Chiếc xe BMW sang trọng đi về một Dinh Thự có kiến trúc xa hoạ với vòm hoa dây kết xung quanh khi cánh cổng đen được mở ra..
Bên trong chỉ có một đường chính đi thẳng vào đài phun nước lớn, hai bên là những thảm cỏ xanh và những đám hoa xi-liu nhỏ nhắn với hương thơm thoang thoảng..
Đi vào bên trong cung điện mặc dù xa xỉ nhưng phong cách của cung điện không sang trọng. ánh bạc lấp lánh ở mọi nơi, từ cửa ra vào, lan can, nền đất, tạo thành màu ảo diệu lóa mắt, mang lại cảm giác nguy nga chứ không tao nhã.
Bảo Ngọc cảm thấy Dinh thự này còn nổi bật hơn nhiều so với dinh thự bên New Yord, cô giật nhẹ tay anh ghé tai thì thầm:
– Hàn Phong!! toà Dinh thự to lớn này cũng thuộc quyền sở hữu của anh sao ??
Thấy gương mặt lạnh lùng không trả lời của anh cô mới chợt nhớ mình chỉ lo ngắm xung quanh mà quên mất đi là người nào đó đang rất tức giận.
Vừa định dùng chiêu làm nũng để khiến anh bớt giận thì lại nghe âm thanh lãnh khốc của Hàn Phong:
– Quản gia!! sắp xếp phòng cho cô gái kia!!
Ông quản gia người anh liền gật đầu tuân lệnh hướng tay mời Elen:
– Tiểu thư!! tôi sẽ dẫn cô về phòng khách nghỉ ngơi..
Bảo Ngọc nhìn theo bóng của Elen dần xa mà không dám quay đầu nhìn Hàn Phong bỗng cơ thể của cô bị nhấc lên vác trên vai anh khiến Bảo Ngọc hết hồn hét lên:
“A..!! mau thả em xuống!! Hàn Phong.. em sai rồi”..
Hàn Phong hừ lạnh vác cô đi nhanh lên lầu hai tiến vào phòng đá mạnh vào cánh cửa phát ra tiếng sầm” rất lớn vang lên..
Bị ném xuống giường lớn tuy lực không mạnh nhưng cô vẫn có cảm giác uỷ khuất vì từ trước đến giờ Hàn Phong chưa bao giờ đối xử với cô như thế..
Cô cắn môi im lặng ngồi trên giường, Hàn Phong lại tràn ngập trong nỗi tức giận không kiềm chế anh lạnh lùng lên tiếng:
– Em hãy giải thích đi ?? Vì sao tới nước Anh?? sao lại theo dõi anh còn dám đột nhập vào dinh thự của người trong giới quý tộc?? Em có biết nơi đó có bao nhiêu nguy hiểm không?? sát thủ trong dinh thự đó không phải ít em rốt cuộc là đang làm điều ngu ngốc gì ??
Hàn Phong cảm thấy trong lòng như lửa đốt anh thực sự cảm thấy lo sợ cô tại sao lại liều lĩnh như vậy ?? nếu cô gặp nguy hiểm mà xảy ra điều bất trắc gì liệu anh sẽ sống sao đây vì sao cô không chịu thấu hiểu lòng của anh chứ..
Bảo Ngọc đứng bật dậy khỏi giường đôi mắt cô đỏ hoe mí mắt đã ươn ướt ấm ức nghẹn trong cổ mà khẽ nói:
– Chả lẽ anh không biết vì sao ư?? anh cảm thấy em không đáng tin hay sao??
mà lại nói dối em là anh đi công tác nhưng hôm nay đi theo anh em đã chắc chắn cảm giác của em là đúng anh đang sắp làm một việc gì đó cực kì nguy hiểm và anh muốn giấu em phải không ?? anh rốt cuộc là đang muốn làm gì ?? anh hãy trả lời đi..
Thấy Hàn Phong chỉ đứng đó im lặng nước mắt trên hàng mi của cô khẽ rơi từng giọt từng giọt lăn dài trên gò má Bảo Ngọc nghẹn lời nói:
– Em là một đứa trẻ bị bỏ rơi xung quanh em từ khi còn bé chỉ có nỗi cô đơn, trống trải và không có một thứ gì đó là quan trọng đối với em..
Khi lớn lên quỹ đạo cuộc sống của em vẫn cứ như thế trôi qua cho đến khi gặp được anh em cảm nhận được sự ấm áp sau lớp vỏ bọc lạnh lùng của anh,
dù thời gian chúng ta quen và yêu nhau là rất nhanh nhưng thời gian trôi qua em bỗng phát hiện ra từ lúc nào anh đã trở thành người quan trọng mà em không muốn đánh mất..
Bảo Ngọc tiến lại gần Hàn Phong ngẩng đầu hai tay cô nâng mặt anh đối diện với ánh mắt trong suốt lại mang phần lãnh huyết của anh chậm rãi nói từng chữ:
– Nếu một ngày anh trở thành kẻ thù của cả thế giới em sẽ đứng bên cạnh cùng anh chống lại toàn bộ thế giới..
– Nếu có một ngày anh chết ngay trước mắt em, em sẽ bước đến bên thi thể của anh tự sát..
” Đối với em anh là độc nhất”!!
Hàn Phong lau nước mắt trên mặt của cô anh siết chặt cô vào lòng như muốn cô nhập vào một thể với mình miệng mấp máy nhỏ nhiều lần câu “anh xin lỗi”!!
Bảo Ngọc cũng vòng tay ôm anh lên tiếng một lần nữa:
– Em chỉ hỏi anh hai câu ?? nhận được câu trả lời em sẽ ở đây đi chơi với Elen sau ba ngày sẽ tự động trở về New Yord tuyệt đối không can thiệp hay làm bất cứ điều nguy hiểm gì khiến anh phải lo lắng..
Nhận thấy sự do dự trong giây lát của Hàn Phong nhưng rồi anh cũng gật đầu cô liền nói tiếp:
– Thứ nhất người đàn ông anh ngồi nói chuyện có quan hệ gì với anh ?? anh tới nước anh để làm gì ??
Hàn Phong thở dài ánh mắt anh lấp láy một tia chớp nhoáng không thể biết đó là ý gì:
– Ông ta là cha nuôi của anh!! anh tới nước Anh để báo thù…
Bảo Ngọc nghe vậy liền giật mình kinh ngạc ngay sau đó đầu cô loé lên một suy nghĩ nào đó liền lên tiếng hỏi thêm một câu:
– ” Có phải ông ta chính là người đã chỉ thị cho anh biết ngày để trả thù..
Bảo Ngọc đột nhiên nhớ tới lời của Elen từng nói: ” Ông ta có khả năng là người rất nguy hiểm!!..
Cô cảm giác được chuyện này không hề đơn giản..
Bảo Ngọc mỉm cười xoa nhẹ hai lông mày hơi nhăn lại của Hàn Phong khẽ nói:
– Em sẽ giữ lời hứa!! 3 ngày nữa em sẽ trở về New Yord tuyệt không hỏi thêm điều gì..
Tuy bên ngoài Bảo Ngọc nói vậy nhưng trong lòng cô lại có tiếng nói nỗi lòng vang lên:
– Hàn Phong!! em xin lỗi vì không thể giữ lời hứa!! em nhất định phải làm rõ chuyện này..
Ngay trong đêm ngày mai cô và Elen sẽ một lần nữa đột nhập vào Dinh thự Bá Tước.
Hàn Phong ôm Bảo Ngọc lăn lên trên giường hiện tại anh muốn cô, điên cuồng hôn chiếc môi nhỏ nhắn kiều diễm của cô, bàn tay anh lướt qua da thịt cô gợi lên ham muốn mãnh liệt cùng tình cảm sâu thẳm trong tim hai người…
Trong đêm tối hai thân hình quấn quýt lấy nhau, chìm trong mê đắm ngọt ngào nhưng đến ngày mai họ sẽ phải đối đầu với phong ba bão táp của cuộc đời.