Bảo Bối Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 57: Giết hoặc chết


Bên ngoài qua camera giám sát mọi người dường như nín thở khi nhìn thấy tên M 07 bóp cổ Bảo Ngọc,

Bàn tay Elen siết chặt, gương mặt không giấu được vẻ lo lắng, ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào gương mặt và biển hiện của M-06,M-07 hình như có gì đó khác thường..

Nếu như bọn chúng có con chip khống chế vậy tại sao lại có sự hung tàn trong đôi mắt, cả cơ thể chuyển động cũng rất nhanh,

giống như bộ não chúng được giải phóng không bị kiềm hãm, không lẽ con chip khống chế bị vỡ hoặc có người lấy mất rồi..

Elen chợt rùng mình nếu điều cô suy nghĩ là đúng vậy Bảo Ngọc gặp nguy rồi, tuy sát thủ M-06,M-07 không phải đối thủ của cô vì chúng chỉ thuộc hạng B..

Nhưng đối với người mới học như Bảo Ngọc thì rất khó khăn khi chống trả lại bọn chúng điểm khác biệt giữa chúng và cô ấy chính là khả năng giết người chúng là sát thủ trên tay đã dính đầy máu của kẻ vô tội,

Còn Bảo Ngọc cô ấy chỉ mới học khả năng tự vệ cũng có rất nhiều chiêu giết người cô từng sử dụng cho cô ấy xem,

nhưng đối với người mới thì trình độ này rất khó họcc hầu như ít ai sử dụng được những thủ đoạn giết người này ngoài các sát thủ đã luyện tập lâu năm..

Không còn thời gian suy nghĩ nhiều nữa cô phải vào trong đó, chạy đến trước mặt chủ quản Jecyi cô lạnh lùng nói:

-Con chip khống chế đã bị lấy mất, mong ngài sẽ sớm điều tra vụ này, bây giờ tôi phải vào cứu bạn tôi mặc kệ việc vi phạm quy định tôi nhất định phải vào trong đó mong ngài đừng cản tôi..


(Lê: tớ đã suy nghĩ rất nhiều về cách xưng hô này h.bữa coi phim điện ảnh mỹ thấy trong quân đội dù nam hay nữ đã là quân trưởng thì đều dc xưng là ngài lên bắt trước lun^^ h.nay mất điện c.ty cho về mượn dt mẹ post truyện cho m.n hết tháng này và tháng sau ms có dt mới T.T khóc ròng*)

Khác với không khí căng thẳng bên ngoài, bên trong là một mảng yên tĩnh chỉ nghe được tiếng thở hấp hối của một cô gái đang đứng trước cánh cửa của quỷ môn quan..

Ánh mắt Bảo Ngọc đã mờ dần, hơi thở dần rút khỏi cơ thể, gương mặt cô từ đỏ lại chuyển thành màu xanh, cô dường như sắp không thể cầm cự lâu hơn được nữa thì chợt trong đôi mắt mờ ảo của cô..

Xuất hiện một bóng người đang đứng đó nhìn cô, khoé miệng anh khẽ nhếch lên một nụ cười đẹp mê hồn, trong đôi mắt anh là sự cưng chiều mang đầy yêu thương..Là Hàn Phong là anh người đàn ông mà cô yêu..

Nhìn môi anh mấp máy như muốn nói gì đó với cô mà cô không thể nghe thấy,do bị ngạt thở lên tai cô đã ù ù không nghe rõ anh nói nhưng nhìn vào miệng anh cô có thể thấy anh nói:

-Cố lên Bảo bối”!! Em là con mèo nhỏ kiên cường không dễ dàng chịu thất bại hay gục ngã là mèo nhỏ mà anh yêu thương nhất!!

Cô nở nụ cười trên gương mặt đẫm lệ, hai bả vai khẽ run, bàn tay dơ lên cao muốn chạm tới anh mặc kệ việc cánh tay sắt thép đang siết chặt cổ cô để kết thúc sinh mạng của cô..

Nhưng anh đã biến mất,cổ họng cô tắc nghẽn không thể phát ra tiếng gọi anh xin anh đừng đi, chỉ có những hàng nước mắt cứ tuôn trào..

Phải”!! Cô không thể chết ở đây, cô còn muốn sống để nhìn anh tỉnh lại, cô đã hứa sẽ yêu anh,ở bên anh suốt đời nếu cô chết Hàn Phong sẽ ra sao??..


Đầu óc đang ngưng hoạt động dường như có sức mạnh nào đó khiến nó phục hồi, trái tim đang thoi thóp đột nhiên đập mạnh, dòng máu trong cơ thể cô chảy mạnh chúng như đang kêu gào đòi sự sống..

Cô nhớ một điều Hàn Phong và Elen đã đều nói đứng trước kẻ thù có khả năng giết chết mình thì phải tàn nhẫn, thủ đoạn phải ác độc hơn,

Nên biết rằng nếu chúng không chết thì mình sẽ chết, trong giờ khắc sinh tử thì chỉ có một câu:”Giết hoặc Chịu chết”!!

Các khớp tay chân dần cử động,cô không ra sức phản kháng mà khẽ nhắm mắt nín thở tay chân buông thõng xuống, tên sát thủ tưởng rằng đã giết được cô tay dần thả lỏng đưa về phía ngực muốn kiểm tra mạch tim của cô để xác định cô đã chết ..

Nhân cơ hội đó, một bàn tay của cô luồn vào thắt lưng rút con dao Hoa vô Huyết mà Elen đã tặng, tay còn lại dùng sức giữ chặt tay hắn nhanh như cắt cô dùng lực thật mạnh dồn hắn vào bức tường đằng trước chỉ một hai giây sau khi hắn định chống trả thì..

Một tiếng “Phập” vang lên, con dao sắc nhọn găm vào tim hắn vì lực đâm khá mạnh lên máu bắn ra phun lên gương mặt vô cảm của Bảo Ngọc,

trong đôi mắt cô chỉ có sự lạnh lùng đầy băng giá, không tia run sợ, thương tiếc mà là sự tàn độc chết chóc..

Máu đỏ tươi chảy trên gương mặt trắng nõn của cô khiến người ta không biết nên hình dung là ác ma hay thiên sứ..

Mọi người ở ngoài theo dõi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi khiến ai cũng kinh ngạc, Jacyi cũng có chút giật mình bà không nghĩ rằng một cô gái nhìn mảnh mai, yếu đuối lại có sức ạnh như thế con bé này chưa từng giết người,


chưa có nhiều thủ đoạn hay cách đưa con người vào chỗ chết mà con bé lại có thể làm được quả thật rất đáng nể..

Mia có chút kinh hãi nhưng chỉ 1 2 giây sau cô ta đã trở lại trạng thái bình thường, ánh mắt cay độc nhìn về phía màn hình camera khoé miệng khẽ cười,một nụ cười của sự xấu xa, ghen ghét..

Elen dù đã nhìn thấy cách giết người của Bảo Ngọc nhưng vẫn không làm giảm được sự lo lắng trong cô, tâm tình lo lắng khiến cô không thể đứng yên một chỗ, lấy vũ khí cô chạy vội đến khu nhà sắt..

Bên trong tên M-06 khi thấy đồng loại bị giết thì điên cuồng lao tới, Bảo Ngọc sờ tay vào túi áo trên người cô mặc một chiếc áo T-shirt màu trắng đã bị nhuộm bẩnn từ máu của tên M-07..

Bên ngoài mặc một chiếc áo da đen không có khoá,cô rút ra chiếc ám khí mà lúc trước thu được từ tên sát thủ tập kích, cô vẫn luôn mang theo nó bên người..

Miệng khẽ nhếch lên một nụ cười giảo hoạt, hắn phóng tới cô cũng lao tới khi sắp chạm trực diện với nhau hai chân cô khuỵ xuống uốn người phi ám khí,

cô tin ám khí phóng ra ở cự ly gần sẽ càng dễ trúng mục tiêu..

Nhưng cô đã quá khinh thường tên M-06 này, chỉ một giây khi ám khí chạm vào hắn xoay người dùng đế giày da đạp khiến chiều ám khí bị lệnh phương hướng cắm vào góc cao trên tường..

Cùng lúc đó, màn hình camera bên ngoài cũng vụt tắt, có lẽ đã phá huỷ cái camera theo dõi bên trong khu nhà sắt, vài giây sau lại một tiếng nổ lớn vang lên làm mặt đất rung chuyển nhẹ..

Rồi chợt nghe tiếng “ầm” ầm”!! Vang lên, Elen chạy tới nơi thì nhìn thấy trước mặt mình là một lớp kim loại dày màu bạc, mọi người cũng lần lượt chạy đến nhìn cảnh tượng trước mắt khiến người ta phải há hốc miệng..

Cả khu nhà sắt giờ biến thành một quả cầu Kim loại bạc lớn, nó bao phủ toàn bộ xung quanh không có một kẽ hở để vào bêntrong..Jecyi thở dài, bà không ngờ mọi chuyện đã trở lên nghiêm trọng như thế, bà lên tiếng giải thích:


– Camera trong phòng có chứa cơ mật là camera tổng nó kết nối tất cả các camera trong khu nhà sắt nếu nó bị phá huỷ thì tất cả các camera khác đều nổ .

thiết kế này là do ngài Gia Kiệt làm ra và cả hệ thống tự bảo vệ cũng sẽ được khởi động chính là lớp kim loại bạc này đây…

Trong vòng 10″ nữa nếu không có người bên ngoài mở mật mã của cửa hay người bên trong mở thì nó sẽ tự huỷ khu nhà sắt để bảo vệ dữ liệu cơ mật cũng như giết chết những kẻ xâm nhập vào trong đó..

Ta đã không lường trước được sự việc sẽ tiến triển thành ra thế này, người thiết lập mật mã an toàn để mở cửa và ngưng chế độ tự huỷ là ngài Gia Kiệt và Lão đại chúng ta,

cùng ngài Gia Huy,Tiêu Dật và một người thần bí ta không thể nói tên ngài ấy là người có quyền cao nhất được bọn họ phục tùng và bảo vệ..

Mà bây giờ ta cũng không thể gọi điện được cho các ngài ấy, tất cả đều khoá máy..

Elen không thể nào chấp nhận việc nhìn Bảo Ngọc sẽ phải chết trong đó, cô tiến lên định bấm để dò mật mã..

Thì nghe thấy tiếng quát lớn của chủ quản Jecyi:

-không được bấm”!! Nếu cô bấm sai dù chỉ một số nó sẽ tự động phá huỷ chứ đừng nói là chờ đợi trong 10″ tia hy vọng cuối cùng cũng sẽ biến mất..

Elen không kìm nén được cơn tức giận đá mạnh vào bức tường bằng kim loại bạc:

“Chỉ có 10” Bảo Ngọc làm sao có thể giết tên M-06 và dù có giết được đi chăng nữa thì cũng không có cách ra ngoài cũng không thể liên lạc để cảnh báo cô ấy!! Khốn kiếp thật..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.