tĩnh, em nó về là đc rồi. Còn Nhi, con đi đâu?_mẹ hỏi
-con đi chơi với mọi người, lúc về đói quá nên đi ăn, ăn xong thì đã 2h sáng, tụi nó về hết, con thì gọi tài xế không đc nên đành đi bộ ra đường lớn bắt taxi nhưng đi giữa đường con gặp yêu râu xanh ạ_nó mếu
-rồi em bị làm sao không? Mà hôm qua em mặc đồ khác hôm nay đồ khác, em xảy ra chuyện gì?_2 anh xốt xắng lên
-em đánh chết bọn nó, cánh tay bị hở miệng nên chảy máu, lúc đó anh Văn quay lại đón em nên dẫn em đi vào bệnh viện ạ_nó kể lại
-phù, vậy may quá. mà tay bị thương lâu vậy rồi, chưa lành sao?_anh cả hỏi
-trước khi về Anh em bị té nên lại hở miệng ạ_nó thành thật khai báo
-con bé ngốc nghếch này, suốt ngày té thôi_anh 2 kí đầu