Đôi mắt từ từ hé mở,cô nhìn thấy gương mặt phóng to của người trước mặt.
Anh ta có gương mặt thật đẹp,sóng mũi cao,môi mềm mỏng nhưng đôi mắt đen sắc bén như chim ưng pha lẫn sự lạnh lùng.
Cô mải quan sát anh mà không hề để ý mình đang nằm trên người anh.
Một giọng nói lạnh nhạt không che giấu sự tức giận:
-Cô nhìn đủ chưa??phiền cô mau đứng dậy..”!
Ách..!!”tôi xin lỗi..”
Cô vội vàng đứng dậy,Cô nên tiếng để che dấu sự ngượng ngùng :-Anh có sao??không??tôi xin lỗi vì đã vô ý té vào người anh.
Anh hừ lạnh cất giọng nói:
Cô vô ý hay cố ý!!nếu không làm được công việc này thì đừng làm. Nếu không có tôi cô đã ngã gãy chân rồi..
Cô nghe mà cảm thấy tức giận nói:
-Ai cần anh quan tâm!!Tôi đã xin lỗi anh rồi anh còn mắng tôi..Anh thật quá đáng..”
Anh tức giận:- ..”Cô”..
Cô nhoẻn miệng cười nói:-Cô cô gì??không nói được hay là anh bị cà lâm!”
Vừa lúc đó,quản lí đi ra cô ta thấy cô đang nói chuyện với nam tử đẹp trai thì tức giận quát:
-Bảo ngọc cô bị đuổi việc, công ty chúng tôi không cần những nhân viên trong giờ làm việc mà ve vãn nam nhân.
Cô đang định lên tiếng giải thích thì cô ả đã ngắt lời:
-Cô đừng mong tôi sẽ suy nghĩ lại!!mời cô ra khỏi công ty.
Tức giận chất chứa bao lâu nay cô nghiến răng nói:
-Nghỉ thì Nghỉ,tôi cũng không làm nữa.
“Làm việc với quản lí như cô suốt ngày chèn ép ghen ghét và luôn tìm cách hại tôi..
“..Tôi thấy cô thiếu nam nhân ve vãn nên mọi tức giận đều chút lên đầu tôi..hay để tôi kím mấy vũ công nam cho cô nhé!!”
Cô ả bị nói đúng tim đen tức giận mắng:
-“Mời cô cút ra khỏi công ty!!..
Liếc nhìn quản lí cô cười lạnh:
-Không cần đuổi tôi cũng tự đi..”
Cô quay lưng bỏ đi mà không biết đằng sau nam tử đứng đó nhếch mép cười nói:
-Đúng là mèo nhỏ thật thú vị..”