Đọc truyện Bảo Bối, Em Đang Ở Đâu – Chương 10
Cuộc sống hàng ngày vẫn cứ diễn ra, ngày nào cũng giống ngày nào, sau lưng Ren và Len lúc nào cũng có cái đuôi bám theo, đi học cũng học chung, đi tập võ chung, nhưng họ không hề chán ghét 2 cái đuôi này, mà còn thoải mái hưởng thụ sự nũng nịu , đáng yêu của hai cái đuôi đó. Hai cái đuôi đó không ai ngoài hai người Rin và Mika. Mika nhỏ tuổi hơn Ren tận 3 tuổi nhưng luôn đi học chung để giữ chồng chứ, chồng nó quá đẹp trai mà. Lúc đầu, cả gia đình đều không đồng ý nhưng vì sự làm nũng của cô lại khiến nhiều người đầu hàng, với lại cũng vì sự an toàn của cô, tuy cô giỏi võ nhưng sức khỏe lại kém hơn Tuyệt, nên đi học cùng để Ren có thể bảo vệ Mika hơn.
Nhưng năm cô 15 tuổi, Ren cùng Len lại phải đi học đại học xa nhà. Nói vậy thôi nhưng Len và Ren đã lấy bằng tốt nghiệp và 3 bằng đại học năm 16 tuổi rồi.Nhưng vụ đi là do có nhiệm vụ nên phải lấy cớ để Mika ở nhà, sợ cô và Rin phải chịu nguy hiểm nên cả hai che giấu. Hiện nay ngôi nhà đang chịu náo loạn.
– Hu ….hu…Tuyệt không cho mika đi học chung ư, không chịu đâu- Mika lắc tay của Tuyệt để không cho cậu đi.
Mika ngoan, đại học không cho nhảy lớp- Len an ủi thay Ren vì Ren không biết nói dối trước mặt mika
-KHÔNG CHỊU ĐÂU…hu…hu… em không chịu- Mika khóc to hơn, nhìn mặt cô khóc khiến cả nhà không đành lòng.
– Có chuyện gì vậy- Rin bước từ ngoài cửa
” Gì vậy trời, số tôi sao nhọ thế này, lại thêm em này nữa, còn cục băng cậu sao cậu không nói gì hết vậy hả”- Len đang thầm chửi trong lòng rồi liếc mắt về Ren như muốn nói ” mày tự lo liệu đi, tao phải xử lí vợ yêu của tao”
– Rin, Tuyệt cùng Len, định bỏ tụi mình đi học đại học kìa, cậu mau nói gì đi- Mika lại ôm Rin.
– Kệ họ đi mika, chúng ta cũng không cần họ nữa họ muốn đi đâu thì đi- Rin nói khiến mọi người ngạc nhiên và khiến cho người bàng hoàng nhất là Len.
– Nhưng Tuyệt….- Mika chưa nói hết đã bị Rin kéo đi khỏi nhà.
Cô chỉ biết chạy theo hướng Rin chỉ biết ngoái đầu lại nhìn Ren và Len như muốn nói ” Đi bảo trọng đấy, nhớ ngày nào cũng phải điện cho em đấy”.
Sau khi hiểu được ý của Mika, bọn anh cũng lên xe ,đi máy bay về lại quê hương để làm nhiệm vụ.
~~ Mấy năm sau khi cậu đi
Mika và Rin đã là cô gái 18 tuổi , tính cánh của mika luôn như xưa riêng Rin , cô bé ngây thơ trong sáng ngày ấy đã biến thành con người “nạnh nùng”, chỉ biết quan tâm đến gia đình với bạn bè còn với người khác, cô trở thành con người máu lạnh vô cảm, chỉ cười với 1 mình con bạn là mika mà thôi.Hai cô bé đã trở thành thiếu nữ, môt người tượng trưng cho ác quỷ, một người tượng trưng cho thiên thần. Ác quỷ giết người thì không lạ nhưng vị thiên thần thì thật quá lạ vì đâu ai biết trong con người của Thiên thần kia cũng chứa một kẻ khát máu, vô cảm chỉ xuất hiện lúc thiên thần gặp nguy hiểm. Mika và Rin đã trở thành sát thủ giết người không nương tay , vô tình, vô cảm. Sau khi Ren và Len đi , hai người cố gắng học tập, dật về mấy tấm bằng đại học làm cho mọi người trong nhà lúc nào cũng tự hào nhất là ông bà nội, gặp ai hay đi đâu họ cũng khoe về hai đứa cháu gái ” ngoan hiền” của mình.
Hôm nay, mọi người quyết định về Việt Nam để thăm quê hương của họ .
– Mika ơi, con chuẩn bị xong chưa – mẹ cô nói vọng lên.
– Đợi con một chút – mika nói vọng xuống.
– Bọn con xong rồi đây- Rin và mika bước xuống.Rin với bộ quần áo ” bụi bậm”, quần Jean rách, áo thun đen không tay in hình đầu lâu, chân đi giày bata đen , tóc ngắn nhìn như một thằng con Zai. Còn Mika lại trái ngược hoàn toàn, cô như một thiên thần chính hiệu, mặc trên người bộ váy trắng hơi bó làm lộ thân hình chuẩn như siêu mẫu, trên đầu đội mũ trắng rộng vành, đôi giày búp bê màu hồng phấn.
– Con bé này, đi chơi cùng cả nhà sao không mặc đồ cho ra dáng con gái chứ, nhẹ nhàng giống Mika kìa– mẹ Rin nhỏ giọng trách.
– Hê..hê…con không thích với lại con định giả trai xem thử cậu ta sẽ ra sao nếu con giả làm bạn trai của Mika – Rin giở giọng cười hắc ám.
–Ha…ha…ha…con thật lắm trò- Ông nội.
– -Mình đi thôi ông, coi chừng trễ giờ- Mika ngọt ngào nói.
–Chắc con muốn gặp thằng Ren lắm rồi phải không- Bố cô.
–Vâng, dù sao cũng không gặp ba năm rồi- mika nói để lộ sự háo hức, chờ mong.
– — Không phải ngày nào , mày cũng điện skype với Ren sao-Rin chọc cô.
–Bộ một ngày , mày không chọc tao là mày chịu không được hả con kia- Mika tức giận, phồng má nhưng đối với họ , mika rất dễ thương khi tức.
– Thôi đi nào, trễ bây giờ- Bố Len.
Sau mấy tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay, rốt cuộc cũng đến nơi.
– Yah, cuối cùng cũng đến nơi- Rin mệt mỏi giang tay hít lấy không khí bên ngoài.
– Không phải nãy giờ, mày toàn ngủ thôi sao- Mika bĩu môi.
– Mika, bọn ta về nhà chính , các con đến trường đi- Bà nội.
– Ủa, trường nào vậy bà, không phải tụi con lấy hơn 8 ,9cái bằng đại học rồi mà- Rin nhăn mày hỏi.
-Các con sẽ học trung trường với Len, đại học Kinh Tế, chuyên ngành kinh doanh địa ốc,khách sạn…., vào đó chú và dì các con sẽ dẫn đi- mẹ Len.
– Vâng, tụi con đi đây- mika lấy chìa khóa xe từ vệ sĩ tới đón.
Khi đến trường Kinh Tế Queen, hai người bước xuống như là tâm điểm của mọi chú ý của các học sinh trong trường.
– Thiên thần…Thiên thần kìa bọn bây- nam sinh1.
– Angle, yêu anh nha~~hs2
– sớ, có gì đẹp đâu, không bằng tui- nữ sinh 1
– Ghen thì nói cho rồi~ Nam sinh3
– Đúng là Hồ ly tinh- nữ sinh 2
………..Hàng loạt lời khen lời chê, bọn cô cũng để ngoài tai mà bước đi lên phòng hiệu trưởng
No Face No Name No Number (Remix)
Love is like the ocean, burning in devotion
When you go, go, go, oh no
Feel, my heart is burning when the night is turning
I will go, go, go, oh no
Baby, I will love you every night and day
Baby, I will kiss you but I have to say
No face, no name, no number
Your love is like his thunder
Im dancing on a fire, burning in my heart
No face, no name, no number
Oh girl, Im not a hunter
Your love is like desire, burning in my soul
No face, no name, no number
Oh, love is like a thunder
Oh, love is like the heaven, its so hard to find
No face, no name, no number
Oh girl, Im not a hunter
Your love is like a river, flowing in my mind
Feel, your dreams are flying, dreams are never dying
I dont go, go, go, oh no
Your eyes tells a story, baby oh, dont worry
When you go, go, go, oh no
Baby, cause I love you forever and today
Baby, I will kiss you but I have to say
No face, no name, no number
Your love is like his thunder
Im dancing on a fire, burning in my heart
No face, no name, no number
Oh girl, Im not a hunter
Your love is like desire, burning in my soul
No face, no name, no number
Oh, love is like a thunder
Oh, love is like the heaven, its so hard to find
No face, no name, no number
Oh girl, Im not a hunter
Your love is like a river, flowing in my mind
No, oh
No, oh
No, oh
No
No face, no name, no number
Your love is like his thunder
Im dancing on a fire, burning in my heart
No face, no name, no number
Oh girl, Im not a hunter
Your love is like desire, burning in my soul
No face, no name, no number
Oh, love is like a thunder
Oh, love is like the heaven, its so hard to find
No face, no name, no number
Oh girl, Im not a hunter
Your love is like a river,
Cuộc sống hàng ngày vẫn cứ diễn ra, ngày nào cũng giống ngày nào, sau lưng Ren và Len lúc nào cũng có cái đuôi bám theo, đi học cũng học chung, đi tập võ chung, nhưng họ không hề chán ghét 2 cái đuôi này, mà còn thoải mái hưởng thụ sự nũng nịu , đáng yêu của hai cái đuôi đó. Hai cái đuôi đó không ai ngoài hai người Rin và Mika.
Mika nhỏ tuổi hơn Ren tận 3 tuổi nhưng luôn đi học chung để giữ chồng chứ, chồng nó quá đẹp trai mà. Lúc đầu, cả gia đình đều không đồng ý nhưng vì sự làm nũng của cô lại khiến nhiều người đầu hàng, với lại cũng vì sự an toàn của cô, tuy cô giỏi võ nhưng sức khỏe lại kém hơn Tuyệt, nên đi học cùng để Ren có thể bảo vệ Mika hơn.
Nhưng năm cô 15 tuổi, Ren cùng Len lại phải đi học đại học xa nhà. Nói vậy thôi nhưng Len và Ren đã lấy bằng tốt nghiệp và 3 bằng đại học năm 16 tuổi rồi.Nhưng vụ đi là do có nhiệm vụ nên phải lấy cớ để Mika ở nhà, sợ cô và Rin phải chịu nguy hiểm nên cả hai che giấu. Hiện nay ngôi nhà đang chịu náo loạn.
– Hu ….hu…Tuyệt không cho mika đi học chung ư, không chịu đâu- Mika lắc tay của Tuyệt để không cho cậu đi.
Mika ngoan, đại học không cho nhảy lớp- Len an ủi thay Ren vì Ren không biết nói dối trước mặt mika
-KHÔNG CHỊU ĐÂU…hu…hu… em không chịu- Mika khóc to hơn, nhìn mặt cô khóc khiến cả nhà không đành lòng.
– Có chuyện gì vậy- Rin bước từ ngoài cửa
” Gì vậy trời, số tôi sao nhọ thế này, lại thêm em này nữa, còn cục băng cậu sao cậu không nói gì hết vậy hả”- Len đang thầm chửi trong lòng rồi liếc mắt về Ren như muốn nói ” mày tự lo liệu đi, tao phải xử lí vợ yêu của tao”
– Rin, Tuyệt cùng Len, định bỏ tụi mình đi học đại học kìa, cậu mau nói gì đi- Mika lại ôm Rin.
– Kệ họ đi mika, chúng ta cũng không cần họ nữa họ muốn đi đâu thì đi- Rin nói khiến mọi người ngạc nhiên và khiến cho người bàng hoàng nhất là Len.
– Nhưng Tuyệt….- Mika chưa nói hết đã bị Rin kéo đi khỏi nhà.
Cô chỉ biết chạy theo hướng Rin chỉ biết ngoái đầu lại nhìn Ren và Len như muốn nói ” Đi bảo trọng đấy, nhớ ngày nào cũng phải điện cho em đấy”.
Sau khi hiểu được ý của Mika, bọn anh cũng lên xe ,đi máy bay về lại quê hương để làm nhiệm vụ.
~~ Mấy năm sau khi cậu đi
Mika và Rin đã là cô gái 18 tuổi , tính cánh của mika luôn như xưa riêng Rin , cô bé ngây thơ trong sáng ngày ấy đã biến thành con người “nạnh nùng”, chỉ biết quan tâm đến gia đình với bạn bè còn với người khác, cô trở thành con người máu lạnh vô cảm, chỉ cười với 1 mình con bạn là mika mà thôi.Hai cô bé đã trở thành thiếu nữ, môt người tượng trưng cho ác quỷ, một người tượng trưng cho thiên thần. Ác quỷ giết người thì không lạ nhưng vị thiên thần thì thật quá lạ vì đâu ai biết trong con người của Thiên thần kia cũng chứa một kẻ khát máu, vô cảm chỉ xuất hiện lúc thiên thần gặp nguy hiểm. Mika và Rin đã trở thành sát thủ giết người không nương tay , vô tình, vô cảm. Sau khi Ren và Len đi , hai người cố gắng học tập, dật về mấy tấm bằng đại học làm cho mọi người trong nhà lúc nào cũng tự hào nhất là ông bà nội, gặp ai hay đi đâu họ cũng khoe về hai đứa cháu gái ” ngoan hiền” của mình.
Hôm nay, mọi người quyết định về Việt Nam để thăm quê hương của họ .
– Mika ơi, con chuẩn bị xong chưa – mẹ cô nói vọng lên.
– Đợi con một chút – mika nói vọng xuống.
– Bọn con xong rồi đây- Rin và mika bước xuống.Rin với bộ quần áo ” bụi bậm”, quần Jean rách, áo thun đen không tay in hình đầu lâu, chân đi giày bata đen , tóc ngắn nhìn như một thằng con Zai. Còn Mika lại trái ngược hoàn toàn, cô như một thiên thần chính hiệu, mặc trên người bộ váy trắng hơi bó làm lộ thân hình chuẩn như siêu mẫu, trên đầu đội mũ trắng rộng vành, đôi giày búp bê màu hồng phấn.
– Con bé này, đi chơi cùng cả nhà sao không mặc đồ cho ra dáng con gái chứ, nhẹ nhàng giống Mika kìa– mẹ Rin nhỏ giọng trách.
– Hê..hê…con không thích với lại con định giả trai xem thử cậu ta sẽ ra sao nếu con giả làm bạn trai của Mika – Rin giở giọng cười hắc ám.
–Ha…ha…ha…con thật lắm trò- Ông nội.
– -Mình đi thôi ông, coi chừng trễ giờ- Mika ngọt ngào nói.
–Chắc con muốn gặp thằng Ren lắm rồi phải không- Bố cô.
–Vâng, dù sao cũng không gặp ba năm rồi- mika nói để lộ sự háo hức, chờ mong.
– — Không phải ngày nào , mày cũng điện skype với Ren sao-Rin chọc cô.
–Bộ một ngày , mày không chọc tao là mày chịu không được hả con kia- Mika tức giận, phồng má nhưng đối với họ , mika rất dễ thương khi tức.
– Thôi đi nào, trễ bây giờ- Bố Len.
Sau mấy tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay, rốt cuộc cũng đến nơi.
– Yah, cuối cùng cũng đến nơi- Rin mệt mỏi giang tay hít lấy không khí bên ngoài.
– Không phải nãy giờ, mày toàn ngủ thôi sao- Mika bĩu môi.
– Mika, bọn ta về nhà chính , các con đến trường đi- Bà nội.
– Ủa, trường nào vậy bà, không phải tụi con lấy hơn 8 ,9cái bằng đại học rồi mà- Rin nhăn mày hỏi.
-Các con sẽ học trung trường với Len, đại học Kinh Tế, chuyên ngành kinh doanh địa ốc,khách sạn…., vào đó chú và dì các con sẽ dẫn đi- mẹ Len.
– Vâng, tụi con đi đây- mika lấy chìa khóa xe từ vệ sĩ tới đón.
Khi đến trường Kinh Tế Queen, hai người bước xuống như là tâm điểm của mọi chú ý của các học sinh trong trường.
– Thiên thần…Thiên thần kìa bọn bây- nam sinh1.
– Angle, yêu anh nha~~hs2
– sớ, có gì đẹp đâu, không bằng tui- nữ sinh 1
– Ghen thì nói cho rồi~ Nam sinh3
– Đúng là Hồ ly tinh- nữ sinh 2
………..Hàng loạt lời khen lời chê, bọn cô cũng để ngoài tai mà bước đi lên phòng hiệu trưởng.