Bạn đang đọc Bảo Bối Lắm Chiêu – Chương 15
Nó bị anh Minh kéo đi xuống dưới và nhét vào xe. Ngồi trong xe hiển nhiên mặt nó k còn 1 gọt máu, tay cứ lúi húi xem cái đt để chờ có người gọi đến (nghe đt đỡ sợ hơn ý mà)
-em đang chờ đt của ai đấ?_anh nhìn nó
-không ạ_nó giật mình
-ừ_anh gật gù như đã hiểu rồi mỉm cười
-anh cười gì?_nó nhăn mặt, hình như nụ cười của anh làm nó bớt sợ hơn
-em là con lai à?_anh phớt lờ nụ cười nó
-vâng, em lai Anh_nó thật thà trả lời
Anh ại mỉm cười rồi tiếp tục lái xe. Nó cũng mỉm cười, anh cũng không quá lạnh lùng và tàn nhẫn như nó nghĩ
Anh chở nó về nhà nó rồi cũng lái xe về luôn. Bởi, gia đình nó không hân hoan chào đón anh
-anh_nó bay lại ôm anh cả -anh không sao chứ?_nó sờ soạng người anh
-ừm_anh cả xoa đầu nó
-e hèm….tui bị bỏ rơi_anh 2 lên tiếng
-xì. Đáng lắm_nó huých bụng anh
-3 đứa về rồi à. Xem có ai đến chơi nè_ba mẹ nó về kéo thêm là hắn và ba hắn
-chào bác ạ_3 anh em nhà nó đồng thanh
-ờ, chào các cháu_ông giật mình bởi tụi nó “xếp hàng” quá đẹp. Nó đứng giữa 2 anh, tay thì để lên bụng anh 2, tay còn lại bá cổ anh cả, và có 3 quả đầu vàng hoe
-chào em, Vĩ Văn_anh cả bắt tay hắn
-chào em_anh 2 cũng bắt tay nó
-chào anh Văn_nó chào kiểu hơi đểu
Nó chào xong rồi chạy biến lên lầu, mọi người thì nói chuyện dưới nhà
-em con sao vậy?_ba nó ngơ ngác hỏi 2 anh mà nhìn theo bóng dáng nó
-con không biết_anh cả nhún vai
-còn gì là lạ hả ba?_ anh 2 cười giả lả
-ừ. Trên trường nó có phá lắm không Văn?_ba nó hỏi hắn
-không có đâu ạ_hắn cười
-ba ơiiiiii_noa vừa nói vừa la chạy xuôang nhà, nó thay bộ áo sơ mi trắng dfi qua mông cùng quần thun ngăn vuqfa che mông ( áo giấu quần)
-nhà có khách đấy con gái_mẹ nó xoa đầu nó
-hề hề. À mà mẹ. Triệu Khắc Minh…._ nó chưa nói hết câu thì
-HÀN MẠC NHi_ cả nhà hét lớn tên nó trưf hắn và ba hắn
-sao thế ạ?_nó ngơ ngác
-con không đc giao du với hân_mẹ nó gắt
-sao thế ạ? Anh ấy tốt lắm_nó noeest vì sao mẹ như vậy nhưng nó không nghĩ đến mức này
-mẹ nói thì nghe đi. Đừng để b bắt về Anh_ba nó như quát vào mỰt nó. Đây là lần đầu tiên ba la nó. Mặt nó như mếu, thầ nhốt nó trong nhà còn hơn tống nó về Anh